Một vấn đề đáng yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vox gần đây cảm thấy mềm yếu khi ở gần một người nhưng không muốn tin vào cảm giác đó. Anh ấy quyết định, tại sao không nói chuyện với người đó về nó ??


"Chúa ơi, anh ấy thật đẹp," Vox không thể không nghĩ vậy khi nhìn cậu bé giống cáo trước mặt mình. Anh nhanh chóng rũ bỏ suy nghĩ, nhớ lại lần đầu yêu. _______________________________________


Không có gì ngoài âm thanh của lửa phập phùng và mọi người la hét, cố gắng hết sức để chạy khỏi sự diệt vong không thể tránh khỏi. Con quỷ giọng nói quỳ xuống bên cạnh thi thể của người yêu đang chảy máu nhanh chóng, biết rằng mình không thể làm gì để ngăn chặn nó, nhưng vẫn cố gắng giúp cho người đó một chút thoải mái.

Anh ấy chưa bao giờ khóc trước điều này, nhưng cuối cùng. Sau những phút cơ thể anh ấy run lên, một giọt nước mắt trượt và rơi xuống mặt anh ấy một cách mượt mà. Anh vòng tay qua người mình yêu, nhuộm đỏ quần áo nhưng không quan tâm chút nào, đặt lên trán người đó một nụ hôn nhẹ và thì thầm rằng sẽ ổn thôi. Với sức nóng của ngọn lửa đang hoành hành xung quanh anh, anh có thể dễ dàng cảm nhận được khi cơ thể trong tay anh lạnh đi và trái tim như ngừng đập.

Anh để những giọt nước mắt rơi nhiều hơn, như thể bằng cách nào đó chúng sẽ mang lại hơi ấm cho cơ thể tĩnh lặng trong vòng tay anh. Khi anh đặt thêm một nụ hôn vào cơ thể lạnh giá của người mình yêu, anh đã thề với bản thân rằng sẽ không bao giờ tìm thấy hứng thú hay yêu bất cứ ai nữa.

_______________________________________ Vậy mà con quỷ giọng nói ở đây. Gần như phá vỡ lời hứa mà anh ấy đã hứa với bản thân hàng trăm năm trước, tất cả chỉ vì người bạn đời của anh ấy, Mysta Rias. Vox yêu tất cả các thành viên của luxiem, nhưng Mysta vì một lý do nào đó... Mysta khiến anh ấy rất hạnh phúc. Và anh ấy sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó thành tiếng, nhưng càng ngày khi Mysta khiến anh ấy "căng thẳng", anh ấy không bao giờ có thể thuyết phục bản thân thậm chí hơi nổi điên với cậu bé.

Mysta là người duy nhất khiến anh ấy cười đến mức anh ấy cần dừng lại và lấy lại hơi thở. Anh ấy không thể nhớ lần cuối cùng anh ấy đã cười rất nhiều vì điều gì đó. Mỗi lần nghĩ đến đều khiến lòng anh ấm áp không chịu nổi. Chính khoảnh khắc đó, khoảnh khắc ngọt ngào nhưng hài hước đó, khiến Vox đặt câu hỏi về cảm xúc của mình đối với Mysta. Tất nhiên anh ấy luôn coi Mysta là bạn, không hơn không kém.

Tuy nhiên..

Nhìn vào cậu bé trước mặt, anh đang gặp khó khăn. Mysta có thể thực sự đáng yêu khi cậu ấy muốn, mặc dù phần lớn là hỗn loạn. Anh ấy đã gọi Mysta đến gặp anh ấy tại nhà anh ấy để nói chuyện gì đó, đó lý do tại sao Mysta hiện đang đứng trước mặt anh ấy, chờ anh ấy nói. Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy lo lắng trong hàng trăm năm. Tất cả chỉ vì thằng nhóc chết tiệt này ..

"Vox, cậu ổn chứ? Cậu muốn nói với tớ về điều gì? " Mysta cuối cùng cũng lên tiếng sau khi Vox không nói nửa phút sau khi để cậu vào nhà. Vox sững người, nghĩ cách nói chuyện với Mysta về cuộc chiến nội bộ mà anh ấy đang trải qua với cảm xúc của mình.

Anh ngập ngừng nắm lấy bàn tay của người đàn ông nhỏ hơn một chút, nhẹ nhàng kéo cậu ấy ngồi xuống chiếc ghế dài cùng mình. Mysta làm theo, không chống lại sự kéo nhẹ nhàng nào cả, nhận ra rằng Vox đang lo lắng về điều gì đó.

Ngay cả khi đã ngồi xuống, Vox vẫn im lặng, cố gắng giảm bớt sự lo lắng và lấy đủ can đảm để mở miệng và nói chuyện. Mysta kiên nhẫn ngồi, nở một nụ cười nhẹ và siết chặt tay anh, một cách im lặng để nói rằng cậu sẽ đợi chừng nào anh cần. Trái tim của Vox lệch một nhịp và đôi tai của anh ấy, rất khó nhận ra, có màu đỏ nhạt. Anh nghiêng đầu xuống và thở ra thật sâu trước khi hít vào một lần nữa, cuối cùng anh ấy đã sẵn sàng để nói với cậu cảm giác của mình—

"Mysta, cậu bé." Vox nói. Mysta gật đầu, cho anh ấy sự chú ý của mình. Nó khiến Vox lo lắng một lần nữa, khi cậu bé nhìn thẳng vào mặt khi nói chuyện, nhưng anh vẫn tiếp tục. "Ừm .. Mysta, cậu bé- gần đây tớ cảm thấy rất lạ," anh bắt đầu. "Không thực sự lạ, nhưng đúng hơn, tớ thực sự cảm thấy hạnh phúc mỗi khi dành thời gian với hoặc nói chuyện với một người và điều đó thực sự khiến tớ bối rối .. Tớ cảm thấy cậu là người thích hợp để nói về điều này."

Khi đang nói chuyện, anh thấy nụ cười của Mystas chùn lại trong một giây ngắn trước khi tập trung trở lại.

Mysta bắt đầu nói - "Tại sao nó làm cậu bối rối? Cậu không biết cậu cảm thấy thế nào đối với người đó? " Cậu ấy hỏi, vẫn nhìn vào con quỷ. Con quỷ gật đầu, nhìn chằm chằm vào Mysta. Vị thám tử hồ ly đặt đầu vào tay mình và dường như suy nghĩ trong giây lát để nói, "Có thể chỉ cần nói thẳng với người đó những gì đang xảy ra với cậu- có thể người đó sẽ biết?"


Vox tự đối mặt với sự kiệt quệ, bởi vì đó là những gì anh ấy vừa làm.

"Tớ- đã thử rồi. Nhưng tớ không nghĩ rằng người đó thực sự hiểu những gì tớ đã nói. " Anh ấy nói sau một lúc. Mysta xoay người trên chiếc ghế dài, bắt chéo chân và chìm sâu vào suy nghĩ. Cậu ấy thực sự muốn giúp bạn của mình.

Đáng con mẹ nó yêu. Vox gần như thốt ra, tai đỏ bừng hơn trước khi quay đầu khỏi Mystas, cố gắng giả vờ đang chìm sâu trong suy nghĩ. "Trước hết, đó là ai?" Mysta bắt đầu. "Tùy thuộc vào người đó, tớ có thể nghĩ ra một ý tưởng hoặc về cách cậu có thể cho người đó biết cậu đang cảm thấy thế nào," cậu kết thúc, vẫn nhìn Vox.

Vox không có can đảm để nói trực tiếp trước mặt Mysta rằng đó là cậu ấy, vậy thì thay vào đó? "Mm ..  đó là- một người ở Luxiem. Tớ cảm thấy như bất kể điều gì tớ muốn nói thì người đó sẽ nghĩ rằng đó là một trò đùa." Mặt Mystas hơi cau lại, có vẻ không hài lòng với điều gì đó, nhưng cậu ấy  gạt nó đi ngay lập tức.


"Có phải Luca không? Cậu ấy cho rằng mọi thứ chỉ là một trò đùa ".

"Đó không phải là Luca, cậu bé của tớ, đừng đoán nữa 🗿."

"Được rồi, được rồi ..."


Mysta đã có ý tưởng về người đó có thể là ai. "Ike .. nếu là Ike, tớ nghĩ cậu nên...." Mysta tiếp tục giải thích những gì cậu ấy nghĩ Vox nên nói nếu đó là ike. Sau đó, cậu ấy tiếp tục nói những gì cậu ấy nghĩ rằng anh ấy nên nói nếu đó là Shu.

Vox kiên nhẫn ngồi và lắng nghe, cho đến khi Mysta nói; "Và nếu đó là tớ- thì! Tớ nghĩ nếu cậu tỏ ra quan tâm một chút đến một thám tử lão luyện như vậy, tớ sẽ biết ngay! " cậu ấy nói điều đó một cách tự hào đến nỗi Vox chỉ cười khẩy, cố gắng che giấu tiếng cười của mình.

Sau khi Vox hồi phục sau cơn cười nhẹ, anh ấy cảm thấy bớt lo lắng hơn nhiều khi nói chuyện với Mysta. Anh ấy nhìn Mysta như chết điếng trong mắt mình, đôi môi hé mở như thể cậu ấy muốn nói điều gì đó, nhưng lời nói đó lại mắc kẹt trong cổ họng cậu . Mysta nhìn lại, nhận thấy điều này. Liên quan đến việc, cậu vỗ nhẹ vào tay Vox đang đặt trên ghế và cười nhẹ, cố gắng âm thầm khuyến khích anh nói bất cứ điều gì anh cần. Đôi mắt của Vox hơi mở to, đôi vai căng lên trước khi nhanh chóng gỡ rối. Anh ấy đã quá đủ với cậu bé đáng yêu này.

Anh ấy chớp mắt một cái. Đôi mắt tập trung vào đôi môi hồng của mystas.

Anh ấy dựa vào ..

Và hôn cậu ấy.

Cảm giác thật tuyệt vời, môi anh chạm vào môi cậu ấy. Vox nhẹ nhàng thở ra bằng mũi khi Mysta nhảy dựng lên vì hành động bất ngờ. Anh mở mắt nhìn Mysta và ngạc nhiên khi thấy Mysta đang nhìn anh, má đỏ bừng. Anh ấy lùi lại sau vài giây và nghiêng đầu xuống, đột nhiên cảm thấy xấu hổ vì đã không xin phép trước.

Tuy nhiên, không đến một giây sau, anh cảm thấy bàn tay đeo găng của mysta chạm vào mặt mình, nhẹ nhàng ôm lấy nó và nghiêng ra sau để nhìn anh.


"Ư-ừm .. có phải - có thể là tớ?" Mysta hỏi hoàn toàn như một gã ngốc tuyệt đối.

Vox thở ra, nhẹ nhõm vì cậu ấy không khó chịu với mình. "Đúng vậy Mysta, ngốc nghếch, tớ luôn cảm thấy có tâm trạng rất cao bất cứ khi nào ở cạnh cậu," anh nói, một tiếng cười nhẹ len lỏi vào cuối màn tỏ tình của mình. Vẻ mặt của Mysta là hoàn toàn đáng yêu. Cậu ấy bị sốc, nhưng rất vui. Miệng không thể tin được. Khuôn mặt hồng hào khỏe mạnh. Mắt mở to hơn bình thường. cậu ấy trông thật hoàn hảo.

"Tớ- à- hả ???" Cuối cùng thì cậu ấy cũng lên tiếng, cao hơn bình thường một quãng tám, cố gắng nói lên sự bàng hoàng của cậu ấy lúc này. "Cậu thật sự ngạc nhiên sao? Tớ nghĩ rằng thám tử đáng tin cậy đã biết rồi chứ, phải không? " Vox trả lời với một giọng điệu trêu chọc.

Mysta đỏ mặt hơn trước câu nói của anh, gương mặt chuyển sang bối rối khó chịu. "Tớ ghét cậu rất nhiều, cậu biết không?" Cậu ấy nói với một giọng rất rõ ràng rằng cậu ấy có ý ngược lại. Nhưng Vox là một con quỷ ranh mãnh, làm bất cứ điều gì có thể để trêu chọc tên bottom chết tiệt này. Anh ấy lập tức hơi nhíu mày, lông mày cụp xuống và đôi mắt có vẻ đau đớn. "Ồ .. giờ thì tớ đang buồn. Tớ nghĩ rằng cậu cũng cảm thấy như tớ đã thấy .. "anh ấy nói, làm dịu giọng của mình thành một nỗi buồn hơn.

"Ah- không, không! Nói đùa thôi! " Thám tử nhanh chóng lên tiếng, xua tay phòng bị. Sau đó, họ nhìn chằm chằm vào nhau trong sự im lặng thoải mái đáng ngạc nhiên trước khi Vox đưa tay ra, một tín hiệu để Mysta nằm vào vòng tay của anh ấy.

Mysta nhận lấy gợi ý và dựa vào anh ấy, khập khiễng trong khi Vox kéo cả hai nằm trên ghế dài. Anh hôn lên trán Mysta, một nụ hôn ngắn và ngọt ngào, thì thầm vào tai cậu, "Cảm ơn Mysta .. anh yêu em rất nhiều," một nụ hôn nữa lên trán.

Tai Mysta nóng lên một lần nữa.

"..Em cũng yêu anh."



Link gốc:   https://archiveofourown.org/works/40737420

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro