Chương 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn chưa hiểu cái chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thì hắn cứ thế áp môi lên
“ Ưn … khoan …” – Vốn định mở miệng bảo hắn ngừng lại, nhưng ai ngờ hành động này lại khiến cho hắn thuận tiện hơn, đầu lưỡi trơn trượt cứ thế luồng vào
Kiều Uyển Nhi cố đẩy hắn ra, đầu cô xoay về một hướng khác, có chút lúng túng mà nói
“ Tôi … tôi chưa tắm.

…”
Cô né tránh, hắn cũng rất dễ tính mà tìm nơi khác để hôn.

Lỗ tai nhạy cảm, chiếc cổ trắng mịn, xương quai xanh gợi cảm …
Quần áo bị bàn tay của hắn làm cho xộc xệch, cúc áo cũng bị mở bung, để lộ đôi gò bồng căng tròn sau lớp áo lót màu đen huyền bí kia
Kiều Uyển Nhi lấy tay che lại, miệng vẫn luôn không ngừng nói với hắn
“ Đợi đã …”

Sao tình hình càng trở nên khó kiểm soát vậy? Sự việc cứ thay đổi làm cho cô không biết nên xử lý như thế nào
Nỗi bất an trong lòng dâng cao, Lục Nghiên Dương không ngừng lại theo ý muốn của cô.

Hắn cởi bỏ mớ vướng víu trên người vợ mình rồi ghì cô xuống giường, lưu luyến hôn lên từng thớ da thịt trắng như hoa tuyết
“ Ưn …” – Kiều Uyển Nhi yếu ớt phát ra những âm thanh xấu hổ.

Bàn tay cô run run, đặt trên vai hắn, dùng chút sức lực cỏn con đẩy đối phương ra khỏi người mình
Lục Nghiên Dương nắm lấy cổ tay cô, xoay đầu cắn nhẹ lên đó, như muốn bảo cô hãy an phận đi.

Ánh mắt vương chút tơ máu đỏ ngòm, hắn nhìn cô.

Bao nhiêu d.ục vọ.ng như theo đôi mắt đó bộc phát
Nhưng mà đâu phải cô muốn cự tuyệt? Chỉ là bận rộn cả ngày, người hôi như cú nên muốn đi tắm thôi mà.

Đợi cô sạch sẽ thơm tho rồi muốn làm gì thì làm, không phải tốt hơn bây giờ hay sao
Người đàn ông dùng thân hình lực lưỡng, đè lên cơ thể nhỏ nhắn của cô gái.

Quần áo của cô hắn lột gần hết, chỉ còn lại đồ lót màu đen chẳng thể nào che chắn được hết
Lục Nghiên Dương nhướm người, giam cô ở giữa hai chân mình.

Cư nhiên giữ cái tư thế ái muội đó chậm rãi nới lỏng caravat
Bàn tay hắn to lớn, từng ngón tay thon dài, lại để lộ vài đường gân xanh trông vừa mạnh mẽ lại vừa đáng sợ

Lợi dụng khoảng trống đó, Kiều Uyển Nhi nhoài người ngồi dậy muốn trốn vào phòng tắm nhưng sao hắn có thể cho phép việc đó xảy ra?
Bàn tay nhanh chóng đặt lên vai cô, ấn xuống giường.

Trông phút chốc, mọi việc lại quay trở về quỹ đạo ban đầu
Kiều Uyển Nhi lắp bắp mở miệng – “ Tôi … tôi muốn đi tắm …”
Hắn không thèm để tâm, bàn tay trượt dọc từ cổ chân mảnh khảnh lên đùi cô rồi luồng ngón tay vào quần lót.

Mà trong quá trình này, cử chỉ lẫn gương mặt đều hiện rõ sự yêu nghiệt
Tay của hắn di chuyển trên bắp đùi ấm áp của cô, lấy phương thức giày vò chậm rãi, thong thả ung dung vỗ về chơi đùa, đi tới giữa hai chân, mân mê thánh địa bí mật nhất của phái nữ cách quần lót thật mỏng.
Mắt Kiều Uyển Nhi run rẩy, khép hờ, tay nhỏ bé hơi bất lực vịn bả vai rộng lớn của hắn, thân thể mềm mại khó nhịn mà vặn vẹo, bật ra giọng nói bị nghiền nát
“ Khoan … để tôi tắm … đã ~”
Nhịp tim đập nhanh khó kiểm soát, ấn đường đáng thương của cô nhíu chặt, cánh hoa bảo vệ nhụy hoa châu ngọc mềm mại giữa hai chân không hề có cảnh báo rơi vào ngón giữa của ác ma
Lục Nghiên Dương cố ý dùng ngón tay chai sần thô ráp nhào nặn, đè ép, đóa hoa tinh tế của phái nữ chảy ra dòng nhiệt nhỏ dưới đùa nghịch suồng sã của hắn, nhanh chóng thấm ướt ngón tay
Không một lời báo hiệu, hắn kéo cái quần lót nhỏ đáng thương đó xuống rồi ném đi.

Bàn tay có chút thô lỗ đẩy đôi chân của cô lên, nơi nào đó dường như hiện rõ trước mắt
Kiều Uyển Nhi xấu hổ, dùng tay che đi nhưng hắn lại nắm lấy nó, dường như biết trước được cô sẽ hành động như thế này vậy
Lục Nghiên Dương chậm rãi cúi đầu, không một lời nào, rất nhanh sau đó đã chôn đầu vào vùng cấm địa
Kiều Uyển Nhi hốt hoảng la to
“ Đừng!!!”
Nhưng chỉ bấy nhiêu làm sao có thể để hắn ngừng cái động tác biến thái này?
Cô chỉ cảm thấy nơi đó nhộn nhạo, hắn không ngừng dùng lưỡi trêu chọc kiến cho cô thực sự muốn khóc
Nơi đó bẩn lắm, cô còn chưa tắm rửa, sao hắn lại …
Tuy khá xấu hổ, nhưng sâu trong cơ thể lại có cảm giác rất lạ.

Hoa hu.yệt run rảy không ngừng, cùng với đó chính là dòng nước tuông ra như thác.

Cô gái nhỏ nằm trên giường cố gắng đè nén âm thanh r.ên rỉ, đôi tay nhỏ đặt sang hai bên nắm lấy drap giường, cô siết chặt đến mức các khớp ngón tay trắng bệch
“ A….

Không ~”
Kiều Uyển Nhi không thể chịu đựng được sự giày vò của người đàn ông, hắn đã chốn đầu vào mật hu.yệt của cô được một lúc lâu
Đầu lưỡi không ngừng trêu chọc, khuấy đảo.

Kiều Uyển Nhi chỉ muốn nói hắn hãy mau ngừng lại, nhưng giọng nói của cô chẳng hiểu vì lý do gì mà lại nặng trịch, phát âm rất khó khăn
Cô đặt tay lên đầu ngườ đàn ông, muốn đẩy hắn ra khỏi địa phương kia, nhưng mỗi lần cô vươn tay thì hắn lại quyết liệt trêu chọc, khiến Kiều Uyển Nhi không còn chút sức lực nào
Chẳng biết đã qua bao lâu, cuối cùng hắn cũng bỏ qua, chầm chậm ngẩng đầu lên
Kiều Uyển Nhi xụi lơ, nằm đó thở dốc.

Cô cố gắng xoay người, muốn đứng dậy đi vào phòng tắm
Pực …
Thuận tiện để cho người đàn ông cởi bỏ lớp áo ngực, cả cơ thể non mềm thước tha chẳng còn gì che đậy cứ thế hiện rõ trong tầm mắt của hắn
Kiều Uyển Nhi có chút giật mình, chậm rãi xoay đầu liền thấy hắn đang cởi quần áo.

Đôi mắt tựa như mãnh thú tìm thấy con mồi dáng chặt vào thân thể mong manh của cô
Áo sơ mi bị hắn dứt khoác ném xuống đất, khối cơ bắp cuồng cuộng màu đồng cứ thế dần áp sát lấy cô
Dù vẫn chưa động chạm gì nhưng Kiều Uyển Nhi có thể cảm nhận được sức nóng từ cơ thể đó đang truyền sang mình
Cô co rúm, người đàn ông nhìn chăm chăm vào từng thớ da thịt trắng noãn, ánh mắt dấy lên d.ục vọng sâu đậm, chẳng kiên kỵ gì.

Như muốn khẳng định việc hắn làm vô cùng bình thường
Kiều Uyển Nhi máy móc liếm liếm môi, đôi mắt run lên vì ngại ngùng chẳng thể nào nhìn thẳng vào hắn, lắp bắp mở miệng
“ Anh … có làm thì cũng để tôi tắm xong … bây giừo cả người đầy mồ hôi …tôi …..”
Lục Nghiên Dương cúi người, gặm cắn trên vai cô, nhỏ giọng
“ Làm xong … tôi tắm giúp em …”
Ai cần anh giúp tôi tắm chứ, cái tên biến thái này!!!
“ ……..

không … tôi … ưm~”

Chưa dứt câu, đã thấy hắn nắm lấy nam c.ăn sưng to đặt ở trước mật đạo
Lục Nghiên Dương rướm người về phía trước, thúc hông, vật to lớn đó cứ thế tiến vào bên trong
“ Ưn…” – Kiều Uyển Nhi than nhẹ, lối vào tiết ra rất nhiều mật ngọt khiến cho cái vật căng tr.ướng kia tưởng chừng sẽ không thể nào vào được lại chui tọt hết vào bên trong, còn dễ dàng di chuyển
Hắn rút ra rồi lần nữa đẩy vào, cơ thể cô nhộn nhạo, đầu óc thì loạn cả lên
Cơ thể xinh đẹp, mong manh như một bông hoa tuyết thanh khiết, bị ác ma giữ lấy ngay cả hô hấp cũng suýt quên đi
Thân thể bị hắn ôm chặt, không chút kẽ hở.

Nơi đó thuần thục và nhanh chóng khiến cô vừa bất an lại vừa vui sướng
Cả cơ thể sau khi trải qua việc hoan ái của nam nữ, gần như đã bị phá hỏng, cứ thế trầm luân
Dường như không có cách nào thoát khỏi, và cũng không muốn thoát khỏi
Cứ như con thiêu thân tự lao đầu vào ngọn đèn sáng giữa đêm đen, nóng bỏng thiêu cháy cả da thịt
D.ục vọng hắn nóng bỏng, đâm vào thật sâu.

Muốn khiến cô cảm nhận được tình cảm cùng nhiệt tình của mình

Lục Nghiên Dương hừ nhẹ, đứng lên, vẫn duy trì chiếm lấy, bàn tay nắm nhẹ lấy đầu gối của cô gái bên dưới, chuyển động không ngừng muốn Kiều Uyển Nhi cảm nhận được c.ự vật sưng huyết đang đi vào
Âm thanh vang vọng bên tai, cô xấu hổ đến đỏ mặt nhưng không cách nào nói với người đàn ông dừng lại được
“ Ưn … ưn …”
Bây giờ ngay cả một từ hoàn chỉnh cô còn không phát ra được thì làm sao có thể nói cả câu cho hắn nghe chứ?
Mở hai chân, cô mơ mơ màng màng hé mở mắt, nhìn thấy bộ phận cứng rắn mà nóng bỏng nhập sâu vào giữa đùi cô – không ngờ địa phương mềm yếu đó vậy mà bao lấy toàn bộ cái vật lủng lẳng to lớn kia, hòa hợp chặt chẽ như vậy
Đúng là kỳ tích
“Ưmh…!Anh, anh…” Cô vô cùng xấu hổ quay đầu, tứ chi mềm nhũn đến mức không ra được một chút sức lực nào, chỉ cảm thấy dưới bụng bộc phát không ngăn được, có khuynh hướng chảy ra bên ngoài
Càng như vậy, người đàn ông càng thêm cuồng dã, động tác ngày một nhanh
Cái tên này sao hôm nay lại thế này cơ chứ?
Có thôi ngay đi không hả!!!!!!!!!!!.

Kiều Uyển Nhi dưới động tác cuồng loạn không ngừng của người đàn ông chỉ có thể gào thét trong lòng.

Một mặt muốn hắn mau ngừng lại để cho cô còn nghỉ ngơi, mặt khác lại muốn hắn chiếm lấy
Dường như cô cũng bị sự sung sướng này chi phối mất rồi
Ánh mắt đau khổ của Lục tổng khi nãy biến mất, bây giờ chỉ còn khát khao và mong muốn chiếm hữu mãnh liệt
Hắn đã từng nghĩ, chỉ cần cô hạnh phúc thì Dù có kết hôn với người đàn ông khác hắn cũng sẽ vui.

Nhưng hoá ra, Lục Nghiên Dương đã đánh giá bản thân quá cao rồi.

Hắn thực sự khồn cao thượng được như vậy

Chỉ nhìn thấy cô cùng với Đường Chính Hào nói chuyện mà hắn đã phát điên thế này, sao có thể vui vẻ để cô ở bên cạnh người khác?
Quả nhiên hắn chỉ cố tỏ ra rộng lượng để che giấu nội tâm nhỏ nhen của mình.

Lục Nghiên Dương ghét cat ghét đắng sự ích kỷ của bản thân nhưng ngoài chấp nhận thì chẳng thể làm gì hơn,
Bàn tay gân guốc kia đặt trên đầu gối, trượt dọc xuống đùi rồi nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô ròi thẳng hông đẩy thật sâu vào trong
“ Á~” – Kiều Uyển Nhi hoảng hốt kêu lên thành tiếng
Nhưng vì quá sợ hãi hay là do quá bất ngờ thì kỳ thực cô cũng không tài nào nhớ rõ
Mật hu.yệt co thắc lại, cảm nhận được sự nóng bỏng của c,ự vật to lớn không ngừng chuyển động
Dị.ch thể ướt át không ngừng dính vào hạ th.ân của người đàn ông.

Cùng vói tiếng rên rỉ kiều mị yếu ớt của cô gái, hắn xâm nhập với tốc độ thật nhanh
Lục Nghiên Dương cúi người, ôm lấy bờ mông trắng noãn, tận hưởng ngửi hương thơm thoang thoảng từ trên cơ thể của Kiều Uyển Nhi
Đối với hắn, cô không hôi chút nào, ngược lại khiến hắn nghiện.

Cứ như cafein vậy, một thứ gây nghiện nhưng khiến cho người ta khó cầm lòng được
Tư thế ám muội này khiến cho khoảng cách của hai người ngày một gần, hắn cũng nhiệt tình hơn, thúc thẳng cô.n thịt nóng vào bên trong
Trận tình ái cũng chẳng biết kéo dài đến bao giờ, Kiều Uyển Nhi không tài nào biết được nữa.

Đầu óc cô mụ mị, trầm luân vào vực sâu vạn trượng mà hắn đã đào ra.

Cô thét chói tai khi người đàn ông tăng nhanh tốc độ di chuyển
Nơi đó co thắt, khoái cảm kéo đến.

Kiều Uyển Nhi cảm thấy nếu như hắn còn tiếp tục làm thì cô phát điên mất
Bàn tay nắm chặt drap giường, đôi chân thon co quắp, từ khi nào đã vòng qua cái hông cường tráng
Cũng không chịu nổi nữa, Lục Nghiên Dương đè vai cô lại, đột nhiên nhanh chóng tấn công mãnh liệt hung hãn, vùi mình vào chỗ sâu bên trong ti.ểu hu.yệt ướt át
“ Hừ~ -” Hắn gầm lên một tiếng, rùng mình, đầu dục vọng bắn mạnh ra lượng lớn nồng đậm, thúc một cú vô cùng thô bạo, bắn toàn bộ mầm mống phái nam không giữ lại chút nào vào trong khu vườn mềm mại
Ý thức chậm rãi trôi xa, Kiều Uyển Nhi vô cùng mệt mỏi nhắm mắt lại, khoảnh khắc trước khi chìm vào u ám, cô cảm giác được sức nặng của thân hình cường tráng của người đàn ông đè trên người, nặng như vậy…!Ấm áp như vậy…
Cô thiếp đi lúc nào không hay biết, mãi cho đến khi nghe được loáng thoáng tiếng nước bì bõm bên tai.

Thân thể được màng nước ấm áp bao bọc lấy cô mới mơ màng mở mắt
Trần nhà tinh xảo, hương thơm dịu nhẹ của mùi xà phòng
Kiều Uyển Nhi rất thích mùi hương này, cô lim dim muốn chìm vào giấc ngủ một lần nữa, nhưng khi cảm nhận được đôi gò bồng đang bị nhào nặn kịch liệt thì cơn buồn ngủ bay sạch sẽ

Cô cúi đầu xuống, nhìn thấy một bàn tay không chút kiên kỵ đang bóp lấy ngực mình khiến nó biến dạng đến đáng thương
Nhưng điểm lạ ở chỗ là bàn tay này không phải tay cô, nó to lớn và trông mạnh mẽ hơn đoi tay gầy yếu của cô nhiều
Vậy thì có thể là của ai?
Lúc này đây, cô đang ngồi trong bồn tắm, lưng tựa vào vật gì đó, sừng sững như đá, nóng bỏng như than.

Cơ thể được phủ một lớp xà phòng thơm tho và trơn trượt
Đôi tay không biết của ai kia lại càng thuận thế di chuyển dễ dàng hơn, điểm nhỏ trên đỉnh không ngừng bị véo
“Ưm … “- Cô kêu than, mang ý trách móc, nhưng mệng không nói ra hơi
Kiều Uyển Nhi vô lực ngửa đầu ra phía sau, môi hé mở, còn chưa kịp chất vấn thì đã bị vật gì đó bịt kín.

Đôi môi mềm mại bị phủ kín, đôi mắt cô lờ mờ chẳng thể hiểu được tình hình gì đang diễn ra
Đến khi cảm nhận được c.ôn thịt to nóng đang cọ xát ở giữa mông mình, không chút tiết tháo dần chui vào thì Kiều Uyển Nhi mới ngộ ra được
Thì ra hắn vẫn chưa chính thức buông tha cho cô, chỉ là để cho cô nghỉ ngơi một chút, lấy lại sức lực rồi mới tiếp tục công thành chiếm đất
Lục Nghiên Dương gục đầu lên vai cô, mở miệng gặm cắn.

Kiều Uyển Nhi cũng chẳng biết có phải hắn cầm tinh con chó hay không, sao cứ xem cô như miếng xương mà nhai vậy
Bàn tay hắn mang theo nhiệt độ nóng bỏng, dính đầy xà phòng tơn bóng mơn trớn không ngừng trên từng thớ thịt của cô
Âm thanh bì bõm của sóng nước hoà vào cùng tiếng rên rỉ của cô
Mặc kệ nước tràn ra ngoài, hắn vẫn cứ hăng say
Dưới áp lực nước, Lục Nghiên Dương chuyển động có chút khó khăn, còn cô thì chẳng còn sức mà làm theo hắn.

Nhưng cái nơi to lớn kia đâm vào, mỗi lần chui vào bên trong hang động, cô lại hít thở không thông

Hắn mạnh mẽ giữ lấy từng chút ngọt ngào của cô, trong làn nước ấm giữa hai chân vẫn lưu lại ướt át khá mắc cỡ, mà da thịt phơi bày ra ngoài lộ từng vết đỏ như quả dâu chín mọng, lần nữa chứng minh người đàn ông yêu cô như thế nào
“Á…” Càng ép mình đừng nghĩ, đầu óc càng đối nghịch với cô, từng cảnh kích thích quấn quýt dữ dội hiện lên rõ ràng, làm hại khuôn mặt Kiều Uyển Nhi đỏ bừng giống như trái cà chua chín mọng
Hắn ở bên tai, liên tục phả hơi thở nóng bỏng cùng với âm thanh khàn đặc tựa loài dã thú, khi dịu dàng, khi cuồng nhiệt.

Giống như hành động vờn con mồi trước khi ăn thịt
À, mà hắn đã ăn cô rồi còn đâu?
Hắn ngậm lấy vành tai cô, mút nhẹ, đầu lưỡi dài nóng bỏng lại ướt át vươn ra, trượt xuống cổ nhiệt tình yêu thương
Đến khi đạt đến giới hạn, lập tức phóng thích cái thứ chất lỏng màu trắng đục kia vào bên trong cô
Kiều Uyển Nhi không còn sức, lại lần nữa đạt đến cao trào, lần nữa gục ngã
Lục Nghiên Dương thở hổn hển, vẫn còn ôm lấy cô.

Nhìn thấy vợ mình yếu ớt thiếp đi, hắn không nhịn được mà đặt lên trán cô nụ hôn
Động tác dịu dàng, khác hẳn với sự thô lỗ khi nãy, nhưng gương mặt hắn lại hiện lên vẻ đau khổ
Dường như chỉ có khoảnh khắc này, hắn mới hoàn toàn có được cô.

Sự bất an nhanh chóng kết thúc, cũng nhanh chóng trỗi dậy
Hắn sợ một ngày, cô sẽ rời xa mình.

Sợ bản thân dù có cố gắng đối xử tốt thế nào cô cũng sẽ vô tâm phớt lờ
Sợ tình cảm của cô sẽ đặt ở trên người đàn ông khác
Sợ mẹ mình vẫn cứ tiếp tục quấy rầy

Người đàn ông to lớn với nội tâm yếu ớt này, nếu cô đọc được suy nghĩ trong lòng hắn thì chắc sẽ tặng cho hắn một cú đấm thật to
Nhưng Lục Nghiên Dương không định sẽ chìm trong lo lắng này đến cuối đời.

Hắn đang dần thay đổi
********
Hôm sau khi tỉnh lại, nhìn đồng hồ thì mới thấy đã hơn 10 giờ trưa.

Cô giật mình, thầm nghĩ không ổn
Nhưng rất nhanh liền nhớ ra, hôm nay là cuối tuần, bàn tay đặt lên ngực trấn an, may thật, cứ ngỡ trễ làm rồi
Rồi hạ tầm mắt xuống, nhìn thấy cơ thể trần truồng chẳng có lấy một mảnh vải che thân, ngang hông còn có một bàn tay nặng như giò heo đang đặt ở trên
Gương mặt xinh đẹp liền lộ ra vài đường hắc tuyến
Nghĩ đến đêm hôm qua, cô còn mơ thấy cảnh tượng kinh dị.

Trong mơ, Kiều Uyển Nhi thấy cái móng giò mà mình hay ăn đang không ngừng khóc lóc rồi đuổi theo cô, còn nói với cô rằng
“ Ăn tôi đi, tôi rất thơm ngon và … ngấy~”

Suốt dọc đường đuổi theo cô, nó còn không ngừng phóng đại, làm cho Kiều Uyển Nhi sợ hãi chạy trối chết.

Rồi nó đuỏi kịp, đè lên người, khiến cho cô không tài nào thở được, muốn kêu gọi sự giúp đỡ nhưng cổ họng bị nghẹn, không thể phát ra âm thanh
Sau đó, cô tỉnh lại
Nhìn thấy cánh tay màu đồng của Lục Nghiên Dương đang đặt trên người mình, Kiều Uyển Nhi nhăn mặt
“ …….”
Cô nhẹ nhàng dùng bàn tay nhỏ của mình nhấc cái móng giò đang đè nặng ngang hông của mình lên.

Thực tình muốn ném nó qua một bên, nhưng lo là người đàn ông sẽ bị đánh thức.

Không còn cách nào, chỉ có thể nhẫn nhịn.

Thôi thì cứ xem là bản thân đang chơi trò chơi
‘ Sắp xếp vật thể sang nơi khác mà không gây tiếng động’
Nghĩ như vậy, cô lại vơi đi phần nào giận dữ
Nhưng mà nghĩ lại thì trong lòng vẫn thực sự cay cú, đêm qua cô còn chưa tắm mà hắn cứ muốn giữ lấy cho bằng được
Hai lần thì không thấm vào đâu … e hèm, tuy là không phải chiếm hữu đến tận sáng nhưng mà cô vừa mới về nhà, còn chưa nghỉ ngơi
Nghĩ thế nào thì cũng không thể chấp nhận được, sướng thì có sướng.

Nhưng mà khiến cho người ta dễ chịu thì có thể tuỳ ý làm gì thì làm à?
Cái móng giò nào đó làm cho bàn tay của cô đang nắm lấy nó lơ lửng trên không trung.

Kiều Uyển Nhi phải dồn hết mọi sức lực đã bị rút cạn từ đêm hôm qua và chưa được dùng bữa sáng mới có thể nâng nó ra khỏi cơ thể
Đến khi đặt nó xuống nệm, thì cả cánh tay đã rệu rạo không còn chút sức lực, thậm chí còn run run hệt như cụ già

Lúc đang muốn ngồi dậy bước xuống giường thì thân thể mất thăng bằng, không gian rung chuyển.

Đến khi định thần lại thì cô đã bị kéo trở về vị trí cũ
“???”
Không hiểu chuyện gì xảy ra, cô xoay đầu nhìn sang bên cạnh.

Người đàn ông vẫn còn đang ngủ, hơi thở đều đặn của hắn đã giúp cô biết được.

Nhưng chân mày hắn chau lại, dường như rất không thích hành động bỏ người bỏ của chỉ cần cái mạng chạy đi mà cô vừa mới làm
Lục Nghiên Dương nhét cô vào ngực mình, tìm vị trí thoải mái nhất rồi …
Không làm gì cả, cứ thế mà giam cầm cô trong lồng ngực to lớn của mình
Tuy hắn không siết quá chặt, nhưng từ góc độ khác nhìn thấy vẫn lo lắng liệu Kiều Uyển Nhi có vì mất hết dưỡng khí mà ngất đi hay không
Cô căn bản không thể nào thoát được, bàn tay của hắn vong fra sau lưng ôm trọn lấy cơ thể nhỏ bé.

Cô chỉ có thể bất lực đặt tay lên vòng ngực lực lưỡng của hắn, nhưng không đẩy ra được
Thình thịch
Thình thịch
Thình thình thịch
Cũng chẳng biết đó là nhịp tim của ai, Kiều Uyển Nhi cũng không tài nào phân biệt đươc, đầu óc cô rơi vào trạng thái hỗn loạn, rối ren
Cảm thấy không thể nào đẩy hắn ra được, ngược lại còn khiến bản thân trở nên mệt mỏi, chật vật.

Cô thở dài, thoả hiệp
Thôi thì cứ đợi đến khi hắn thức dậy, sẽ tự giác buông cô ra mà thôi
Dù sao cơ thể sau một đêm buông thả cũng đang mệt mỏi không muốn bước chân xuống giường
Kiều Uyển Nhi nằm đó, đâu hề biết cái người mà cô nghĩ vẫn còn ngủ say đang chậm rãi mở mắt, khoé môi nhẹ cong lên.

Trong lòng muốn nhảy cẩn lên vì vui sướng nhưng sợ cô phát hiện đành phải cố nén lại
“ ……..” – Lúc ngồi trên bàn ăn thì đã là 2 giờ chiều, không ngờ cô nằm đó đợi hắn tỉnh dậy mà lại ngủ quên mất
Dường như ngủ nhiều nên cơ thể có chút đờ đẫn, nhưng mà ông trời rất thương người tốt, cô rất nhanh không còn thấy mệt mỏi nữa
À, phải là không kịp mệt mỏi mới đúng
Khi thấy Thôi Tử Niệm đi đến
Kiều Uyển Nhi câu lên nụ cười, xem ra cô có muốn buồn chán thì cũng không được, có bà mẹ chồng thế này thì mỗi ngày đều trở nên thú vị
Không cần nghĩ cũng đoán biết lý do bà ấy đến đây, còn không phải muốn gây khó dễ cho cô hay sao?
Còn chưa kịp đứng lên ‘hành lễ’ thì một sấp hình dày đã bay đến trước mặt cô, rơi tung toé.

Trên bàn, đĩa thức ăn, mặt sàn ….

đều là hình ảnh một đôi nam nữ đang cùng nhau thân mật đi vào nhà hàng, cùng với giọng nói gắt gỏng
“ Làm ra loại chuyện này còn dám về đây? Rốt cuộc mặt cô dày đến mức độ nào?”
Lúc bà phát tiết, Lục Nghiên Dương cũng có mặt, hắn đang định bảo cô đi nơi khác để mình giải quyết thì Kiều Uyển Nhi mặt không chút sợ hãi, thậm chí còn cảm thấy khá thú vị cong môi cười, tuỳ ý nhặt một bức ảnh lên xem
“Mẹ cho ngừoi theo dõi con?”
“ Nếu không thì làm sao biết được cô lẳng lơ đến nhường nào?”
Kiều Uyển Nhi không tức giận khi bản thân bị nói như vậy, dù sao trường hợp này cô gặp qua cũng rất nhiều, cũng lười quan tâm đến.

Nhưng sắc mặt của Lục Nghiên Dương lại xám xịt, hắn mở miệng
“ Mẹ nói chuyện nên cẩn thận “
“ Đến lúc này con còn muốn bênh vực nó hay sao?”.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro