06

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gemini cũng hé miệng vụng về đáp lại Fourth, hai đôi môi cứ quấn quýt, dây dưa với nhau không rời, không ai muốn phá hủy bầu không khí lúc này cả...

Khi họ tách ra, Gemini mặt đã đỏ hơn trái cà chua nhìn Fourth, người cũng đang ngượng ngùng không kém. Gương mặt Fourth đỏ lên đã làm mất đi vẻ lạnh lùng thường ngày của cậu, trong mắt Gemini giờ đây Fourth trở nên thực sự dễ gần.

- Anh có muốn ở lại đây đêm nay không? _ Gemini hỏi bằng giọng khàn khàn.

Fourth nhìn anh một cách ngờ vực.

Gemini vội vàng giải thích:

- Không, không phải để làm chuyện đó, chỉ là... anh có muốn nghỉ ngơi... ý tôi là ngủ lại đây một đêm không?

Gemini chỉ muốn Fourth ở lại, chỉ muốn cùng cậu nằm trên cùng một chiếc giường, đắp cùng một chiếc chăn và ngủ, chỉ cần đơn giản như vậy thôi.

Fourth mím môi, vẻ ửng hồng trên khuôn mặt cậu dần biến mất.

Gemini có chút thất vọng, nhưng anh không nản lòng. Anh tự động viên bản thân cần phải nỗ lực hơn. Họ là vợ chồng, tương lai vẫn còn dài. Chỉ cần cố gắng chủ động hơn, mối quan hệ của họ một ngày nào đó sẽ có tiến triển.

- Ừm...

Gemini sửng sốt, nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề, ngập ngừng hỏi lại:

- Anh vừa nói gì cơ?

- Tôi sẽ ở lại...

Fourth không phải là người dễ dãi, nhưng cậu thích bầu không khí ấm áp khi ở cùng Gemini, vì vậy cậu chọn ở lại. Cậu muốn tìm hiểu xem cái thứ đang đập liên hồi bên trong lồng ngực này là thứ cảm xúc gì.

Gemini vội vàng gật đầu:

- Được, tôi đi dọn giường.

Anh sợ Fourth ngủ không thoải mái nên vội vàng chạy đến bên giường để dọn dẹp, đến nơi mới phát hiện căn bản trên giường không có thứ gì để dọn...

Fourth đi tới, ngồi xuống bên giường, sự mệt mỏi khiến lông mày cậu hơi nhíu lại:

- Tôi nghỉ ngơi trước.

- Ừm, được, anh cứ tự nhiên. _ Gemini gật đầu, đưa cho Fourth một cái chăn.

Fourth cởi áo khoác nằm xuống giường, kéo tấm chăn mỏng lên ngang ngực. Bên dưới là một tấm nệm phổ thông thường để cấp cho binh lính, độ đàn hồi không cao, kém xa so với loại của cậu thường nằm. Mí mắt càng lúc càng nặng. Fourth vốn khó ngủ, nay lại lạ giường, cậu tưởng rằng đêm nay chắc cũng lại trằn trọc như bao đêm khác, đồng ý ở lại vì cậu không nỡ từ chối Gemini, không ngờ vừa nằm ​​xuống vài giây lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Gemini nhẹ nhàng tắt đèn, để lại một ngọn đèn nhỏ trên bàn.

Trong ký túc xá đơn sơ, những dải cát sao trong cabin được rải trên bề mặt đất đang phát ra thứ ánh sáng xanh huyền ảo trong bóng tối. Gemini vẫn đứng bên giường nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Fourth, bất giác mỉm cười: "Bố đã từng nói rằng dù chỉ là kết hôn theo luật của chính phủ nhưng cũng phải có trách nhiệm đối xử tốt với vợ mình, nhưng mà tôi chợt nhận ra tôi muốn đối xử tốt với anh không phải vì trách nhiệm, hình như tôi lỡ thích anh mất rồi..."

Gemini nhỏ giọng, thì thào nói với Fourth:

- Tôi rất vui khi được gặp anh theo cách này, giống như là tình yêu định mệnh vậy...

Nếu không có sự tương thích về gen di truyền, vị đô đốc cao quý của đế quốc và người đầu bếp tầm thường sẽ giống như hai đường thẳng song song vậy, không bao giờ có điểm chung.

Gemini thầm cảm ơn số phận của mình đã cho anh gặp được Fourth...

Gemini chống tay lên giường, động tác rất nhẹ nhàng, cẩn thận hôn lên mí mắt của Fourth. Sau khi hôn, anh lén lút lùi lại như một tên trộm, suýt nữa ngã ngửa ra sau. May mắn thay, thể lực của anh khá tốt, rất nhanh anh đã lấy lại được thăng bằng. Hít một hơi thật sâu, Gemini vuốt ngực để bản thân bình tĩnh hơn, rồi quay lại bàn tiếp tục đọc sách.

Bây giờ vẫn chưa muộn, anh có thể đọc và xem lại lý thuyết thêm một lúc nữa. Gemini nắm lấy lưng ghế, nhấc lên, rồi nhẹ nhàng kéo ra. Anh ngồi xuống, mở sách ra và tiếp tục học. Còn một tháng rưỡi nữa là đến kỳ thi. Anh không thể lơ là, anh phải cố gắng, anh muốn trở thành một người đàn ông xứng đáng để sánh vai cùng với Fourth - một đô đốc.

Con tàu anh đang ở hiện tại đang lơ lửng trên bờ biên giới, làm sao để đi thi?

"Không có gì phải lo lắng cả!", đội trưởng đã bảo anh như vậy, vì anh không phải là người duy nhất tham gia kỳ thi. Có năm mươi sáu người trong bộ phận sửa chữa cơ khí tham gia năm nay. Tại địa điểm nơi kỳ thi tổ chức sẽ được chuẩn bị tàu để đưa đón thí sinh vào ngày hôm đó, tín hiệu của rada dò quét cũng sẽ được tăng cường để tránh việc gian lận trong quá trình thi.

Gemini đặt bức ảnh sang một bên, cầm bút lên, bắt đầu ghi chép tài liệu và làm đề thi thử một cách nghiêm túc.

Phía sau, Fourth vốn dĩ nên ngủ thiếp đi, lại từ từ mở mắt ra, sờ sờ nơi Gemini vừa hôn, khi Gemini tới gần, cậu đã tỉnh lại, nhưng vẫn vờ như đang ngủ để xem Gemini định làm gì, không ngờ anh lại... hôn lên mắt cậu... Bối rối quá...

____________(-_-)_____________

- Cá kiếm xanh... _ John đang làm việc trong bếp, lấy một con cá từ tủ đông ra và đưa cho Gemini _ Loài cá này sống ở biển, là đặc sản của Deep Blue, chỉ cần dùng một ít rượu vang để khử mùi tanh là được. Vị rất ngọt và thanh. Phần mỡ ở bụng là ngon nhất, đem chiên nó với một chút muối là thành món ăn ưa thích của Tướng quân.

- Món ăn ưa thích của Tướng quân? _ Gemini đã nắm bắt được từ khóa mình muốn.

John nói:

- Tôi nghe mấy lão trong bếp nói rằng mỗi lần món bụng cá rán được dọn ra, Tướng quân sẽ ăn thêm hai chén cơm so với bình thường.

Gemini hớn hở:

- Được, vậy lấy cho tôi phần bụng của con cá kiếm xanh và... thêm phần gần đuôi nữa.

- Được, để tôi cắt cho cậu. _ John cầm con dao lên, và chẳng mấy chốc, phần mà Gemini cần đã nằm ngay ngắn trong bì nilon. _ Chỗ chúng tôi không giống như mấy cái chợ rau hay siêu thị ở ngoài kia, mỗi chỗ mỗi giá. Mà ở đây, bất kể cậu mua cá ở đâu, giá cũng như nhau cả, 225 tinh tệ một cân.

Lương tháng hiện tại của Gemini là 10.000 tinh tệ, đây là mức thu nhập nằm trong khoảng từ trung bình đến cao ở đế quốc. Theo số liệu được công bố năm 3018, mức lương trung bình của đế quốc chưa đến 14.000. 225 tinh tệ cho một cân cá, chậc.... không phải ai cũng có thể ăn được.

Nơi tàu Lord Jumu đang đóng quân cách rất xa thành phố, không có các khu mua sắm và giải trí, đúng hơn là không có nhiều nơi để tiêu tiền, nên Gemini về cơ bản thì tiết kiệm được một khoảng khá lớn, đa số tiền lương của anh đều dùng để đổ vào việc nấu ăn.

Anh suy nghĩ một lúc, giá cả cao hơn 20% so với những nơi anh từng ăn, nhưng việc này cũng dễ hiểu, vì vậy anh gật đầu nói:

- Cho tôi cái đầu cá kia nữa, dùng nó để nấu canh cũng rất ngon.

- Cậu là người gốc Hoa à? _ John cắt đầu cá, đặt nó lên cân.

Gemini nói:

- Đúng vậy!

- Có rất ít người ăn đầu cá, và hầu như tất cả những người sử dụng đầu cá để nấu ăn đều là người Trung Quốc, haha... _ John bỏ cái đầu vào cùng với phần bụng và đuôi, đưa cho Gemini _ Tổng cộng là 5,26 cân.

-     Để tôi chuyển khoản cho anh.

- Được....

Thay vì trực tiếp mang cá về ký túc xá, Gemini đã nhờ John mượn bếp, anh chia cá thành hai phần, một phần dùng để nấu, phần còn lại cất vào tủ làm lạnh nhanh, điều chỉnh nhiệt độ xuống còn âm 20 độ để có thể giữ được độ tươi cho cá hơn hai tháng. Phần gần đuôi cá được cắt thành từng khúc đều nhau, sau đó đem đi phi lê. Phần mỡ ở bụng cá được anh lọc da, ngâm rửa với rượu vang. Sau khi đã loại bỏ hoàn toàn mùi tanh, cho vào áp chảo đều cả hai mặt. Bên trong, chảo đã được phết một lớp dầu thực vật mỏng, không có mùi gì đặc biệt, để đảm bảo rằng sẽ không làm mất đi vị đặc trưng của chính con cá kiếm.

- Sở thích của cậu khá đặc biệt đấy nhỉ. _  John đứng khoanh tay nhìn Gemini nấu ăn _ Thông thường, vào thời gian nghỉ ngơi, mọi người sẽ chơi trò chơi hoặc đọc sách. Cậu là người đầu tiên tôi gặp sau 5 năm phục vụ trên con tàu này mà chạy vào bếp trong giờ nghỉ đó. Cậu cũng là người duy nhất mua nhiều nguyên liệu đến vậy từ ​​tôi.

Ánh mắt của Gemini vẫn luôn dán chặt vào phần bụng cá đang được áp chảo, vị ngọt và hương thơm của miếng cá sẽ bị mất đi nếu chiên quá thời gian cần thiết dù chỉ là một vài giây.

- Có lẽ là vì tôi đã từng là một đầu bếp chăng?

"Bây giờ thì lí do khiến tôi vào bếp nhiều hơn là muốn để cho người tôi thích thưởng thức các món ăn mà tôi làm.", Gemini nghĩ thầm.

- Tay nghề của cậu cũng rất gì và này nọ đó. _ John khen ngợi, mùi hương tràn ngập trong khoang mũi làm cho ông ta không kiềm được mà nuốt nước miếng liên tục, ông muốn yêu cầu Gemini bán cho mình một miếng nhỏ để nếm thử. Nhưng khi nghĩ đến giá của cá kiếm xanh, thôi quên đi, mỗi miếng cắn đều là một đồng tiền sao quý giá.

Thời gian chiên không được quá lâu cũng không được quá nhanh, tất cả các mặt của miếng cá đều phải có màu vàng đất, chính xác là nên để khoảng sáu phút. Gemini đặt bụng cá đã chín lên đĩa sứ trắng mà anh mang đến, rắc một nhúm muối khoáng màu xanh lam, và một chút rau mùi bào để làm tăng thêm hương vị cho món ăn.

- Cậu không cần dọn dẹp phần còn lại đâu, cứ để đó cho tôi. _ John niềm nở đề nghị _ Lần sau, nếu muốn dùng bếp thì cứ đến tìm tôi.

Gemini đặt chiếc nắp trong suốt lên đĩa.

- Được, tôi nhất định sẽ đến gặp anh nếu cần. Cảm ơn!

Gemini thu dọn đồ đạc rồi rời đi. Vài phút sau khi anh rời đi, trong bếp tràn ngập mùi cá rán. Bật quạt thông gió cũng vô ích. John chỉ biết thở dài bất lực, đi rồi cũng không tha...

- Chết tiệt, món cá đó của cậu ta nhìn ngon quá! _ John tức giận gào lên, ôm cái bụng đang biểu tình đi tìm đồ ăn. Không có cá kiếm xanh, ông chỉ có thể ngậm ngùi nhai đỡ hai cái bánh quy Socola trong tủ lạnh T^T Sao tôi lại khổ như thế này chứ!!!

__________(o_o)__________

Sau khi làm xong món bụng cá rán ngon lành, Gemini phấn khởi nhảy chân sáo về ký túc xá, mở cửa ra thì đã thấy Fourth thức dậy và đang đứng cạnh cabin trồng cây ngắm nghía những cây dâu tây bên trong.

- Tôi nghĩ tôi nên chào cậu một tiếng trước khi đi, như vậy lịch sự hơn. _ Fourth mỉm cười và quay lại nhìn Gemini.

Gemini nghĩ, đây thực sự là đức tính tốt, ừm, đúng vậy, nên tiếp tục duy trì và phát huy.

- Trong bếp có cháo, tôi sẽ nấu cháo cá phi lê cho anh. Ở đây còn có bụng cá rán, anh yên tâm không có nhiều dầu đâu.

- Làm phiền cậu rồi...

Gemini nói:

- Được nấu ăn cho anh là vinh dự của tôi. _ Anh nói thêm _ Nhưng đổi lại anh phải cho tôi nhiều cơ hội ở bên anh hơn.

Nói xong, Gemini hồi hộp chờ đợi phản ứng của Fourth. Thường ngày, Gemini rất nhút nhát, hiếm khi nói ra những lời như thế này, nhưng khi nghĩ đến những chiến lược theo đuổi tình yêu mà anh họ đã gửi cho mình, anh buộc phải can đảm nói ra nếu không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Thích thì phải nhích!!!

Gemini, một chàng trai mới chập chững tập bước đi trên con đường tình yêu, đang cố gắng học tập chăm chỉ.

Fourth - cũng là người mới bắt đầu học cách yêu - nói:

- Được...

- Vậy anh chịu khó đợi chút nhé, cháo cá phi lê sẽ xong ngay!

Gemini nhanh chóng bật bếp, cho mấy miếng cá đã phi lê vào cùng muối để khử mùi tanh lẫn vào cháo trắng đã nấu chín, nêm thêm bột ngọt và tiêu, cuối cùng chỉ cần rắc một nắm hành lá lên là xong.

- Anh mau nếm thử xem. _ Gemini nhìn Fourth đầy mong đợi.

Fourth bị Gemini nhìn với ánh mắt mong đợi, những cảm xúc kì lạ ở nơi sâu thẳm trong trái tim mà cậu dù đã cố nhưng vẫn không thể tìm được lời lý giải đang bắt đầu rục rịch muốn tràn ra, bao phủ lấy cả lồng ngực.

Khi cậu còn rất nhỏ, mẹ cậu đã ra đi, để lại cậu và người cha bận rộn chỉ biết mỗi công việc, đa phần thời gian của ông đều dành cho việc tập huấn binh lính ở biên giới, số lần ông về nhà chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Ngôi nhà rộng lớn của gia đình Fourth chỉ còn có mỗi cậu, mấy người giúp việc và những con robot vô cảm.

Khi lớn lên, cuộc sống của Fourth có thể tóm tắt bằng hai từ: học tập và rèn luyện, việc ăn uống đầy đủ cũng dần trở nên vô nghĩa đối với cậu. Thường thì, một ống thuốc bổ sung dinh dưỡng và một mẩu thức ăn khô là đã có thể giúp Fourth sống qua ngày.

Từ lâu, việc được ai đó để ý và chăm sóc từng bữa ăn đã trở thành một điều quá xa xỉ trong ký ức của Fourth.

Fourth đưa một thìa cháo vào miệng, thịt cá phi lê trắng mịn như bột, hạt cháo rất thơm và ngọt, gắp thêm một miếng bụng cá rán lên ăn thử, thịt cá rất tươi, ăn rất vừa miệng. Fourth nhìn Gemini rồi lại nhìn mấy món ăn trên bàn, đột nhiên... lạ quá... hình như khoé mắt có chút cay...

- Ừm... Ngon... Ngon lắm...

Gemini ngồi nhìn Fourth đang từ từ thưởng thức bữa ăn thì thấy vô cùng hài lòng, cảm giác còn ngon hơn lúc mình ăn gấp nhiều lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro