Chương 5: Phu Nhân, Thỉnh Hồi Phủ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đuổi Tiểu Liên ra khỏi phòng, Bắc Tư Thành ngồi trên giường ôm Đông Nhược Vi.

"Bỏ ta ra" Đông Nhược Vi lườm.

"Ngoan. Để cho ta ôm cả thiên hạ của ta một chút"

Đông Nhược Vi tâm lý vốn đã không cứng rắn. Lại thêm ủy khuất có thai mà không có phu quân chăm sóc. Cuối cùng cũng im lặng dựa vào lòng Bắc Tư Thành.

"Nàng... tại sao lại bỏ đi?"

"Bởi vì... ta không chịu được bọn họ nói ta mê hoặc dụ dỗ ngươi. Nếu không đi ta nhất định sẽ đánh người" Đông Nhược Vi nói, giọng nói hơi run. Xem ra ủy khuất không nhỏ.

"Ai dám nói vậy? Rõ ràng là ta dụ dỗ nàng lên giường" Bắc Tư Thành tự nhiên nói.

Đông Nhược Vi lại nhớ tới đêm hoan ái ấy. Mặt mũi đỏ bừng quát "Ngươi còn dám nói ra?"

"Ta sai rồi" Bắc Tư Thành vỗ vỗ nhẹ vào lưng Đông Nhược Vi. Cưng chiều nói.

Đương lúc hắn định cúi xuống hôn nàng thì nàng bật dậy. Đỉnh đầu nàng đụng trúng cằm hắn, khiến hắn ngã ngửa về phía sau.

"Ọe... ọe" Đông Nhược Vi ngồi xổm nôn khan. Mang thai sao lại khổ như vậy chứ?

"Không sao chứ?" Bắc Tư Thành một tay xoa cằm mình một tay xoa lưng Đông Nhược Vi.

"Không sao cái gì mà không sao? Ngươi đến chỗ Tiểu Liên bổ túc kiến thức đi" Đông Nhược Vi quát lên. Tính khí nàng đã nóng nảy sau khi mang thai lại càng nóng hơn.

Bắc Tư Thành ngoan ngoãn diện kiến Tiểu Liên để bổ túc kiến thức.

Tiểu Liên đem hết những lời đã nói với Đông Nhược Vi nói cho hắn. Không nghĩ tới vị thương gia nổi tiếng này lại chịu thua một cô nàng nóng tính a.

Sau đó Bắc Tư Thành chạy tới phòng Đông Nhược Vi.

Đông Nhược Vi không còn lạ cái tật cứ thấy nàng là lao vào ôm của hắn. Để im cho hắn ôm, hưởng thụ cảm giác của một người thai phụ được phu quân chăm sóc.

Mấy ngày sau Bắc Tư Thành đi dạo phố mua đồ cho Đông Nhược Vi. Lúc trở về lại chứng kiến Đông Nhược Vi nôn khan một trận. Vội vàng lấy khăn lau mồ hôi cho nàng, sau đó ôm nàng vào lòng. Thật khổ cho nàng rồi, đứa con hư này sinh ra hắn nhất định phải dạy dỗ thật tử tế.

Ôm một lúc Bắc Tư Thành nói "May mà ta không tới muộn"

Đông Nhược Vi biết hắn đang nói cái gì. Nếu hắn tới muộn nàng sẽ tủi thân chết mất thôi. Nghiêm túc nhìn Bắc Tư Thành, khuôn mặt rất đẹp, dáng người rất tốt. Ừm... thể lực cũng không tồi, còn có tài sản không nhỏ. Nếu so sánh ra chắc chắn ở hiện đại hắn sẽ là một tổng tài cao cao tại thượng nha. Có cảm giác nàng là nữ chính của bộ chuyện 'Bá đạo tổng tài yêu ta' .

Về nữ nhân, hắn tùy tiện vẫy tay cũng có vài người sa vào lòng hắn nha. Nhưng mà nàng đi nghe tin được, trừ Ngọc Huyên công chúa hắn không có quen thân với nữ nhân nào. Cũng chưa từng nghe hắn có tin đồn với nữ nhân... trừ nàng.

Hắn từ Tiêu Thành chạy tới Bắc Thành xa xôi này để chăm sóc cho nàng. Nàng nóng tính quát mắng hắn cũng răm rắp nghe theo, đánh cũng không tránh. Nửa đêm tỉnh giấc hắn nhẹ nhàng ôm nàng dỗ nàng ngủ. Buổi sáng sẽ lấy nước giúp nàng rửa mặt. Lúc ăn sẽ gắp thức ăn cho nàng, nàng bướng không chịu ăn hắn sẽ dỗ nàng rồi đút cơm cho nàng. Nàng muốn ăn gì bắt hắn đi mua hắn cũng không từ chối. Mọi thứ đều rất tốt, à... ngoại trừ việc khiến nàng không chồng mà chửa.

Không thể phủ nhận càng ngày nàng càng phụ thuộc vào hắn.

Này... hình như nàng thích hắn thì phải.

Đông Nhược Vi cúi đầu đặt lên môi Bắc Tư Thành một nụ hôn. Ai mà biết hắn lại nhiệt tình như thế. Càng hôn càng sâu.

Lúc hắn đè nàng nằm xuống giường nàng mới la lên "Không được. Ảnh hưởng tới tiểu bảo"

Bắc Tư Thành ấm ức nhìn Đông Nhược Vi "Nàng dám trêu ta? Đợi nàng sinh song ta sẽ thanh toán"

Đông Nhược Vi nhìn bản mặt uất ức vì 'nhìn mà không được động' của Bắc Tư Thành, cười đến là vui vẻ.

Buổi chiều, Tiểu Liên xuống bếp sắc thuốc cho Đông Nhược Vi. Lúc đi qua đại sảnh bắt gặp hai vị tiểu thư đang ngồi nói chuyện.

Hồng y nói "Ta nghe nói Bắc Tư thương gia tới Bắc thành và đang ở trong khách trạm này"

"Tin tức quá nhanh. Tỷ xem tỷ xinh đẹp như vậy nhất định thành công" Lục y cười lấy lòng.

"Cũng khó nói, chàng ấy lạnh lùng xa cách với nữ nhân, không màng nữ sắc. Quanh người chỉ có Ngọc Huyên công chúa là nữ nhân" Hồng y ủ rũ nói.

Tiểu Liên trong lòng cười lớn. Cái vị Bắc Tư thương gia lạnh lùng xa cách không màng nữ nhân hai vị quan tâm đang ở trên phòng hầu hạ Nhược Vi tỷ tỷ của ta ăn điểm tâm kìa.

Cũng không để ý lâu, Tiểu Liên đem thuốc xuống bếp đun. Lúc sau bê một bát thuốc lên thấy hai nữ nhân kia đang đùn đẩy nhau đi hỏi xem Bắc Tư Thành đang ở đâu. Hồng y tiểu thư ngại ngùng lùi lại, không muốn đi hỏi. Không may đụng trúng Tiểu Liên khiến nàng ấy làm rơi bát thuốc.

Tiếng bát vỡ làm mọi người để ý.

"Xin lỗi tiểu thư, tiểu thư có bị phỏng không?" Tiểu Liên rút khăn tay lau vết nước dính trên y phục hồng y.

"Ôi, y phục của ta" Hồng y tiểu thư cướp khăn tay lau y phục bị dính nước màu nâu.

"Nha đầu kia, đền y phục cho tỷ tỷ ta mau" Lục y tiểu thư nói to.

"Xin lỗi hai vị tiểu thư, nô..."

"Tiểu Liên, sao còn chưa đem thuốc lên?" Bắc Tư Thành đứng trên lan can lầu hai nói.

"Nô tỳ đang mang lên thì đụng trúng hai vị tiểu thư đây. Kết quả bát thuốc bị rơi vỡ rồi"

"Cái gì?" Bắc Tư Thành bước nhanh xuống cầu thang. Thuốc bổ cho Đông Nhược Vi bị rơi vỡ??

Hồng y tiểu thư tức giận nhìn lục y tiểu thư trưng ra đôi mắt ngưỡng mộ nhìn Bắc Tư Thành. Nàng ta đưa tay kéo lục y nói nhỏ "Là Bắc Tư thương gia đó"

Lục y tiểu thư biết hồng y đang nhắc nhở mình đừng tương tư Bắc Tư Thành. Biết điều cúi mặt xuống.

Bắc Tư Thành nhìn bát thuốc bị vỡ dưới đất. Đã đến giờ uống thuốc rồi mà lại...

"Ngươi đi sắc bát khác đi"

"Vâng" Tiểu Liên vâng lời xuống bếp.

"Gặp qua Bắc Tư thương gia" Hồng y nhún người hành lễ.
Lục y cũng hành lễ theo.

"Ngươi đụng vào bát thuốc?" Bắc Tư Thành nhìn tới chỗ hồng y tiểu thư, âm thanh thập phần xa cách.

"Tiểu nữ không may đụng phải. Ngài bị bệnh sao? Có cần ta gọi thái y đến cho ngài không?"

"Không cần. Ngươi đền tiền bát thuốc" Đừng quên Bắc Tư Thành là thương nhân nha.
Hắn kể thành phần trong bát thuốc rồi chốt lại là mười lượng bạc.

Hồng y tiểu thư cả kinh nhìn Bắc Tư Thành, hắn vì sao lại uống thuốc cho thai phụ vậy? Hắn... có thai sao? Nhưng rõ ràng mẫu thân nói nam nhân không thể mang thai mà!!!

Thanh toán xong tiền, Tiểu Liên cũng bê thuốc lên.

Đông Nhược Vi trong phòng đợi mãi vẫn chưa thấy thuốc liền đứng dậy ra ngoài "Bắc Tư Thành, ngươi chết ở đâu rồi?"

"Lên với nàng ngay đây" Bắc Tư Thành gần như bay trên bậc thang.

Tiểu Liên bê thuốc theo sau.

Hai vị tiểu thư như bị sét đánh. Rõ ràng Bắc Tư thương gia đã có phu nhân, mà phu nhân còn đang mang thai!

"Còn không mau cút đi. Đừng làm phiền phu nhân của ta dưỡng thai!" Bắc Tư Thành lườm hai vị tiểu thư.

Đông Nhược Vi đi ra một chút nhìn hai vị tiểu thư.
Hai vị tiểu thư thấy nhan sắc Đông Nhược Vi liền thất kinh. Rõ ràng là một đại mỹ nữ.

Một lúc sau hai nàng dắt tay nhau về, lệ rơi đầy mặt.

"Ngoan, uống thuốc" Bắc Tư Thành cầm bát thuốc đưa tới.

Đông Nhược Vi cầm lên uống. Uống xong thì đòi ra ngoài chơi.

Bắc Tư Thành dù lo lắng nhưng nào dám từ chối.

Đi dạo được nửa vòng phố, gặp một nam nhân lục y và tiểu thư hồng y lúc chiều.

"Bắc Tư thương gia" Nam nhân lục y chắp tay hơi cúi người trước Bắc Tư Thành.

Bắc Tư Thành gật đầu, định đỡ Đông Nhược Vi đi tiếp thì nghe tiền lục y hơi nhỏ "Tiểu Viên, đây không phải người trong lòng muội sao? Sao gặp rồi lại này ra bộ mặt như vậy?"

Hồng y vẫn cúi đầu. Bắc Tư Thành có phu nhân rồi nha! Nàng cũng không muốn chung phu quân đâu.

"Ca ca, về thôi" Hồng y kéo tay ca ca của mình.

Nhưng lục y cực kì ngoan cố "Xin hỏi vị bên cạnh ngài là ai?"

"Phu nhân của ta" Bắc Tư Thành nhanh chóng trả lời. Sủng nịnh ôm lấy Đông Nhược Vi.

"Nhưng ngài không có hôn lễ" Lục y lại nói.

"Thì sao? Cứ phải có hôn lễ mới là thành thân à?" Bắc Tư Thành chán ghét nhìn lục y.

Đông Nhược Vi lại cực kì chán ghét. Tâm trạng vui vẻ đã bị phá hỏng rồi.

"Nhưng ngươi là thương gia nổi tiếng..."

"Ngươi là nữ nhân à? Quản nhiều chuyện làm gì? Người ta lấy ai thì ảnh hưởng đến cơm gạo nhà ai à? Ngươi lấy tư cách gì ở đây mà chất vấn hắn hả?" Đông Nhược Vi suýt thì động tay đánh người.

"Đừng tức giận. Không tốt" Bắc Tư Thành xoa xoa lưng Đông Nhược Vi.

Hồng y biết hai vị kia đã tức giận rồi, liền kéo lục y đi mất.

"Phu nhân?"

Đông Nhược Vi ậm ừ "Ừm"

"Thỉnh hồi phủ!"

Sau đó mặc kệ Đông Nhược Vi thế nào, Bắc Tư Thành đem nàng về Bắc phủ thành thân.

"Chết tiệt, rõ ràng là đêm tân hôn mà không làm được gì" Bắc Tư Thành ngồi trong phòng tân hôn gào lên.

"Tự trách bản thân mình đi" Đông Nhược Vi ngồi trên giường cười.

"Sinh xong thì nàng ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ nằm nghiêng cho ráo nước ở trên giường chờ ta tính sổ đi"

♡ Hoàn ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro