CHAP 22. TRA HỎI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này ch yếu là Jerza nha ^^

CHAP 22. TRA HI

Lucy's POV

"Tớ sẽ không bao giờ muốn trải qua thứ gì đó giôgs thế này nữa." Erza nghẹn trong tiếng nức nở khi cô ngồi xuống chiếc ghế sôpha.

"Không sao đâu, cậu ta không có ý đó đâu." Kagura cố gắng an ủi Erza và vỗ nhẹ vào vai cô.

Erza ngồi dậy, nhìn lên trần nhà và quệt đi những giọt nước mắt còn đọng lại. Sau đó, cô ấy bắt đầu đùa với mái tóc của mình. Qua những cử chỉ ấy, tôi có thể biết rằng Erza đang cố gắng bình tĩnh lại.

Yukino đem vài tách trà bước vào và đưa một tách cho Erza. Chúng tôi đang ở nhà Erza, cha mẹ cô ấy đã đi công tác trong một tuần. Cô ấy nhấp một ngụm trà rồi nhìn tôi.

"Lucy, nó thật kinh khủng." Erza nói, cố gắng không để nước mắt rơi nữa, "Sau khi cậu và Natsu đi ra, Kagura và Yukino đã gỡ mặt nạ ra. Không biết vì sao nhưng tớ cũng làm vậy, nhưng đã sớm hối tiếc khi Jellal nhìn tôi với đôi mắt mở to." Cô thở dài.

"Lúc đầu Jellal không hề nói gì, nhưng tôi rõ ràng thấy có một thứ gì đó đang làm phiền cậu. Sau đó, cậu ấy ấy bắt đầu la hét." Giọng Erza nhỏ dần và cô ấy lại bắt đầu khóc.

"Erza đừng khóc nữa, tớ chắc chắn rằng cậu a--" Tôi bị cắt ngang.

"Im đi!" Erza nói trong mệt mỏi. "Không công bằng, thật là không công bằng!!" Cô ấy chạy ra ngoài.

Yukino đã định đuổi theo Erza, nhưng tôi đã ngăn cô ấy lại. "Tớ sẽ đi." Tôi gật đầu và chạy thoe người bạn thân nhất của mình.

Cô ấy mỉm cười với tôi, "Hãy cho cậu ấy biết bọn tớ cũng đang rất quan tâm và lo lắng cho cậu ấy."

Tôi chạy ra và nhìn xung quanh, tìm kiếm một mái đầu màu đỏ nào đó. Tôi thấy Erza đang chạy về phía công viên. Tôi nhanh chóng chạy nhanh theo Erza, bất chấp những mệt mỏi từ chấn động vừa rồi.

"Erza!!" Tôi hét lên, biết rằng ngay cả khi cô ấy nghe thấy, cô ấy cũng sẽ không dừng lại.

Cuối cùng, Erza cũng đã dừng lại khi cô ấy đến công viên. Cô bước đến một chiếc xích đu và ngồi đó. Tôi ngồi xuống cạnh Erza.

"Erza--"

"Im đi."

"Tớ đã nói gì sai vậy?" Tôi nhìn qua phía cô ấy.

"Chỉ là thật không công bằng! Cậu chỉ mới đến trường được 6 tháng. Cậu chỉ mới biết Natsu nhưng giờ, hai người đang hẹn hò!" Giọng cô run run, "Cậu đã tiến xa hơn với Natsu, hơn những gì tôi đã làm với Jellal. Các cậu đã cùng đi chơi, hôn nhau, nắm tay, và tỏ tình. Tớ đã biết Jellal từ khi chúng tôi mới biết đi, và tớ không bao giờ nghĩ rằng chúng tôi có thể đạt được điều đó."

Cô ấy dừng lại một chút và ngước lên trời.

"Tôi đã luôn gượng cười khi thấy Jellal cugf những cô gái khác, cô nghĩ rằng cậu ấy hợp với người khác hơn. Cuối cùng tớ cũng cho là vậy và giấu đi cảm xúc của mình. Nhưng bây giờ, tớ không biết." Cô ấy nắm vào chiếc dây xích đu.

"Khi tớ gỡ mặt nạ ra, Jellal trông khá... sốc. Tớ không biết tại sao, nhưng cậu ấy đã rất tức giận với tớ. Jellal nói tớ đã giả tạo với cậu ấy bao năm qua. Tớ không biết cậu ấy còn nói gì nữa vì tớ đã bịt tai lại." Erza từ tốn nói.

Tôi ngồi đó và ngắm những ngôi sao, không biết phải nói gì. Tôi không biết Erza lại thích Jellal đến thế. Từ 'xin lỗi' dường như không phù hợp.

"Cậu biết đấy, lúc còn nhỏ, tớ và Jellal thường chơi ở đây với nhau."

----------

"Vậy chúng ta hãy phục kích cậu ta sau giờ học đi!" Natsu cười toe toét.

Tôi ném cho cậu ấy một cái nhìn 'cái quái gì vậy', khiến cho Natsu phồng má.

"Khi Jellal đi ra khỏi lớp, hãy nhảy lên người cậu ta, làm cho cậu ta ngất, đem cậu ta lên sân thượng và buộc cậu ta vào một chiếc ghế rồi tra hỏi về chuyện của Erza." Natsu cười đểu và giơ nắm đấm lên không khí, khá tjichs thú với ý tưởng của mình.

Tôi lúng túng ho, "Hoặc là... Chúng ta có thể đợi cậu ta ngoài cổng trường và lịch sự yêu cầu cậu ta trả lời một số câu hỏi của mình."

Natsu rên rỉ, "Nhưng làm vậy không vui, Luce! Cậu có thể đánh ngất cậu ta hoặc làm gì đó! Thôi nào sẽ rất vui mà."

"Ý tưởng của cậu thật kì lạ." Tôi cười.

Gi tan hc

"Jellal Fernandez, dừng lại ngay." Tôi gọi cậu ấy. Bỏ tay vào túi, cậu ấy quay lại và đối mặt với chúng tôi.

"Chào!" Natsu chào Jellal, và hai người đấm tay vào nhau.

"Ừm.. Chuyện gì đã xảy ra với Erza vậy?" Natsu hỏi.

Jellal nhìn xuống đất, "Tôi thực sự không muốn nói về nó."

"Vậy, cậu đã làm gì?" Natsu hỏi.

Jellal nhún vai, "Không có gì lớn---"

Tôi ngắt lời cậu ta, "Xin lỗi, 'không có gì lớn' ư? Cậu đang đùa tôi à? Cậu có nhận ra rằng những thứ quái quỷ cậu nói với Erza đã thực sự làm tổn thương cậu ấy không?"

Cậu ấy không có vẻ buồn bã gì đối với tình hình này, làm tôi càng tức giạn hơn.

"Nghe này, tôi không --"

"Vậy cậu đã nói gì với cô ấy?" Natsu hỏi.

"Ừm, tôi không nhớ rõ lắm, nhưng tôi đã rất giận cô ấy." Cậu ta vuốt mái tóc của mình, "Erza và tôi đã biết nhau từ rất lâu rồi, vì vậy tôi không hiểu tại sao cô ấy lại giấu tôi một chuyện quan trọng đến thế."

"Có lẽ bởi vì cậu không nói chuyện với cậu ấy." Tôi ho. Cậu ấy nhìn tôi, hơi mở to mắt.

"Tôi đã quen Erza trước cậu rồi, và tôi vẫn không hiểu tại sao cô ấy lại giữ bí mật với người bạn thân nhất của mình, nhưng lại quyết định rằng sẽ nói cho cậu biết." Tôi đã định đấm cậu ta, nhưng Natsu đã giữ tôi lại.

"Không Natsu! Tớ sẽ đánh ngất cậu ta như cậu đã nói! Cậu ta cần phải được đánh để hiểu ra mọi chuyện!" Tôi bất bình khiến Natsu cười.

"Dù sao thì, tôi đã cố nói chuyện với Erza, nhưng cô ấy lại xa cách tôi và dừng nói chuyện với tôi hoàn toàn."

Đột nhiên Jellal ngã nhào xuống sàn bê tông.

"Cậu vừa nói gì về tớ thế?" Giọng nói quá quen thuộc nói, làm cho Jellal kêu lên trong đau đớn và rùng mình cùng một lúc.

Có một và duy nhất một Erza Scarlet đang đứng đó, và có vẻ như cậu ấy là người đã xô Jellal xuống sàn.

Mặc dù vẫn rất tự hào vì Erza nhưng tôi cũng cảm thấy khá tội cho Jellal. Erza thật bạo lực.

xxxXXxxx

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro