Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù nàng đã ở đây được một tuần, nhưng nàng lại  cảm thấy hơi thoải mái vì Freen không có ở nhà.

Becky đang dần quen với cuộc sống mới.
Freen hiếm khi về nhà.

Cô đang bận một số vấn đề ở công ty chi nhánh đang trên bờ vực phá sản.

Trong khi Becky đang tưới cây, điện thoại của nàng reo lên báo có cuộc gọi đến.

Có một ẩn số mới. Nàng lập tức nhìn vào điện thoại.

Becky không có lựa chọn nào khác ngoài việc trả lời nó. Becky phớt lờ các cuộc gọi, tuy nhiên, người đó đã gọi lại cho nàng.

"Xin chào" Becky nói.

"Mày làm sao vậy? Khó nghe điện thoại sao? !" Becky nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

"Ara?"

"Vâng, là tao" Ara trả lời.

Becky hỏi. "Chị muốn gì?".

"Tao cần tiền".

Becky bị sốc trước câu nói vừa rồi của Ara.

"Cái gì? Tiền?".

"Phải. Tại sao mày lại ngạc nhiên trước lời nói của tao? Mày đã là vợ của Freen. Bạn có thể đưa tiền cho tôi"

"Ara, tôi. . ."

"Ồ, thôi nào. Đừng viện cớ nữa. Gửi tiền cho tao ngay. Tao muốn năm triệu".

"Cái gì? Năm triệu? Tôi có thể lấy số tiền đó ở đâu?"

"Mày chỉ cần hỏi Freen. Khi cô ấy đi chơi với tao, cô ấy sẽ đưa ngay cho tao. Năm triệu là một khoản tiền nhỏ đối với cô ấy. Thông thường cô ấy sẽ đưa cho tao mười triệu trong hai tháng". Ara nói.

"Ara, chị và tôi khác nhau. Hơn nữa, Freen cũng không có ở nhà..."

"Haishh...tại sao mày cứ viện cớ? Gửi cho tao ít tiền hoặc tao sẽ làm gì đó với bà của mày"

"Nhưng..."

Nàng không có nhiều tiền như Ara mong muốn. Becky cảm thấy bồn chồn. Ara kết thúc cuộc gọi.

Nàng không đưa cho Ara thì Ara sẽ làm gì bà nàng.

Becky tự hỏi mình.

"Tôi có thể làm gì bây giờ?"

Cô ấy vừa đi chợ về và vô tình nghe được những gì Becky nói. Pattrine đã nghe những gì Becky nói.

Pattrine hỏi. "Có chuyện gì vậy Becky?"

"Dì" Becky không cầm được nước mắt.

"Tại sao bạn khóc?"

Becky đổi chủ đề. "Con không khóc. Dì, dì mua gì từ siêu thị vậy?".

"Một ít rau và thịt. Dì muốn nấu vài món cho Freen. Hôm nay cô ấy sẽ ăn trưa ở nhà"

Becky hỏi, hơi ngạc nhiên.

"Freen về nhà?"

"Phải".

"Ồ"

Pattrine hỏi khi thấy mặt Becky trở nên ủ rũ.

"Tại sao?"

"Không có gì"

"Tôi không muốn nhìn thấy cô ấy trong ngôi nhà này", Becky nói trong đầu.

"Được. Dì vào trong trước, bây giờ dì phải nấu ăn" Pattrine nói.

Khi Pattrine vừa định bước tới, Becky bất ngờ ngăn Pattrine lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro