Chap 4: trao nhau lần đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nhà, Freen để nàng ngồi trên giường, rồi xoa đầu bảo: em bé đừng lo, đừng nghe lời ông lão ấy nói, sẽ không có chuyện gì sảy ra đâu, bé yên tâm nhé.

Becky ôm trầm lấy cô, thút thít: em sợ!

Freen xoa đầu nàng; Bé sợ gì hả? nói chị nghe

<Becky> em sợ nếu có 1 ngày chị nhớ lại tất cả, chị sẽ chạy về nơi của mình bỏ rơi em ở lại đây! *nghẹn ngào*

Freen dịu dàng xoa lưng nàng; ngốc! sẽ không đâu, chị sẽ không bỏ rơi bé của chị đâu mà...

nghe được lời trấn an, Becky càng ôm chặt cô hơn, sợ cô sẽ chạy mất!

𝟓 𝐍𝐚̆𝐦 𝐓𝐫𝐮̛𝐨̛́𝐜

𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝟏𝟔 𝐭𝐮𝐨̂̉𝐢, đ𝐚𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐡𝐢̣𝐜𝐡 𝐧𝐠𝐨̛̣𝐦 𝐱𝐚̂𝐲 𝐥𝐚̂𝐮 đ𝐚̀𝐢 𝐜𝐚́𝐭, 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐛𝐨̂̃𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 đ𝐚𝐧𝐠 𝐧𝐚̆̀𝐦 𝐭𝐡𝐨̂𝐢 𝐭𝐡𝐨́𝐩 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐦𝐚̣̆𝐭 𝐜𝐚́𝐭, 𝐧𝐚̀𝐧𝐠 𝐭𝐨̀ 𝐦𝐨̀ 𝐜𝐡𝐚̣𝐲 𝐥𝐚̣𝐢 𝐱𝐞𝐦 𝐭𝐡𝐮̛̉, 𝐧𝐡𝐮́𝐭 𝐧𝐡𝐚́𝐭 𝐥𝐚̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐚̂́𝐲 𝐥𝐚̣𝐢, 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐧𝐠𝐨̛̃ 𝐧𝐠𝐚̀𝐧𝐠 𝐯𝐢̀ 𝐧𝐡𝐚𝐧 𝐬𝐚̆́𝐜 𝐜𝐮̉𝐚 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐚̂́𝐲 𝐯𝐨̂ 𝐜𝐮̀𝐧𝐠 đ𝐞̣𝐩, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 đ𝐚̂̀𝐮 𝐥𝐚̣𝐢 𝐛𝐢̣ 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐚̉𝐲 𝐦𝐚́𝐮, 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐧𝐠𝐮̛̣𝐜 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐛𝐢̣ 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐞̣, 𝐜𝐡𝐚̆́𝐜 𝐥𝐚̀ 𝐛𝐢̣ 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐠𝐢̀ đ𝐨́ đ𝐚̂𝐦 𝐭𝐫𝐮́𝐧𝐠..! 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐝𝐮̀𝐧𝐠 𝐭𝐚𝐲 𝐥𝐚𝐲 𝐧𝐡𝐞̣; 𝐂𝐡𝐢̣ 𝐎̛𝐢! 𝐂𝐡𝐢̣ 𝐂𝐨́ 𝐒𝐚𝐨 𝐊𝐡𝐨̂𝐧𝐠?

𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐛𝐢̣ 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐚̆́𝐩 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐚̂́𝐲, 𝐠𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐦𝐚̣̆𝐭 𝐧𝐨𝐧 𝐧𝐨̛́𝐭, 𝐜𝐡𝐚̆́𝐜 𝐭𝐚̂̀𝐦 𝐤𝐡𝐨𝐚̉𝐧𝐠 𝟏𝟗 𝐭𝐮𝐨̂̉𝐢

𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨̂ 𝐚̂́𝐲 𝐜𝐨́ 𝐬𝐨̛̣𝐢 𝐝𝐚̂𝐲 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐭𝐨̀ 𝐦𝐨̀ 𝐱𝐞𝐦 𝐭𝐡𝐮̛̉, 𝐓𝐫𝐞̂𝐧 đ𝐨́ 𝐜𝐨́ 𝐯𝐢𝐞̂́𝐭 𝐭𝐞̂𝐧: 𝐅𝐫𝐞𝐞𝐧 𝐒𝐚𝐫𝐨𝐜𝐡𝐚 𝐂𝐡𝐚𝐧𝐤𝐢𝐦𝐡𝐚.

𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐝𝐮̀𝐧𝐠 𝐬𝐮̛́𝐜 đ𝐨̛̃ 𝐜𝐨̂ 𝐝𝐚̣̂𝐲, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐨̂̉𝐢, đ𝐚̀𝐧𝐡 𝐠𝐨̣𝐢 𝐦𝐨̣𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐱𝐮𝐧𝐠 𝐪𝐮𝐚𝐧𝐡 đ𝐞̂́𝐧 𝐩𝐡𝐮̣, đ𝐨̛̃ 𝐜𝐨̂ 𝐯𝐚̀𝐨 𝐧𝐡𝐚̀.

𝐌𝐞̣ 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐦𝐚̂́𝐭 𝐬𝐨̛́𝐦, 𝐧𝐞̂𝐧 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐝𝐚̂𝐧 𝐨̛̉ 𝐛𝐢𝐞̂̉𝐧 𝐪𝐮𝐚𝐧 𝐭𝐚̂𝐦 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐮𝐨̂𝐢 𝐥𝐨̛́𝐧, 𝐧𝐚̀𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐯𝐢𝐞̂𝐧 𝐧𝐠𝐨̣𝐜 𝐪𝐮𝐲́ 𝐨̛̉ đ𝐚̂𝐲, đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐦𝐨̣𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐚̂𝐧𝐠 𝐧𝐢𝐮.

𝐅𝐫𝐞𝐞𝐧 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐝𝐚̂𝐧 𝐨̛̉ 𝐛𝐢𝐞̂̉𝐧 𝐜𝐮̛́𝐮 𝐠𝐢𝐮́𝐩 𝐯𝐚̀ 𝐜𝐡𝐚̆𝐦 𝐬𝐨́𝐜, 𝟑 𝐧𝐠𝐚̀𝐲 𝐬𝐚𝐮 đ𝐨́, 𝐅𝐫𝐞𝐞𝐧 𝐭𝐢̉𝐧𝐡 𝐥𝐚̣𝐢, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐨̛́ 𝐛𝐚̉𝐧 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐚𝐢! 𝐭𝐮̛̀ đ𝐚̂𝐮 đ𝐞̂́𝐧! 𝐜𝐮̛́ 𝐭𝐡𝐞̂́ 𝐜𝐨̂ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐝𝐚̂𝐧 𝐠𝐢𝐮̛̃ 𝐥𝐚̣𝐢, 𝐭𝐡𝐨̛̀𝐢 𝐠𝐢𝐚𝐧 𝐜𝐚̀𝐧𝐠 𝐥𝐚̂𝐮 𝐨̛̉ 𝐛𝐞̂𝐧 𝐧𝐡𝐚𝐮, 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐜𝐨̂ 𝐯𝐚̀ 𝐧𝐚̀𝐧𝐠 𝐝𝐚̂̀𝐧 𝐧𝐚̉𝐲 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐜𝐚̉𝐦, 𝐭𝐡𝐨̛̀𝐢 𝐠𝐢𝐚𝐧 𝐜𝐮̛́ 𝐭𝐡𝐞̂́ 𝐭𝐫𝐨̂𝐢 𝐪𝐮𝐚 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐜𝐚̉𝐦 𝐜𝐚̀𝐧𝐠 𝐥𝐮́𝐜 𝐜𝐚̀𝐧𝐠 𝐬𝐚̂𝐮......

𝐓𝐡𝐨̛̀𝐢 𝐠𝐢𝐚𝐧 𝐪𝐮𝐚𝐲 𝐯𝐞̂̀ 𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐭𝐚̣𝐢

𝐓𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐨̂́ 𝐁𝐚𝐧𝐠𝐤𝐨𝐤
một người đàng ông trung niên đang cáu giận với thuộc hạ của mình!

người đàng ông tức giận; Tôi nui các người còn có tác dụng gì nữa hả *quát*

những tên thuộc hạ sợ hãi quỳ gối cúi đầu; Chúng..... chúng tôi đã cố gắng tìm khắp nơi rồi! nhưng vẫn không tìm thấy tiểu thư ạ!

người đàng ông càng thêm tức giận ném ly trà; đã 5 năm rồi! vẫn không tìm thấy! đúng là 1 lũ ăn hại! *ném đồ vào người thuộc hạ*

đâu đó một người phụ nữ bước ra nhẹ nhàng nói; ông à! ông bình tĩnh đi đã! sẽ sớm tìm thấy con bé thôi mà......

Người đàng ông dùng gậy dậm xuống nền nhà khiến tất cả giật mình sợ hãi; Bình tĩnh thế nào được! Freen là con gái cưng của tôi, là viên ngọc quý của tôi, con bé mất tích 5 năm! TÔI LÀM SAO BÌNH TĨNH ĐƯỢC!

nhận thấy cơn thịnh nộ của ông, tất cả đều sợ hãi không dám nói câu nào....

Tôi cho các người thời gian 3 ngày! nếu 3 ngày sao không tìm được!.... *quát* THÌ CÁC NGƯỜI ĐI CHẾT HẾT ĐI! *tức giận rời đi*

tất cả đều đồng thanh vâng ông chủ rồi nhanh chóng chạy đi tìm người!

đại sảnh rộng lớn, chỉ còn một mình người phụ nữ, bà ta cắn răng nắm chặt bàn tay! : lúc nào cũng Freen lúc nào cũng Nanan! vậy mẹ con tôi là cái gì hả? *đỏ mắt* Tôi nhất định không để đứa nghiệp chủng đó về căn nhà này!...... *cười ác độc*

Tối đến Freen đang cẩn thận sấy tóc cho nàng.

<Freen> Còn sợ không?

nàng lắc đầu; có P'Freen ở đây, em không sợ gì nữa *mỉm cười*

<Freen> Xong rồi! tóc của bé đã khô rồi *xoa đầu nàng*

Bỗng Becky quay sang ôm chầm lấy cô

<Freen> hửm! sao thế? *ôm nàng*

<Becky> chỉ là muốn ôm chị thế này thôi *dụi dụi vào cổ cô*

<Freen> Em bé đang nhõng nhẽo đấy à *ngón tay xoa xoa má của nàng*

<Becky> chỉ nhõng nhẽo với mình chị thôi *cười*

Freen hôn lên tóc nàng; đáng yêu thật

<Becky> Freen!

<Freen> hửm!

Becky rời ra, đôi mắt đầy ý tình nhìn cô, tay nhẹ nhàng đặt lên gáy cô.

Freen nhẹ giọng; bé làm gì thế?

Becky không nói gì, nhẹ nhàng tiến đến đặt lên môi cô nụ hôn...

Freen có chút bất ngờ...

Tay nàng áp lên mặt cô, nhẹ nhàng mút lấy môi cô, đôi môi mềm mại ngọt ngào, nàng không kìm được mà đưa chiếc lưỡi ấm nóng vào, cố tách môi cô ra để tìm bạn bên trong...

Freen ôm lấy eo nàng, nhẹ nhàng nghiêng người ngã xuống, đè nàng dưới thân.

2 tay nàng choàng cổ cô, nhìn cô say mê.

Freen nhẹ nhàng vén tóc nàng, nhìn ngắm gương mặt ; Bé con đang dụ dỗ chị sao?

<Becky> P'Freen! em 21 tuổi rồi!

Freen trêu chọc ; thì sao nào? *ngón tay xoa xoa vành tai nàng*

Becky cười nhẹ; em muốn trao hết cho chị!

Freen vuốt ve gương mặt nàng, hỏi; trao gì cơ?

nàng không nói gì, kéo cô xuống, hôn lên môi mình, nàng liên tục mút lấy môi của cô...

Freen ôm lấy nàng, phối hợp nụ hôn, nhẹ nhàng mút môi nàng, cô từ từ đưa chiếc lưỡi ấm nóng ướt át vào trong, nàng đón lấy chiếc lưỡi của cô, 2 chiếc lưỡi trơn nhớt ẩm ướt quấn lấy nhau vui đùa. Tay cô không an phận, khám phá khắp cơ thể nàng, rồi dần cởi áo nàng ra, cô đặt nụ hôn xuống cổ, mút mát chiếc cổ trắng nỏn của nàng

Nàng nhận lấy khoái cảm, hơi thở bắt đầu dồn dập. cô mút lấy chiếc xương quai xanh của nàng rồi dời nụ hôn xuống ngực, nàng bấu víu bờ vai của cô, dồn dập thở gấp...

Bất chợt ngoài trời lại đổ cơn mưa dữ dội, cả bầu trời u ám chưa từng thấy, sấm chớp vang trời!

Trong nhà, 2 nữ nhân vẫn quấn lấy nhau không rời, trao nhau mật ngọt, mặt kệ trời mưa sấm chớp....

cô và nàng say mê chìm đắm trong bể tình lại không hay biết rằng, nén nhang trên bàn thờ của mẹ Becky đột nhiên bốc cháy rồi tắt đi....!

𝙴𝚗𝚍 𝙲𝚑𝚊𝚙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro