5 phút cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đã dành 5 phút cuối cùng của mình với một thiên thần.

Khi Mysta mở mắt ra, khung cảnh phía trên cậu chỉ còn là bóng tối do hai tòa nhà cao chót vót chồng vào nhau. Cậu nhớ rằng cậu vừa bước vào một con hẻm. Theo dõi một mục tiêu, một phần công việc của cậu là điều tra một vụ án gần đây. Cậu không nhớ được vụ án là gì, đầu vẫn đau vì có tiếng vo ve rất lớn bên tai khi cậu cố gắng đứng dậy.

Khi cậu thực sự có thể đứng dậy, cậu bàng hoàng nhìn xung quanh. Có một vũng máu nơi cậu đang ngồi, có một thi thể khác với một con dao găm vào bụng.

"Chờ đã-" Cậu không chắc mình đang nhìn thấy gì cho đến khi cậu đến gần cơ thể đó để chắc chắn hơn.

Đó là cơ thể của cậu.

Nhắm mắt lại, vẻ mặt đau khổ. Cơ thể cậu đang nằm với máu vẫn còn chảy ra từ bên trái của bụng. Chiếc áo choàng trắng của cậu cũng vì thế mà đổi màu, trở thành màu đỏ.

"Mình ... chết rồi à?"

"Đúng vậy" Một giọng nói xuất hiện. Trước mặt cậu là một bóng người đang buồn bã nhìn cậu. Hai cánh tay đan vào nhau, như thể anh ta đang cầu nguyện cho cậu. Cậu thấy tròng mắt màu trăng xanh nhạt trông đăm chiêu, khiến Mysta sững sờ một lúc cho đến khi môi cậu gọi tên mà không nhận ra.

"Vox."

"Vox?" Người đó hỏi lại. Anh ta tiến lại, sau đó cúi xuống trước mặt Mysta. Chạm vào má cậu bằng một cánh tay ấm áp. "Vox là ai?"

Mysta đã hoàn toàn sai.

Tất nhiên người này không phải là Vox. Người đàn ông đó là một con quỷ. Trong khi đó, người đang đứng với cậu bây giờ là một thiên thần. Mysta có thể nhìn thấy đôi cánh lớn màu trắng sau cơ thể anh ta. Anh ta đang mặc một chiếc áo khoác trắng thanh lịch. Mái tóc trắng với những mảng phản chiếu màu xanh dịu khiến anh ta trông thanh lịch, giống như Vox với màu khác. Không quên đôi mắt xanh nhạt mê hoặc Mysta, cũng như nụ cười dịu dàng và nét ấm áp mà Mysta có được. Anh ta không phải là Vox.

"Anh là một thiên thần." Cậu lại nói, người đó mỉm cười. Bây giờ đang chiếm một vị trí bên cạnh Mysta, ngồi ngay bên cạnh cậu.

"Tôi thật sự đã chết? Tại sao tôi vẫn còn ở đây?"

"Cậu vẫn còn thở, nhưng bất tỉnh."

"Tôi có thể sống lại một lần nữa không?"

"Chắc chắn rồi. Nếu ai đó đến và đưa cậu đến bệnh viện. Mặc dù tôi không chắc về điều đó."

"Tôi có thể kéo dài được bao lâu nữa?"

"Tôi rất ấn tượng. Cậu trông có vẻ yếu nhưng cậu đã trụ được đủ lâu. Bây giờ cậu còn khoảng 5 phút nữa, sau đó cậu không thể trở lại cơ thể của mình nữa."

Mysta choáng váng. Ánh mắt cậu lại rơi vào cơ thể đang hấp hối của cậu. Cậu thấy hơi thở yếu ớt, khó có thể cảm nhận được.

"Tôi có thể ở đây một lúc không?"

"Chắc chắn rồi. Tôi sẽ ở cùng cậu."

Mysta ôm đầu gối, hy vọng sẽ có người đến. Đưa xác cậu đến bệnh viện gần nhất. Mặc dù thiên thần này nói rằng cậu không có cơ hội sống sót trở lại, nhưng ít nhất cậu tin rằng Chúa có thể sẽ ban cho cậu một phép màu.

"Tôi ước anh ấy sẽ đến."

"Ai?"

"Vox."

"Vox là ai? Tôi có giống anh ta không mà cậu gọi tôi như vậy?" Mysta gật đầu, vùi mặt vào vòng tay của chính mình "Vậy tại sao anh ấy không đến?"

"Anh ấy ghét tôi - có thể."

"Tại sao anh ấy lại ghét cậu?"

"Tôi không biết. Anh ấy lừa dối tôi. Anh ấy liên tục cầu hôn bạn tôi mặc dù luôn bị từ chối. Sau đó, anh ấy từ chối tôi. Anh ấy bảo tôi thu dọn đồ đạc và đuổi tôi ra ngoài. Anh ấy nói rằng anh ấy thậm chí chưa bao giờ thích tôi. Anh ấy nói mối quan hệ của chúng tôi chỉ là một cuộc diễn xuất. Anh ấy rất ghét tôi, đúng không? " Mysta dường như đang lẩm bẩm một mình. Thiên thần nhìn cậu bối rối nhưng không đưa ra bất kỳ phản ứng nào.

"Tôi bỏ đi. Tôi nghĩ nếu bỏ anh ấy, tôi có thể quên anh ấy một cách dễ dàng. Nhưng tôi ngày càng nghĩ về anh ấy nhiều hơn. Cho đến khi tôi không thể tập trung vào bản thân. Tôi thường tự làm tổn thương mình mà không nhận ra. Tôi luôn làm rối tung công việc của mình. Tôi thường suýt chết tại nơi làm việc. Và bây giờ tôi thực sự chết. Tôi thật thảm hại. " giọng nói của cậu sau đó biến mất, nuốt chửng bởi những tiếng nức nở. Sau đó, có một sự cọ xát vào lưng cậu, đến từ thiên thần, người đang cố gắng trấn an cậu. Mysta quay lại, lại tìm thấy một nụ cười nhẹ. Có những ngón tay xoa xoa khóe mắt, lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại nơi đó.

"Cậu nên hạnh phúc." Lời nói đó khiến cậu bối rối. Hạnh phúc về điều gì? Thiên thần này có bị mất trí không? Mysta nghĩ. "Cậu thoát khỏi một người tồi tệ. Ngay cả anh ta cũng không thể thoát ra khỏi tâm trí của cậu, điều đó có nghĩa là cậu yêu anh ta rất nhiều. Đó không phải lỗi của cậu. Nhưng thật xấu hổ vì cậu yêu một người tồi tệ. Cậu đã kết thúc với nỗi buồn, nhưng bây giờ cậu đang tự do." Thiên thần nói điều đó nhẹ nhàng như nụ cười của anh ta.

"Mysta Rias. Tôi cầu chúc cho cậu hạnh phúc trong cuộc sống tiếp theo của cậu."

"...... Cảm ơn anh."

"Cậu vẫn còn 30 giây."

"Đừng bận tâm. Anh ấy cũng sẽ không đến." Cậu cười nhẹ, Mysta không còn hy vọng nữa. "Hiện tại anh có thể đưa tôi đi."

"Cậu chắc chứ?"

Mysta gật đầu, rồi nói. "Tôi có thể ôm một cái được không?" Thiên thần mỉm cười. Ban cho điều ước của chàng trai trẻ mà không nói bất cứ điều gì. Cái ôm ấm áp sau đó trở thành khoảng trống khi ánh sáng bắt đầu tan ra và cơ thể Mysta biến mất hoàn toàn.

Thiên thần lại mỉm cười, cảm thấy hạnh phúc.

"Đồ ... khốn nạn." Có một tiếng cười khúc khích và một lời đe dọa, nhưng thiên thần không sợ hãi chút nào. Nụ cười của anh ta vẫn đọng lại, vẫn rạng rỡ như những giây trước khi con quỷ kẹp lấy cổ anh ta.

"Tôi biết có điều gì đó không ổn khi tôi thậm chí không thể tìm thấy em ấy. Chính ngươi đã gây ra nó."

"Demon, tôi chỉ đang cố gắng bảo vệ em ấy khỏi ngươi. Em ấy là một cậu bé tốt. Ngươi đã hủy hoại em ấy."

"Em ấy là của tôi." Tiếng cười khẽ vang lên, thật nhẹ nhàng và dễ chịu. Khi tiếng gầm gừ ác độc ngày càng lớn, lòng căm thù rỉ ra từ cơ thể anh ta khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.

"Không có gì là của ngươi." Bầu trời đêm lại sáng lên, và không ai biết từ bao giờ anh ta đã thoát khỏi sự kìm kẹp của cơn giận dữ của con quỷ.

"Vox Akuma. Con quỷ đáng thương. Ngươi đã tự hạ mình xuống. Ngươi thật sự bất mãn vì vừa mất đi đôi cánh. Thậm chí, ngươi còn lấy đi hạnh phúc của chính mình. Ngươi thật đáng thương." Thiên thần nói cuối con hẻm, vẫn nở một nụ cười thật đẹp.

"Tôi không thể tin được là mình lại bị thu hút bởi chàng trai đó. Em ấy rất ngây thơ, tình yêu của em ấy trong sáng đến mức tôi thực sự đã yêu em ấy. Chỉ là em ấy chưa bao giờ nhận ra sự tồn tại của tôi vì cảm giác của em ấy dành cho tôi. Tôi chỉ đang cố gắng để bảo vệ em ấy vào giây phút cuối cùng thôi."

"Ngươi đã giết em ấy!!"

"Chính ngươi mới giết em ấy. Ngươi là người đã giết em ấy bằng những cảm xúc đó. Ngươi đã cho em ấy một hy vọng trống rỗng. Cho em ấy một tình yêu giả. Chính ngươi là người đã giết em ấy, Demon." Con quỷ không thể nói gì, không thể phủ nhận những gì thiên thần vừa nói. "Tôi rất vui vì tôi là người ở lại với em ấy cho đến khi em ấy chết. Bây giờ hãy tự chịu hình phạt của riêng mình, Demon." Sau đó anh ta biến mất, để lại tiếng kêu khóc của con quỷ bên cạnh cơ thể cứng đờ của người yêu hắn. Gọi tên Mysta mặc dù hắn biết rằng mọi thứ là vô ích.


Link gốc: https://archiveofourown.org/works/37210927 (Bản tiếng Indonesia)

https://archiveofourown.org/works/37207369 (Bản tiếng Anh)

Vui lòng đọc rõ dòng mô tả trước khi đọc truyện, cám ơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro