Cậu có yêu tôi không? (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hà Nội, tháng 11, 7 giờ 23 phút sáng

Hắn tỉnh dậy, nơi khách sạn xa hoa, trên chiếc giường bừa bộn với những thứ đồ chơi dâm dục. Dư vị nhớp nháp, trầm ẩm sau một đêm trụy lạc. Người vẫn nằm ngủ, như một chú mèo con trắng muốt. Hắn châm điếu thuốc, rít một hơi, lành lạnh. Khí tiết Hà Nội, cũng là lạnh quá đi. Hắn nhả khói vào
gương mặt cậu.

Cậu có gương mặt thanh thanh, toát lên vẻ lạnh lùng, hai đường mắt hẹp dài, bờ môi mỏng mím lại.

Ưm..

"Cậu chơi đủ rồi chứ!" hắn trầm thấp gọi cậu. Hắn lõa thể rời giường, cậu nhìn hắn. Hắn thật đẹp, thân hình ấy rắn chắc, làn da mật ngọt ngào như chất dịch hắn vậy. Cậu tiếc nuối khi nhớ lại cảm giác buồn buồn khi tóc đầu đinh của hắn cọ vào cậu, khi cậu ngồi trên hắn, rên trầm trầm.

Hắn đóng khuy quần jeans. Cậu mang áo của hắn tới, giơ lên. Hắn giật phắt, tự mặc. Cậu vẫn như vậy,lặng quan sát hắn. Còn hắn, không nhìn cậu nữa.

" Cậu thật tởm"

Hắn rời đi, cậu với tới hắn, cũng chả với được nữa. Tình bạn này, kết thúc rồi.

Cậu bước vào nhà tắm, lõa thể. Soi vào gương, cậu tự nhìn lại những vết đỏ dâm dục trên cổ, trên xương quai xanh, vùng ngực, eo, đùi và cánh tay. Cậu nhẹ nhàng mút lại nó, cậu muốn giữ nó, chỉ một vết nhỏ trên cánh tay thôi cũng được.

Phụt, nước từ vòi sen xả mạnh vào cậu.

Lạnh

Run

Nhưng chưa đủ, cái giá lạnh của Hà Nội sao lạnh bằng cậu bây giờ. Những mật dịch từ nơi đó chảy xuống đùi cậu, nhớp nháp theo dòng nước từ từ trôi đi. Cậu luồn ngón tay xuống, vào trong, nơi hậu huyệt, vẫn ẩm, vẫn nóng, vẫn nhầy nhụa. Cậu đi sâu vào, tìm lại những vết tích mà người đó đã đi qua, tìm lại nơi mẫn cảm đó. Ngón tay người ấy thật thô ráp, nhưng cũng thật dài, động tác lại không hề nao núng. Lồng ngực người ấy thật rộng, bờ vai rắn chắc, làn da ấm nóng săn chắc với những khối cơ cứng cáp. Người ấy cũng thật hoạt náo, mơn trớn, đùa nghịch, đôi khi lại trừng phạt thân thể cậu nhẹ nhàng, khiến cậu điên đảo, khiến cậu ù ù bên tai, không còn biết trời đất là gì, chỉ biết cậu đang rất sướng, rất hạnh phúc...

Ah.a..Thiên..Thiên từ từ thôi..a.ưm.Thiên..Tôi..tôi

Yêu cậu

Nhưng cậu có

Yêu tôi không?

...

Nước từ vòi sen, sao bỗng có giọt ấm lạ thường, là do mê đắm nơi mẫn cảm, hay là do cậu đau, đau từ tận xương tủy.

Mà khóc đây?

Cậu biết cậu sai. Cậu đánh thuốc hắn, là thuốc cậu tự nghiên cứu, để hắn yêu cậu một đêm. Hắn yêu thật, cả con tim lẫn cơ thể. Nhưng chỉ một đêm.

Hồ Chí Minh, tháng 11, 13 giờ 45 phút

Hắn đáp xuống Tân Sơn Nhất, trở về nhà, cũng thật nóng quá đi. Hắn không biết mình đang như thế nào, tâm trạng hỗn loạn, bực bội nhưng lại áy náy, muốn phát hỏa nhưng lại thấy lạnh. Có lẽ cái lạnh của Hà Nội vẫn còn vương lại, vì hắn, vừa mất đi một người bạn.

Phong, cậu đúng là thần kinh rồi. Cậu thật bẩn thỉu. Đồ rác rưởi, cậu hóa ra chỉ là...chỉ là gì? Chỉ là coi hắn như đồ chơi, là nơi thử nghiệm những thuốc trụy lạc của mấy thằng đại gia. Hắn không hiểu, hắn chất phác, xuất thân từ gia đình lao động nơi hẻm nghèo khổ. Hắn không hiểu và cũng không muốn hiểu thú vui của những thằng thừa tiền. Giờ, hắn hiểu rồi. Là chà đạp, là nhuốm bẩn, là vứt bỏ những cái tình nghĩa tốt đẹp.

Đúng vậy, hắn và tên đó cũng từng rất vui vẻ, hắn bắt cướp giúp tên đó một lần. Nhưng tên đó lại trả ơn hắn cả quãng đời đi học còn lại, từ năm lớp 9 cho tới lớp 12. Hắn cũng từng hỏi sao nhà cậu giàu mà lại chuyển tới đây học. Tên đó chỉ im lặng, rồi đưa bim bim cho hắn với hai từ, trả ơn. Hắn chỉ nghĩ đơn giản, à ra vậy. Nhưng để ý lại, hắn hoạt bát, xông xáo, trượng nghĩa lại vui vẻ, nên có rất nhiều người chơi. Còn tên đó, chỉ chơi với mỗi hắn.

Chỉ chơi với mỗi hắn, chỉ đưa bim bim cho mỗi mình hắn.

Và hắn không biết rằng, cậu ta chỉ chuốc thuốc mỗi hắn, muốn chiếm hữu mỗi hắn, dù chỉ một đêm. Vì cậu thực sự cũng không nhịn nổi nữa, cái gì vứt thì vứt, nhưng yêu hắn cậu không vứt sang một bên được nữa.

Chết tiệt. Hắn không muốn nghĩ nữa, càng nghĩ lại càng khiến hắn cảm thấy rối bời. Hắn bắt taxi về.

Hề hề! Anh em đừng vội chửi nha 🤣🤣🤣🤣

Tác giả: Ảnh Nguyệt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro