Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

25

-" Ây da, đúng là bà xã của anh mà "

-" Vậy khen em đi " cô chống cằm nhìn hắn

-" Ừm.....bà xã của anh giỏi này, xinh đẹp này, hoạt bát này và vô cùng mạnh mẽ "

-" Cái này mà là khen á? "

-" Chứ giờ /reng reng/ " cuộc nói chuyện giữa cô và hắn bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại của hắn, hắn nhăn mặt lấy điện thoại ra thì ra là cậu ta

-" Này Dương Hàn Phong, tôi đã gởi thông tin Kiều Y Hàm cho cậu rồi, tại sao lại không trả lời hả!? " đầu dây bên kia nói lớn

-" Tôi quên mất " hắn bình thản trả lời

-" Cậu tính chọc tức tôi sao? "

-" Không "

-" Cậu..../thôi không nói nhiều nữa, tôi cùng bà xã đang ăn sáng nên tôi cúp máy đây/ " dứt lời hắn liền cúp máy, còn cậu ta thì tức đến nỗi đầu bốc hoả

-" Ai thế? "

-" Bạn anh thôi, mà em đã gọi món? "

-" Rồi, lúc anh nói chuyện điện thoại thì em đã gọi rồi "

-" Ăn xong anh sẽ dẫn em đi đến gặp Kiều Y Hàm nha "

-" Được "

______

-" Lại thất bại nữa rồi, các người nói sẽ thành công mà " Kiều Y Hàm hầm hực nói

-" Chúng tôi đã tính sai đường rồi " Lâm Nhi cũng tức mấy phần nói

-" 2 người cứ bình tĩnh, thưa keo này thì mình bày keo khác, sẽ có cách tốt hơn " Dương Thiên vừa lái xe nghĩ ngợi đủ cách

-" Anh chắc chứ! " Kiều Y Hàm và Lâm Nhi đồng thanh

-" Tôi chắc " Dương Thiên cười bí hiểm

Cả 2 người đều im lặng, ngồi ngay ngắn lại vị trí, cậu nhóc lúc nãy giờ cũng đã ngủ say. Dương Thiên bỗng dừng xe lại, đây là nhà của ba mẹ hắn, anh lại muốn làm gì?

Dương Thiên điềm tĩnh nói

-" Kiều Y Hàm, cô dắt đứa nhỏ vào trong và diễn 1 vở kịch cho tôi "

Cô ta như đã hiểu liền nhanh đáp lại

-" Ok "

Kiều Y Hàm đánh thức cậu nhóc dậy, rồi dắt tay vào trong nhà, cô ta lịch sự nhấn chuông cửa, người làm nghe thấy tiếng chuông liền chạy ra mở cửa, thấy là người lạ nên kính cẩn hỏi

-" Thưa cô, cô muốn tìm ai? "

-" Ông Dương "

-" Vâng, để tôi gọi ông bà chủ, mời cô vào trong "

-" .... "

Cô ta nhanh chóng đi vào trong nhà rồi nhìn xung quanh, nó thật hào nhoáng. 1 lúc sau, khi được người làm nói có khách thì liền chuẩn bị, vừa xuống dưới lầu ông liền lên tiếng

-" Ồ đây không phải kà Kiểu tiểu thư - Kiều Y Hàm hay sao "

-" Dạ con chào bác, cô "

-" Không cần khách khí " bà cười cười nói

2 ông bà dắt nhau xuống dưới nhà, ngồi an toạ trên ghế rồi nói tiếp

-" Kiều tiểu thư đến đây phải chẳng là có việc chi? "

-" Dạ..... " cô ta ấp úng nhìn xuống cậu nhóc đang ngồi ngoan ngoan trên ghế và giả vờ uất ức nói

-" Dạ, thật ra thì con và anh Phong đã yêu nhau được 4 năm rồi và đã có 1 đứa con 3 tuổi "

Ba mẹ hắn như không tin vào tai mình, mở to mắt nhìn Y Hàm. Bà tin! Bà tin hắn không phải là người như vậy liền cất giọng thăm dò

-" 2 đứa yêu nhau đã 4 năm, tại sao ta lại không biết? Thằng Phong hể có chuyện gì là báo ngay cho ta, nhưng chuyện này tại sao lại không? "

-"....Dạ, con cũng không biết.... " Y Hàm ấp úng không biết trả lời như thế nào thì Lâm Nhi bước vào và nói

-" Dạ thưa là vì chuyện hôn ước nên Dương Hàn Phong mới không dám nói cho 2 người, sợ mọi người sẽ mất mặt với nhà họ Lạc "

Mọi ánh mắt liền đổ dồn vào Lâm Nhi, lời cô ta nói là thật? Bà vẫn cố trấn tĩnh mình lại, tiếp tục hỏi

-" Nhưng chuyện hôn ước ta nói với nó chỉ được 1 năm nay "

-" Chuyện đó thì nên hỏi trực tiếp cậu ấy rồi " Y Hàm cười nửa môi rồi lấy điện thoại ra gọi cho hắn

-" Alo..... " hắn khó chịu nhấc máy

-" Là em đây Lâm Nhi, anh hãy đến nhà của ba mẹ anh đi, mọi người có chuyện muốn nói...có cả Y Hàm nữa đấy "

Hắn im lặng 1 hồi thì liền trả lời lại

-" Được, tôi sẽ đến đó "

Nói xong hắn liền cúp máy, thở dài, cô tò mò nghiêng đầu hỏi

-" Có chuyện gì thế? "

-" Kiều Y Hàm, cô ta có kế khác nữa rồi.... "

{Còn....}

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro