Chương 69: Vô Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Astute Nguyễn

"Cô nghĩ bản thân làm sao mà có được ngày hôm nay? Không có tôi giúp cô xử lý mấy người anh trai, vị trí ngày hôm nay, cô ngồi yên được à? Cô cảm thấy tôi sẽ để ý đến lời uy hiếp của cô?" Triệu Hựu Sâm cười lạnh, "Cô muốn làm gì thì làm đi, chỉ là đừng trách tôi trở mặt vô tình."

"Anh đối xử với em vẫn chưa đủ vô tình sao? Triệu Hựu Sâm anh là cái đồ khốn nạn! Trong lòng anh chỉ có Ái Tân Giác La Ước Tố, người vợ vô liêm sỉ đó của anh lăng nhăng với nhiều đàn ông như thế, đội cho anh cái mũ xanh trên đỉnh đầu, anh..."

Triệu Hựu Sâm đột nhiên bóp chặt cổ cô ta, sức tay đàn ông rất lớn, Chu Dục Oánh bị nghẹt đến đỏ bừng mặt, cô ta vội ho khan, dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Triệu Hựu Sâm. Triệu Hựu Sâm không hề có ý nới lỏng, Chu Dục Oánh nhìn rõ sát ý chói lọi trong mắt hắn.

Cô ta đột nhiên ý thức được, nếu Triệu Hựu Sâm muốn giết cô ta thì chẳng cần phí sức lực, chỉ nghiền chết cô ta như một con kiến.

Sự đáng thương trong ánh mắt cầu xin càng thêm sâu, đôi mắt xinh đẹp của thiếu nữ rất nhanh xuất hiện một tầng nước mắt.

"Tôi cảnh cáo cô, nói tôi thế nào cũng không sao, nhưng nếu cô còn dám nói một câu không hay về cô ấy, lần sau," Triệu Hựu Sâm chậm rãi buông tay, sự tàn nhẫn trong mắt vẫn chưa hề vơi bớt, "Tôi sẽ trực tiếp cắt đứt cổ cô."

Chu Dục Oánh ôm cổ chậm rãi ngồi dậy, cô ta thở hổn hển từng chút từng chút, qua một hồi lâu mới bình tĩnh lại. Chu Dục Oánh yếu ớt dựa vào xe, chiếc váy hoa sặc sỡ trên người vừa nãy vì giãy giụa mà lộ ra hơn phân nửa, để lộ vùng lớn trước ngực, cô ta tựa như không thèm để ý, vuốt ve ngực, thở hổn hển nhìn Triệu Hựu Sâm: "Em biết anh vẫn luôn lợi dụng em, để người khác nghĩ rằng em là người anh yêu, như vậy cho dù muốn bắt phụ nữ uy hiếp anh, họ cũng sẽ bắt em, vĩnh viễn không làm tổn thương cô ta."

"Đúng, Chu Dục Oánh, cô đừng quên thân phận của mình," Triệu Hựu Sâm cong cong khóe môi, "Mọi người đều biết ông già Chu gia yêu thương cô con gái út bao nhiêu, nhưng lại không biết con gái út danh chính ngôn thuận của ông ta đã chết từ sáu năm trước rồi. Cô là đứa con ngoài giá thú, nếu không phải tôi tìm được cô, rồi uy hiếp ông già đó, cô cảm thấy ông ta muốn nhận cô về sao? Chu Dục Oánh, tất cả mọi thứ của cô bây giờ đều là tôi ban cho, nếu tôi có thể cho, thì cũng có thể đổi ý lấy lại."

"Vâng vâng, em chỉ là đứa con riêng do gái điếm sinh ra, ngoại trừ khuôn mặt thì chẳng có thứ gì, mấy năm trước em đã biết đây là một cuộc giao dịch, em sao xứng có được chút thương hại của anh." Chu Dục Oánh hồn nhiên mỉm cười, "Theo lý mà nói, bây giờ em đã có tất cả, đáng ra phải thỏa mãn, nhưng mà con người, đâu thể vĩnh viễn hài lòng được?"

Cô ta nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Hựu Sâm, vệt đỏ trên cổ trông rất ghê người: "Còn anh, anh muốn địa vị cao, hay là cưới cô ta?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro