Chap 47: Ăn "dâu"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ấm, người đàn ông này ấm quá! Fourth chẳng để tâm đến điều gì nữa rồi, cậu chỉ muốn ở bên người này mãi mãi, hơi ấm từ anh ấy làm những mệt mỏi biến mất hẳn, nhưng cũng vì ấm quá mà Fourth muốn khóc, cảm giác cô độc thật đáng sợ. Một vị nước mắt mặn chát chảy vào khóe môi khô khốc ứa máu, xót thật! Nhưng mà sao cậu vẫn muốn khóc, khóc thật nhiều.

Nụ hôn vẫn còn đấy, Gemini vẫn nghĩ mình đang tận hưởng nó như một phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng đến khi thấy nước mắt cậu ấy chảy không ngừng và cả gương mặt bơ phờ mệt mỏi thì hắn hiểu mọi chuyện không đơn giản như vậy, có lẽ em ấy đã đợi hắn rất lâu rồi.

Hắn dỗ dành bạn nhỏ bằng mọi điều dịu dàng âu yếm nhất thế gian này. Cũng vui vì em ấy không im lặng như trước, nhưng buồn nhiều hơn khi em ấy phải khóc nhiều như thế. Nhìn chóp mũi đo đỏ vẫn còn sụt sùi mà lòng hắn đau nhiều lắm.

- Fourth ah, sao em hay khóc vậy? Nếu em cứ khóc thì đôi mắt long lanh này sẽ thành biển mất.

Gemini đúng là chả biết gì cả, một đứa trẻ đã cố im lặng để nín khóc nhưng khi có người ân cần hỏi han, đứa bé ấy sẽ cảm thấy có người an ủi liền bật khóc to hơn trước như thể đang giãi bày hết thảy mọi âu lo. Và Fourth lúc này là đứa trẻ ấy.

- Em không biết đâu, tại anh ấy, cứ ở cạnh anh là em chẳng thể nào ngừng khóc, cứ ở gần anh là em chẳng thể nào nghe lời bố mà kiềm chế cảm xúc cả.

- Vậy từ bây giờ khi ở cạnh anh, em cứ khóc thỏa thích nhưng cứ khi em khóc anh sẽ hôn em, hôn từ đầu đến chân, hôn đến cả cái bóng của em cho đến khi nào em hết buồn thì thôi.

Hắn đưa tay xoa nhẹ hai bầu má trắng hồng còn dinh dính vị mặn của nước mắt rồi nhẹ nhàng hôn lên đuôi mắt, hôn cả những giọt lệ còn nóng hổi với mọi cử chỉ dịu dàng nhất

- Fourth ah, em lại khóc rồi. Nhưng không sao cả, từ giờ anh sẽ ở bên em, sẽ không sao nữa đâu, mọi chuyện ổn cả rồi.

...

Mặc kệ thời tiết có lạnh thấu xương, hai người vẫn nắm tay nhau đi bộ đến khách sạn. Một người tay thì che ô, tay còn lại nắm chặt tay người kia không rời. "Người kia" trông như một chú gấu nhỏ sau khi được quấn một chiếc khăn cực dày và cái mũ len lớn.

Dù không phải lần đầu tiên vào nhà người ta nhưng đây là lần đầu tiên cậu bước vào trong tư thế này, trong cái tâm trạng tỉnh táo đầy ngượng ngùng như này.

Nhắc mới nhớ, nhà Gemini chỉ có một giường thôi nhỉ... một ý nghĩ thoáng lượn qua, dù không chắc chắn nhưng đủ để làm bạn nhỏ hồi hộp

- Chúng ta... nhà anh chỉ có một giường thôi vậy thì...

Nhưng mà anh chàng Gemini Norawit kia đâu có hiểu cái ước muốn thầm kín khó nói chỉ có thể thần giao cách cảm đâu, hắn vẫn cứ rụt rè từ cái lần "đâm trượt" rồi bị cậu ghét bỏ đấy

- À à.... vậy em cứ ngủ trên giường đi, anh ngủ ở sofa cũng được.

Vậy... vậy à, bạn nhỏ vừa được phen mừng hụt, lại thêm cảm giác ngài ngại nên cũng chẳng biết trả lời như nào nữa.

Mà trước khi đi ngủ thì phải đi tắm, ngài Titicharoenrak nhường bạn nhỏ tắm trước, cả người em ấy cứ ẩm ẩm vì đứng dưới tuyết quá lâu, còn hắn thì tranh thủ giải quyết một số việc còn lại. Lí do là vậy nhưng chủ yếu là để tránh xa căn phòng tắm đầy cám dỗ kia ra chứ hắn mà ở gần đấy thì có giời mới cứu được người anh em trong quần.

Fourth xong thì đến lượt Gemini. Cậu trai mới lớn cũng hồi hộp lắm chứ, tay chân không thể nào ngừng hoạt động và tư thế ngồi lưng thẳng tắp. Những giọt nước róc rách từ nhà tắm vọng lại, vốn đã không có cách âm lại trong một buổi đêm yên tĩnh như thế này. Cho dù có cố gắng tưởng tượng ra những bức tranh phong cảnh đồi núi nhưng cuối cùng tâm trí cậu lại quay về vóc dáng người đàn ông trong nhà tắm.

Kí ức của đêm đầu tiên ở nhà hắn dội lại, hình ảnh một người đàn ông có cơ thể hút mắt quấn chiếc khăn mỏng ngang hông và ở giữa là một vật cộm lên... Fourth liên tục nuốt nước bọt, yết hầu nhỏ cứ theo vậy mà chuyển động liên tục.

Tất cả những điều trên, từng thứ một đang dần khơi dậy trong cậu trai mới lớn một điều gì đó mới mà lạ lắm, một điều không được chào đón công khai trong nhà cậu, một điều mang lại khoái cảm mà cậu đã thử tưởng tượng, ... Hô hấp khó khăn hơn, hai má đỏ ửng và đầu óc chẳng nghĩ ngợi được gì. Toàn thân cậu thiếu gia ấy nóng ran, nơi hạ bộ cũng bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, nó cũng bắt đầu cương cứng, lần đầu tiên.

...

Lát sau Gemini bước từ trong nhà tắm ra, căn phòng tối om làm hắn có chút ngạc nhiên, Fourth đã ngủ rồi sao, còn đang định cùng em ấy đón giáng sinh mà

Nghĩ vậy ngài Titicharoenrak khe khẽ hỏi

- Fourth em ngủ rồi à?

Đáp lại là một tiếng "Chưa" nhỏ xíu chui ra từ cái đầu tròn ló ra từ trong chăn. Xong hắn thấy một bàn tay nhỏ vẫy vẫy

- Gemini lại đây một chút

Thì ngài Titicharoenrak cũng chẳng phòng bị gì mà tiến lại gần.

Bạn nhỏ Fourth nhanh như một chú mèo đang rúc mình trong chăn bỗng dưng bật dậy ôm chặt lấy nam nhân đứng cạnh giường. Ngắm nhìn anh ấy một hồi, Fourth hiểu ra tại sao mình không thích cách chào thân mật ở nước Ý rồi, vì cậu chưa tìm được định mệnh của đời mình nên việc ôm ấp hay thơm má quá thân mật lại không thích lắm.

Jirochtikul đưa tay miết một đường trên môi hắn, cậu nhắm mặt lại để cảm nhận nụ hôn của hai người, cái cảm giác khi môi lưỡi chạm nhau với anh ấy thật tuyệt!

Chiếc chăn bông trên người Fourth rơi xuống, toàn thân ngài Titicharoenrak bỗng sững lại, tim hắn trở nên luống cuống hơn như con mèo bị mắc bẫy.

Em người yêu vừa ôm hắn, hôn hắn, trong cơ thể không mảnh vải che thân...

Là... sơ ý hay cố tình, cố tình câu dẫn hắn vậy?

Sự lo lắng trong Gemini lại dấy lên, hắn sợ mọi chuyện sẽ lặp lại một lần nữa.

Hai cánh tay đã vòng rộng chỉ chờ được ôm em ấy vào lòng song lại run rẩy mà chẳng nỡ thu lại.

- Chúng ta làm một chút gì đó đi... Em chưa muốn ngủ.

Thấy Gemini không ôm mình như mọi lần khiến cậu ấy có chút hụt hẫng đành kết thúc nụ hôn rồi chủ động thêm một lần nữa.

Tên này lại giả vờ không hiểu: "Làm gì là làm gì thế?"

Quyến rũ anh ấy như vậy chưa đủ sao, là không hiểu hay cố tình không hiểu vậy anh? Nhưng dù thế nào cũng tức thật đấy, cậu đã hạ giá mình hai lần rồi.

- Thôi chẳng làm nữa, anh đi ngủ đi

Vẻ mặt một chú cún vừa làm nũng giờ lại quay ra giận dỗi làm tên này bật cười. Đáng yêu!!

Tức thì, con hổ lớn đẩy bạn nhỏ xuống giường, con mèo nhỏ chẳng kịp kêu lên một tiếng đã bị hôn khắp gương mặt phụng phịu cau có. Để bạn nhỏ không vì ngại ngùng mà vùng vẫy, hắn nhanh chóng khóa tay cậu trên đầu rồi áp mình vào bầu ngực nhỏ có hai hạt đậu đỏ run nhẹ. Hắn hôn đủ mọi nơi trên người cậu, cứ chỗ nào hết nhiệt độ ấm hắn lại hôn vào chỗ đó, cứ vậy cho đến khi người cậu nóng ran mới chịu dừng.

Sau khi phủ kín nụ hôn trên khắp người, hắn ta nhìn "quả dâu hoang dã chín mọng" của mình bằng ánh mắt si mê, liếm môi một cái rồi cứ thế ngấu nghiến. Quả dâu này đã đủ ngọt rồi, nhưng hắn còn muốn khám phá bên trong.

Chỉ cần tưởng tượng đến những màn "mây mưa" đầy ướt át như vậy cũng đủ để thằng nhỏ ngóc đầu dậy rồi chứ chẳng cần đợi đến khi cảm nhận được vị man mát của kem đánh răng đang phủ khắp miệng cậu.

Lưỡi em ấy đang run kìa, đáng yêu quá!

Còn Fourth – người "bị hại" lại chẳng cảm nhận được gì cả, đang yên đang lành tự dưng đẩy người ta xuống giường ép chặt rồi hôn đến mụ mị cả đầu óc. Cơ mà cũng thinh thích, thôi thì cứ để anh ấy hôn cũng được. Đến lúc được buông tha, quả dâu ấy lại đỏ hơn, mọng nước hơn thường ngày, cái miệng nhỏ tham lam hít dưỡng khí để hô hấp trở lại bình thường. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro