"Người đó..."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hai cô bỏ đi rồi, hai anh cũng chẳng còn tâm trạng j để ăn nữa nên cả hai trở về phòng. Mỗi ng về phòng riêng của mk. Sau khi về phòng anh chui tọt vào phòng tắm ngâm mk trong đó. Khoảng nửa tiếng sau anh mới bc ra. Lúc này anh thấy tâm trạng đã thoải mái hơn. Lại chọt nhớ đến hình như có công vc quan trọng anh chưa kịp giải quyết nên đã đem theo. Anh bc tới giường ngồi dựa vào thành giường lấy từ trong tử giường ra một chiếc máy tính và một chồng giấy tờ. Anh bắt đầu cặm cụi làm vc. Thời gian bắt đầu trôi qua. Mọi vc gần như ổn thoả anh lấy tay xoa xoa trán rồi với tay lấy cái đt xem h. " 1h " đây là hình ảnh đập vào mắt anh. Anh vội suy nghĩ sao h cô còn chưa về nữa, ko biết đã đi đâu. Suy nghĩ một lát anh lấy điện thoại ra  gọi cho vệ sỹ mà anh phái đi theo cô lúc nãy. Vừa xong hồi chuông thứ nhất bên kia đã nhấc máy
" Alo, chào ông chủ"- anh nói với giọng nghiêm trang
" Ừm, thế nào rồi các cô ấy đi đâu"- anh lạnh giọng hỏi
" Dạ xe của hai tiểu thư vừa dừng trc cửa một quán bar lớn ak. Cách chỗ ngài khá xa"
' Quán bar, sao hai ng lại tới đó đã vậy còn đi rất xa nữa" đây là suy nghĩ đầu tiên loé lên trg đầu anh
" Hai ng họ tới đó làm j đi với ai mau điều tra xem"- anh cảm thấy kì lạ, tiếp tục đưa chỉ thị
" Vâng hiện tại các cô ấy chuẩn bị bc ra khỏi xe ạ"
" Ừm theo dõi xem nói lại cho tôi tình hình bây h"
" Vâng.... khoan đã.... hhh.... hình như có j đó ko đúng..."- ng vệ sỹ mặt bỗng trắng bệt nói lắp
" có chuyện j sao?"- anh sốt ruột hỏi
" Thưa ông chủ là.... là...."- anh ta lại tiếp tục lắp bắp
" là sao?"- anh mất kiên nhẫn hét lên
" Là... ng vừa bc ra từ chiếc xe đó... là... là hai ng đàn ông..."-anh ta sợ hãi nói
" Cái j chứ, các ng làm vc kiểu j vậy, tại sao lại nhầm xe hả?"- anh tức giận quát
" X...xin lỗi ông chủ. Thành thật xin lỗi. Nhg rõ ràng nãy h chúng tôi ko rời mắt khỏi chiếc xe mà làm sao lại nhầm đc"
" Nãy h có đi qua chỗ nào khả nghi ko?"- anh hỏi
" Dạ ko, nãy h chiếc xe đó từ lúc ra khỏi tầng hầm khách sạn thì chỉ chạy trên đường chính mà thôi. Đặc biệt là chạy thẳng ko rẽ bất cứ đâu, và cũng ko đi qua bất cứ đường hầm nào"- anh ta trả lời rành rọt
' Nếu nói vậy thì chỉ có một khả năng... là chiếc xe ngay từ đầu lúc trong hầm xe đã đc hai ng kia lái đi'- đầu anh bỗng loé ra một ý nghĩ
" Thôi đc rồi các ng rút hết đi"
" vâng"
Vừa nói xong anh liền cúp máy. Tay cầm quay quay chiếc đt sau đó anh suy nghĩ:
' Tại sao lúc tối hai cô ấy lại vội vàng như vậy. Tại sao lại phải tráo xe. Tại sao bây h vẫn chưa về...'- vô số câu hỏi tại sao lũ lượt chạy qua trong đầu anh
Rồi anh lại mở đt lên lần nữa, lúc này anh gọi cho cô. Nhg đáp lại anh chỉ là tiếng nói trong trẻo của cô nàng tổng đài. Anh gọi thêm vài lần nữa vẫn ko đc. Anh lại suy nghĩ " cô ấy nhất định có j đó giấu mk"
Tiếp theo anh vội rời khỏi phòng, đi sang phòng Huy gõ cửa. Gõ cửa một lúc lâu vẫn ko ai lên tiếng, tới lúc anh chuẩn bị xoay ng xuống quầy tiếp tân mượn chìa thì cửa mở ra. Huy dựa vào cửa mang theo gương mặt ngái ngủ, tay dụi dụi mắt hỏi
" Gì đấy, cậu rảnh quá nhỉ khuya lắc rồi ko ngủ đi còn phá tớ nữa"- Huy giọng oán trách
" Cậu bây h còn ngủ đc nữa hả, hai ng kia bây h vẫn chưa về kia kìa. Điện thoại thì gọi ko đc. Vệ sỹ phái đi cũng chẳng làm đc j. Thế mà h cậu còn lăn ra ngủ đc hả?"- anh tức giận quát lớn
Huy lúc này cũng tỉnh ngủ hẳn vội kéo anh vào phòng rồi nói:
" Được rồi bớt nóng vào đây trc rồi nói"
Anh tức giận hất tay Huy ra bước vào. Huy nhún nhún vai, cậu hiểu tại sao anh tức giận mà. Bỗng Huy nhớ lại lúc nãy...
Vừa vào phòng thì đt cậu reo. Cậu lấy ra xem thì ra là N.A nhắn. Sau khi đọc hết nội dung thì cậu mỉm cười rồi vứt đt sang một bên . Mò vào phòng tắm một lát xong lại bò lên giường đánh một giấc đến lúc anh gọi. Và điều đặc biệt tin nhắn của N.A chỉ vỏn vẹn vài chữ
" Em đi gặp ng đó."
Chỉ có bao nhiêu đó thôi nhg cậu ko còn lo lắng j hết vì cậu biết ng đó mà N.A nhắc đến là ai
Quay lại lúc này, cậu mỉm cười đi tới chiếc bàn nơi anh đang ngồi. Rót cho anh một ly nc rồi ngồi xuống ghế đối diện. Anh thỉ chả có tâm trạng j để uống. Đưa mắt nhìn cậu ý nói " có j nói đi". Cậu hiểu ý lên tiếng
" Thật ra thì hai ng đó đi gặp một ng thôi. Là ng thân ấy mà, ko có j quan trọng đâu"
" Ng thân, nếu vậy tại sao lại gấp gáp như thế. Còn cố tình tráo xe nữa"
" Ng thân này của họ ko muốn để lộ thân phận nên họ bắt buộc phải lm vậy"
" Thế ng đó là ai, sao Yến lại ko nói với tôi tiếng nào vậy"
" Chuyện này..."- cậu gãi đầu vẻ mặt khó xử
" Khó nói lm thôi để chừng nào họ về đã. Nếu họ cho phép tớ sẽ nói cho cậu nghe. Còn bây h thì ko thể đc"
' Ai lại thần bí như vậy nhỉ?'- anh nghĩ
" Vậy là cậu cũng quen ng đó"- anh hỏi
" Ừm tất nhiên"- anh nhún vai trả lời
" Thế tại sao ko đi?"
" Vì ng đó ko gọi"
" Ừm, vậy khi nào họ về?"
" Quên nói với cậu tối nay họ sẽ ko về đâu. Mai lận"
Anh cau mày, hỏi lại:" Ngày mai?"
" Ừm, cậu đừng lo. Họ sẽ ko sao, ko ai có thể đụng đến họ cả"- cậu thuận miệng trả lời
" Là sao?"- anh thắc mắc câu sau
" À... À thôi từ từ đi tớ sẽ nói sau"- cậu kịp hiểu ra mk nói lố
" Rồi, rồi đi về phòng đi cho tớ ngủ. Buồn ngủ lm rồi. Thắc mắc cái j thì để ngày mai rồi tính"- vừa nói cậu vừa đẩy anh ra cửa. Ra tới cửa anh đang tính quay lại nói thêm thì cánh cửa đã đóng lại
Anh vội mắng thầm:" chết tiệt". Sau đó đi thẳng về phòng. Vào phòng xong trong đầu anh vẫn đang lẩn quẩn vài câu hỏi. Rồi anh lại nghĩ:' sao cô ấy lại ko nói cho mk biết chuyện chứ. Ko lẽ cô ấy ko tin mk. Ko đc nhất định phải hỏi cho ra lẽ mới đc.'. Nói rồi anh nằm đó tính chờ cô về nhg rồi vì quá mệt mỏi với công việc cả tuần qua nên anh đã nhanh chóng thiếp đi.
Tua tua~~~~
Bây h bên ngoài trời đã bắt đầu hừng đông. Bên trong phòng bây h có một thân thể vạm vỡ đc dấu sau lớp áo choàng dày đang say giấc trên giường. Rồi đột nhiên cánh cửa phòng mở ra( vì đây là phòng xài mật khẩu nha nên ko cần chìa khoá vẫn mở đc), một thân hình nhỏ nhắn nhẹ nhàng đi vào. Và ng đó ko ai khác chính là cô. Cô nhẹ nhàng đi vào, tới bên giường cuối xuống nhìn khuôn mặt ng đang ngủ. Nở nụ cười nhẹ, đặt lên trán ng đó nụ hôn rồi từ từ đi vào phòng tắm.
' Haizz cả tối qua cô thực sự là quá mệt mỏi rồi sáng sớm chưa kịp nghỉ ngơi lại phải lái xe chạy về đây. Bây h cô chỉ muốn đi tắm một lúc rồi sẽ lên giường đánh một giấc thôi'- cô nghĩ
Sau khi cô đóng cửa lại, tiếng vòi nước phát ra. Trên giường ng nãy h cô cho là đã ngủ từ từ mở mắt. Thật ra anh đã thức tù lúc cô bước vào rồi. Anh đã đc luyện tập rất kỹ càng về vc cảm nhận mà. Lúc nãy khi biết có ng vào phòng anh còn đang tính ngồi dậy phòng thủ( cái vấn đề này thì bởi vì anh là hắc bang mà nên sẽ có sát thủ bám theo thôi). Nhg rồi anh lại ngửi đc mùi hương nhẹ phát ra. Và anh đã biết ng đó ko ai khác chính là cô nên anh mới giả vờ là còn ngủ. Lúc này anh còn đang suy tư thì tiếng nc trong phòng đã ngưng lại. Anh lại tiếp tục giả vờ, nằm xuống sửa chăn lại như lúc nãy rồi nhắm mắt. Cô bước ra trên ng bây h là chiếc áo choàng màu trắng. Có vài cọng tóc ướt rủ xuống trc trán. Cô làm biếng lau khô chúng nhẹ nhàng leo lên giường cạnh anh nằm xuống. Khi cô vừa chỉnh sửa lại chăn xong thì bất ngờ bị bàn tay của anh kéo sát ôm chặt vào lòng. Cô giật mk ngước lên nhìn, thấy ánh mắt anh đang nhìn cô, cô nhẹ nhàng cười
" Xin lỗi đã làm anh tỉnh"- nói rồi cô thuận thế đưa tay sang ôm anh rồi vùi sâu vào ngực anh
" Ko sao"- anh ngừng một chút
" Cuối cùng cũng về rồi"- anh vừa nói vừa dùng tay còn lại xoa xoa nhẹ tóc cô, rồi nhẹ nhàng hôn lên đó
" Ừm, em hơi mệt. Có j sáng mai nói đc ko?"- cô nhắm mắt miệng vẫn nói
" Ừm, đc rồi ngủ đi"- nghe giọng cô là anh biết cô rất mệt rồi, chuyện j để từ từ nói sau vậy. Sau đó anh lại ôm cô chặt hơn rồi nói
" Chúc ngủ ngon, bảo bối"
" Ừm"- cô ậm ừ trả lời, thật ra cô đã nhắm mắt nãy h rồi
Anh nghe thấy vậy bật cười nhẹ
' đúng là cô rất mệt rồi'. Xong anh tiếp tục công vc đó chính là ôm cô và ngủ
Hai ng họ ngủ thẳng một hơi đến trưa. Nhg thật ra chỉ có mk cô ngủ thôi, anh chỉ ngủ đến quá 8h là đã tỉnh. Sau đó vẫn ko muốn rời giường, nằm ngắm cô ngủ. Bây h sau khi đã ngủ đủ cô cũng từ từ mở mắt. Cô đưa tay dụi dụi mắt động tác như đứa trẻ làm anh bật cười đưa tay vuốt nhẹ tóc cô. Cô cảm nhận đc tay anh nhìn sang, mỉm cười rồi chồm ng qua hôn chóc lên môi anh rồi nói
" Chào buổi sáng"
Anh lấy tay cóc đầu cô một cái rồi lên tiếng:
" Bây h còn sáng nữa sao. Nhìn lại đi tới trưa mất rồi"
Cô lại cười cười:" hì hì em nhằm"
" Được rồi thưc dậy thôi, vào nhà tắm trc đi. Chắc em cũng đói rồi anh đi gọi đồ ăn nha"
" Ừm"- cô vừa nghe nói đến đồ ăn thì mắt sáng rực, vì dù sao từ tối qua đến h cô vẫn chưa ăn j
Nói xong cô đi vào nhà tắm, khi trở ra thì thức ăn cũng đã đc đem đến. Cô nghĩ'
' hiệu suất lm vc thật là tốt quá đi'. Tiếp theo đó cô đi tới bên bàn ăn bắt đầu nhăm nhi " bữa ăn sáng muộn". Còn anh thì chỉ uống cà phê mà thôi. Trên tay cầm tờ báo đọc, lâu lâu sẽ ngước lên nhìn cô một chút. Cuối cùng thời điểm trọng đại cũng đã đến- thời điểm giải đáp thắc mắc của anh. Sau khi đã lắp đầy bụng của mk cô ngoan ngoãn ngồi im trên giường chờ anh tra khảo. Anh cũng hiểu đc ý cô đi tới ngồi đối diện. Anh cất lời
" Được rồi em nói đi, anh sẽ ko hỏi j cả. Em muốn cho anh biết về những j bao nhiêu thứ anh sẽ lắng nghe. Anh muốn xem em tin tưởng anh như thế nào"- anh nghiêm giọng, bây h mặt anh rất lạnh ko còn ôn nhu giống khi nãy nữa
Cô cũng hiểu đc ý của anh, khẽ cầm lấy tay anh rồi cất tiếng
" Em xin lỗi anh vì đã để cho anh lo lắng. Thật ra nếu muốn nói tới chuyện này thì phải nhắc đến chuyện trc kia Khi em 5 tuổi..."- nói tới đây cô có chút nghẹn ngào, anh thì hiểu rõ vì s cô lại như vậy. Bởi vì khi cô 5t cũng chính là lúc cái bi kịch kia xảy ra với cô( cái quá khứ ak). A
Anh đưa tay vuốt nhẹ tóc cô trấn an. Cô như đc an ủi tiếp tục nói
" Có vẻ chuyện đó anh đã biết rồi. Chuyện em muốn nói là đoạn sau cơ. Khi em đc ông ngoại dẫn đi nước ngoài. Có lẽ anh ko thể điều tra đc đoạn thời gian đó của em đúng ko?"
Anh gật đầu nhẹ, cô lại tiếp tục
" Lý do mà anh ko thể điều tra đc là bởi vì thân thế của ông em. Ông là một ông trùm giới kinh doanh của châu âu, ko là của thế giới mới đúng. Có lẽ anh đã nghe tới King nhỉ? Đó là ông đấy, nhg có lẽ rất ít ng thấy đc mặt ông. Ông ko thích xuất hiện trc ng khác. Một mặt khác ông cũng là một hắc bang. Những thành tựu bây h có đc một phần cũng nhờ đó. Chắc anh còn nhớ vc lần trc em bị bắt cóc chứ, và anh cũng có điều thắc mắc đúng ko?"
Anh gật đầu
" Ừm thật ra từ nhỏ vì thế lực của ông quá lớn nên có nhiều ng ganh ghét, chiếm đoạt, cũng có nhiều ng muốn hợp tác để thu lợi. Và tất nhiên muốn lm đc thì phải có thứ để đưa ra điều kiện. Không phải điều j khác chính là em, họ bắt cóc em để lm điều kiện. Vì lẽ đó vc bị bắt cóc đối vs em rất bình thường rồi. Cho nên ông đã cho thiết kế một thiết bị định vị đc gắn trong chiếc nhẫn em đang đeo. Từ đó vc em bị bắt cóc cũng giống như một trò chơi vậy. Thú vị lm đúng ko. Còn vc tối hôm qua cũng chính là ông gọi. Từ nhỏ ông đã rất yêu thương em, vì ông muốn bù đắp lại tình cảm cho em. Bất kì ai lm tổn thg em đều sẽ ko có kết quả tốt. Chỉ duy nhất chuyện liên quan đến ba em ông ko nhúng tay vào, vì em ko muốn ông lm vậy. Tối hôm qua ông vừa sang đây, vừa tới thì ông đã nghe về tin em bị bắt cóc hôm trc. Ông rất tức giận, thứ nhất tức nhiên là ng đã bắt cóc và hành hạ em, thứ hai chính là vc em đã giấu ông. Nên ông đã gọi cho em và N.A đến chỗ ông để hỏi chuyện. Vì ông ko muốn để ng khác biết về mk nên em đành phải tráo xe để cắt đuôi vẹ sỹ anh phái theo.À còn chuyện này nữa, chuyện về ông cả Huy và N.A đều biết cả"- nói tới đây cô ngưng một chút
" Được rồi mọi vc em đã nói hết vs anh rồi. Bởi vì em hoàn toàn tin tưởng anh, tin tưởng vào ng em yêu. Anh cảm thấy như thế nào"
Anh ko trả lời, chỉ chồm qua ôm lấy cô vào lòng. Lát sau mới cất tiếng
" Cảm ơn em đã tin tưởng anh như vậy. Cảm ơn em đã kể hết cho anh nghe. Hôm qua anh đã thật sự rất lo lắng đấy. Thế anh muốn hỏi một chút, em có biết võ ko?"
" Hì hì tưc nhiên là biết rồi. Em đã đc ông dạy cho đấy. N.A và Huy cũng biết nữa"
" Vậy sao lần trc bị bắt em ko đánh trả"
" Trời ạ, bị đánh lén như thế thì lm sao mà đánh trả đc"
" Biết rồi anh nói giỡn thôi. Thế ông có biết anh ko"
" Quá rõ là đằng khác. Với ông thì chuyện j cũng dễ dàng hết"
" Vậy s"
" Phải rồi ông bảo muốn gặp anh đấy. Tối mai ấy, chuẩn bị tinh thần nhé. Ông rất khó tính đấy"
" Ko sao anh sẽ cố gắng vượt qua hết để còn đón em về nhà nữa chứ"
" Đón cái j chứ? Ai bảo lấy anh"
" Thế à thạt ko"
" T...thì cũng từ từ em vẫn chưa muốn lấy chồng đâu"
" Nhg mà anh muốn lắm rồi. Lấy em về nhốt trong nhà lun để khỏi tên nào dòm ngó."
" Anh... Anh quá bá đạo đi. Thôi ko nói nữa em muốn ra ngoài chơi, đi rủ hai ng kia đí"
" Được rồi tuân lệnh bảo bối. Mà chắc có lẽ hai ng kia cũng mới ngủ đạy đấy. Thay đồ đi rồi đi"
" Vâng"- rồi cô lặp tức lấy đồ chạy nhanh vào nhà tắm. Anh nhìn nhìn cười theo rồi suy nghĩ
' hôm nào phải đi diện kiến ông ngoại trc mới đc'( ghê chưa ông ngoại lun đó)
Xong anh cũng nhanh chóng thay đồ sửa sang lại sắc đẹp để chuản bị đi chơi

Thế là mọi thắc mắc của anh cũng đc hoá giải. Và điều đặc biệt hơn anh đã biết đc cô thật sự rất tin tưởng anh. Điều này lm anh thực sự rất hạnh phúc nha.
End chương 16

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro