Chap 5: Kẻ Thù! Không Mời mà Đến! (Gặp Em Là Định Mệnh)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Trung tâm Bắc Kinh]

- Anh Hàn! Ông chủ đã gọi từ nãy giờ rồi ạ! Anh định không nghe máy luôn sao? ( Tử Đồng đứng sau Thiên dương nhìn vào chiếc điện thoại anh đặt trên bàn nới!) ( Thiên Dương ở phía trước, ngồi trên chiếc ghế dựa êm ái của mình, nghe bài nhạc của chính anh trên laptop)

- Cứ để đấy đi ! Gọi mãi cũng chán thôi! ( Anh lạnh nhạt lên tiếng trả lời, mắt vẫn khồng rời màn hình phía trước)

- Cứ như vậy không ổn đâu ạ!

- Vậy cậu nghe đi! Bảo ông ấy tôi sẽ không đi xem mắt với Vy Nhã! Không Bao Giờ!!! ( Thiên Dương dừng việc nghe nhạc lại nhếch đầu ra sau bảo Tử Đồng, chuyện là Hàn Thiên Bằng, ba của Thiên Dương quen biết đồng thời là đối tác của ba Vy Nhã, ông muốn kết đôi cho con trai với Vy Nhã để thuận đường làm ăn sau này, cũng chính ông đứng ra sắp xếp cho Vy Nhã làm Nữ Chính trong Hạnh Phúc Muộn ( dự án phim của Thiên Dương vừa kí ), mấy hôm nay ông cứ gọi cho Thiên Dương lệnh cho anh phải đi xem mắt với Vy Nhã, Thiên Dương đã nói rõ không thích nhưng vẫn vậy, ông cứ mãi gọi đến nay cũng 4-5 ngày, xem ra không đồng ý không được rồi!

( Đôi lời về Hàn Thiên Bằng, ông là CEO của tập đoàn lớn ở Bắc Kinh, là cổ đông chính của công ty Thiên Dương, người đứng đầu công ty như Trịnh Tống Minh cũng răm rắp kính nể ông, cũng vì lẽ đó mà Trịnh Tống Minh luôn có vẻ nịnh hót với Thiên Dương dù thân phận là Sếp của anh, cả Thiên Dương cũng vậy, nói đúng hơn có được ngày hôm nay ngoài tài năng anh ra thì phần lớn đều nhờ Thiên Bằng, ông nâng đỡ và quản lí mọi việc của con trai kể cả hạnh phúc riêng của câu. Thiên Dương chỉ biết nghe theo chỉ thị sắp sẵn, căn bản anh không thể chống lại quyền lực ấy được! Sau ánh hào quang rực rỡ của Thiên Dương là một rẫy áp lực từ phía ba anh, người duy nhất có thể nắm giữ Thiên Bằng là vợ ông, Lăng Ái Liên. )

[ Triết Yên]

Sáng đầu tuần nhà Tiểu Kỳ vốn vắng vẻ nay bỗng đông đúc đến lạ, đoàn phim Bắc Kinh từ sớm đã đổ xuống nhà cô đến mấy xe lớn, loay hoay mãi đến tận trưa mới xuống hết đồ đạc. Phụ trách quay phim đang ngồi phòng khách nói chuyện với ba Nhất Châu, số còn lại sắp xếp trong nhà cho phù hợp với cảnh quay, từ dưới nhà đến phòng khách đồ đạc đều bị thay đổi, nhà cô giờ như thể nhà khác vậy. Mọi thứ vẫn rất ổn cho đến khi họ bước vào phòng làm việc của mẹ cô và bắt đầu dời mọi thứ trong căn phòng vắng vẻ ấy!

- Khoan đã! Các anh có thể không đụng đến đồ trong phòng này được không? ( Tiểu Kỳ đứng trước bàn làm việc của mẹ cô, giơ hai tay có ý ngăn cản )

- Haiya! Cô gái này! Không dời thì làm sao ekip chúng tôi quay được chứ? Phiền cô tránh ra cho! ( Một người đàn ông trạc 30 tuổi hơn lên tiếng, anh kéo người Tiểu Kỳ ra khỏi căn phòng, cô tay vẫn níu lấy chiếc bàn, chân gượng lại chống cự! )

- Đừng mà! Đây là bàn của mẹ tôi, các anh sang phòng khác quay đi, không thể động vào đồ trong phòng này đâu! ( Tiểu Kỳ nói tay vẫn níu lấy bàn, anh nhìn thấy sự cố gắng của cô bèn thả tay ra hạ giọng ).

- Cô chủ! Chuyện của Bác gái chúng tôi hiểu cho cô nhưng đạo diễn không hiểu cho chúng tôi! Trước ngày mai, chúng tôi phải sắp xếp hoàn tất, bằng không cơm cũng không có mà ăn đấy! ( Người đàn ông vẻ mặt bất lực than vãn)

- Nhưng...( Trong căn phòng nhỏ rộn tiếng nói của hai người, ai cũng có lý, người đàn ông muốn sớm hoàn thành việc của Sếp giao, Tiểu Kỳ chỉ muốn lưu giữ kỉ niệm còn sót lại của người mẹ quá cố. Bên ngoài, một chiếc ô tô trắng vừa đổ đến sân, bước ra khỏi xe là Tử Đồng, cậu thanh niên đã gặp tại quán ăn tối hôm đó, Tử Đồng tay cầm ô đi lại mở cánh cửa phía sau, trong ấy bước ra là một chàng trai trẻ với bộ vest đen lịch lãm, anh một chân bước xuống đã có ô của Tử Đồng che cho, thoạt nhìn đã biết vị trí của chàng trai này không phải tầm thường, được ưu ái đến vậy mà! Anh đi vào nhà Tiểu Kỳ, tiếng của cô và người đàn ông kia vẫn vang vọng, sự chú ý của anh đổ về phía bọn họ. )

_ Có chuyện gì vậy? ( Anh đứng trước cửa phòng mẹ cô nhìn người đàn ông ấy lên tiếng hỏi )

- Dạ, chào cậu ( Người đàn ông cúi khập người cung kính ) Phòng này chúng tôi sắp lại nhưng cô gái này cứ cản trở ạ!

( Anh bước vào phòng, ý muốn xem cô gái nào to gan làm trái với hợp đồng đến vậy! )

...

( Họ nhìn ra nhau, đã từng gặp, nhưng ở đâu? ) Tiểu Kỳ tròn mắt nhìn dáng vẻ ấy một tí rồi ngẫm ra, hóa ra là anh trai hiểu lầm cô chụp trộm hắn vài ngày trước )

- Lại là anh? ( Tiểu kỳ nhíu mày, không ngờ lại gặp lại hắn ta, lần gặp gỡ nào của họ cũng chẳng tốt đẹp gì )

( Thiên Dương cũng nhận ra cô, anh nhớ lại hiểu lầm lần trước, có chút áy náy hay thứ gì đó, anh quay sang người đàn ông lúc nãy )

- Anh Vãn! Để yên phòng này cho cô ấy đi! Tôi sẽ nói với đạo diễn sau.

( Người đàn ông lập tức nghe theo, gật đầu ) - Dạ được! ( Rồi quay ra khỏi phòng )

- Nhà này của cô? ( Anh tiến lại gần Tiểu Kỳ, thắc mắc hỏi )

- Của tôi thì sao? ( Tiểu Kỳ đáp lại, cái vẻ mặt cũng không mấy thiện cảm )

- Cô không thể thân thiện hơn được hả? Con nhóc này!

( Tiểu kỳ nghe xong ba từ "Con nhóc này" của Thiên Dương liền sôi máu lên, cộng với vụ lần trước ở quán ăn, trong mắt cô, khẳng định sẽ không đội trời chung với tên này! )

- Gì cơ? Anh nói lại tôi xem?

- Không phải à, em đã học hết cấp 3 chưa? ( Thiên Dương đặt tay lên vai cô, điệu bộ cợt nhã )

( Như một cái tát thẳng vào mặt Tiểu Kỳ, cô đã năm cuối Đại Học lại bị xem như một con bé trẻ trâu nào đó trong mắt kẻ mình ghét, Tiểu Kỳ gạt tay anh xuống, nhấn mạnh từng chữ )

- Tôi Không Phải Con Nhóc Của Anh!!!

- Em đã bao tuổi rồi? ( Anh hỏi, thái độ vẫn như lúc nãy, vẻ chế giễo lại tăng thêm. )

- Này! Nghe cho rõ. Tôi 22!! Đừng có mà con nhóc này con nhóc nọ!

( Thiên Dương có chút ngạc nhiên, không ngờ đến dáng người nhỏ nhắn trước mặt chỉ kém mình hai tuổi, anh mở miệng ồ một tiếng rồi đảo mắt nhìn dáng vẻ cô, đầu nảy ra ý gì đó, anh nhếch mép cười đắc chí )

- Được rồi! Vậy.. Giờ tôi có thể gọi cô là?

- Lục Tiểu Kỳ ( cô trả lời cộc lốc, căn bản vì chẳng chút hứng thú nói chuyện với anh )

- Được! Tiểu Kỳ! tôi sẽ giữi nguyên căn phòng này cho cô, nhưng cô...( Anh cúi xuống kề gần mặt với Tiểu Kỳ, nhìn thẳng vào mắt cô ) Cô phải thực hiện cho tôi một điều kiện! ( Anh nói tiếp )

( Cô với tình hình hiện tại có chút sợ, bước chân lùi lại, tránh xa mặt Thiên Dương, đưa ánh mắt dè chừng nhìn anh ) - Gì chứ? Tại sao?

( Anh cảm nhận được sự ghê sợ của cô đối với mình bèn đứng thẳng người lại )

- Không phải sợ đâu! Chỉ là theo tôi đi ăn tối thôi.

( Tiểu Kỳ nghe xong khó hiểu, cô nhíu mày nhìn anh ) - Ăn tối?

( Anh ừm một tiếng )

- Tôi chỉ là muốn mượn cô đối phó với người tôi bị ép hẹn tối nay thôi! Thấy thế nào?

- Không! ( Tiểu Kỳ không suy nghĩ nhiều, cô nhìn anh đáp chắc chắn! )

( Thiên Dương nghe xong câu trả lời của cô, không chút hài lòng, anh nhép môi một cái, suy nghĩ )

- Được! Vậy tôi xin phép nhé! Anh Vãn! ( Thiên Dương quay đầu ra khỏi phòng, cất tiếng gọi, chủ yếu là muốn dọa cô, đúng thật, cô lập tức sập bẫy, thay đổi sắc mặt hẳn, cô níu tay áo anh! )

_ Khoan đã!

( Anh khẽ cười, quay sang cô, hạ giọng )

- Cô sẽ không lỗ đâu, đồng ý tôi sẽ tăng tiền thuê nhà cho ba cô, còn nếu thấy chưa đủ, cô cần gì cứ bảo Tử Đồng, cậu ấy thay tôi hoàn thành tốt cho cô!

( Cô ngập ngừng đầu vẫn đang chìm trong suy nghĩ phải quyết định thế nào, anh nhìn cô rồi lên tiếng dứt mớ suy nghĩ ấy! )

Quyết định vậy đi, tối nay xong việc tôi đón cô!

( Anh nói rồi vẻ thờ ơ bước ra khỏi phòng, Tiểu Kỳ ván này có vẻ thua rồi, cô ngơ mặt ra, vẫn chưa trả lời mà hắn đã tự mình quyết định, đúng là phong cách làm việc khiến người khác khó chịu )

Tóm tắt chap truớc:

Thiên Dương ( Na9) đã từng gặp và hiểu lầm với Tiểu Kỳ ( Nu9 ) tại quán cafe cách vài ngày, cả hai xung đột và cô có ác cảm với anh chàng Thiên Dương này, vài ngày sau, thật không ngờ kẻ thù không mời mà đến, anh chính là nam chính trong đoàn phim thuê nhà cô quay phim, cả hai lại gặp nhau, và câu chuyện sẽ tiếp diễn ở chap sau. Cảm ơn bạn đọc!





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro