13.Ngủ ở đâu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Trở thành nô lệ của Khaotung Thanawat!"

"Tôi đồng ý, cậu chủ Khaotung!"

Một lời đề nghị, một lời đồng ý, chính xác là thỏa thuận của họ đã được thành lập.Đó cũng là lí do vì sao First hiện tại đang đứng trong dinh thự Rattanakitpaisan, nơi mà 5 năm qua anh mới có cơ hội quay lại.Anh đang đứng xem xét sự thay đổi của dinh thự thì Khaotung đã đến và nói trước mặt anh với khuôn mặt vô cảm:

"Anh có thể đến bất cứ đâu ngoại trừ phòng ba mẹ tôi, hay phòng Tian, và đặc biệt, bất cứ khi nào tôi gọi anh đều phải có mặt."

First suy nghĩ, phòng gia đình Khaotung anh chắc chắn sẽ không vào, còn việc xuất hiện khi Khaotung gọi thì không phải nhắc, cho dù không gọi anh vẫn muốn xuất hiện bên cậu.

"Còn bây giờ tôi muốn lên phòng, đừng có làm phiền tôi."

Nói rồi, Khaotung rải bước lên bậc thang rồi tiến vào căn phòng cuối ở tầng 2, căn phòng cậu vẫn luôn ở.Còn bên này, First còn có việc quan trọng.Để vừa ở bên cạnh phục vụ Khaotung, anh còn phải hoàn thành kế hoạch của mình.Vì thế, First lấy điện thoại nhắn tin cho Gemini :

firstkp
Anh cần một số đồ dùng cá nhân và quần áo đến dinh thự Rattanakitpaisan.

gemini_nt
Ô!Chúc mừng anh đã về ở rể.
Đợi chút sẽ có liền.👌

firstkp
Mang tài liệu trong văn phòng của anh nữa.Anh sẽ làm việc online trong 1 khoảng thời gian.

Đã xem.

Khi anh vừa bỏ điện thoại vào túi thì từ trong bếp, dì Ink quản gia nay đã có tuổi, bà bước ra và trông thấy cậu bé First 18 tuổi ngày nào, nay đã khôi ngô trưởng thành.Bà cất tiếng gọi:

"First, là First có phải không?"

First quay lại và nhìn thấy dáng người thân thuộc nay có phần lớn tuổi, dì Ink- người mà anh coi như mẹ ruột của mình, dòng cảm xúc bồi hồi nhớ nhung ùa về.Anh chạy đến ôm chặt lấy bà, bà Ink cũng không ngờ sẽ còn có ngày bà còn được gặp lại First sau sự biến mất của gia tộc Puitrakul.

First vừa ngồi trên phòng khách, trong vòng tay bà Ink như nhớ về cái ôm của mẹ.Bà vừa xoa đầu anh, cười dịu dàng, như 5 năm về trước.Sau đó bà mới hỏi:

"Thế 5 năm qua con đã ở đâu?Có chuyện gì vậy?"

First mím môi, anh muốn nói nhưng có lẽ tâm trí anh nhắc nhở rằng chưa tới lúc để nói về vấn đề này liền qua loa:

"Nhà con có chút việc, mãi đến bây giờ mới đến thăm dì ạ."

"Ừm.Thế con về đây ở với Khaotung luôn à?"

"..."

"Có lẽ là vậy ạ."

Anh đắn đo rồi mới trả lời câu hỏi ấy.

"Con về rồi thì tốt, dì rất mong hai đứa về với nhau, dù sao 5 năm cũng không ngắn không dài, sống cũng chẳng thoải mái."

First gật gù với lời nói của dì, sau đó nhìn về Vali đồ ở trong bếp lúc nãy được Gemini đem đến, rồi lại nhìn lên phòng của Khaotung nãy giờ vẫn im ắng.Anh nói với dì:

"Vậy để con lên phòng cất đồ rồi xuống với dì nha ạ?"

"Con lên đi, không để tối làm lại mệt."

Anh nhanh chóng cầm vali bước lên tầng 2, vừa quan sát một lần nữa ngôi nhà, vẫn như khi anh 18 tuổi, ngôi nhà không thay đổi gì mấy.Bước đi trên hành lang, vừa thắc mắc mình sẽ ở phòng nào cho đến khi đứng trước phòng Khaotung, anh biết cậu bảo rằng không được làm phiền cậu, nhưng bây giờ biết làm thế nào?Mặc kệ, anh đưa tay lên gõ cửa, tầm 3 phút sau cánh cửa được mở, người bên trong trông có vẻ mới ngủ dậy, mái tóc dù hơi được chải lại nhưng vẫn có chút xuề xòa, áo vest vừa rồi được thay bằng áo hoodie và quần thể thao lanh lợi.Khaotung bước ra với vẻ cọc cằn ngái ngủ, đến khi nhìn người ở ngoài là First, cậu lấy lại vẻ mặt vô cảm:

"Có chuyện gì?"

"Tôi sẽ ngủ phòng nào?"

Im lặng một lúc, Khaotung chỉ về phía căn phòng đối diện ở sau lưng First.

"Tôi nói rồi chứ?Đừng có làm phiền tôi nữa.Đồ phiền phức!"

Nói rồi cậu đóng sập cửa lại, First cũng không muốn làm phiền, anh sẽ tranh thủ làm việc để có thời gian dành cho Khaotung trong thời gian tới.

Mở căn phòng ra, First cảm thấy thoải mái, có nến thơm mùi hoa nhài, mùi hoa mà anh thích, liền muốn ngả xuống giường mà nghỉ ngơi.Vẫn không quên công việc của mình, First dành toàn bộ thời gian buổi chiều để hoàn thành công việc ở tập đoàn.

firstkp


firstkp: Nhớ🌻

Có gemini_nt, janeah và 430.673 người thích.

Người đăng đã tắt tính năng bình luận.

...

Tối hôm đó, First ăn cơm tối với dì Ink trong khi Khaotung thì không chịu xuống, dì Ink bảo Khaotung hay thường xuyên bỏ bữa như thế dù dì đã khuyên nhiều lần, First nghĩ rằng ăn xong sẽ mang ly sữa lên cho cậu.Nói là làm, anh mang ly sữa ấm lên cho Khaotung lót dạ.Mở cửa phòng cậu, bất ngờ rằng không có Khaotung ở đó?Cậu đã đi đâu?Tại sao First lại không thấy cậu?Mang trong mình vẻ lo lắng, First nhanh chóng trở về phòng muốn gọi cho P'Tian hỏi thử.Bất ngờ một lần nữa đập vào mặt anh khi thấy 1 Khaotung đang cuộn tròn trên giường anh mà ngủ ngon lành.Đây không phải phòng cậu mà?Chẳng lẽ...Khaotung lại đi nhầm phòng của kẻ thù mà cậu ghét?Không nghĩ nhiều đến thế, First tiến lại ngồi xuống sàn lạnh, ngắm nghía khuôn mặt say ngủ của người đẹp.Hàng mi cong, sống mũi cao, dáng vẻ ngủ an lành đến lạ, bàn tay đang nắm lấy cây bút anh dùng để làm việc lúc nãy.First từ từ lấy cây bút trong tay cậu ra, Khaotung có thói quen nắm gì đó khi ngủ liền vớ lấy bàn tay lấy cây bút của mình mà nắm lấy, đồng thời mí mắt hơi động đậy như bị lấy mất kho báu, khiến First không khỏi bật cười, Khaotung làm bất cứ điều gì cũng khiến anh say đắm, một bảo bối từng là của anh nhưng chính anh lại không biết trân trọng.

"Làm sao để mày biết tao nhớ mày đến mức nào chứ?"

First thì thầm, cứ ngồi đó mà nhìn người đẹp ngủ mà không tự chủ mà thiếp đi kế bên, trong khi tay của cả hai vẫn nắm chặt.

Hết chương 13.

Cmt, cmt, cmt
Điều quan trọng nhắc lại 3 lần để Rin biết bạn nghĩ gì về "Quá khứ đôi, hiện tại đơn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro