Chương 8:Hiện thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yukino mở mắt,trước mắt nàng là cảnh nhà nhà trùng điệp ,cây cối xanh rờn. A,là hiện thế sao?

Hiện tại ,nàng nghĩ mình nên đi Urahara Kisuke chỗ đó.

Không biết nơi này,là bao nhiêu năm.

-------

Urahara cửa hàng.

Yukino vừa đến ,liền thấy hai 'đứa trẻ' đang đánh nhau. Không,phải nói là cậu trai kia đang bắt nạt cô bé trông có vẻ lớn hơn. Yukino hắc tuyến . Đã bao nhiêu năm rồi,vậy mà họ vẫn không có gì thay đổi.

"Lâu lắm không gặp,Jinta,Ururu."

Ôn nhu thanh âm vang lên,Jinta dừng chổi,quay đầu nhìn,Ururu cũng là dơ ánh mắt ngập nước lên nhìn nàng.

Nhóc Jinta mới ban đầu còn bình thản,khi nhìn đến mặt của nàng,lập tức ngón tay đẩu a đẩu,sau đó trốn ra đằng sau Ururu,hét lớn:

"----Quỷ a!!!"

Yukino trên trán mọc ra vài ngã tư đường. Không,không nên chấp nhặt với nó,nó là trẻ con,là trẻ con ,là trẻ con....

Trong lòng mặc niệm n lần,trên mặt vẫn là ôn nhu tươi cười,a,nếu có thể,thỉnh bỏ qua trên trán ngã tư đường cùng gân xanh.

"Jinta,còn không mau quét dọn! Quỷ cái mặt ngươi a!"

Trong điếm một nam nhân to lớn,khuôn mặt có thể nói là vô cùng dữ tợn nước ra,trừng mắt nhìn Jinta. Sau đó vô ý liếc mắt nhìn Yukino. Rốt cục,không phụ sự mong đợi của Jinta,Tessai hai con mắt muốn lồi ra ngoài. Hét thảm:

"----Quỷ!!"

"Phá đạo chi bốn mươi mốt -- lôi rống pháo!"

Oanh một tiếng nổ,sau đó,thế giới yên tĩnh.

-------

"....Cho nên nói ,ngươi còn sống?" Urahara Kisuke run run miệng nhìn Yukino. Thật sự...thật sự là bất khả tư nghị a!

"Tất nhiên." Yukino khinh Bỉ nhìn hắn . Nếu nàng chết rồi còn có thể đứng trước mặt hắn hay sao? Chỉ số thông minh kém thì đừng mang ra so a! Mất mặt chết !

Kisuke lặng lẽ lau mồ hôi trên trán, im lặng không nói gì. Bởi lẽ,hắn đã đọc được hàm ý trong mắt của Yukino.

"Vậy,rất hân hạnh được gặp lại,tiền nhiệm 11 phiên đội đội trưởng---Yukino"

"Phi,lại còn tiền nhiệm. Ta không hiếm lạ."

Trên mặt nàng là rõ rành rành ghét bỏ. Quả thật,nếu không phải lúc trước bị Trung Đội trưởng ép buộc,còn lâu nàng mới đi nhận chức a! Phiền phức chết. Chẳng qua ,các thành viên trong 11 phiên đội,nàng lại rất nhớ đây.

Nhìn qua cửa sổ,Yukino đột nhiên nói:

"Kisuke,ta 'chết' được bao nhiêu năm rồi?"

Kisuke run rẩy khoé miệng,nàng có lẽ là người đầu tiên bàn luận về cái chết của mình. Cái gì mà ta chết được bao nhiêu năm a? Nhiều dọa người!

"50 năm."

"50 năm a..." cảm khái,Yukino hỏi tiếp:

"Hiện tại Thi Hồn Giới là cái dạng gì nữa?"

"Thi Hồn Giới hiện tại đang lùng bắt phạm nhân Kuchiki Rukia,loạn thành một đoàn rồi. Kể từ khi ngươi ' chết ' có rất nhiều rắc rối xảy ra. Aizen Sousuke,ta thấy ngươi và hắn hơi ái muội a..."

Kuchiki Rukia sao?

Aizen Sousuke a...

Cái tên quen thuộc mà xa lạ.

"Được rồi ." Nàng lên tiếng cắt đứt còn đang thao thao bất tuyệt Kisuke,sau đó mặt không chút thay đổi nói.

"Kisuke,ta cần một thân thể tạm thời..loại cao cấp."

"Cao cấp? Được thôi. Giá là.."

"Kisuke a.." Yukino vẻ mặt âm sâm sâm nhìn hắn,âm thanh ôn nhu mềm nhẹ nói " Giữa hai chúng ta,còn cần tiền sao?"

"A...haha..hiểu lầm hiểu lầm! Tất nhiên đây là hàng miễn phí!"

Kisuke ruột đau như cắt đem một viên màu xanh non nhỏ bằng hạt đậu cho nàng. Tiền của hắn a!

Cầm trên tay,Yukino mặt không đổi sắc nhìn lọ trên tay hắn,Kisuke biến sắc,thiên a! Bàn tay run rẩy đưa hết cho nàng,trên mặt chảy mì sợi lệ.

"Hừ" Yukino thỏa mãn hừ một tiếng,sau đó quay người bước đi.

"Gửi lời chào của ta đến Yoruichi."

"Ân."

Nàng bước đi,oanh dũng nhiệt liệt ,để lại đằng sau đang quỳ gối khóc thảm thiết Urahara Kisuke đại thúc.

--------------

Tối

Yukino vừa mua được một chút thức ăn từ cửa hàng rau củ và hàng thịt . Còn hỏi tiền ở đâu? Tất nhiên là từ khổ bức Urahara đại thúc .

Đánh nhau?

Yukino nhắm mắt,cảm giác được,đây là...

Đội trưởng cấp bậc linh áp .

Linh áp này...

Byakuya tiểu đệ a.

"Ngươi quá chậm...ngay cả lúc gục ngã."

Kuchiki Byakuya lạnh lùng đứng đằng sau Ichigo,bàn tay nắm chặt Trảm Phách Đao.Ai cũng không biết,ngoại trừ đứng đằng sau Yukino biết được. Hắn chuẩn  bị động thủ.

"Đủ rồi ,Byakuya tiểu đệ. Dù sao hắn cũng là con trai của Isshin đại ca"

Toàn trường tĩnh lặng. Ai cũng không ngờ tới giờ phút này có người đến ngăn cản.

Rukia cùng Abarai con mắt muốn trừng ra ngoài .Byakuya...tiểu ..đệ..?!

Byakuya Kuchiki tay cầm kiếm cứng đờ. Trong mắt là một mảnh không thể tin cùng khó nén nổi mong chờ.

Giọng nói này ...

Cái tên này..

Sẽ là ai đây?

Chẳng lẽ,nàng còn sống?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro