Chap 4: Là Thiên Duyên Hay Nghiệt Duyên?( Định mệnh Anh Gặp em)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm sau, ở quán ăn tại Bắc Kinh, Tiểu kỳ ngồi một mình một bàn trong góc, nơi được xem là đắc địa nhất có thể nhìn rõ được bao quát cả quán, cô mang mắt kính tay cầm báo che cả mặt, trên bàn gọi một ly nước chưa kịp uống:

- Alo! Giờ cậu mới nhớ đến mình à?( Tiểu Kỳ nghe máy, giọng giận dỗi nhưng vẫn cố kìm cho nhỏ tiếng nhất có thể)

- Thôi mà, mình xin lỗi, lúc nãy còn họp không nghe điện thoại được! (Ý Nguyệt bên kia nhẹ giọng nài nỉ) Cậu sao rồi, thấy Nhất Lâm chưa?

- Thấy rồi, ngồi ngay trước mình, khi không lại bị vướng vào vụ này. (Kỳ Kỳ nói vẻ phiền hà, mắt vẫn không rời chàng trai tên Nhất Lâm kia, chuyện là cô bạn Ý Nguyệt của cô thần tượng đàn anh khóa trên, mãi mới nắm được thông tin anh sẽ xem mắt tại quán này, Ý Nguyệt định sẽ theo dõi xuyên suốt buổi xem mắt này nhưng ngặt nổi kịch bản cô dự thi lại được trúng tuyển đúng lúc này nên kẹt lại ở trường, Tiểu Kỳ vì Ý Nguyệt cứ nài nỉ mãi nên đồng ý thay cô bạn mình theo dõi)- Tắt máy đi, mình chụp gửi cậu xem! (Tiểu Kỳ dứt câu tắt cuộc gọi, cô bật camera bắt đầu hành trình rình rập của mình)

Là Thiên Duyên hay Nghiệt Duyên mà Thiên Dương và cô diễn viên Mỹ Vy cũng hẹn cùng ăn tối tại quán này, hai người ngồi ngay trước bàn Tiểu Kỳ, mặt của Thiên dương vô tình lại lọt mờ ảo vào khung hình Tiểu Kỳ, chủ đích của Kỳ Kỳ vẫn là chụp Lâm Nhất gửi cho Ý Nguyệt, cô căn bản không để ý đến cặp Thiên Dương cũng đang lọt vào ống kính của mình, cô ấn nút chụp, được vài tấm chợt đèn flash sáng lên, Tử Đồng từ đầu đứng bên cạnh Thiên Dương nhận ra ngay có người chụp trộm

- Cô kia !!! ( Cậu chỉ tay về phía Tiểu Kỳ, vẻ mặt nghiêm túc) - Chụp trộm à!?? (Cậu nói tiếp, lời nói lớn hơn thu hút sự chú ý tất cả người ngồi gần đó, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Tiểu Kỳ, mặt cô ngơ ra, chột dạ vội vàng lấy tờ báo đang cầm che lại vẻ mặt tái xanh)

(Thiên Dương kích động đi về phía Tiểu Kỳ)

- Lập tức xóa ảnh cho tôi (Anh lên giọng bảo, là minh tinh vốn ghét nhất việc xâm phạm đời tư của mình, anh không biết rằng Tiểu Kỳ cô cũng không muốn chụp anh, căn bản cô cũng không biết anh là ai mà chụp trộm.) (Tiểu  Kỳ hạ tờ báo xuống qua mắt, cô nói nhỏ, giọng run sợ)

- Ảnh, tôi đâu có chụp anh ?? (Cô tròn mắt khẳng định, có chút hoang mang)

(Thiên Dương dừng lại, vẻ mặt chuyển sang cáu giận, giật lấy tờ báo cô che ra, quát)

- CÔ CÒN NÓI KHÔNG, XÓA NGAY ẢNH CHO TÔI!! ( Anh đập tay xuống bàn làm người cô sợ càng thêm sợ)

- Anh bớt giận đi, để em giải quyết! (Tử Đồng níu Thiên Dương lại, bước đến Tiểu Kỳ, nói nhẹ) - Xin lỗi nhưng cho tôi kiểm tra điện thoại chị chút! (Tiểu Kỳ đang hoảng sợ tột đỉnh lại có người nói dịu dàng hơn với mình cô liền nghe theo tay giao điện thoại cho cậu Tử Đồng)

- Anh xem, tôi đâu có chụp các anh, có phải đã hiểu lầm gì không? tôi..tôi (Tiểu Kỳ khẳng định, giọng ấp úng, lo sợ)

( Tử Đồng lướt qua lại các ảnh vừa chụp trong máy cô, phóng lớn rồi thu nhỏ, quả thật không tấm nào là rõ mặt Thiên Dương, thứ duy nhất rõ ràng vẫn là anh chàng Nhất Lâm kia, cậu đưa điện thoại qua cho Thiên Dương) - Anh xem xem!

( Thiên Dương cầm lấy điện thoại cẩn thận xem xét, anh nhận ra mình có chút hiểu lầm, anh chìa tay trả điện thoại cho cô, vẻ mặt bối rối giọng nhẹ nhàng hơn) - Chuyện này... !

( Mỹ Vy đứng bên cạnh nhận ra Thiên Dương đang khó xử, cô tiếp lời anh)

- Chuyện này xin lỗi em, anh chị đều là diễn viên nên cẩn thận quá ấy mà, em thông cảm cho (Cô đi lại nắm tay Tiểu Kỳ, nói dịu)- Hay là chị mời em ly nước khác nhé!

- Dạ thôi. không cần đâu chị, hiểu lầm, hiểu lầm mà! (Tiểu Kỳ đặt tay mình lên trên tay Mỹ Vy, vỗ nhẹ từ chối) - Em còn có việc, em xin phép về trước ạ! ( Tiểu Kỳ nói dứt, mang túi xách vào, cô nhìn Thiên Dương, ánh mắt không thiện cảm, được vài giây rồi lấy điện thoại đang trong tay anh bỏ  vào túi, Tiểu Kỳ cúi chào tổng thể rồi quay bước đi nhanh ra khỏi tiệm)

( Thiên Dương nhìn theo bóng lưng cô, quay sang cậu trợ lý, anh nhếch đầu hiệu cho cậu đi theo, có lẽ anh cảm thấy chút day dứt khi đổ tội oan cho cô gái này, phần Tiểu Kỳ cô đã ra khỏi tiệm, mặt như vừa thoát chết.)

- Phù!! May quá! Mấy người này mà làm lớn chuyện xem chừng mình đã bị bắt vì rình trộm người khác rồi! Hôm nay bước chân nào ra trước mà xui vậy không biết!?

- Chị à! ( Tử Đồng bất ngờ xuất hiện đằng sau, đặt tay lên vai cô, làm cả người Tiểu Kỳ giật bắn lên, cô quay thoắt người lại, nhận ra cậu trai lúc nãy bèn định thần lại)

- Là cậu?? Chuyện gì nữa vậy, tôi từ nãy giờ đâu có chụp thêm tấm nào!?

- À không! Anh em lúc nãy có thái độ không phải nên bảo em ra đây xin lỗi chị một tiếng ạ !

( Tiểu Kỳ miệng chữ o có chút lạ lẫm) - À.. Chị không vấn đề gì đâu mà, em mau vào trong đi! (Tiểu Kỳ vừa nói vừa kéo người Tử Đồng quay vào tiệm)

- Không được đâu chị ạ, hay là vậy đi, chị nhận chút tiền này xem như lời xin lỗi của cậu chủ em! (Tử Đồng đứng lại với sức đẩy của Tiểu Kỳ, cậu lấy trong túi ra vài tờ tiền đưa về phía cô, chờ đợi)

( Cô nhìn ngây ra*người giàu có mua lỗi bằng tiền sao?*, cô ngập ngừng suy nghĩ, được vài giây) - Thôi được rồi, cảm ơn em! ( Cô chìa tay nhận lấy tiền) - Tạm biệt, vào trong đi nhé! ( Tiểu Kỳ miệng cười vẫy tay chào cậu quay lưng đi vội về phía trước)

- Không nhận tiền biết khi nào mới được đi chứ. Đúng là trong cái rủi có cái may mà, hahaha..( Cô vui vẻ cầm tiền trên tay, vừa nhảy nhót vừa nói)

[---]

Lần đầu tiên Thiên Dương và Tiểu Kỳ gặp nhau là vậy đấy, chẳng tốt đẹp gì lắm! Anh lạnh lùng, khó chịu nhưng vẫn biết lo cho người khác, cô tinh nghịch hoạt bát và luôn hiểu chuyện. 

Giữa họ sau này khi nhắc lại vẫn là đọng lại những tính cách này đầu tiên. Không hào nhoáng, không rầm rộ mong sao đủ yêu thương và tin tưởng vào nhau là điều ước sau này của cả hai người. 

Quán ăn ấy, có lẽ là cầu nối giữa hai con người này với nhau. Mâu thuẫn ấy, hiểu lầm ấy, có lẽ là ấn tượng đặc biệt muốn quên cũng chẳng cách nào quên được

Ấn tượng, con người rồi đến nhân duyên, thật không ngờ tình họ lại được thêu dệt bởi như vậy, phải chăng là Định Mệnh cho Anh Gặp Em

Tóm tắt các chap trước: 

+ Tiểu Kỳ có tổng hai người bạn thân là Ý Nguyệt và Lăng Phong, đều là thanh mai chơi từ lúc nhỏ hoạn nạn có nhau. Lăng Phong thương thầm cô bạn Tiểu Kỳ từ bé nên đến bây giờ vẫn luôn ở cạnh cô

+ Vài tuần trước có đoàn phim Bắc Kinh xuống nhà Tiểu Kỳ ở Triết Yên để thuê nhà cô đóng phim, mà nam chính trong bộ phim ấy là Thiên Dương, hôm nay tại Bắc Kinh, anh và cô gặp gỡ nhau lần đầu trong tình huống dở cười này. Không thích nhau từ cái nhìn đầu tiên rồi liệu hai người họ thương nhau kiểu gì đây??

Đón Đọc Chap Sau nhé!! ^^




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro