Chap 5: Bệnh Tim Bẩm sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝐒𝐚́𝐧𝐠 𝐡𝐨̂𝐦 𝐬𝐚𝐮

𝐅𝐫𝐞𝐞𝐧 𝐧𝐠𝐨̂̀𝐢 𝐧𝐠𝐚̆́𝐦 𝐧𝐚̀𝐧𝐠 đ𝐚𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐮̉ 𝐬𝐚𝐲, 𝐜𝐨̂ 𝐤𝐡𝐞̃ 𝐝𝐮̀𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨́𝐧 𝐭𝐚𝐲, 𝐯𝐮𝐨̂́𝐭 𝐯𝐮𝐨̂́𝐭 𝐡𝐚̀𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐚̂𝐧 𝐦𝐚̀𝐲 𝐜𝐮̉𝐚 𝐧𝐚̀𝐧𝐠, 𝐜𝐡𝐨̛̣𝐭 𝐥𝐚̀𝐦 𝐧𝐚̀𝐧𝐠 𝐭𝐢̉𝐧𝐡 𝐠𝐢𝐚̂́𝐜.

<Becky> Freen *mỉm cười*

<Freen> em bé dậy rồi *hôn nhẹ lên trán nàng*

Becky mỉm cười, đón nhận nụ hôn

<Freen> ngủ có ngon không?

Becky khẽ gậc đầu, ngón tay chạm vào cánh mũi Freen : con thỏ nhà chị... quậy thật đấy *cười*

<Freen> còn không phải tiểu yêu nhà em dụ dỗ chị sao? hửm *véo má nàng*

<Becky> chị trêu em *bĩu môi*

Cô hôn lên môi nàng rồi hôn má, hôn trán, hôn khắp gương mặt : chị xin lỗi, chị sẽ không trêu bé nữa, đừng dỗi chị nhé

Nàng gậc đầu hài lòng : chú thỏ của em ngoan quá *hôn lên môi cô*

<Freen> em bé ngủ thêm một lát nữa đi nhé, chị đi nấu bữa sáng cho em bé của chị *vuốt tóc nàng*

<Becky> vâng ạ

Freen đặt lên môi nàng một nụ hôn rồi rời đi

sau khi Freen đi, Becky có vẻ không được khỏe, nàng xoa xoa ngực mình : khó thở quá!

nàng chật vật mở ngăn tủ, lấy ra viên thuốc, uống vào, nàng nhăn mặt vì độ đắng của thuốc.

nàng thà chịu đắng, chứ không muốn thấy Freen lo lắng khi nhìn thấy nàng phát bệnh......

<Noey> FREEN!

nghe tiếng gọi, Freen quay lại nhìn

<Freen> Noey!

Noey tiến lại, tươi cười nói chuyện : tay xách nách mang như vậy, là đang mua đồ nấu cho cô vk nhỏ ăn sao?

Freen cười đáp: chẳng lẽ lại nấu cho cậu ăn sao?

<Noey> người có tình yêu, đúng là.... này *đưa 1 túi đồ*

<Freen> gì đó?

<Noey> đây là một ít đồ tẩm bổ, mang về nấu cho Becky ăn, rất tốt cho tim của em ấy đấy

Freen vui vẻ nhận lấy túi đồ: cảm ơn nhé

<Noey> có gì mà cảm ơn chứ, Becky như em gái ruột của tôi vậy *cười*

đột nhiên Noey thở dài một tiếng : mong rằng em ấy mau khỏi bệnh...

<Freen> mọi chuyện cứ để tôi lo, tôi sẽ tìm cơ hội đưa Becky đi điều trị

<Noey> điều trị bệnh tim bẩm sinh... e là không dễ!...

Freen cười: có gì khó, cùng đường, thì lấy tim của tôi cho Becky cũng được...

<Noey> nói gì đấy? Becky sẽ không nhận tim của cô đâu

Freen cười nhẹ một cái, tâm tư như đang chất chứa chuyện gì.....

𝐅𝐫𝐞𝐞𝐧 𝐯𝐞̂̀ đ𝐞̂́𝐧 𝐧𝐡𝐚̀, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐜𝐡𝐮̛𝐚 𝐝𝐚̣̂𝐲, 𝐜𝐨̂ đ𝐚̣̆𝐭 đ𝐨̂̀ 𝐱𝐮𝐨̂́𝐧𝐠 𝐫𝐨̂̀𝐢 đ𝐢 𝐯𝐚̀𝐨 𝐩𝐡𝐨̀𝐧𝐠 𝐱𝐞𝐦, 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲 𝐯𝐚̂̃𝐧 đ𝐚𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐮̉, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐬𝐚̆́𝐜 𝐦𝐚̣̆𝐭 𝐁𝐞𝐜𝐤𝐲, 𝐅𝐫𝐞𝐞𝐧 𝐭𝐫𝐨̛̉ 𝐧𝐞̂𝐧 𝐥𝐨 𝐥𝐚̆́𝐧𝐠, 𝐜𝐨̂ đ𝐢 𝐥𝐚̣𝐢 𝐧𝐠𝐨̂̀𝐢 𝐱𝐮𝐨̂́𝐧𝐠

<Freen> Bec Bec! *lay nàng* Bec Bec!

nghe tiếng gọi, nàng dần mở mắt ra

<Becky> Freen... chị về rồi! *ngồi dậy*

Freen đỡ nàng lên

<Freen> nào! em không khỏe chỗ nào? nói chị nghe

Becky lắc đầu : em không sao, em rất khỏe *cười tươi*

nhìn nụ cười của nàng, cô càng thêm đau lòng, cô biết, nàng là đang cố cười cho cô vui.

cô ôm nàng vào lòng, không nói gì, lặng lẽ rơi lệ

Nàng xoa xoa lưng cô : không sao! không sao nhé, Bec Bec không sao cả, Bec Bec rất khỏe mạnh, Freen đừng buồn, đừng lo....

cô nghẹn ngào trả lời: Bec Bec ngoan *xoa đầu nàng*

𝐓𝐨̂́𝐢 đ𝐞̂́𝐧, 𝐜𝐚̉ 𝐥𝐚̀𝐧𝐠 𝐧𝐚́𝐨 𝐧𝐡𝐢𝐞̣̂𝐭, 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 đ𝐨̂́𝐭 đ𝐞̀𝐧 𝐥𝐨̂̀𝐧𝐠, 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐢̣𝐭, 𝐜𝐚 𝐡𝐚́𝐭 𝐧𝐡𝐚̉𝐲 𝐦𝐮́𝐚.....

𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐚̀, 𝐅𝐫𝐞𝐞𝐧 𝐤𝐡𝐨𝐚́𝐜 𝐚́𝐨 𝐜𝐡𝐨 𝐧𝐚̀𝐧𝐠, 𝐫𝐨̂̀𝐢 𝐨̂𝐦 𝐧𝐚̀𝐧𝐠

<Freen> lạnh không?

<Becky> không lạnh, ôm P'Freen như thế này, đã rất ấm rồi *ôm chặt cô*

<Freen> Bec Bec!

<Becky> Hửm?

<Freen> bé thích thành phố không?

<Becky> sao chị hỏi thế?

<Freen> chỉ là chị muốn đưa em bé đi ngao du khắp nơi thôi

Becky dụi dụi vào ngực cô : không muốn!

<Freen> sao thế?

<Becky> em chỉ muốn cùng chị, bình bình an an ở đây, chúng ta cùng sống qua ngày, là được rồi.

Freen đáp: Được *âu yếm nàng trong lòng*

Nàng biết cô đang muốn gì, cô muốn đưa nàng đi chữa bệnh, nhưng nàng biết, Bệnh tim bẩm sinh khó chữa được, nàng không muốn lãng phí thời gian, chỉ muốn bình yên bên cạnh người nàng yêu nhất.....

đêm đó, cô và nàng cùng ra bãi biển, cùng mọi người vui vẻ nướng thịt, xây lâu đài cát, sau đó, Freen ngồi hát, Bec thì nhảy múa, khung cảnh vô cùng bình yên...

𝐆𝐢𝐚́ 𝐧𝐡𝐮̛... 𝐡𝐚̣𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐮́𝐜 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐝𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐥𝐚̣𝐢 𝐨̛̉ đ𝐚̂𝐲.......

𝐨̛̉ 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐠𝐨̂́𝐜, 𝐨̂𝐧𝐠 𝐥𝐚̃𝐨 đ𝐚𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐥𝐞̂𝐧 𝐭𝐫𝐨̛̀𝐢, 𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐨̛̉ 𝐝𝐚̀𝐢: 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐬𝐮̛̣ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐯𝐚̃𝐧 𝐡𝐨̂̀𝐢 𝐬𝐚𝐨?......

𝔼𝕟𝕕 ℂ𝕙𝕒𝕡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro