Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 26

SNSD dorm

– Em về rồi ạ_ Seohyun từ cửa vui vẻ nói vọng vào.

– Về rồi hả em, chúng ta đang có khách_ Taeyeon chào đón em út.

– Ơ... chào các oppa_ Seohyun có thoáng ngạc nhiên.

– Chào Seohyun_ Yesung tươi cười chào lại.

– Các oppa mới sang ư?_ Seohyun ngồi xuống cạnh Tiffany, cô ngại ngùng khi bắt gặp ánh mắt của Kyuhyun.

– À, anh quên mất. Có mang mấy thứ cho mấy đứa nhưng lại để ở khách sạn mất rồi_ Yesung vỗ trán.

– Ơ kìa, sao oppa lại quên chứ?_ Sunny nũng nịu.

– Ờ, tại anh đi vội quá_ Yesung nhìn mọi người cười trừ.

– Hay chúng ta về lấy đi_ Ryeowook đề nghị ngay.

– Phải đấy, để tụi em đi cùng các oppa_ Taeyeon nhiệt liệt hưởng ứng.

– Mau đi thôi, Seohyun em tiếp Kyuhyun oppa nhé_ Fany tươi cười tạm biết maknae trong khi Ryeowook nháy mắt đầy ẩn ý với Kyu.

*

*

– Em... đi quay về có mệt không?_ Kyuhyun ấp úng, lúc chưa gặp cô thì anh sốt ruột vô cùng nhưng bây giờ gặp rồi thì cứ ngại ngùng sao ý.

– Dạ không, oppa đi đường xa mới mệt chứ_ Seohyun nhẹ nhàng đáp.

– Ừ à, chỉ cần nghĩ đến việc được gặp em là anh không thấy mệt mỏi gì cả_ Kyuhyun gãi đầu nói.

Tự nhiên căn phòng lúc này thật yên ắng, Seohyun và cả Kyuhyun chẳng ai nói gì cả. Bất chợt Kyu đứng dậy và lại gần chỗ Seohyun, anh ngồi xuống và cầm lấy bàn tay cô.

– Anh rất nhớ em, Seohyun à!

Seohyun ban đầu còn e ngại nhưng sau đó cô đã dần ngả đầu vào vai Kyuhyun, một cảm giác thật thoải mái. Vai anh thật vững chắc, cô cúi sát hơn để có thể nghe thấy nhịp đập nơi trái tim Kyu. Kyuhyun cũng nhanh tay kéo Seohyun sát vào mình, anh muốn che chở, bảo vệ cho người con gái này đến hết cuộc đời.

***

**

*

Công viên

– Yoona, em đi từ từ thôi chứ!_ Yuri nói lớn, cô khá mệt rồi nhưng Yoona vẫn không chịu dừng lại.

– Im Yoon A _ Yuri dùng nốt chút sức lực cuối hét lớn, cuối cùng Yoona đã đứng lại.

"Cái con bé này thật là, sao cứ phải để người ta hét lên chứ?"

– Này, em sao vậy?_ Yuri đi thật nhanh, rốt cục cô cũng đứng trước mặt Yoona

"Sao, sao lại thế này?"

– Yuri ngạc nhiên khi thấy gương mặt của Yoona, cô thấy bối rối vô cùng. Yuri vội ôm lấy em gái, vỗ về an ủi.

"Yoong đừng khóc nữa mà!"

– Nước mắt Yoona vẫn không ngừng rơi, cô đã làm ướt hết vai áo Yuri rồi.

– Em có chuyện gì vậy?_ Yuri từ từ buông Yoona ra, cô nhẹ nhàng lấy tay lau nước mắt em gái.

– Nói cho chị nghe đi_ Yuri hối thúc trong khi Yoona chỉ im lặng.

Yoona lặng lẽ đi về phía ghế đá, cô ngồi xuống một cách khó nhọc. Yuri thấy vậy cũng ngồi theo xuống. Yoona nhìn chị mình một cách chăm chú, cô chẳng biết mở lời thế nào. Những hình ảnh hôm đó cứ liên tục xuất hiện trong đầu Yoona, làm cô thấy mệt mỏi vô cùng. Cô đã tự nhủ rằng mình cần quên nó để tập trung vào công việc nhưng sao có thể quên được khi đó là người yêu cô.

"Yuri, lúc này đây em có cảm giác lạ lắm, chuyện của em và Khun sao mà rắc rối đến vậy. Thời gian qua cứ nghĩ rằng đã đủ để em tin tưởng anh ấy nhưng hình như không phải. Em thấy bất an lắm, chẳng hiểu sao em lại sợ chúng em sẽ chia tay. Vào một ngày rất gần đây thôi, em sẽ phải đau khổ tột cùng.

Yuri, sao cứ vào lúc em buồn thì unnie lại xuất hiện vậy? Unnie cứ hỏi thăm, động viên khiến em không thể không kể chuyện của mình. Nhưng mà unnie có biết là em thấy có lỗi như thế nào không? Chuyện của Nickhun oppa và unnie không thành vậy mà bây giờ unnie lại cứ phải nghe chuyện em và anh ấy cãi nhau. Sao unnie không mặc kệ em, unnie đừng làm như vậy nữa, em sợ unnie buồn lắm."

Không gian xung quanh yên ắng lạ thường, bầu trời đang tối dần đi. Yoona và Yuri vẫn ngồi đó, chẳng ai nói điều gì cả. Một chiếc lá chợt rơi xuống trước mặt Yoona, cô liền nhặt nó lên. Chiếc lá đã heo úa hết rồi, cả cái cây cạnh Yoona nữa, lá của nó chỉ toàn màu vàng thôi.

Yoona cười nhạt, cô nghĩ đến tâm trạng mình lúc này đây. Không hoàn toàn giống nhưng mà cô cũng đang dần héo hon đi. Nếu lúc nào cũng phải chứng kiến những hình ảnh như thế thì làm sao cô có thể chịu được đây. Dù có muốn vui vẻ, lạc quan thì thật khó để Yoona được như ngày trước, lúc mà cô và anh đang yêu nhau thắm thiết.

Yuri chỉ ngồi đó thôi, cô chờ đợi Yoona lên tiếng. Nhưng mười, hai mươi rồi ba mươi phút trôi qua Yoona vẫn chẳng nói gì cả. Yuri cũng thấy phục bản thân ghê gớm khi mà cô có thể chịu đựng lâu vậy. Bình thường không quá năm phút thì cô sẽ bắt người đối diện với mình mở miệng. Nhưng sao lần này cô lại không nói được gì vậy, cô biết tâm sự của Yoona nhưng cô không muốn mình chủ động quá. Yuri cứ thế ngồi nhìn Yoona, những cơn gió thổi liên tục khiến cô cảm thấy lạnh điều đó không quan trọng bằng Yoona. Cô sẽ không đứng dậy chừng nào Yoona chưa chịu mở lời.

– Unnie, chúng ta mau về thôi_ Yoona bất chợt lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng.

– Yoona, chị sẽ không về đâu_ Yuri ban đầu có chút giật mình nhưng ngay sau đó cô đã lấy lại bình tĩnh. Chưa thể về được khi mục đích của cô chưa đạt được.

– Unnie, về thôi không mọi người lo lắng_ Yoona quay sang phía chị mình, mắt trĩu xuống.

– Yoona, đừng có giữ trong lòng như thế, nói cho chị biết đi_ Yuri không hài lòng với thái độ của Yoona.

– ..._ Yoona thở dài, ánh mắt có như đang chất chứa rất nhiều.

– Nói đi Yoona, chị không muốn nhìn em như vậy đâu_ Yuri như đang không kiềm chế được cảm xúc.

– Em...em..._ Yoona ấp úng, cô không thể nhìn thẳng vào Yuri.

– Chị đã ngồi đây rất lâu chỉ để nghe em nói thế thôi sao?_ Yuri đứng bật dậy, giọng cô có vẻ lớn hơn.

– Yuri, Nichkhun và Victoria...

***

**

*

SNSD dorm

– Chúng ta sẽ trở về Hàn sao oppa?_ Taeyeon nhìn manager của mình thắc mắc.

– Em tưởng phải ở đây một tháng cơ mà_ Sunny cũng không hiểu gì.

– Đúng vậy nhưng vì ngày kia có buổi biểu diễn ở Incheon nên các em phải trở về_ Manager từ tốn giải thích trong sự vui mừng của một số thành viên Soshi.

– Thế về bao lâu vậy oppa?_ Jessica hỏi.

– À, khoảng ba bốn ngày gì đó, sau khi các em chụp hình cho Elle xong_ Manager mỉm cười với "Công chúa", anh nhanh chóng tạm biệt các cô gái để họ còn chuẩn bị.

***

**

*

Ngày hôm sau

Hàn Quốc

Sân bay quốc tế Incheon

– Mau lên các cậu_ Taeyeon thúc giục các thành viên khi họ đang lấy hành lý để về nhà.

– Đây đây_ Sooyoung nói.

– Nhanh lên các em, nhớ tỏ ra tươi cười đấy _ Manager bất ngờ xuất hiện sau các cô gái.

So Nyuh Shi Dae! So Nyuh Shi Dae!

My Soshi!

Rất nhiều Sone đã sân bay để chào đón SNSD, điều này khiến các cô gái rất vui. Họ liên tục mỉm cười và vẫy tay chào fan.

***

**

*

SNSD dorm

– Oa, cuối cùng cũng về đến nhà rồi_ Tiffany vui mừng nói.

– Nhớ quá à, ngôi nhà của tôi_ Sooyoung cũng vui không kém, cô chạy ngay vào phòng ngủ của mình.

– Các em nghỉ ngơi đi rồi còn chuẩn bị tập, mai diễn rồi_ Manager căn dặn.

– Vâng, tụi em biết rồi_ Hyoyeon mệt mỏi trả lời.

– Mà có ai thấy Taeyeon không?_ Tiffany hỏi khi không thấy cô bạn đâu.

– Chị ấy đã về phòng rồi ạ_ Maknae trở ra ngay sau khi cất hành lí.

– Sao, hình như có chuyện gì thì phải?_ Sunny nắm bắt tình hình rất nhanh.

– Ừ, chắc vì lúc ở sân bay_ Yuri chán nản nói.

– Ở sân bay sao, chuyện gì vậy?_ Jessica tò mò.

– Có một vài fan, chắc là Hottest đã có mặt ở đó và nói một số câu không hay_ Yuri tiếp tục giải thích.*

– Trời, thật không Yul?_ Sunny không tin vào những gì mình vừa nghe.

– Đúng vậy đó unnie, em cũng nghe thấy_ Seohyun buồn bã nhìn về phía phòng Taeyeon.

– Sao họ quá đáng thế?_ Jessica bất bình.

– Khổ thân Tae của chúng ta!

"Sao anh lại không nghe máy vậy, anh có biết là lúc này em cần anh thế nào không. Em đang buồn lắm, Wooyoung à hãy nhấc máy đi. Em muốn nghe giọng của anh, nghe anh an ủi em."

Taeyeon sau khi trở về đã lặng lẽ về phòng, cô không muốn các thành viên nhìn thấy mình như thế này. Là một leader làm sao cô có thể để mọi người nhìn thấy mình đang khóc chứ nhưng Taeyeon không thể ngăn những dòng nước mắt tuôn rơi. Tự dặn lòng là phải can đảm, phải mạnh mẽ, không để những lời nói không hay làm lung lay nhưng cô đã không thể làm được. Nước mắt cô đã rơi ngay sau khi nghe thấy nó, dù Taeyeon đã cố kiềm chế thì nó vẫn cứ rơi. Cô phải làm gì vào lúc này đây, có ai có thể chỉ cho cô cách nào để đối mặt với những định kiến nặng nề trong giới showbiz không?

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro