Chương 9:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Leo nghe thấy tiếng nhạc liền đi tới nơi phát ra tiếng nhạc đó. Khi đến nơi, cậu thấy Gemini vận trên mình một bộ váy màu trắng tinh khiết như một nàng thiên thần, hát:

Saita no no hana yo (Hỡi cành hoa dại nở rộ)

Aa douka oshiete okura (Aa hãy nói cho ta biết)

Hito wa naze kizutsukeatte (Tại sao con người luôn tổn thương lẫn nhau)

Arasou no deshou? (Và mãi chiến đấu?)

Rin to saku hana yo (Hỡi đóa hoa kiên cường nở rộ)

Soko kara nani ga mieru? (Ngươi nhìn thấy gì từ nơi ấy?)

Hito wa naze yurushiau koto (Tại sao con người không thể)

Dekinai no deshou? (Tha thứ cho nhau?)

Ame ga sugite natsu wa (Mùa hạ với những cơn mưa)

Aoi wo utsushita, hitotsu ni natte chiisaku yureta (Sắc xanh đã thay thế và trở thành một dao động mờ nhạt)

Watashi no mae de (Trước mặt ta)

Nani mo iwazu ni (Mà chẳng nói một lời)

Kareteyuku tomo ni (Với sự tàn lụi, khô héo)

Omae ha nani wo omou? (Ngươi cảm thấy như thế nào?)

Kotoba wo motanu sono wa de (Trong những chiếc lá không thể thốt nên lời)

Nanto ai wo tsutaeru? (Bao nhiêu tình yêu có thể được truyền đạt?)

Natsu no hi wa kagette kaze ga nabiita futatsu kasanatte (Cơn gió thổi ngang mang theo đám mây che lấp mặt trời mùa hạ)

Ikita akashi wo (Với bao vết tích đã tồn tại)

Watashi ha utaou (Ta sẽ hát)

Na mo naki mono no tame. (Cho những người lữ khách không tên.)

Leo nghe bài hát này mà thấy sốc. Cô ấy biết tiếng nhật hay sao? Mà quan trọng hơn hết, sao cô ấy có thể hết được bài hết này một cách tuyệt vời như vậy? Có thể người hát thực sự củ bài hát này không thể diển ta được nỗi lòng, cảm xúc chứa trong bài hát. Nó buồn, nó tuyệt vọng, nó thể hiện được rõ nét tâm trạng của người hát.

Khi Leo nhìn sang mẹ mình thì thấy bà đang khóc, phải, những giọt nước mắt đang nối tiếp trên gò má của mẹ anh. Thấy lạ, anh liền đi đến gần, núp sau một bụi cây thì nghe thấy mẹ anh nói:

- Gemini à, con hét hay thật đấy. Thực sự như một cô ca sĩ nhỉ?

- Cảm ơn mẹ ạ!- Gemini lễ phép nói, cười nhẹ

- Không có gì. Ta chỉ muốn bù đắp tình cảm mà con luôn thiếu sót trong khoảng thời suốt từ thời con sinh thôi..!- Bà Leo nói, nở một nụ cười dịu dàng nhìn Gemini

Gemini không nói gì, mở to đôi mắt của mình nhìn bà Violet. Cứ nhìn bà mà cô không biết rằng từ đôi mắt thạch anh tím đang có những giọt nước mắt đang nối tiếp rơi. Chợt nhận ra mình đang khóc, cô lấy tay mình lau những giọt nước mắt kia đi, cười tươi nhìn bà Violet nói:

- Dạ con cảm ơn mẹ ạ!

Khi nghe thấy câu nói đó của Gemini, Leo liền đi lên phòng mình không muốn nhìn thấy những hình ảnh đó nữa. Sao cô luôn giữ mọi cho riêng mình vậy, nỗi buồn, nỗi đâu, sự tổn thương... cô luôn giữ cho chính bản thân mình chịu đựng.

Tại sao cô lại luôn là người chịu tổn thương, chịu nhiều áp lực hơn bất cứ ai hết mà lại luôn là người bảo vệ người khác?

Tại sao cô luôn là người bảo vệ những người yếu đuối trong khi chính cô là người yếu đuối nhất trong tất cả số họ?

Tại sao cô lại là người luôn muốn giúp người khác trong khi cô là người cần được giúp đỡ nhất?

Tại sao người như cô luôn cố tỏ là là người mạnh mẽ trong khi lại là một con người hoàn toàn yếu đuối?

Gemini trong suốt lúc ở bên cạnh bà Violet, cô luôn chú ý những thứ xung quanh mình, cũng như cô biết Leo đã nghe lén. Nghĩ một hồi, Gemini lên tiếng hỏi bà Violet:

- Thưa mẹ, bây giờ Libra đâu rồi ạ?

- Nó đi du học ở Anh rồi.- Bà Violet nói ( Bọn họ đang ở Mĩ )

- Đi sớm vậy sao ạ?- Gemini nói, trợn tròn mắt nhìn bà Violet

- Nó nói rằng nó không muốn nhìn những người khác hạnh phúc mà mình phải chịu đau khổ nữa nên nó xếp sắp đồ đạc của mình từ sáng nay rồi.- Bà Violet giải thích

- Bây giờ cậu ấy có còn ở trong biệt thự không ạ?- Gemini nói

- Nó đang ở trên phòng của mình đó, 10 phút nữa nó đi rồi.- Bà Violet trả lời

- Con xin phép đi lên phòng trước ạ!

Gemini nói, liền chạy đi tìm Libra. Chạy khắp cả căn biệt thự mà cô mãi vẫn chưa nhớ đừơng lắm, đến khi Gemini thấy libra đang cầm cái vali liền lao tới, ôm chầm lấy anh nói:

- Libra sao lại muốn đi du học vậy?

- Gemini....!?- Libra nói, mở to đôi mắt của mình, nhìn về phía Gemini

- Tại sao cậu lại đi du học vậy!? Hãy ở đây chơi với tôi tiếp đi!- Gemini vẫn ôm Libra, dúi mặt mình vào chiếc áo khoác của Libra

- Vì tôi muốn làm mình là người đan ông lí tưởng trong con mắt của em.- Libra nói, đỡ Gemini đứng dậy, nói

- Hả...?- Gemini không hiểu gì, nhìn Libra với ánh mắt ngạc nhiên

- Tôi muốn trở thành người mà em yêu.- Libra nói, nâng đôi bàn tay trắng trẻo của Gemini lên

- Tôi ... không đùa đâu..! Libra ..cậu đang nói đùa đúng không..?

Gemini nói, lùi lại về phía sau, bỏ tay mình ra khỏi tay của Libra chạy về phòng của Leo. Khi vừa vào căn phòng thì Gemini đã thấy Leo đứng trong căn phòng đầy hoa hồng, người anh mặc một bộ vét màu đen, tay cầm 1 bó hoa hồng đỏ vô cùng bắt mắt. Gemini vô thức bước vào trong căn phòng.Khi Gemini đi đến chỗ Leo, anh đưa bó hoa lên cho cô rồi nói:

- Có lẽ anh mới gặp em được không lâu nhưng anh muốn trở thành người mà em yêu!

- Hả...?- Gemini ngạc nhiên, đỏ mặt thốt lên

- Có thể em không hiểu những gì anh đang nói nhưng... anh thực sự rất muốn em trở thành vợ của anh!- Leo đỏ mặt nói, nắm chặt đôi bàn tay mịn màng của cô lên.

- Nếu anh có thể làm trái tim tôi tan chảy thì được thôi.- Gemini nói, gò má ửng hồng lên, cười tươi nhìn anh

- Vậy hãy yêu anh đi!- Leo nói, khuôn mặt nghiêm túc hiện lên

- Anh nói như là điều đó làm dễ lắm vậy?! Nếu anh muốn tôi yêu anh thì hãy đáp mọi ứng yêu cầu của tôi đi!- Gemii nói, nhìn thẳng vào mắt của anh

- Vậy em muốn anh làm gì?- Leo hỏi, nắm chặt tay cô hơn

- Ôm tôi vào lòng tối nay khi ngủ tức là bây giờ đó!

Gemini nói, ngã vào lòng của Leo mà ngủ ngon luôn. Leo thấy vậy liền đỡ cô, rồi bế cô lên giường, đáp chăn lên cho cô. Anh ngồi lên mép giường ngắm nhìn cô ngủ. Không thể phủ nhận là cô vô cùng xinh đẹp, nhìn cô không khác gì nàng thiên thần bị đày xuống trấn gian. Mái tóc tím nhạt dài mượt mà, khuôn mặt hình trái xoan xinh đẹp, hàng lông mày lá liễu, lông mi thì lại dài, rậm, cong vuốt không cần mascara, đôi mắt màu thach anh tím đang nhắm nghiền lại, sống múi cao, thanh, đôi môi hoa anh đào chúm chím khiến cho anh không kiềm chế được mà hôn nhẹ lên môi cô. Mải nhìn vào khuôn mặt của Gemini thì bỗng bé mèo béo Kat nhảy lên người của Gemini lằm cho giật mình tỉnh dậy. Khi tỉnh dậy thì bắt gặp ánh mắt của Leo đang nhìn chằm chằm vào mình, liền ngồi bật dậy nói:

- Anh vẫn chưa ngủ à?

- À... ừm. Anh không buồn ngủ cho lắm nên không sao đâu!- Leo nói, nở một nụ cười ấm áp với Gemini

- Anh muốn làm gì bây giờ, giờ tôi cũng không buồn ngủ nữa nên chẳng biết nên làm gì nữa.- Gemini nói, cúi mắt xuống đỏ mặt khi nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ của Leo.

- Vậy em thích làm gì?- Leo hỏi

- Tôi cũng không biết được.- Gemini dáp

- Vậy hãy gọi anh là anh đi!- Leo đáp

- Không!- Gemini cương quyết trả lời

- Nếu em không gọi anh như vậy thì anh sẽ hôn em đó!- Leo nói, nở một nụ cười dâm tà

- Không! Nhất quyết không!- Gemini nói, vẫn cương quyết không.

- Vậy thì....

Leo nói đứt quãng khiến Gemini tò mò. Vừa định quaylại về phía anh, thì cô cảm thấy tai mình ươn ướt rất buồn. Cô đẩy ten Leo dâmtặc kia ra nhưng càng đẩy thì hắn ta càng tiến tới. Cậu đè cô xuống, hai tayghì chặt hai tay của cô giường, đôi môi ấm nóng của anh di chuyển xuống cáitráng nõm nà của mà cắn mút khiến cho nơi nào mà bờ môi anh đi qua là liền cónhững vết đỏ ửng hiện lên. Những hành động của anh bắt đầu làm cho cô mê muội,hai tay bắt dầu thả lỏng ra, khuôn mặt đỏ ửng lên, đôi mắt tím giăng đầy xươngmù xuất hiện. Thấy khuôn mặt gợi tình đó của cô anh không kiềm lòng được mà hônlên bờ môi gời cảm kia. Nụ hôn của anh gấp gáp nhưng cũng không kém phần nóngbỏng. Cái lưỡi gian sảo của anh xâm nhập vào cái miệng nhỏ bé của cô, khám phámọi góc gách của cô. Cái lưỡi nhỏ bé của cô thấy vậy liền cùng đáp trả anhluôn. Lúc đầu Leo thấy hơi ngạc nhiên nhưng rồi vui vẻ cùng hoàn thành "côngviệc". Đến khi cô sắp ngất thì anh mới buông tha

____________________________________________

Tên bài hát trên là Euterpe trong Anime: Guilty Crown

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro