Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiến sĩ Prom coi Gemini là một trong những thành công lớn nhất của mình, một sinh vật lai hoàn hảo, có thể suy nghĩ và tự hành động, nhưng vẫn trung thành với mệnh lệnh của ông ta. Tuy nhiên, trong sâu thẳm, Gemini vẫn giữ lại được một phần của con người mình, một phần ký ức và cảm xúc mờ nhạt, chống lại sự kiểm soát mà Tiến sĩ Prom đã cố gắng áp đặt. Đó là lý do tại sao, khi bị hấp dẫn bởi máu của Fourth, thay vì cơn thèm khát máu và sự hủy diệt, Gemini lại cảm thấy một cảm giác muốn bảo vệ, một sự lương thiện mà anh tưởng đã bị lãng quên từ lâu.

Với mỗi ngày trôi qua, Gemini phải đấu tranh giữa bản năng zombie và những ký ức con người còn sót lại, giữa khao khát sống sót và sự tàn bạo mà cậu bị ép phải trở thành. Và đó chính là nguồn gốc của sự đau khổ và mâu thuẫn sâu sắc trong anh, một sinh vật bị buộc phải tồn tại trong một hình hài mà anh chưa bao giờ mong muốn.

Fourth bước ra khỏi nơi ẩn náu, đôi mắt đầy lo lắng quét qua khu vực xung quanh. Em biết rằng việc tìm kiếm lương thực là cần thiết, nhưng ý nghĩ về Gemini, người mà em vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng, khiến tim em đập nhanh hơn. Mỗi bước đi, em luôn cảnh giác, không dám lơ là dù chỉ một giây.

Trong khi đó, Gemini đã âm thầm quan sát em từ xa. Anh hiểu rằng sự sợ hãi và đề phòng của em là điều tự nhiên, đặc biệt trong tình cảnh hiện tại. Thay vì làm bất cứ điều gì có thể khiến em thêm lo lắng, anh quyết định giúp em theo cách của mình.

Gemini lặng lẽ rời khỏi khu vực, tìm đến những nơi mà anh biết có lương thực. Anh đã đi qua những con đường đổ nát, xuyên qua các ngôi nhà bỏ hoang, và cẩn thận gom góp từng thứ một—bánh mì khô, hộp thức ăn, và những chai nước còn sót lại. Anh không muốn Fourth phải tự mình đối mặt với nguy hiểm, nhất là khi em đã quá căng thẳng.

Khi Gemini quay trở lại với một túi thức ăn, anh không tiến lại gần Fourth ngay lập tức. Anh đặt túi lương thực ở một nơi mà em có thể dễ dàng nhìn thấy nhưng vẫn giữ khoảng cách an toàn để không khiến em sợ hãi. Khi em phát hiện ra túi thức ăn, ánh mắt đầy bất ngờ và nghi ngờ của em hướng về phía Gemini, anh chỉ đứng đó, không nói gì, để em tự quyết định liệu có nên tin tưởng vào sự giúp đỡ này hay không.

Dần dần, Fourth bắt đầu nhận ra rằng Gemini không phải là mối đe dọa như em vẫn nghĩ. Từng hành động nhỏ của anh đã giúp em thấy rằng có lẽ, trong thế giới hỗn loạn này, không phải tất cả mọi thứ đều là kẻ thù.

Khi Fourth chuẩn bị rời khỏi khu vực tìm kiếm lương thực, cảm giác thỏa mãn và sự mệt mỏi lẫn lộn trong em. Tuy nhiên, khi em nhìn lại về phía Gemini, em nhận thấy ánh mắt của anh đang dõi theo em với vẻ tiếc nuối sâu sắc. Đôi mắt đó không chỉ phản ánh sự lưu luyến mà còn có một chút nỗi buồn như thể đang cố gắng giữ em lại.

Mặc dù em vẫn còn nghi ngờ về sự giúp đỡ của Gemini và cảm giác không hoàn toàn thoải mái khi có anh gần mình, nhưng sự lưu luyến trong ánh mắt của anh khiến em cảm thấy có điều gì đó quan trọng mà mình không thể bỏ qua. Em đứng lại, cảm giác trong lòng bỗng nhiên trở nên mềm mại hơn, như thể những bức tường phòng vệ mà em dựng lên đang bắt đầu sụp đổ.

Fourth quyết định không tiếp tục rời đi mà quay lại, ánh mắt đầy e ngại nhưng cũng tràn đầy lòng trắc ẩn. Em nhìn Gemini và hỏi, giọng nói có chút ngập ngừng.

"Anh có muốn đi cùng tôi không?"

Gemini đứng đó một lúc, hơi ngạc nhiên trước lời đề nghị bất ngờ này. Mặc dù anh là một zombie, nhưng cách anh đi đứng lại rất khác biệt so với những zombie khác mà Fourth từng thấy. Anh di chuyển một cách trơn tru, không có sự cứng đơ hay những cử động vụng về. Đó là một điểm khác biệt rõ rệt, và nó khiến em cảm thấy rằng có thể Gemini không hoàn toàn giống như những gì em tưởng tượng.

Khi Fourth dừng lại trước mặt Gemini, ánh mắt của anh đầy sự mong đợi và nhẹ nhàng. Dường như anh cảm nhận được rằng đây là cơ hội để không chỉ có mình tiếp tục sống sót mà còn có thể tạo ra một mối liên kết mới trong thế giới này. Gemini từ từ bước về phía em, đôi mắt không rời khỏi em, như thể đang muốn nói rằng sự đồng hành của em chính là điều anh đã khao khát.

Cảm giác của Fourth về sự đồng hành này không chỉ là sự giúp đỡ về mặt vật chất mà còn là một nguồn động viên tinh thần trong một thế giới đầy hỗn loạn. Trong khoảnh khắc đó, Fourth nhận ra rằng sự đồng hành của Gemini có thể mang đến một cảm giác an toàn và ấm áp mà em chưa từng có trong một thời gian dài.

Khi Fourth đứng đó, chờ đợi phản ứng từ Gemini, một điều bất ngờ đã xảy ra. Gemini, dù là zombie, bỗng phát ra một âm thanh chập chờn, không rõ ràng nhưng vẫn đủ để Fourth nghe thấy. Anh nói một cách khó khăn, từng chữ một.

"Muốn… đi cùng…"

Đây là lần đầu tiên Fourth nghe thấy một zombie có thể nói chuyện. Âm thanh của Gemini không mượt mà hay rõ ràng như lời nói của con người, mà có phần khàn khàn và bị ngắt quãng, như thể anh đang phải vật lộn để phát âm. Nhưng những từ này, dù chập chờn, mang lại một cảm giác rõ ràng và chân thật.

Fourth đứng sững lại, ngạc nhiên và bối rối trước sự thể hiện của Gemini. Em chưa bao giờ nghĩ rằng một zombie có thể nói được, và điều này làm cho cảm giác lo lắng và nghi ngờ trong em trở nên mơ hồ hơn. Ánh mắt em mở rộng, và đôi chân em như bị đóng đinh tại chỗ khi nhận ra rằng, trong tất cả sự bất thường này, Gemini không chỉ là một sinh vật khác thường mà còn đang cố gắng kết nối với em theo cách của riêng anh.

"Anh… có thể nói sao?"

Fourth hỏi, giọng nói vừa ngạc nhiên vừa yếu ớt. Mặc dù có phần không tin, nhưng ánh mắt của em thể hiện sự đồng cảm và sự mở lòng hơn với Gemini.

Gemini chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt anh phản chiếu một sự mong mỏi và sự chân thành.

"Muốn… ở lại… với em"

Anh cố gắng nói, từng từ ngắt quãng nhưng mang đầy ý nghĩa. Sự chân thành trong lời nói của Gemini làm cho Fourth cảm thấy rằng có thể đây là cơ hội để em không chỉ tìm được lương thực mà còn có một người bạn đồng hành thực sự trong thế giới này.

_____CÒN TIẾP_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro