CHAP 11. DRAGNEEL Ư?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 11. DRAGNEEL Ư?!

Lucy's POV

"Tôi cá người đó là Jellal!" Natsu ngắt lời cô. Tôi cười đểu. Tôi thíiich cặp này rồi đấy.

Thật không may Natsu đã được một trận tơi bời."Tội nghiệp cậu!" Tôi cười.

Đó là ngày thứ sáu, và trường chúng tôi được nghỉ. Bây giờ tôi đã hiểu tại sao tất cả mọi người đã chạy ra khỏi lớp vào ngày đầu tiên khi tôi đến đây. Trường học có thể rất mệt mỏi, nhưng tôi vẫn thích nó. Tôi buộc tóc thành chiếc đuôi ngựa với một vài sợi tóc được buông lỏng xuống.

Lúc đó còn khá sớm, vì vậy tôi quyết định đến cửa hàng bánh mì. Tôi vừa huýt sáo vừa đi đến tiệm bánh và lấy thức ăn. Khi tôi đang đi ra ngoài và ăn những chiếc bánh macaron của mình, tôi nghe thấy tiếng phun sơn. Tôi quay lại phía sau và thấy một chàng trai tóc vàng to con.

Không có vẻ như hắn nhận ra tôi, vì vậy tôi hét lên với giọng nghiêm khắc, "Dừng lại ngay! Đây là một hành động bất hợp pháp!"

"Chết tiệt!" Hắn lẩm bẩm với chất giọng trầm. Không lâu sau hắn chạy đi với bình xịt trong tay. Tôi không nhìn thấy khuôn mặt hắn ta nhưng tôi lại chạy ngay sau khi anh ấy.

"Dừng lại!" Tôi hét lên và nói với hắn rằng sẽ rắc rối hơn nữa nếu hắn không dừng lại.

Chúng tôi vẫn tiếp tục chạy trong khoảng mười phút trước khi tôi nghe anh ta bắt đầu thở hổn hển và giảm tốc độ. Tuy nhiên,  khi tôi nhìn lên, tôi nhận ra rằng chúng tôi đang ở gần 'Igneel INC'. Tôi dụi mắt ngạc nhiên.

"Bắt được cậu rồi!" Tôi hét. Tôi với tới để giữ lại hắn ta, nhưng một bàn tay đã nắm cổ tay tôi lại.

"Cái g--" Tôi quay lại. Và thật bất ngờ, đó là Gray. Cậu nắm lấy cổ tay của tôi và vì hành động đó quá bất ngờ, tôi liền quay lại và ngã xuống đất. sau đó tôi cảm thấy tay ai đó đặt trên vai của tôi để giữ tôi dưới đất.

"Xin lỗi về điều này." Gray nói. Tầm nhìn của tôi đã trở nên mờ hơn vì bụi dây vào mắt tôi và tôi cảm thấy có vết xước trên đầu gối mình, và tôi biết nó đang chảy máu. Tôi đã cố gắng đá và thành công đá họ xuống đất. Tôi quay lại và những người đang nhìn tôi là Gray, Jellal, Gajeel, và Laxus.

Laxus là người đã phun sơn lên tường của tiệm bánh. Tôi đã cố gắng đứng dậy, nhưng đầu gối của tôi rất yếu nên tôi lại khuỵu xuống khiến tôi rên lên đau đớn.

"Chết tiệt, cô chạy nhanh thật đấy!" Laxus nói. Cậu ta đã đổ mồ hôi vì cuộc chạy đua vừa rôi.

"Tại sao cậu lại làm điều này?" Tôi hỏi một cách bình tĩnh nhìn lên họ. Tôi không thể nhìn thấy nét mặt của họ do mặt trời quá sáng. (Phương: ánh sáng chói loá, chói quá đ*o thấy anh đâu :>)

"Chúng ta sẽ nói chuyện ở trong." Gray nói.

"Ở đâu?" Tôi hỏi. Cậu ta chỉ vào Igneel INC. Tôi đã rất bối rối tuy nhiên điều này là bằng chứng và thông tin rất quan trọng.

Căn biệt thự rất lớn, lớn như dinh thự của cha tôi. Tôi có thể nói không có ai ở nhà vì nó rất yên tĩnh và tôi sẽ cảm nhận được khi có ai ở xung quanh. Gray cõng tôi vào phòng khách.

"Bắt đầu nói đi." Tôi nói, không hề do dự. Bọn họ nhìn nhau và thở dài. Gray thì thầm điều gì đó với Jellal, Gajeel, và Laxus, họ gật đầu và nhìn tôi. Jellal sau đó đi ra ngoài.

"Được, nhưng sẽ có người khác giải thích.." Laxus nói.

Nhìn lên cậu ta, tôi mới nhận ra cậu ta trông đáng sợ thế nào. Đôi mắt màu đen của cậu ta quá đậm khiến cậu ta có vẻ đáng sợ. Tôi nhìn xung quanh và cố gắng cởi sợi dây thừng đang buộc tay tôi lại.

"Vô ích thôi, nhưng đừng lo lắng, lát sau chúng tôi sẽ gỡ nó ra cho cô." Cậu nói. Tôi nhìn Laxus và trợn tròn mắt. "Dù gì thì, cậu đã viết gì lên tường vậy?" Tôi hỏi.

Trước khi cậu có cơ hội để trả lời, một giọng nói ở cửa vang lên, "Thôi nào mọi người, cho chúng tôi chút thời gian đi." Tôi quay lại và cảm thấy thời gian chậm lại. Người đang dựa vào khung cửa là Natsu.

Khuôn mặt của tôi đã được lấp đầy với một cái nhìn thất vọng. Tôi chắc chắn cậu ta biết điều đó bởi vì tôi thấy đôi mắt của cậu trở nên buồn bã và môi cậu đang run. Ba trong số họ sau đó liền bước ra ngoài.

Tôi ngước lên nhìn Natsu, và cậu đột nhiên ôm lấy tôi. "Nghe này Luce, tôi xin lỗi, tôi biết bây giờ cậu đang rất bối rối, nhưng đó là một câu chuyện dài." Cậu nói, vẫn ôm tôi.

Mặc dù đang ở trong tình hình này, nhưng tôi cảm thấy mặt mình đang nóng lên. "Ừm-, thật ra, tôi có thời gian." Tôi nói cố gắng, để không nói lắp.

Cậu ta sau đó buông tôi ra và vì một số lý do nào đó, tôi cảm thấy lạnh hơn, nhưng quyết định bỏ qua nó.

Anh nhìn vào mắt tôi và thở dài. "Được rồi, cha tôi là chủ tịch của Igneel INC, cậu có thể đoán ra đúng không? Tôi cá là cậu ghét tôi vì đã không nói cho cậu phải không? Tôi là người thừa kế tiếp theo, một Dragneel." Cậu ta cúi đầu rồi từ từ tiến đến chiếc ghế dài bên cạnh tôi và tựa đầu vào lòng tôi.

"Tôi không có ý kiến," Tôi dừng lại để nhìn cậu ta và mỉm cười, "nhưng nó không quan trọng, Natsu vẫn là Natsu. Cậu là Natsu, người bạn với mái tóc cá hồi ngồi bên cạnh tôi trong lớp. Chỉ vì cậu là một Dragneel, nó không thay đổi quan điểm của tôi về cậu." Tôi mỉm cười.

Anh vẫn nhìn tôi và mỉm cười. Ông đưa tay ôm tôi và nói, "Cảm ơn cậu Luce. Tôi nghĩ... tôi nghĩ cậu sẽ không thích tôi. Tôi nghĩ có lẽ cậu chỉ muốn làm bạn với tôi vì tiền." Cậu nói.

Tôi thở hổn hển và giả vờ bị tổn thương.

"Cậu nghĩ tôi sẽ làm vậy à?" Tôi gắt gỏng và nhìn đi chỗ khác,"Tôi cảm thấy bị xúc phạm!" Natsu cười khúc khích và quàng tay cậu qua eo tôi.

"V-Vậy tại sao Laxus lại viết trên tường?" Tôi hỏi, không chắc chắn về việc liệu nó là một lựa chọn không tồi để hỏi cậu ấy.

Natsu vuốt nhẹ mái tóc của mình, "Đó là một câu chuyện dài, vì vậy cậu sẽ phải kiên nhẫn." Tôi gật đầu và nhắm mắt lại.

"Một thời gian dài trước đây, tôi đã phát chán. Không có bất cứ điều gì thú vị trong thành phố này. Rồi ngày đó, chúng tôi quyết định bắt đầu một băng đảng. Và 'chúng tôi' ở đây có nghĩa là Gray, Jellal, Laxus, Gajeel và tôi."

"Gajeel cũng ở trong việc này?"

"Ừ. Chúng tôi đã không ăn cắp vì đó không phải là hề vui hay làm bất cứ điều gì quá cực đoan. Chúng tôi chỉ đi chơi chung và tôi đoán vì chúng tôi đang là thiếu niên, chúng tôi quyết định thử 'đập đá'." Cậu nhún vai.

"Nó bắt đầu như là một việc nhỏ, nhưng sau đó theo thời gian, chúng tôi bắt đầu nhận được các gói thuốc phiện lớn. Anh trai tôi, Zeref, mang đến cho chúng tôi. Tôi không có ý tưởng làm thế nào anh ta nhận được nó. Đôi khi chúng tôi làm những thứ ngu ngốc như viết nickname của chúng tôi trên các bức tường." Cậu ta cười khúc khích.

"Vậy, cậu chỉ làm vì đang buồn chán thôi đúng không?" Tôi nói. Mí mắt của tôi như đang sụp xuống, tôi cố gắng trở nên tỉnh táo.

Natsu sau đó tháo sợi dây thừng trên tay tôi. Tôi nằm xuống chiếc ghế dài một cách mệt mỏi.

Tôi nghe thấy tiếng sột soạt và đoán là Natsu đang ở cạnh tôi. "Luce, tôi hy vọng cậu không nghĩ rằng tôi kì lạ khi nói điều này, nhưng tôi cảm thấy cậu thật khác biệt. Thay vì chạy đi gọi cảnh sát hoặc nói rằng tôi đã bị bắt... cậu đã không làm điều đó. A-Anh nghĩ anh thực sự thíc--"

Tôi không nghe thấy khúc cuối của nó, tất cả mọi thứ cậu ấy nói nghe như tiếng thì thầm. Mắt tôi nhắm lại và ngủ thiếp đi.

xxxXXxxx

Sau một vài ngày lười thì cuối cùng mình cũng đã viết xong truyện vào nửa đêm :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro