Chapter 3: First Mission (Part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hinata là người đến bãi tập số mười chín đầu tiên. Cô rời nhà quá sớm, nhưng cô rất vui khi ra khỏi phủ Hyuga. Cô cảm thấy hơi chút xấu hổ khi lại cảm thấy vui khi ra khỏi ngôi nhà mình. Cô biết cha cô sẽ coi đó như một sự hạ thấp phẩm giá. Đôi khi Hinata tự hỏi nếu mẹ cô còn sống bà sẽ nghĩ gì.

Vài phút sau thì Shino đến. Cậu bé Aburame chỉ im lặng gật đầu với cô khi cô chào cậu. Lúc đầu Hinata tự hỏi không biết có phải cậu ta giận cô vì cuộc tranh luận trong bữa trưa hôm qua không. Nhưng khi cô nhìn thấy cậu ta ngồi xem xét một gốc cây trong bãi tập, cô nhớ ra rằng ở học viện cậu ta cũng im lặng không kém. Có lẽ cậu ấy chẳng có gì để nói.

Kurenai đến cùng với một người khác, và phải mất một lúc Hinata mới nhận ra được Naruto khi không có bộ áo khoác màu cam đã gắn liền với cậu suốt những năm qua. Cậu ấy đang cau mày, khiến Hinata thắc mắc có chuyện gì không ổn sao. Naruto luôn mỉm cười và đùa cợt, nhưng bây giờ trông cậu ấy thật ảm đạm...

Khi họ tiến đến gần, Kurenai-sensei đặt tay lên vai cậu và thì thầm cái gì đó khiến hai người còn lại nghe không rõ. Naruto gật đầu và lắc mình, như một con chó khi bị ướt lông, rồi cậu đứng thẳng dậy và buông một tiếng thở dài. Naruto mỉm cười với mọi người khiến cô cảm thấy mặt mình lại đang đỏ ửng lên.

"Ta rất vui khi thấy các em đều đến sớm." Kurenai nói khi cô và Shino tiến đến. "Đúng giờ là một nhân tố rất quan trọng... hay xa hơn, đến quá muộn có thể dẫn tới mất mạng."

Hinata thấy dạ dày của mình thắt lại khi nghe những lời đó từ vị jonin nhưng cố gắng không để lộ sự sợ hãi của mình. Cha cô sẽ rất xấu hổ nếu một Hyuga, huống hồ là con gái mình, để lộ sự sợ hãi trước mặt người khác. Không phải Hinata làm tốt chỉ vì mong muốn của cha.

Không rõ phản ứng của Shino với sensei của họ thế nào. Thay vào đó, cậu chỉ tiếp tục nhìn cô qua chiếc kính đen muôn thưở của mình. Thật đáng ghen tỵ, Hinata nghĩ vậy.

Hinata hoàn toàn không biết bộ trang phục mới của Naruto được làm từ cái gì. Phải thừa nhận là trông cậu rất hợp với nó. Trông nó cũng thiết thực hơn, nhưng bộ áo khoác màu cam đã trở thành một phần không thể thiếu với cậu khiến cô cảm thấy cậu thật khác lạ khi không có nó. Cái cách mà cậu im lặng bước đến cùng Kurenai-sensei cũng không giống với cậu thường ngày. Tất cả khiến cô lo lắng cho người đồng đội của mình. Cô thích một Naruto luôn luôn mỉm cười và đầy nhiệt huyết, cô không thích sự thay đổi này.

Khi cô đang cảm thấy khó chịu hơn thì một ý nghĩ xẹt qua đầu cô. Cô thích một Naruto ầm ỹ, nghịch ngợm nhưng cậu ấy đâu cần phải thích thế. Cậu ấy đã rất suy sụp sau kỳ thi genin, tâm trí cô lang thang quay lại cái lần cậu ta đau buồn đó. Có phải đó là lần duy nhất cậu ấy đau khổ – hay là lần duy nhất cậu ấy thể hiện sự đau khổ?

Đọc cảm xúc của đối phương là một nghệ thuật đỉnh cao của tộc Hyuga kể từ khi một trưởng tộc tổ tiên nâng Byakugan lên một tầm cao mới. Hirano-san là người đầu tiên đọc suy nghĩ của một người thông qua sự căng thẳng trong họ và ngôn ngữ cơ thể của họ. Những kết luận ông đưa ra chính xác một cách đáng kinh ngạc, và Hỏa Vương thường thuê ông để đánh giá các vị đại thần và hỗ trợ đội trưởng gián điệp của ngài loại bỏ những tên gián điệp bề tôi không trung thành. Người ta nói rằng đôi mắt của ông đủ mạnh để phát hiện ra những thay đổi trong nhịp tim của một shinobi bằng cách quan sát những dao động của da bao trên động mạch chủ của họ. Thậm chí người ta còn đồn rằng chính khả năng ghê gớm này là nguyên nhân khiến tộc Hatake luôn phải đeo mặt nạ.

Hinata không thông thạo thuật này cho lắm. Cô có thể nhìn thấy sự thất vọng và bất mãn trong đôi mắt của những người đứng đầu gia tộc, họ thậm chí còn không bận tâm che giấu những cảm xúc đó. Mặt khác, anh họ Neji của cô còn được đồn rằng có thể nhìn thấu cả những tâm tư bí mật của người lớn. Hinata chỉ có thể đoán được trạng thái tinh thần của họ.

Tuy vậy, cô cũng đã dành một thời gian dài áp dụng thuật này lên Naruto. Cô không mong đợi một Naruto tinh nghịch, nhưng khi cậu tiến gần đến cô gần hơn, cô không cảm nhận được chút nào giận dữ hay buồn bã cả. Chỉ là cậu ấy... kín đáo, theo một cách kỳ lạ.

Đồng thời, dường như cậu cũng rất tập trung. Cậu không bỏ lỡ bất kỳ câu chữ nào của Kurenai-sensei. Ngay cả những lúc nổi giận nhất của Iruka-sensei cũng không thu hút được nhiều sự chú ý của cậu ấy. Hinata cảm thấy ngày càng kính trọng vị jonin của mình hơn, dù cô cũng thắc mắc không biết Kurenai-sensei đã làm gì mà khiến Naruto kính trọng cô như vậy.

Cô càng tò mò hơn khi sensei với tay lấy ra hai cuộn ấn thư trong chiếc túi giắt ở thắt lưng. Cô đưa cho Shino và Hinata mỗi người một cuộn. "Trong đây là những bài tập ta muốn các em tự luyện tập một mình ngoài những buổi luyện tập cùng nhau. Chủ yếu là những bài tập nâng cao tốc độ và sức bền, trong đó cũng có một số bài tập giúp các em tăng lượng chakra của mình và khả năng kiểm soát chúng."

Hinata cẩn thận đặt cuộn ấn thư vào trong túi vũ khí của mình. "Ano, sensei, ừm... chúng ta sẽ làm gì trong buổi luyện tập chung ạ?" Dù Kurenai-sensei rất tốt bụng nhưng Hinata vẫn cảm thấy ngượng ngùng khó khăn khi nói hay đặt câu hỏi.

"Đó là một câu hỏi hay, Hinata." Kurenai trả lời bằng một giọng đều đều. "Ta muốn dành thời gian này để luyện tập những gì có ích cho cả ba em. Đối với tốc độ và sức bền, ta sẽ để các em tự luyện tập để chắc chắn rằng các em đang nỗ lực hết mức có thể. Hãy nhớ rằng, nếu các em không luyện tập chăm chỉ thì không chỉ mình các em phải gánh chịu hậu quả. Bên cạnh đó, các thành viên trong đội cần phải học cách chiến đấu cùng nhau. Luyện tập cùng nhau sẽ giúp các em kiểm tra và nâng cao kỹ năng của mình thông qua bạn mình, nó cũng giúp các em hiểu được cách chiến đấu của nhau. Từ những gì ta đã thấy hôm qua, cách chiến đấu của ba em khá là khác nhau."

Kurenai mỉm cười, có chút dứt khoát. "Kiến thức đó sẽ rất hữu ích khi các em chiến đấu cùng nhau. Các em sẽ biết được cách đồng đội của mình phản ứng như thế nào và phối hợp nhịp nhàng với nhau chống lại bất kỳ mối đe dọa nào. Một đội shinobi được đào tạo tốt có thể phối hợp nhịp nhàng như một cỗ máy được bôi trơn dầu, và hiệu quả đem lại cũng cao hơn nhiều so với một nhóm người rời rạc. Chúng ta gọi đó là "sức mạnh đồng đội"."

Hinata chậm rãi gật đầu. Cô mơ hồ nhớ lại một cái gì đó về khái niệm này từ những bài học ở học viện vào năm ngoái. Naruto cau mày suy tư nhưng không nói gì.

Ngay sau đó, Kurenai cho chúng luyện tập. "Hôm nay chúng ta sẽ chỉ bắt đầu với taijutsu. Không luyện các jutsu khác, chỉ đánh giáp lá cà. Hinata, em và Naruto trước. Chỉ được tiếp xúc nhẹ thôi."

Hinata có chút căng thẳng khi đấu với Naruto trước, nhưng cô cố gắng che giấu sự căng thẳng đó. Sensei nói đúng, cô phải hiểu đồng đội của mình như bản thân mình.

Lúc đầu Naruto di chuyển có hơi cứng nhắc, có lẽ là do bộ trang phục mới. Hinata kích hoạt Byakugan nên cô có thể nhìn thấy những huyệt Tenketsu của cậu, nhưng cô không dồn chakra xuống lòng bàn tay khi tấn công. Như thế cô có thể biết khi nào cô đánh trúng, điều mà ít khi xảy ra như cô mong muốn, nhưng nó cũng không làm bất hoạt đồng đội của cô.

Naruto bật lại ra đằng sau khi tay cô trượt vòng quanh huyệt của cậu rồi đánh thẳng vào ngực cậu. Cậu mỉm cười buồn bã với cô rồi lắc đầu. Dạ dày cô thắt lại khi cậu quay trở lại tư thế sẵn sàng chiến đấu. Naruto không hề nao núng khi cô đã đánh trúng cậu. Thực tế, cái nhìn của cậu ấy gần như là... hài lòng.

Suy nghĩ đó khiến cô dao động và suýt để lỡ một huyệt. Naruto, tất nhiên, thu lại cú đấm của mình vào phút chót, cả hai đều không bị thương. Tuy vậy, những đốt ngón tay của cậu vẫn sượt qua vai Hinata khiến vai cô đau nhói.

Xấu hổ vì sự sơ suất của mình, cô nắm lấy tay áo cậu, vòng những ngón tay của mình trên cổ tay cậu. Cô hạ thấp bàn tay còn lại, nhắm vào huyệt Tenketsu ngay trên đan điền, giữa rốn và cơ hoành.

Naruto lộn ngược trở lại để tránh đòn nhưng cô giữ chặt cánh tay cậu khiến cậu di chuyển khó khăn. Naruto ngả người ra sau. Hinata buông cánh tay của cậu ra để tránh cú đá của cậu, nhưng ngay sau đó cô nhận ra rằng cậu đã nắm chặt áo khoác của mình.

Người đồng đội khó-đoán-trước của cô xoay mình lại, kéo đầu gối cao đến ngực, và Hinata bị kéo mạnh về phía trước. Cậu buông vai cô ra khi bụng cô va vào chân cậu. Nụ cười hài lòng của Naruto lướt qua trước mắt Hinata trước khi cô bị ném lên không trung.

Hinata lộn ngược lại, bay ngược trở lại trên không. Cô cuộn tròn để điều chỉnh tốc độ xoay của mình, tiếp đất bằng hai chân trước khi đáp xuống, lưng quay về phía Naruto.

"Phản công tốt, cả hai em." Kurenai nói, và với đôi mắt Byakugan vẫn còn đang kích hoạt, Hinata có thể thấy cô ấy mỉm cười mà không cần phải quay đầu lại. Cô cảm thấy xấu hổ khi để mình lâm vào thế hạ phong, và cô có thể nhìn thấy cái nhìn trừng mắt thất vọng của cha cô trong tâm trí, nhưng không ai ở đó để ý hay quan tâm.

Tuy vậy, Naruto dường như tập trung hơn khi hai người tiếp tục trận đấu. Cậu ra đòn nhanh hơn và uyển chuyển hơn, và Hinata phải tập trung cao độ để phản đòn. Mỗi khi cô vô hiệu được một cú đấm hay cú đá của cậu, nụ cười nhăn nhở của cậu dường như càng mở rộng hơn, và Hinata thấy mình cũng mỉm cười lại. Cậu ấy thực sự nên tham gia vào những buổi tập sau giờ học trên lớp, cô nghĩ khi cúi mình tránh một cú đá vòng. Cô ngáng chân trụ của cậu nhưng Naruto xoay người sang bên cạnh và tiếp đất bằng một bàn tay. Cậu gập người lại, chân trụ nhanh như chớp phóng về phía mặt cô. Cô ngả người ra sau để tránh nó, đồng thời tấn công vào chân cậu bằng cổ tay mình.

Chiêu đó khiến Naruto nghiêng sang bên trái mất thăng bằng. Cậu suýt ngã xuống đất nhưng nhanh chóng gập khuỷu tay lại, ném thân trên vào không trung trong khi chân xoay vòng ở dưới đất. Cậu kết thúc trong một tư thế đứng khôi hài với hai chân mở rộng, nhưng tư thế xoay đó khiến nửa thân trên của cậu gần Hinata hơn và nắm đấm của cậu xuyên qua phòng thủ của cô. Cô cố gắng lùi lại để tránh cú đấm đang ngắm thẳng vào hàm của mình nhưng đã quá muộn. Cô nhắm mắt lại và thấy đầu mình choáng váng.

Thay vì cảm thấy đau đớn, cô thấy cằm mình rất ấm áp. Cô mở mắt ra, ngạc nhiên nhận thấy mình đã không còn kích hoạt Byakugan nữa. Bàn tay Naruto ôm lấy cằm của cô, những ngón tay ấm áp của cậu đặt trên má cô.

"Tóm được rồi!" Cậu nói, cười vui vẻ. Cậu thu tay mình lại khi cô chớp mắt. "Tớ di chuyển nhanh quá, sợ cậu đau nên tớ xòe tay ra." Cậu cau mày. "Nó không đau, phải không?"

Hinata lắc đầu, không biết phải nói gì. Cô biết cô đang đỏ mặt, nhưng cô cũng nhận ra rằng mặt cô đỏ cũng do mình đã thấm mệt, cô hy vọng mọi người sẽ không nhận ra. Thực tế, cô đang đổ mồ hôi và không thể khiến cánh tay của mình ngừng run rẩy. Mặt của Naruto cũng hơi đỏ. Cậu thậm chí còn không thở mệt khiến cô thấy có chút lạ lùng.

"Rất tốt, cả hai em." Kurenai nói. "Sự ứng biến, sự tiến bộ. Nhưng điểm yếu của các em không phải ở các chiêu thức. Kinh nghiệm sẽ giúp hai em tiến bộ hơn."

Tiếp theo Kurenai đấu với Shino, để Hinata và Naruto nghỉ ngơi. Tất nhiên, sensei của cô mạnh hơn và nhanh hơn Shino. Tuy nhiên, sự chú ý của Hinata lại tập trung hầu hết vào cậu bé tóc vàng ngồi trên bãi cỏ kế bên cô. Bây giờ thậm chí trông cậu chẳng giống như vừa mới luyện tập gì cả, và cô thắc mắc liệu có phải trận đấu vừa rồi chỉ là một trò chơi với cậu chăng. Mình nên biết rằng thực sự mình chẳng giỏi giang gì, cô tự trách mình, nhấn hai ngón tay trỏ lại với nhau.

Cô giật mình thoát khỏi dòng suy tư khi khuỷu tay Naruto chạm vào cô. "Cậu đã có thể sử dụng chakra lên những chưởng nhu quyền đó để đánh bại tớ?" Cậu hỏi cô.

Hinata lặng lẽ gật đầu. Bên cạnh những gì Kurenai đã giải thích lý do tại sao họ luyện tập với nhau, có vẻ như Jyuuken không phải là bí mật gì to tát lắm. Những chiêu thức nổi tiếng của gia tộc cô được mô tả một cách tổng quát trong các bài giảng lịch sử tại Học viện ninja làng Lá.

Naruto gãi gãi sau gáy. "Tớ đoán là tớ đánh được cậu hai lần nhưng cậu đã có thể đánh bại tớ ít nhất là cả tá lần. Cậu giỏi thật!"

Hinata quay lại nhìn chằm chằm vào cậu, nhưng cậu dường như không có ý chế giễu cô.

Kurenai mỉm cười khi đưa Shino vào thế bí. Cậu bé cao lớn hơn chút và khỏe hơn đồng đội của mình. Cô có linh cảm rằng cậu ta tài năng hơn nhiều so với những gì cậu thể hiện. Cậu kín đáo y hệt cha cậu, cô nhận ra rằng cũng chẳng có đáng ngạc nhiên khi con trai ông ta coi học viện như một nhiệm vụ đột nhập.

Trong thâm tâm mình, Kurenai thấy giám thị học viện thật không có năng lực. Nếu chúng ta đang dạy lũ trẻ trở thành shinobi, cô nghĩ, tại sao chúng ta lại mong đợi những bài kiểm tra đơn giản đó đánh giá chính xác khả năng của chúng? Tất nhiên sẽ có nhiều học sinh tỏ ra vượt trội hơn bạn bè. Cậu bé tộc Uchiha, Sasuke, dường như muốn chứng minh bản thân mình, nên tất nhiên cậu ta sẽ vươn lên đứng đầu lớp.

Nhưng cũng có những trường hợp ngoại lệ.

Cô muốn ở lại sau cuộc họp chỉ định Genin và hỏi Iruka tất cả những gì anh có thể nói cho cô trong bổn phận của mình. Vị chuunin tỏ ra hơi chút bối rối nhưng lại hài lòng vì cô thực sự quan tâm đến ý kiến đánh giá của anh cũng như kết quả của các bài kiểm tra. Theo đó, taijutsu của Shino được cho là chỉ ở mức trung bình. Cậu có thể đánh bại được một người mà không cần luyện tập, nhưng gần như không thể leo lên trên được vị trí thứ ba từ dưới lên trong lớp tại học viện.

Nhưng bây giờ, đứng trước một đối thủ vượt trội hơn mình, cậu bé thực hiện những đòn tấn công và phòng thủ ở một trình độ gần đạt tới mức chuunin. "Vậy mà em cứ giấu chúng ta." Cô kết luận khi nhắm một chưởng vào bụng cậu. Cậu lặng lẽ vô hiệu nó bằng cổ tay và phản đòn bằng một cú đấm nhắm vào thái dương cô. Kurenai chặn nó bằng cánh tay rồi nhanh như cắt cô quỳ xuống khẽ đập vào bụng Shino.

Cậu gật đầu thừa nhận rồi bước lùi lại vào tư thế sẵn sàng lần nữa.

Cô tung một cú đá vào bụng cậu, nhưng khi cậu định chặn nó thì cô lại thu chân, ngay sau đó nhắm cú đá vào đầu cậu. Cậu cúi đầu nhưng gót chân của cô nện vào vai cậu khi cô hạ chân xuống. Shino nhấn hai ngón tay vào đầu gối cô khiến cô hầu như không thể thu chân lại trước khi cậu khiến nó tê liệt.

"Em không học nó từ học viện." Cô quan sát khi cậu làm chệch hướng một chưởng cô nhắm vào xương sườn của cậu. "Luyện tập thêm với gia đình em sao?" Cô hỏi khi cô chặn một đòn phản công của cậu hướng về bụng cô.

Shino bị đẩy lùi lại đằng sau, chân cậu trượt trên bãi cỏ vài inch. Rõ ràng những di chuyển của đối thủ mang lại cho cậu đủ chỗ trống để tung ra một cú đá. Cô bắt lấy cổ chân cậu rồi đột ngột xoay tròn nó. Cậu nhảy lên rút chân lại, kéo cậu gần hơn và nhắm bàn tay sắc như dao vào mặt cô. Đòn tấn công này hoàn toàn bất ngờ và chính xác, và cô gần như không thể lùi lại để tránh nó. Đúng như vậy, những ngón tay của cậu hằn lên trán cô. Lợi dụng việc vẫn còn nắm cổ chân cậu cô ném cậu ra sau, cậu lộn ngược lại một vòng trước khi đứng thẳng dậy.

"Rất tốt, Shino." Kurenai tán thưởng. "Nhưng nếu em muốn ở lại đội, em không nên che giấu thực lực của mình trong các buổi luyện tập của chúng ta. Ta có thể hiểu được sự thận trọng của em trong học viện nhưng giữa đồng đội với nhau không nên có bí mật." Cô thấy ánh mắt hối lỗi của Naruto qua khóe mắt của mình và biết rằng cậu cũng hiểu ra được ẩn ý trong câu nói của cô.

Shino chỉ gật đầu, cô vui vẻ chấp nhận. Nhưng cô phải khiến cậu nói chuyện. Cuối cùng... có lẽ.

Sau đó, Naruto đấu với Shino, và phải mất thời gian và công sức hơn hôm qua rất nhiều để có thể đánh trúng cậu ta. Kurenai cũng tận dụng cơ hội luyện tập với Hinata về các kỹ năng chặn đòn. Rất nhiều năm về trước, Kobaru-sensei cũng dạy cô như vậy. Có rất nhiều tư thế chân và tay để tăng sức bẩy của một người. Những kỹ năng bổ trợ đó không được giảng dạy tại Học viện Ninja làng Lá vì nó cần tốc độ cao và nhiều thời gian để thực hiện đúng cách. Đối với một kunoichi lanh lợi vẫn là lý tưởng dù sức mạnh của nửa thân trên yếu hơn so với nam giới.

Hinata say sưa tiếp thu các kỹ thuật, và Kurenai có thể nói rằng cô bé say mê tiếp thu từng hướng dẫn một. Phản ứng của cô bé Hyuuga khiến cô càng thêm khinh thường Hiashi. Khi cô giải thích tại sao cô lại chỉ dạy cho cô bé những thuật thay thế, Hinata gật đầu tư lự. Kurenai cảm thấy bối rối khi nhớ lại cô đã khiến cho Kobaru có một khoảng thời gian khó khăn như thế nào vì cậu ta đã nói bóng gió rằng cô yếu hơn Mattai và Nomaru.

Sau mỗi nửa giờ luyện tập đấu đôi là vài phút nghỉ giải lao, Kurenai nhận ra sức bền của các genin của mình đều không ổn cho lắm. Đồng phục mới của Naruto bị bao phủ bởi bụi và cỏ dại mỗi lần cậu bị đánh ngã. Cùng lúc đó, cậu mỉm cười toét miệng khi giúp Hinata đứng dậy vì bị trượt chân sau khi chặn thành công cú đá của cậu. Cô gái tộc Hyuuga ngượng chín mặt không thể đứng dậy được, ngực Shino phập phồng liên tục đủ để cho giáo viên của cậu thấy rằng cậu đang thở rất gấp.

"Được lắm, một sự khởi đầu tốt. Bây giờ chúng ta có thể đi dạo để hạ nhiệt và cho các cơ được thư giãn. Chúng ta chắc chắn cần phải luyện tập thêm nhiều về sức bền. Phải nhớ luyện tập theo những bài tập ta đưa cho, nếu không rõ chỗ nào thì cứ hỏi ta." Ngay sau đó cô dẫn chúng ra khỏi bãi tập, xuyên qua khu vực rìa làng.

Những người dân đi qua họ có phản ứng rất khác nhau đối với những genin mà cô đang phụ trách. Đôi mắt và vầng trán không có dấu phong ấn của Hinata cho thấy cô là một thành viên của một trong những gia tộc lâu đời và mạnh nhất Konoha. Ngay cả những người không biết cô ít nhất cũng gật đầu chào một cách tôn trọng, và cô bé cũng gật đầu chào họ.

Trang phục và cặp kính của Shino cho thấy cậu là một thành viên của tộc Aburame, và hầu hết mọi người đều tránh xa cậu. Một số liếc xuống tay và chân cậu như thể muốn chắc chắn rằng không có bọ bò trên đó. Kurenai đã phải tự hỏi rằng việc một thành viên trong gia tộc Shino "gắn" những con bọ kikai cái tỏa hương thơm lên người khác dễ dàng đến mức nào. Một người trong tộc Aburame mà cô từng làm việc chung giải thích rằng chúng giúp anh ta phân biệt đồng đội của mình với những "đồng minh" anh có nhiệm vụ phải canh gác. Chúng cũng rất hữu dụng giúp họ nhanh chóng tìm ra đồng đội của mình khi anh ta bị mai phục và bị thương. Tất nhiên điều đó không có nghĩa là cô cảm thấy thoải mái với cái ý tưởng có một con bọ bò lung tung trên người. Có lẽ cô cần phải bàn bạc với Shino về vấn đề này vào lần tới khi hai người có cơ hội nói chuyện riêng.

Trong khi Shino có vẻ như rất bình thản và không thèm quan tâm đến phản ứng của dân làng thì Naruto lại không như vậy. Có thể Iruka chấp nhận điều đó, có thể chính cô thấy những cư xử của cậu là phi lý. Trong mọi trường hợp, khi Naruto liên tục nhận những cái trừng mắt giận dữ hay những lời thì thầm xúc phạm, cậu bắt đầu trừng mắt lại. Rất nhanh hai nắm tay cậu nắm chặt bên hông, bước chân hậm hực cùng với giận dữ và oán hận.

Cá nhân, Kurenai tự hỏi đó liệu thái độ phớt lờ trước kia của cậu sẽ tốt hơn chăng. Đồng thời, nó sẽ không khiến cậu vướng vào một cuộc ẩu đả với dân làng. Cô để cậu tự hành xử theo cảm xúc của mình, theo cách riêng của cậu, cho cậu lời khuyên nếu cần.

Khi họ đến tháp Hokage, cả ba có vẻ như đã hồi lại sức sau buổi luyện tập. Cô dẫn chúng lên tầng trên cùng, nói với những chuunin canh gác rằng họ là "Đội 8 sẵn sàng cho nhiệm vụ". Khi nói vậy, cô để ý thấy Naruto đứng thẳng lưng tự hào, ngay cả Hinata cũng thôi không cúi mặt xuống.

Sandaime rất vui khi gặp họ, đôi mắt ngài dừng lại trên bộ trang phục mới của Naruto. Rồi ngài nhìn cô và cô không thể giấu nổi đôi má phớt hồng khi nhìn thấy sự hài lòng trong đôi mắt ngài.

"Đến rất đúng giờ, jonin Kurenai." Vị Hokage nói. "Chúng ta vẫn còn vài nhiệm vụ cấp độ D." Kurenai nghiêng đầu kính cẩn khi ngài bước qua chồng giấy tờ trên bàn làm việc. "Đây rồi," ngài rút ra một tờ giấy "Ta cần báo cáo của cô về lang y Yukitaza ở quận phía tây, gần bờ sông. Ông ta bị gãy chân từ tuần trước khi đang làm việc trên mái nhà và cần vài sự trợ giúp."

Kurenai dẫn học trò của của mình xuống lối ra, cố gắng để không phì cười vì bộ mặt bối rối của Naruto, và một chút tương tự trên khuôn mặt Hinata. "Là một đội genin mới," cô bắt đầu trước khi chúng có cơ hội hỏi cô, "các em sẽ được giao cho những nhiệm vụ cấp độ D cho đến khi hoàn thành được đủ số lượng." Cô đặc biệt tránh nhắc đến số lượng cụ thể vì cô muốn trì hoãn nhiệm vụ cấp độ C đầu tiên của chúng cho đến khi cô chắc chắn chúng đã sẵn sàng.

"Nhiệm vụ cấp độ D," cô tiếp tục, "được đánh giá là có ít hoặc không nguy hiểm, nên rất hiếm khi phải đi quá xa khỏi bức tường Konoha, chúng cơ hội để các em được làm việc cùng nhau, và các em sẽ được trả một ít tiền sau khi hoàn thành nhiệm vụ."

Cô dừng lại ở một góc đường cho chúng tiêu hóa những gì cô vừa nói. Naruto nhìn vẫn có một chút không đồng tình, nhưng có vẻ như đã cam chịu số phận rồi. Cô bước nhanh hơn một chút khi cả bốn cùng hướng đến phía tây ngôi làng. Khi cô rung chuông cửa của ngôi nhà được miêu tả trong bản chỉ dẫn của nhiệm vụ, một giọng nói vang lên mời họ đi vòng ra phía sau khu nhà.

Lang y Yukitaza là một người đàn ông trung niên chưa lập gia đình với chân trái bó bột to đùng. Ông khựng lại một chút khi nhận ra Naruto nhưng cũng không phản ứng gì khác.

Ngay sau đó, Kurenai và Shino sửa mái nhà. Cậu bé Aburame miễn cưỡng kể với cô rằng mùa đông năm ngoái cậu có giúp cha mình làm một nhiệm vụ giống như thế này. Hinata và Naruto cùng chăm sóc khu vườn khổng lồ của khách hàng, một nhiệm vụ phù hợp với vóc người nhỏ bé của hai đứa.

Sau vài phút làm việc, Kurenai giật mình nhận ra rằng Naruto đang mang mấy tấm ván trèo lên cái thang gỗ bắc lên mái nhà. Cô nhìn qua Shino, cậu chỉ nhún vai.

"Naruto," Cô bối rối nói, "Chẳng phải em đang giúp Hinata làm vườn sao?"

Naruto càu nhàu đặt tấm ván xuống chỗ mái nhà bị hỏng. "Ở đó hết chỗ rồi." Cậu nói.

Kurenai cau mày nhìn ra sân sau. Hinata đang làm vườn cùng với khoảng hai mươi Naruto.

Kurenai quay lại với Naruto. "Tất cả chúng đều làm việc độc lập?" cô hỏi. Những phân thân thường có nhận thức hạn chế, chỉ nghe theo những mệnh lệnh đơn giản và dễ hiểu.

Naruto nhún vai. "Tại sao lại không ạ?" Cậu hỏi.

Kurenai không biết nên trả lời thế nào. Naruto lắc đầu và trèo xuống. Thật không may, cậu hoàn toàn quên mất mấy tấm ván cậu vừa mang lên, cậu vấp vào chúng và ngã nhào xuống khỏi mái nhà.

Kurenai lao về phía trước, hy vọng sẽ giữ được cậu bé nhưng đã quá muộn. Cô ra đến nơi cũng đúng lúc Naruto chạm đất... và biến mất trong một làn khói. Cô dừng lại, nhìn chằm chằm vào làn khói đang tan dần. Mình vừa nói chuyện với một phân thân mà thậm chí còn không nhận ra, cô trầm ngâm, thằng bé này là cái quái gì vậy? Cô nhìn ra vườn, nơi Hinata vừa mới kéo tay Naruto ngăn không cho cậu ta nhổ một cái cây không phải cỏ dại. Cậu đưa tay gãi đầu, xấu hổ, thậm chí còn không nhận ra Hinata rụt tay về như bị bỏng. Cậu ta không nhận ra cô bé đang đỏ mặt. Cậu ta là Uzumaki Naruto, Kurenai buồn bã tự nhủ, và nó đang phá vỡ các quy luật mà không hề nhận ra điều đó.

Naruto và Hinata làm xong khu vườn trong chưa đầy hai mươi phút. Với mỗi phân thân bắt đầu ở mỗi đầu của một hàng và Hinata dùng Byakugan để giám sát chúng. Với khả năng bao quát 3600 cô có thể phát hiện nếu cậu bỏ lỡ bất kỳ cái gì hoặc lỡ tay định nhổ một cây không phải cỏ dại. Naruto rất hay nhổ nhầm cây nhưng Hinata không hề trêu chọc cậu về điều đó. Thực tế, cô có vẻ lo lắng rằng cô không làm tốt công việc của mình.

Naruto không phải chuyên gia về con gái, hay kunoichi. Nhưng cậu nghi ngờ rằng hầu hết các bạn gái trong lớp sẽ rất vui nếu có cớ để không làm tay bị bẩn hơn là lo lắng về việc không hoàn thành công việc. Cậu cố gắng nói với Hinata rằng cậu rất trân trọng thái độ của cô, nhưng khi câu nói ra đến đầu lưỡi thì nói lại biến thành kiểu như "Tớ thích cái cách cậu giống như con trai thay vì một cô gái." và nó khiến cô bực tức nhưng rồi lại bối rối khi cậu cố gắng giải thích.

"Ý tớ là, cậu không giống Sakura hay Ino." Cậu vội vàng nói.

Hinata cúi đầu xuống và trông thậm chí còn buồn hơn. "T-Tớ biết." Cô lắp bắp.

"Nhưng như vậy rất tốt." Naruto vội vàng nói. Cô ấy có thích Sakura và Ino không? Cậu thắc mắc. Mình nhớ là họ chưa từng nói chuyện với nhau, nhưng họ đều là con gái – họ giống như một tổ chức bí ẩn vậy.

"T-Thật ư?" cô hỏi. Hai ngón tay trỏ nhấn vào nhau mạnh đến nỗi đầu ngón tay trở nên trắng bệch.

"Y-Ý tớ là, họ đều xinh đẹp và... Tớ không có ý nói họ xấu xí hay gì khác." Naruto vội vàng nói thêm. Nếu họ là bạn của nhau và Hinata về mách với hai người kia là cậu nói họ xấu xí thì cậu chết chắc.

Hinata cau mày bối rối. "Ano... tớ..." cô nuốt khan "Naruto-kun, tớ không hiểu ý cậu."

"Ý tớ là... ừm... tớ rất vui khi được cùng đội với cậu." Naruto khẳng định chắc nịch. Vậy đó. Không ai có thể bới ra được điều gì xấu từ câu nói đó, phải không?

Hinata cứng đơ người như vừa bị bạt tai, rồi nhanh chóng quay mặt đi.

Naruto há hốc mồm. Cậu bắt đầu chạy xung quanh cô hỏi xem cậu vừa nói gì sai thì Hinata chỉ vào một phân thân.

"D-Dừng lại, cậu ấy sắp nhổ một cây thuốc." Cô nói bằng giọng nghèn nghẹn.

Naruto xoay người về phía phân thân đó. "Cậu nghe cô ấy rồi đấy." Cậu lớn tiếng.

"Bình tĩnh nào tên ngốc," tên phân thân nói, "Cậu hành động cứ như cô ta là bạn gái của cậu không bằng."

Ngay lập tức tên phân thân đó biến mất khi nắm đấm của cậu xuyên qua chỗ khi nãy là đầu hắn. "X-Xin lỗi," cậu nói, "Đôi khi nó hơi lẻo mép một tý khi nó biết nó sắp hết thời gian."

"Hình như công việc ở đây xong rồi, Naruto." Hinata nói giọng nhẹ như gió thoảng, vẫn không dám đối diện với Naruto. "Tớ sẽ vào trong giúp Yukitaza-san làm bếp."

Naruto trừng mắt nhìn những phân thân còn lại khi Hinata lặng lẽ bước về phía ngôi nhà. Tất cả chúng cúi xuống, nhìn chằm chằm xuống mặt đất vừa nhặt cỏ xong.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro