Chap8: Happy birthday

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



" Happy birthday to you, happy birthday to you...happy birthday sunny, yoona ah... happy birthday to you....".

Tiếng mở nút champagne, tiếng vỗ tay hò hét chúc mừng, tiếng nâng ly chúc mừng,.. chỉ từng đó thôi cũng đủ làm huyên náo cả một không gian. Nơi họ tụ tập là một nhà hàng có đèn vàng mờ ấm cúng dịu nhẹ, cảm giác hoàn toàn cách biệt hoàn toàn so với khung cảnh bên ngoài - một Seoul năng động náo nhiệt.

Đâu đó ngay chính giây phút lúc này, trải qua sinh nhật cùng với gia đình. Họ là chị em , là gia đình , là bạn bè , và cũng là cha mẹ. Khoảng thời gian bên nhau, cùng chia bùi sẻ ngọt, cùng khóc, cùng cười, là khoảnh khắc đẹp nhất mà cô có được . Nếu ai đó chưa hiểu rõ SNSD thì cũng chả biết được tình bạn của họ sâu đậm đến mức nào. Nếu chỉ đứng bên ngoài nhìn vào, họ làm sao biết được sau scandal, soshibond lại càng bền chặt hơn... đơn giản họ không phải là SNSD. Vậy nên.... hãy để cô sống trọn khoảnh khắc này dù biết hành trình này rồi cũng sẽ kết thúc.

Cheongdam-dong (HQ)

" Vào nhà đi, aigoo...sao lại say như vậy chứ?" Chị quản lý trưởng mệt nhọc, xốc nách cô dìu vào nhà. " ôi...số tôi sao khổ vậy....khi không lại dây vào đám này chứ, idol ah...haiz~ hình tượng chắc bị chó tha mất rồi, đến khổ với đám nhóc này".

" Unnie!!!....em...hức..chưa..hức...có say mà". Tay ôm lấy mặt chị quản lý vỗ vỗ... không quan tâm mặt người kia đen còn hơn cái đít nồi. " Rầm!!!!, đi vô!!" mở cửa thẳng tay ném " cô gái đó" vào nhà không chút do dự, rồi chốt cửa ngoáy mông bỏ đi. Không phải chị quản lý ghét bỏ gì cô, mà thật sự ở dưới hầm xe đợi cô, còn hai ba con người uống say, vật vờ chờ cô đưa về nhà, và căn bản đám nhóc đó còn lầy hơn cả Yoona.

Nhà Im Yoona

Thất thểu, mắt nhắm mắt mở đi về phía phòng ngủ, rồi lại nhanh chóng gục xuống giường như cây to bị quật ngã sau trận mưa bão.Trời đất xoay vòng, đầu đau như búa bổ, cô đưa tay liên tục vuốt cổ đòi nước.

" Nước... khát nước... nước, appa..con muốn uống nước".

Chợt tiếng bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng lại vô cùng vững chãi, từ từ mở cánh cửa phòng, nhẹ nhàng đỡ cô dựa vào lòng mình, từ tốn đưa ly nước.

" Đây... nước đây, tại sao lại uống nhiều vậy chứ?"

" Hihi...appa...hôm nay...con..vui lắm...các unnie tổ chức sinh nhật cho con và Soonkyu unnie...hức...có uống một chút". Ngửa cổ uống hết y nước, ngoảnh mặt nhìn người đàn ông có gương mặt phúc hậu đằng sau mình... nhưng hai mắt lại cứ híp lại, không tài nào có thể mở lên được. Chỉ có thể đem mặt vùi chặt vào lòng ngực vững chãi ấy, đem trọn mùi hương ấy lưu vào trong tâm can, mùi của bố..... nhưng ... hình như... mùi hương này...là của anh.

Rồi lại lắc đầu, tự cười một mình " Yoona mày say thật rồi... say rồi"

" Appa...thật dễ chịu...". Rúc sâu vào lòng... cô nũng nịu nói, rồi dần dần điều tiết hơi thở mình chìm sâu vào giấc ngủ. Mang cả mùi hương dịu nhẹ ấy vào trong cả giấc mơ...

Nhận ra, cô đã ngủ, anh đưa nhẹ tay vén lọn tóc cô vén nhẹ qua mang tai, rồi dịu dàng, ôn nhu đưa tay vuốt nhẹ đôi má ửng hồng vì rượu kia.

" Sao lại gầy đi rồi..."

Ánh mắt đau lòng của anh dừng lại nơi đôi má hao gầy kia, rồi lại vòng tay ôm lấy cả thân thể cô áp lại gần phía mình. Nhẹ nhàng khẽ đặt nụ hôn lên mái tóc cô, anh đem cô vùi vào lòng ngực của mình, im lặng lắng nghe hơi thở đều đều bình yên của cô, đưa tay xoa nhẹ tấm lưng gầy của cô, rồi tự mình cũng chìm vào trong suy nghĩ

" Yoona ah!...anh không biết...mình làm thế có đúng không nữa?. Nhưng trái tim anh...nó nhớ em nhiều lắm. Yoona ah!...Mọi chuyện khó khăn với anh quá...tại sao...mọi chuyện lại ra thế này hả em?. Mối quan hệ hiện tại của chúng ta là gì? Vẫn yêu nhau...đã chia tay...hay chỉ là cố chấp giữ lấy nhau? Bản thân anh thật sự mơ hồ quá...em giúp anh trả lời được không?. Yoona ah!...". Cắt ngang dòng suy nghĩ anh là tiếng cô cựa quậy, trở mình trong lòng anh

" Hừm...nóng...." Nói rồi đưa tay kéo cổ áo xuống. Anh ở bên này,ánh mắt kỳ lạ nhìn cô rồi lại khẽ cười giúp cô cởi bỏ chiếc áo len mỏng, rồi giúp cô cởi bỏ chiếc nút áo trên cùng của chiếc áo sơ mi. Đưa tay với lấy chiếc điều khiển chỉnh lại nhiệt độ phòng giúp cô ngủ thoải mái hơn, rồi nhẹ nhàng quay gót đóng cửa nhẹ nhàng ra khỏi phòng.

......................................................

Trời hửng sáng, cũng là lúc cô bất giác tỉnh giấc, mở mắt tỉnh dậy đưa mắt nhìn quanh căn phòng, đưa tay xoa hai huyệt thái dương. Cô thầm mắng mình:

" Chết tiệt, đầu đau quá...".

Với hai mắt nhắm tịt, hai tay vẫn xoa hai thái dương cô nhẹ nhàng di chuyển ra ngoài uống nước. Vừa xoay người, đóng nhẹ cửa thì chợt cô nghe đâu đó có âm thanh như tiếng TV đang mở.

" Giờ này, appa chưa ngủ sao?... Thiệt tình?". Định bước lại về phía đó thì "....Hình như...appa bảo tối không về thì phải... giờ hình như đang ở nhà bác Park câu cá gì rồi nghỉ ngơi gì đó..mai mới về". Cô hoài nghi lục lại bộ nhớ, rồi sợ sệt tiến lại gần chiếc TV đang mở. Với tay định tắt TV, thì ... ngay tại ghế sopra .....anh đang nằm đó.

Như bừng tỉnh giữa cơn say, cô đưa tay che miệng, dưới ánh sáng của TV liên tục chuyển động, anh nằm đó say ngủ, hai tay khoanh lại cuộn người, gương mặt yên bình như hình ảnh vốn có của anh trong cô. Chợt...tiếng nấc suýt thoát ra khi cô nhận ra mùi hương đêm hôm qua, mùi hương theo cô cả vào trong giấc mơ, không phải của appa...mà là của anh - người cô yêu nhất. Là mùi hương trước giờ cô chưa từng quên. Sững sờ trong giây lát, cũng là thoáng chốc cô sững sờ cả một thời kỉ niệm với mùi hương cũ từng làm cô mê mẩn. Mùi hương hiện tại nơi người đàn ông đó, là mùi hương cô nhớ đến khắc khoải, yêu thương chưa phút nào nguội lạnh. Là sự trìu mến và gần gũi khi cạnh nhau, mùi hương tan vào thân thể với thân thể, tan vào những toan lo trong nhau để yêu và thương hơn nữa.

Dường như lúc này, mọi cảm xúc chẳng thể giữ nổi nữa, nước mắt cũng chẳng biết từ lúc nào lại rơi, tiếng nấc cũng vì thế thoát ra. Nghe thấy tiếng động, anh bừng tỉnh giấc, nhưng đứng trước anh đây, là người con gái với hai hàng nước mắt nhìn anh đầy tức giận.

" Anh....đang làm cái quái gì ở đây vậy". Cô tức giận lớn tiếng nhìn vào người đàn ông nhưng khuôn mặt hầu như bị che bởi bóng tối, thoắt ẩn thoắt hiện, dáng vẻ trầm ổn với ánh mắt sâu thẳm dịu dàng ngước mặt nhìn cô. Và trong giây lát cánh tay dài, vững chắc kia một lần nữa kéo cô trở lại vào lòng mình. Đem bao nhiêu tức giận, vùng vẫy của cô ôm trọn vào lòng, dịu dàng đem cô dỗ dành .

" anh... nhớ em, thật sự...anh rất nhớ em".

Sau mỗi câu, anh lại gắt gao ôm chặt cô hơn một chút, chỉ có như vậy mới có thể thoáng giảm bớt nỗi nhớ nhung sâu đậm trong lòng.

Vô lực tựa vào anh, cô im lặng phó mặc cho cảm xúc của mình, im lặng nghe tiếng nhịp đập con tim anh. Thật sự bản thân cô cảm thấy thời khắc này thật sự quá mơ hồ, lắc đầu cô cho đây là giấc mơ, nhưng đối với giấc mơ này cô lại không muốn bản thân mình tỉnh dậy, chỉ muốn mình sống mãi trong thời khắc này dù chỉ chốc lát. Tựa vào vai anh, để mặc cho nước mắt rơi, để mặc cho nỗi nhớ anh mà cô luôn giấu kín, đêm nay mọi khoảnh khắc cô chỉ muốn bên anh. Nhắm mắt cô đem trọn cơ thể nằm trọn vào vòng tay anh. Vòng tay cô mong ngóng mỗi ngày.

" Thật sự không nhớ anh sao". Cúi nhẹ người anh nhìn cô đang nhắm nghiền mắt.

" Không...". Cảm nhận được ánh mắt anh nhìn cô, gương mặt chốc lát đã nóng bừng. Cô phụng phịu đỏ mặt quay sang hướng khác, nhưng khoảnh khắc ấy làm sao qua được mắt anh, đưa tay nâng cằm cô lên,cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng đó. Cũng ngay lúc đó khi hai đôi môi chạm vào nhau cô mới nhìn rõ khuôn mặt anh, hàng mi dài khép chặt, sống mũi cao, không khác gì lúc trước có khác cũng chỉ là giờ đây rắn rõi hơn, trưởng thành hơn ra dáng người đàn ông hơn. Khẽ vuốt nhẹ vành tai cô, anh phớt lên đôi môi cô, như chiếc lá rơi nhẹ xuống mặt hồ nhẹ nhàng không gấp gáp. Vòng tay ra sau cổ anh, cô kéo anh vào một nụ hôn sâu. Khóe môi hơi mở, nghênh đón đầu lưỡi anh tiến vào, thân thể cô không kiềm chế bất chợt run nhẹ, như có dòng điện chạy ngang qua người khiến con người ta choáng váng. Tiếng mút mát, âm thanh kích tình vang lên, nhiệt độ phòng cũng tăng lên không kém, cả hai như muốn đem đối phương nuốt vào bụng.

Nụ hôn nồng nhiệt kéo dài, khiến Yoona cảm thấy khó thở, cả người xụi lơ dựa vào anh thở gấp gáp, thấy cô không còn kiên trì, anh nhẹ nhàng tách để cô ổn định lại hơi thở, nhưng bản thân anh chưa coi đó là đủ, bá đạo tiếp tục hôn chóc vào đôi môi kia, mỉm cười nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng của cô:

" Thật sự...không nhớ anh sao?"

" Không...".Chưa dứt câu đã bị hôn một lần nữa. " em còn nói dám nói không một lần nữa... anh lần này anh không dám chắc mình chỉ có hôn không đâu....".Đôi mắt gian gian nhìn vào cô. Theo phản xạ cô đưa tay chắn trước ngực, đưa mắt lườm nguýt con người đang cười kia. " Tại sao, anh vào được nhà...và... tại sao anh lại ở đây?" ném cho anh ánh mắt hoài nghi cô hỏi :

" Đây không phải là lần đầu tiên anh vào nhà em, và anh đang trong đợt nghỉ phép !" đưa tay vén nhẹ tóc cô anh dịu dàng trả lời. Bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn cô, cô lúng túng trả lời: " ah ....vậy tại sao...anh không về nhà của...mình đi"

" Hôm nay... là ngày nghỉ phép cuối cùng rồi, nhớ em...chỉ muốn nhìn thấy em trong chốc lát rồi sẽ đi. Nhưng định rời đi... thì trời lại mưa ...nên mạo muội đành ngủ nhờ nhà em...sáng sẽ đi sớm...nhưng không ngờ...?". Nhìn sâu vào mắt cô, anh đem tất cả sự chân thành mình có bộc lộ trong từng câu chữ...nhưng hình như cô không nghĩ vậy

" Vậy đến cuối cùng, anh vẫn không chịu gặp em...nếu như không có cơn mưa kia... anh vẫn để em như vậy ra đi... nếu như em không chợt tỉnh giấc thì...anh vẫn để em như vậy bỏ em một mình.... Seung Gi ah! Em ghét anh!!!" Nói rồi, cô buông tay anh bỏ chạy vào phòng.

Nhưng hình như, đàn ông vẫn nhanh hơn phụ nữ thì phải. Ngay lập tức, nắm chặt tay cô vội ôm cô vào lòng, mặc kệ con người kia bướng bỉnh kia liên tục cắn, đánh vào vai ngực anh.

" Anh lại sai nữa rồi, được anh sẽ để em trừng phạt anh. Em cứ đánh đi....." Anh căm chịu để cô trút giận, nhưng tay chưa một khắc buông cô ra.

" Yoona ah! Nghe anh nói, mọi chuyện anh làm đều có lý do của riêng nữa? Anh rời xa em....anh quay lại tìm em ...tất cả đều có nguyên do cả. Yoona ah! Anh sai rồi...sai thật rồi..ngay từ ban đầu...anh cứ nghĩ mình xa em là tốt cho cả anh và em...nhưng rồi anh nhận ra...xa em là cực hình với anh. Xa em, mọi chuyện có tốt lên không? Chính bản thân anh cũng chẳng rõ, rồi...trong những ngày tháng huấn luyện trong quân ngũ...anh nhận ra mình yêu em nhiều như thế nào, em quan trọng với anh ra sao...nhưng lòng tự trọng của anh không dám giữ em bên cạnh...anh không dám bảo em chờ anh 2 năm...anh không dám bảo em tiếp tục sống chỉ vì lời hứa...anh không có tư cách bảo em chờ một thằng đàn ông...chưa biết ngày mai giữa đất nước không biết xảy ra chiến tranh khi nào..."

Đôi môi áp chặt lấy môi anh, cô không muốn anh nói tiếp những lời đau lòng nữa, nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt anh, tựa trán cô và trán anh cô nói:

" Em không biết đàn ông các anh nghĩ phức tạp ra làm sao, nhưng thứ tình yêu của phụ nữ chúng em đơn giản hơn nhiều. Yêu là yêu không cần nghĩ phức tạp làm gì. Nên binh nhất - Lee Seung Gi nghe rõ đây..... em yêu anh chỉ vậy là đủ"

Kéo anh vào nụ hôn, một nụ hôn sâu đúng nghĩa, quên đi tất cả mọi thứ trong mắt cô chỉ có anh và ngược lại.Hơi bất ngờ khi bị cô chủ động hôn, nhưng anh cũng nhanh chóng lấy lại tư thê. Hôn lấy đôi môi đỏ mọng kia, anh nhẹ nhàng mơn trớn rồi lại dùng chiếc lưỡi nghịch ngợm kia đẩy sâu vào đôi môi đang hé mở, luồn sâu vào từng ngóc ngách, tham lam như muốn nuốt chửng chiếc lưỡi của cô.... và rồi điều cô cảm nhận được rằng, đôi bàn tay anh dần trượt xuống phía dưới, từng động chạm của anh trên từng tấc da thịt của anh đều làm người cô như co rúm bởi những cảm xúc không tên, đê mê đến tê người. Vòng tay ôm siết cổ anh, cô để mặc cho anh điều khiển cảm xúc, cả hai tham lam quấn lấy nhau...và chỉ tách nhau ra khi cần thiết.

" Anh yêu em..." Anh chân thành nhìn thẳng vào mắt cô, đáp lại lời yêu của anh là một nụ cười, mà theo anh... nó là nụ cười đẹp nhất thế gian này. Đặt Yoona... nhẹ nhàng xuống sopra , chống tay đỡ lấy sức nặng của toàn bộ cơ thể đang đè lên cô, tay kia vuốt ve khuôn mặt kiều diễm xinh đẹp của cô, và nhẹ nhàng hôn vào đôi môi đó một lần nữa, một nụ hôn nhẹ nhàng say đắm....bàn tay không ngừng vuốt dọc cơ thể, nụ hôn cũng theo đó xu hướng lùi dần, chiếc cổ, xương quai xanh cũng được anh chăm sóc một cách kĩ càng.... đôi môi cắn mím chặt vào nhau cô ngăn không cho tiếng rên thoát ra...bàn tay anh bắt đầu lui xuống bụng cô, móng tay bắt đầu cào nhẹ bên ngoài lớp áo, anh ngẩng đầu nhìn cô không dám manh động. Bắt gặp ánh mắt đục ngầu vì dục vọng của anh, cô có chút ngần ngại, nửa muốn nửa không, vì...không muốn phá đi bầu không khí nên cô định lên tiếng thì

" Anh xin lỗi, thực lòng xin lỗi... Anh đã đi quá xa rồi" . Anh luống cuống ngồi dậy, cảm giác vô cùng có lỗi dâng lên, chỉ có thể cúi gầm mặt không dám ngẩng đầu nhìn cô.

" Sao vậy, em không sao thật mà...". Ôm trọn anh vào lòng, hôn lên gương mặt vô cùng đáng yêu đó.

" Yoona ah! không được...anh không được....tổn thương em...xin lỗi"

" Suỵt...em đợi anh...được chứ...đợi anh danh chính ngôn thuận đưa em về ....được chứ". Anh hai mắt mở to nhìn cô, anh vừa nghe những gì...cô ấy....haha...danh chính ngôn thuận..bế thốc cô ấy quay vòng vòng vừa cười to " Em đợi anh ....haha...Yoona! Cô ấy đợi tôi trở về"

" Thả em xuống...chóng mặt..." Đánh nhẹ lên vai anh, giờ mới tờ mờ sáng mà con người đó đã ồn ào thế này. Cô sợ mình bị mắng vốn mất. Ngước mặt nhìn lên anh, bất chợt một nụ hôn vô cùng ngọt ngào truyền đến.

" Mau ngủ nào". Ôm cô vào lòng, để khuôn mặt cô nằm trên vòm ngực mình, anh giúp cô lấy lại hơi thở bằng cách vuốt nhẹ lưng cô, lâu lâu lại cuối xuống hôn lên mái tóc mềm của cô dịu dàng đưa cô trở lại giấc ngủ.

...........................................................

Sáng hôm sau

Thức dậy, cô thấy mình trong giường ngủ, bên cạnh hoàn toàn trống trơn. Vội bật dậy, cô sợ hôm qua chỉ là giấc mơ. Ngay bên cạnh phía bàn trang điểm, cô nhìn thấy mảnh giấy anh viết

" Yoona ah! Sáng nay anh phải họp quân sớm, nên không kịp chào em. Anh có làm sẵn đồ ăn sáng cho em nhớ ăn xong mới đi làm đó! Em gầy quá rồi! Anh sẽ trở về sớm! Anh yêu em. Ký tên Heodang ngốc của em!

P/S: Mở điện thoại em lên đi "

Nghe lời anh, cô bật chiếc điện thoại một đoạn video quay lúc đang ngủ. Trong đó anh trong bộ quân phục với chiếc mủ nồi vô cùng nam tính, đang hôn trộm cô. Cuối đoạn video " Happy birthday muộn, Yoong ah! Anh yêu em"

Au: khá lâu rồi mới ra fic, mong mọi người thứ lỗi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro