Phiên ngoại 1: Đánh thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit:Ninh Hinh

Tối hôm qua ầm ĩ khá trễ, lúc này Phó Ngàn Tư vẫn còn nằm vùi trong chăn.

Mái tóc đen nhánh của cô tùy ý xõa tung gối đầu, mi mắt lúc này hạ xuống một bóng ma nhìn cực kỳ an tĩnh.

Kỷ Hàn Trình nhìn xuống một lúc rồi nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn, sau đó anh bế cả người Phó Ngàn Tư lên.

Ngay khi chạm vào tấm nệm êm ái trong phòng ngủ chính,Phó Ngàn Tư  theo bản năng di chuyển sang một bên để lại một nửa không gian cho Kỷ Hàn Trình.

Nó giống như một lời mời vô thức.

Khi mới kết hôn, cô đã từng rất khó chịu với việc trên giường ngủ có thêm một người ,ngay cả khi được anh ôm hôn trước khi đi ngủ , lúc nửa tỉnh nửa mê đều sẽ xoay người ra mép giường, có mấy lần anh còn phát hiện  cô suýt nữa thì ngã xuống sàn.

Và bây giờ ngay khi anh vừa nằm xuống, Phó Ngàn Tư đã men theo nhịp thở của anh mà quấn lấy.

Hai người rất ít khi cùng nhau ngủ bù, sau khi Phó Ngàn Tư ngủ đủ, cô nhỏ giọng vỗ ngực anh : "Mấy giờ rồi."

Kỷ Hàn Trình lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường: "Mười giờ."

Kỷ Hàn Trình là người luôn theo khuôn khổ đồng hồ sinh học, bình thường bảy giờ liền tỉnh, ngay cả khi là cuối tuần anh cũng sẽ đến thư phòng giải quyết công việc từ sớm.

Ngày hôm nay không đi đâu cả là bởi vì muốn bồi cô?

Cô cảm thấy cực kì đắc ý: "Vậy thì Kỷ tổng.. xin hỏi cảm giác tổn thất hàng trăm triệu đô la của ngài cho buổi sáng hôm nay là thế nào đi? "

Anh không trả lời mà chỉ hôn cô.

Hai người ở trên giường hồi lâu, mắt thấy sắp quá buổi trưa, Phó Ngàn Tư ợm ờ vỗ ngực anh: "Em đói rồi."

Kỷ Hàn Trình nhìn cô bỉu môi: "Anh còn chưa làm trứng mặt trời cho em đấy?"

Anh bật cười xoa đầu cô, anh đi vào phòng tắm rửa mặt, lúc đi ra đã đổi thành áo sơ mi màu xanh nhạt cùng quần tây đen dài thẳng tắp.

Anh đứng ở mép giường cài cúc áo, Phó Ngàn Tư cũng không còn tham ngủ ,cô bọc chăn di chuyển đến gần ôm lấy hông anh bắt đầu làm nũng: "Ông xã , anh là tốt nhất."

Nhiệt độ trong phòng ấm áp, hôm qua cô mặc váy ngủ màu xanh da trời mặc dù bây giờ quấn chăn nhưng vẫn lộ cần cổ trắng nõn cùng xương quai xanh tinh xảo.

Ánh mắt anh rơi vào đôi môi ửng hồng của cô, biết cô từ trước đến nay chỉ phụ trách châm lửa chứ không phụ trách dập lửa, rất không có tinh thần trách nhiệm nên chỉ cúi người xuống hôn nhẹ lên trán cô một cái mới xoay người ra cửa.

--

Phó Ngàn Tư tắm rửa xong xuống lầu Kỷ Hàn Trình đã làm xong bữa sáng.

Bàn ăn đã được dọn dẹp sạch sẽ, ly thủy tinh đựng đầy sữa, trong chiếc đĩa sứ trắng có trứng vàng óng đẹp mắt được rán thành hình tròn mỏng , những lát bánh mì được phủ bơ nhuyễn hay hai ba lát thịt xông khói đều được anh bày trí vô cùng hấp dẫn.

Thậm chí ngay chính giữa bàn ,anh còn chu đáo đặt một cây hoa hồng mà cô rất thích ở đó.

Không thể không nói, anh là một người rất biết thưởng thức.

Phó Ngàn Tư cúi đầu ngửi hoa hồng, dù không nghe được mùi vị đặc biệt gì nhưng bất quá loại hoa này ngay từ ban đầu đã thắng ở sự xinh đẹp.

"Anh học được cách bố trí bàn ăn khi nào thế? Ở trên Weibo sao?" Cô nhìn vào phòng bếp.

Anh không phải là người thuộc kiểu lấy lãng mạn làm tiền đề, chẳng lẽ là vì cô nên mới đặc biệt muốn tìm hiểu?

Kỷ Hàn Trình đi qua giúp cô kéo ghế bàn ăn: "Này là dì Trương bài trí."

Phó Ngàn Tư tự biết mình tự mình đa tình, mặt không thay đổi mà "Ồ" một tiếng.

Cô ngồi xuống lấy nĩa chọc vào quả trứng: "Còn cái này thì sao?"

"Bữa sáng là anh làm" Anh ngồi xuống bên cạnh cô:"Nếm thử xem mùi vị thế nào."

"Được thôi ,nếu làm ăn không ngon sẽ trừ hết cả vào tiền lương của anh." Vị kim chủ này cô phải khắc khe hơn: "Sau đó còn cho anh ngủ ngoài ga ra."

Đầu tiên là phòng ngủ chính , sau đó là thư phòng và cuối cùng là ga ra, cho nên địa vị trong nhà của Kỷ tổng có vẻ càng ngày càng thấp nhưng bản thân anh lại hình như càng vui vẻ hơn.

Cả hai lặng lẽ ăn sáng.

Phó Ngàn Tư từ nhỏ đã được học nhiều loại lễ nghi trên bàn ăn, sau này kết hôn với Kỷ Hàn Trình được anh nuông chiều cũng không còn câu nệ, thỉnh thoảng cô sẽ đặt câu hỏi trên bàn ăn.

Trứng gà được rán rất non, độ chính vừa đủ mà cô thích nhất.

Cái miệng nhỏ Phó Ngàn Tư vừa ăn, còn chưa hoàn toàn nuốt xuống đã nói: "Ăn ngon."

"Sau này sẽ thường làm cho em." Kỷ Hàn Trình rất ít khi ở trên bàn ăn nói chuyện lúc này cũng nói:"Vậy tối nay tiểu tiên nữ sẽ sắp xếp cho tại hạ ngủ ở đâu?"

Phó Ngàn Tư: "......"

Đây là một câu hỏi cần được trả lời một cách cẩn thận.

Lấy bản tính của người đàn ông chó, dù cho anh có ngủ ở chỗ nào cuối cùng cô cũng sẽ bị ép ngủ ở chỗ đó mà thôi.

Sau nhiều lần cân nhắc, Phó Ngàn Tư quyết định lấy chính mình làm trọng, cúi đầu dùng nĩa chạm vào lát bánh mì trên đĩa, rất nhanh liền nói ra hai chữ: "Phòng ngủ."

Kỷ Hàn Trình được lợi còn muốn trêu chọc cô: "Cho nên...không thích ngủ thư phòng?"

Cái loại chăn đệm đều đặt dưới đất ai mà thích cơ chứ?

Quả nhiên, quý ông giả Kỷ không phụ sự mong đợi, Phó Ngàn Tư lúc này thật sự chỉ muốn đánh anh một cái cho hả giận.

--

Khó có khi thứ bảy hai người đều ở nhà, theo kế hoạch của Phó Ngàn Tư, ngày này chính là ngày dùng để tiêu pha.

Xế chiều cô muốn cùng anh đi dạo siêu thị, sau đó hai người sẽ cùng nhau đi xem phim.

Còn bây giờ, Kỷ Hàn Trình phải đến thư phòng xử lý văn kiện, Phó Ngàn Tư ngồi trên cửa sổ xem quyển 《Sơn Hải kinh>>

Giữa thời gian,Mạnh Cảnh mang tài liệu đến nhà họ, tất cả file đều cần chữ kí tay của Kỷ Hàn Trình.

《 Sơn Hải Kinh》là Phó Ngàn Tư bảo Triệu Thần Minh mua giúp cô, vì cô không nói bản nào nên anh ta đã mua bản được lưu hành rộng rãi nhất trên thị trường, bản cổ văn và chú thích ở cuối bài viết.

Phó Ngàn Tư xuất thân từ nền tảng nghệ thuật tự do nên không đến nổi hoàn toàn xem không hiểu nhưng chính là...việc đọc nó hơi mất công sức và thời gian.

Khi Mạnh Cảnh rời đi, cô biết Kỷ Hàn Trình đã xong việc, liền thập phần vui vẻ mà vẫy tay với anh.

Sau khi lừa được người ngồi xuống bên người,Phó Ngàn Tư hai tay đem sách đặt ở trước mặt anh, bắt đầu làm nũng: "Chả biết nói gì, hay là Kỷ tổng đọc và dịch giúp em nhé ?"

Kỷ Hàn Trình nhìn cô,sự hoài nghi không hề che giấu chút nào.

Phó Ngàn Tư bắt đầu ai oán : "Kỷ tổng thay đổi rồi, không còn ra tay nghiac hiệp giúp tiểu tiên nữ nữa "

Kỷ Hàn Trình: "......"

Cuối cùng vị Kỷ tổng thường ngày có bốn dịch thuật tinh anh buộc phải nhận lấy sách trong tay, từng chữ từng câu mà chậm rãi phiên dịch.

Giọng anh rất nhẹ nhàng và trong trẻo, tốc độ nói không nhanh không chậm, dịch câu văn nào cũng trôi chảy dễ hiểu, quả thực là một "dịch giả" hiếm có.

Phó Ngàn Tư vẫn luôn biết anh vẫn luôn là cái người cực kỳ cực kỳ lợi hại.

Cô vừa nghe vừa hỏi: "Kỷ Hàn Trình, có phải anh có hai văn bằng đại học là kinh tế và pháp luật không?"

Kỷ Hàn Trình dừng lại: "Ừm."

"Vậy nếu như anh không làm tổng tài, chẳng phải là còn có thể làm luật sư ư? "Phó Ngàn Tư theo ý nghĩ của mình mà suy nghĩ một chút, trong đầu cô rất nhanh liền xuất hiện hình ảnh đại luật sư Kỷ.

Chắc cũng là bộ dáng âu phục giày da!Sau đó mang một cặp kính gọng vàng, có thể so với khí chất bây giờ nhã nhặn hơn, bất động thanh sắc, vân đạm phong khinh nhưng kì thực là người đáng gờm có thể khiến đối thủ á khẩu không trả lời được.

Phó Ngàn Tư bị suy nghĩ chính mình làm cho hưng phấn: "Nam chính là luật sư tài ba nhưng bên trong thì là một người bá đạo có tính chiếm hữu cao, đó là nội dung bộ phim truyền hình hot gần đây đấy"

"Em cũng muốn làm phu nhân luật sư."

Kỷ Hàn Trình đặt quyển sách trong tay xuống,anh ôn đồn đưa ra kết luận: "Đáng tiếc bà Kỷ, em đã không còn cơ hội."

Phó Ngàn Tư nhìn anh cười cực kỳ đắc ý: "Kỷ tiên sinh, sao trước đây em không phát hiện anh là bình giấm chua to như thế này thế?"

Câu trả lời chính là Kỷ Hàn Trình đột nhiên đến gần.

Người đàn ông duỗi tay ôm eo cô, dùng sức ôm người vào lòng, nhìn vẻ mặt đột nhiên căng thẳng của cô, ánh mắt như cười mà như không cười: "Bà Kỷ, thân thể khỏe mạnh rồi phải không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro