Sự trừng phạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm, từng tia nắng len lỏi qua các khe màn cửa rọi vào căn phòng. Trên giường có hai ng đang ôm nhau ngủ. Một ng vẫn còn đang chìm vào giấc, ng còn lại đang nhìn ngắm ng đang ngủ. Anh đưa nhẹ tay vuốt tóc cô. Anh đặt lên trán cô một nụ hôn thật nhẹ. Cô như bị phá rối, cựa quậy một chút rồi lại chui sâu vào ngực anh mà ngủ. Anh thấy vậy mỉm cười ôm cô thật chặt. Anh nghĩ:
'Cô ấy đáng yêu thật. Haizz chỉ vó lúc này khi đã say giấc cô ấy mới đc là chính mk. Cô ấy lun mang cho mk một vẻ ngoài lạnh lùng nhg thật ra cô ấy rất yếu đuối. Nhg mà ko sao từ bây h em cứ là chính mk đi, mọi thứ đã có anh đây rồi. Anh sẽ bảo vệ em dù cho trời có sập xuống. Anh sẽ cưng chiều em bất kỳ điều j em muốn. Anh sẽ cho em những j hp nhất. Vì thế cứ vc dựa dẫm vào anh đừng lo ngại j cả. Tất cả đã có anh đây rồi! Anh yêu em, cô gái ngốc'

Khi anh còn đang mãi suy nghĩ thì cô đã từ từ tỉnh dậy. Cô hé mắt nhìn thấy mọi vật xung quanh rồi lại nhìn sang bên cạnh. Cô nhìn thấy anh, hai ng nhìn nhau. Anh nở nụ cười nhẹ nhàng sau đó đặt lên môi cô một nụ hôn thật nhẹ:
" Chào buổi sáng, bà xã"
Cô có chút bất ngờ nhg rồi kịp hiểu ra cô cũng nở nụ cười nhẹ. Tinh nghịch hôn lên môi anh
" Chào buổi sáng, chồng yêu"
( trùi ui là trùi chắc tui chết quá chưa j hết đã ngọt ngào z rùi)
Bây h thì lại đến lượt anh bất ngờ, anh ko ngờ cô lại chủ động hôn mk đã thế còn gọi anh là chồng nữa. Anh vui chết đi đc. Anh cười rồi ôm cô thật chặt. Bỗng cô kêu lên:
" A!"
" Gì vậy, em bị sao ak"- anh lo lắng hỏi
" Anh ôm chặt quá đụng vào vết thương đau"
" A, cho anh xin lỗi nha anh ko cố ý"- nói rồi anh nhẹ nhàng cuối xuống vết thương của cô thổi vào nó
Cô thấy anh làm vậy trong lòng thật sự rất vui. Anh đúng là ng ấm áp nhỉ. ( khổ nổi chỉ có dịu dàng với chị thui)
" Đc rồi đừng thổi nữa hết đau rồi"
" Thôi em nghỉ ngơi đi, anh đi xuống dưới chuẩn bị thức ăn cho em nha. Hum qua chưa có j bỏ bụng chắc đói rồi nhỉ"- anh dịu dàng vuốt mũi cô
" Ừm, mau đi em đói rồi"
Nói xong anh mỉm cười đi ra ngoài, cô vẫn ngồi trên giường nhìn theo bóng dáng anh. Đến khi thấy bóng anh đã đi mất, cô nằm xuống tính chợp mắt một chút thì cửa lại mở ra một lần nữa. Cô vội ngồi dậy, còn chưa kịp nhìn rõ là ai thì cả ng cô đã bị một vật nặng đè lren ng
" Hu hu, cậu cuối cùng đã tỉnh rồi. Cậu có biết tớ đã lo cho cậu thế nào ko. Khi biết cậu mất tích tớ cứ nghĩ sẽ như bình thường ko sao. Nhg khi tìm thấy cậu thì cả bg cậu chỉ toàn vết thương thôi. Cậu có biết tớ sợ đến mức nào ko..."- N.A vừa ôm chặt cô vừa khóc vừa nói
" Khoan, khoan cậu có thể buông tớ ra ko, đau quá"- cô khó nhọc nói
" ồ xin lỗi, huhu may quá cậu đã ko sao rồi, tớ rất lo đấy"
" hì hì tớ ko sao rồi mà đừng lo nữa"- cô cười lau nc mắt cho pn
" ko lo sao đc, cậu nhìn cậu xem khắp ng đều toàn là vết thương. Cậu có biết nặng đến mức nào ko. Hôm qua cậu suýt chút nữa là đi lun rồi đấy. Nói nhỏ cậu nghe hôm qua từ lúc tìm đc cậu, Hoàng đã ở bên cạnh cậu suốt đấy. Anh ấy thật sự rất lo lắng cho cậu đấy, với lại cậu chưa thấy bộ dạng hôm qua của anh ấy đâu thật sự là doạ ng đấy"
" Thật á?"- cô thật sự bất ngờ đấy
" Đương nhiên rồi. Ak phải rồi, lần này ng bắt cậu nghe nói là Bảo Trâm đúng ko. Tớ thật ko ngờ cô ta lại độc ác như vậy đó. Tớ chắc chắn sẽ ko tha cho cô ta đâu. Nhg mà có lẽ tớ ko có cơ hội rồi"
" Là sao?"
" Tại vì hôm đó lúc tim thấy cậu cô ta cũng ở đó. Thế là bị Hoàng bắt về rồi. Mà một khi đã vào tay Hoàng thì chỉ có thể là chết thôi"
" Thật sao?"
" Cậu ko biết ak, Hoàng cũng là một trong những ng đứng đầu hắc đạo đó"
Nghe nói đến đây cô thật sự có chút lo lắng cho cô ta, nhg rồi cô nhớ đến một điều:
" Thế còn ng đó đã biết chưa z?"- cô lo lắng hỏi
" Chưa, cậu nghĩ nếu ng đó biết mà gđ cô ta vẫn còn yên ổn ak"
" ừm cậu giấu giùm mk lun nha, đừng nói cho ng đó biết. Ko lại lớn chuyện nữa"
"biết rồi"
" thôi đừng nói huyện này nữa kệ đi, à mà Huy đâu rồi?"- cô mặc dù nói là kệ nhg trg lòng cô vẫn ko yên ổn
" đang ở dưới với Hoàng đấy"
Bla bla....
Khi hai ng đang tám thì cửa phòng lại tiếp tục mở ra. Huy vào trc theo sau là Hoàng, trên tay anh bưng theo một mâm thức ăn. Huy đi tới trc chào hỏi:
" Xin chào Yến! Có vẻ em khoẻ hơn rồi nhỉ?"
" Vâng"- cô vừa nói vừa mỉm cười
" Này! Ai cho em cười vs ng khác khi có anh ở đây z"
" Anh bị khùng hả ở đây có ai là ng ngoài đâu chứ"
" Anh ko thích, N.A thì còn tạm đc còn tên kia thì~~~~ miễn bàn đi"
" cái j tôi mà còn tạm ak"- N.A lên tiếng
Anh nhún vai coi như trả lời, cô vừa mắc cười vừa có chút tức giận
" Anh vừa thôi dù sao cũng là bạn mà"
" Anh đx nói là ko thích mà, em là của anh ko ai đc nhìn hết"
" Này nhá bạn thân ngày càng quá đáng rồi đấy, tôi biết Yến trc anh nữa đó. Đừng có ở đó mà nói nhiều"- Huy h mới lên tiếng
" Im miệng cho tôi cậu có tin ngày mai cty cậu sẽ đăng bản phá sản ko hả?"- anh uy hiếp
" ơ dạ dạ em ko dám anh tha cho em nha"- Huy xuống nc, j chứ ông này nói thì chắc chắn sẽ làm. Anh ko dám đem sự nghiệp gđ ra mà đùa giỡn đâu
" Hừ coi chừng đó"- nói xong quay sang Yến nở nụ cười ko thể nào dịu dàng hơn
" đc rồi ăn sáng đi, ăn nhiều một chút. Giờ anh và Huy phải ra ngoài có chút vc em ở nhà với Ngọc Anh nha. Nhớ ăn hết đó ăn xong phải uống thuốc nữa đó"
Lại tiếp tục quay sang N.A:
" Lát nhờ em thoa thuốc cho cô ấy giúp anh với nhé"
Ngọc Anh và Huy nãy h đang mắt chữ A mồm chữ O. Thật ko biết đây có phải là ng băng lãnh nhất mà họ biết ko nữa. Sao có thể thay đổi thái độ nhanh như z cơ chứ. Đã z còn dịu dàng đến z nữa chứ. Thật là quá bất ngờ mà
" Thôi đc rồi có vc j thì đi nhanh đi em ko sao đâu. Anh bây h rất giống ông cụ non rồi đó dặn dò nhìu thế. Anh doạ họ sợ rồi kìa"- nói rồi cô đưa mắt nhìn sang hai ng bạn của mk. Haizz may là cô quen rồi đó nha
" Đc rồi đc rồi anh đi đây tạm biệt trưa anh sẽ về" - nói rồi anh cuối xuống đặt lên môi cô nụ hôn nhẹ
" Này này....  Hai ng.... Hai ng... Sao sao lại"
" thì như em thấy đó thôi"- anh nhún vai
Thật sự là hôm nay N.A đã bị đưa từ bất ngờ này dang bất ngờ khác. Đúng là đc mở mang tầm mắt mà.
" Thôi tụi anh đi đây, mau ăn đi rồi uống thuốc. Nhớ nghỉ ngói đấy đừng để mệt mỏi quá"
" Rồi rồi nói mải đi đi"
" Huy đi thôi"
" ừm"
Thế là hai ng đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai cô gái. Tức nhiên là N.A sẽ làm theo lời của Hoàng chăm sóc cô tử tế. Nhg kèm với đó là tra hỏi cô mọi vc. Cô thực sự phải giải đáp hết thắc mắc từ nãy đến h nếu ko chắc cô sẽ chết mất. ( Cái tính nhiều chuyện ko bỏ đc mà)

Qua hai ng kia: Hai anh chàng nhà ta tức nhiên là đi đến nơi đang giam giữ đám ng kia rồi. Bây h cô đã khoẻ hơn tức nhiên anh phải tiếp đãi họ tử tế. Sau một hồi đi xe cuối cùng họ cũng tới nơi. Vừa đặt chân xuống đã có ng ra đón họ.
" xin chào chủ tịch, xin chào thiếu gia"
" ừm"- hai ng gậy đầu
Anh hỏi tiếp
" Đam ng kia sao rồi"
" Dạ chúng tôi vẫn làm theo lời ngài hai 
tên kia thì bị đánh đến còn nữa mạng. Còn ng phụ nữ kia thì vẫn đang nhốt cô ta"
" Đc rồi đi vào thôi"
Vào tới bên trong, khung cảnh bên trong thật sưn là làm ng ta khiếp sợ. Đầy các dụng cụ tra tấn, các nhà giam, các khu luyện tập các loại võ, kiếm, súng,... Mọi nơi đều có bg canh gác cẩn mật
Hai ng vào tới ngồi lên vị trí trung tâm của phòng chính. Anh cất tiếng
" Dẫn bọn chúng lên đây"
" Dạ"
Chỉ vài phút sau, có hai ng đàn ông bị đánh đến quần áo tả tơi trên ng đầy máu cùng với ng phụ nữ tóc tai bù xù quần áo dơ bẩn đc dẫn tới trc. Họ bị đẩy lên phía trc nằm rạp xuống đất. Anh đứng dậy đi tới chỗ hai ng đanf ông. Khuôn mặt anh bây h khác xa lúc nãy. Sự tức giận cùng với lạnh lùng đã bao trùm lấy nó. Anh nắm cổ áo một ng đàn ông lên đấm vào mặt hắn một cái. Hắn ta ngã xuống, anh lại đi tới dùng chân đá vào bụng hắn vài phát. Sau đó đạp lên bàn tay phải của hắn, hắn la lên đau đớn.
" Hừ bàn tay này của ngươi dám đụng vào ng của ta. Sau này đừng mong xài đến nữa. À mà chắc ko có sau này đâu nhỉ"- nói rồi anh nở nụ cười lạnh
Ng đàn ông còn lại thấy z bèn bò đến ôm lấy chân anh
" Xin lỗi, xin lỗi ngài chúng tôi có mắt như mù ko biết đã đụng vào ng vủa ngài. Thật xin lỗi xin ngài hãy tha cho chúng tôi tất cả cũng do ng đàn bà kia hết"- vừa nói ông ta vừa chỉ qua ng phụ nữ kia
" xin ngài sau này chúng tôi nhất định sẽ làm trâu làm ngựa cho ngài mà"
" Hừ bây h còn xin ta có phải là quá muộn rồi ko"- nói rồi anh đưa chân đá ng đàn ông đó ra sau đó đá vào ng hắn tới tấp
Huy nãy h vẫn ngồi yên lên tiếng.
" Thôi đc rồi đừng đánh nữa. Chỉ hao sức và thêm dơ tay mà thôi. Để đàn em làm đi"
"Hừ"- anh quẳng hai ng đó xuống đất sau đó quay lại vị trí ngồi của mk. Tới nơi anh liền rút khăn tay ra lau tay mk, lau thức sự rất kỹ giống như ms chạm vào cái j đó rất dơ bẩn. Huy chỉ biết lắc đầu, bệnh ngày càng nặng rồi
Xong anh lại bắt đầu cất tiếng:
" đc rồi các ng đưa hai ng đó dụng hình một lần nữa cho ta, nhớ phải sống ko đc chết. Sau đó... Hình như ta nhớ bọn sói nuôi lâu nay vẫn đang đón nhỉ, vậy cứ quẳng hai ng này vào đi. Hôm nay đãi chúng thịt tươi"- nói rồi anh nở một nụ cười còn lạnh hơn bao h hết
" Dạ, thuộc hạ lam ngay"
Thế là hai ng kia bị mang đi trong sự gào thét van xin thảm thiết. Bây h chỉ còn lại ng phụ nữ kia. Nãy h mụ ta đã chứng kiến hết tất cả mọi chuyện, mụ ta h đang run cầm cập lo sợ. Anh liếc mắt nhìn sang mụ ta. Cô ta sợ hãi chạy lạy ôm lấy chân anh khóc lóc
" E...em thật sự ko cố ý làm vậy đâu. Cũng chỉ vì quá yêu anh thôi. Em ko muốn con nhỏ kia bám lấy anh em mới làm z. Em biết con nhỏ đó làm phiền anh nên anh mới chiều nó đúng ko. Em chỉ giúp anh thôi mà. Dù sao nó cũng đâu có xinh đẹp j đâu..."
Cô ta còn chưa ns xong thì anh đã tức giận đá cô ta ra:
" Cô câm miệng ngay cho tôi. Cô ấy còn xinh đẹp hơn nhiều so với cô. Chỉ cần trên đời này có cô ấy thì tất cả những ng còn lại ko là j cả. Còn một điều nữa tôi ko cần lo chuyện của tôi, tôi làm sao thì kệ tôi"
" Em...em.."
" Hừ đúng là cha nào con nấy mà. Hết cha cô rồi lại đến cô, sao các ng lun làm phiền cô ấy z hả"
" Thôi đc rồi hôm nay tôi mệt rồi"- nói rồi anh quay sang đang em nói
" Hôm nay ban cô ta cho các ng đấy, hưởng thụ đi. Nhớ phải sống. Mai ta lại tới"
Nói rồi ngoắc đầu với Huy, Huy hiểu ý đứng dậy. Hai ng quay lưng đo ra ngoài, đằng sau cô ta vẫn gào thét
" ko lẽ anh ko thấy em đẹp sao, anh ko muốn có em sao"
" xin lỗi trong mắt tôi cô ko là j cả"- anh vẫn ko quay mặt lại lạnh lùng nói
Hai ng tiến ra xe nhấn ga chạy đi. anh muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này rồi. Anh bắt đầu cảm thấy nhớ cô gái nhỏ của mk rồi. Phải mau quay về thôi

End chap 12
Mong m.n tiếp tục ủng hộ nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro