07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Fourth là người có phong cách ăn uống từ tốn và nhã nhặn nhất mà Gemini từng thấy, Fourth thực sự rất thích ăn bụng cá kiếm xanh. Dải mỡ dài nhỏ, óng ánh như miếng thạch, sau khi chiên sẽ có những biến đổi tinh tế về hương vị. Phần da cá được chiên vàng giòn, chỉ cần thêm một chút muối là có thể kích thích vị thơm ngon đặc trưng của thịt cá, làm bùng nổ vị giác của người ăn.

Gemini chỉ gắp một miếng nhỏ cho vào miệng sau đó đẩy hết qua trước mặt Fourth.

- Cùng ăn đi! _ Cậu đề nghị.

Gemini cười nói:

- Anh cứ ăn đi, tôi thích nhìn anh ăn hơn. _ Gemini cảm thấy lúc này, anh nhất định giống như bố mình, một người chồng dịu dàng, luôn thích ngắm nhìn vợ mình ăn uống ngon miệng.

Fourth có chút chưa thích ứng được, cảm giác này quá xa lạ đối với cậu.

Ăn xong, Fourth cũng không có lý do gì để ở lại nữa, đành phải trở về với công việc của mình. Đứng ở cửa, Fourth chỉ ra bên ngoài và nói:

- Tôi đi nhé!

Gemini bĩu môi, anh biết Fourth là tướng quân của quân đoàn, có trọng trách rất lớn, cậu không thể ở lại đây mãi, có thể ở bên cạnh anh cả đêm đã là chuyện ngoài sức tưởng tượng rồi.

- Tôi... Để tôi tiễn anh... _ Gemini nhìn Fourth, gương mặt trông vô cùng háo hức và mong đợi.

Fourth ngượng ngùng nói:

- Ờm... Tôi nghĩ chúng ta...

- Ồ... tôi biết rồi, tôi biết rồi. _ Gemini lập tức tỉnh táo lại, lý trí nói _ Không sao, tôi chỉ đứng đây nhìn anh rời đi thôi.

Fourth cười khúc khích trước vẻ mặt thất vọng của Gemini:

- Ừ...

Khi cậu quay người định rời đi, Gemini đột nhiên hét lên:

- Đợi đã!!!!

- Hả?

*Chụt~

Ngay khi Fourth vừa quay đầu lại, Gemini liền nhanh chóng bước tới, cúi đầu và hôn vào môi Fourth:

- Tôi quên hôn tạm biệt anh~

Fourth sửng sốt, ngày xưa cậu cũng thường thấy cảnh này giữa bố bà mẹ, nhưng sau khi mẹ mất, thì... không còn nữa.

- Anh cứ đến đây khi nào anh muốn, tôi chờ anh...

Gemini muốn nói cho Fourth biết rằng anh luôn ở đây, bất cứ khi nào cậu thấy mệt mỏi, cần được vỗ về, anh sẽ là người giúp cậu xua tan mọi ưu phiền, sẽ là người làm cậu vui vẻ...

- Được... _ Fourth do dự vài giây, sau đó mạnh dạn bước về phía Gemini, nhón gót chân và hôn nhẹ lên má anh _ Tạm biệt.

Gemini trợn to mắt, đưa tay chạm vào nơi mình vừa được hôn, cười ngại ngùng như một thằng ngốc, cứ e thẹn, bẽn lẽn trông không khác gì mấy cô thiếu nữ tuổi mới lớn. Lúc Gemini lấy lại hồn vía, Fourth cũng đã rời đi được một lúc rồi.

"Tiến triển rất tốt." Gemini nắm chặt tay, "Tiếp tục cố gắng thôi."

Không chỉ trong tình yêu, mà còn trong cả công việc. Buổi chiều hôm đó là tập huấn nhóm, với tư cách là bộ phận sửa chữa máy móc hậu cần, họ cần sửa chữa rất nhiều thứ, ngay cả những thứ nhỏ nhặt như thiết bị nấu nướng trong bếp. Đối với toàn bộ con tàu Lord Jumu, nơi nào cũng cần có sự hiện diện của họ.

Đội của Gemini chịu trách nhiệm sửa chữa mấy món vũ khí trên tàu. Đây là một công việc vô nghĩa, vì những vũ khí bị hư hỏng này cho dù có được sửa lại như mới cũng không dùng để trang bị cho binh lính. Sau khi sửa chữa, chúng sẽ bị xếp đống thành mấy chồng núi cao trong nhà kho, chờ tàu Lord Jumu trở về mặt đất và dỡ xuống căn cứ quân sự.

Về việc những thứ này khi đến căn cứ quân sự sẽ được đem tới nơi nào, Gemini và những người khác không cần phải biết. Dù sao thì cũng không phải để làm mấy chuyện gây nguy hiểm đối với lợi ích quốc gia.

Trong góc nhà kho khổng lồ, Gemini và một số thành viên khác trong nhóm đang cùng nhau sửa chữa vũ khí. Anh đang cầm một thứ giống như cái đĩa trong tay, có một cái khe nhỏ dùng để lắp đạn, và khi ném, nó có thể bắn ra 300 viên đạn mỗi giây.

"Khe lắp đạn bị hỏng rồi, cần phải thay cái mới thôi.", Gemini tự nhủ.

- Thật là nhàm chán quá điii... Chúng ta sẽ không thể sửa xong hết đống đồ này cho đến khi tàu trở về đất liền mất... _ Satang buồn chán nằm xuống, mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm vào trần nhà, ánh sáng trắng của đèn trần làm mọi người buồn ngủ _ Loại công việc vô nghĩa này, sao chúng ta phải làm chứ! Đám binh lính kia toàn là một lũ cơ bắp bạo lực, bộ mấy người không biết cách nâng niu, giữ gìn và bảo quản vũ khí sao, sao lại để bị hỏng nhiều như vậy chứ?!

- Những món vũ khí chất đống ở đây đều là hàng hóa thuộc hạng thông thường, được đế chế phân phối đồng đều ở khắp nơi, có đem đi bán lại cũng chẳng được bao nhiêu. _ Một thành viên trong nhóm nói.

- Đúng vậy, nghe nói chi phí dùng để phục vụ cho quân sự hàng năm của Trái Đất rất ít, chỉ cấp cho chúng ta có 100 triệu tinh tệ rồi bảo đi triển khai Chiến dịch Thập tự Vàng, số tiền đó còn không đủ để duy trì con tàu phụ Athena trong một năm, huống hồ là tàu chính như Lord Jumu. Chỉ huy của các quân đoàn hàng năm đều phải cố tích góp thêm sao cho đủ chi phí quân sự, chúng ta cũng không phải ngoại lệ...

Gemini dừng lại, anh biết chuyện này, không chỉ có Thập tự vàng của họ, mà còn có một số tướng quân khác cũng đang gặp khó khăn tương tự. Trong nước bắt đầu có nhiều người muốn giảm bớt số lượng quân đội để cắt giảm chi phí quân sự hàng năm, giữa các quốc gia trong đế chế cũng bắt đầu xảy ra nhiều cuộc tranh cãi. Bây giờ những người đứng đầu đế quốc đều là một bọn bảo thủ, chúng ủng hộ chính sách khắc khổ, và thái độ của chúng đối với binh lính đế quốc lại không mấy thân thiện.

- Người đang bảo vệ quốc gia là ai?

- Ai đang chiến đấu bằng mồ hôi xương máu?

- Thực sự nghĩ rằng hòa bình là tự nhiên mà có à?

Dưới ánh đèn ấm no của hàng ngàn gia đình trong đế chế, những binh lính vẫn đang hành quân, âm thầm bảo vệ họ trong bóng tối... Vậy mà...

Mọi người đều phàn nàn, và Satang có vẻ là người bức xúc nhất, mấy lời trách mắng cứ liên tiếp tuôn ra, không ai ngăn cản được. Mọi người đều bất mãn về cái cách đối xử khắc nghiệt của đế quốc đối với các tướng lĩnh của họ.

Vài tháng trước, tướng quân Fourth đã chạm trán với quân đội của lũ Zerg trong quá trình tuần tra biên giới và đã phát động một cuộc chiến đấu âm thầm, để ngăn chặn mối đe dọa đến quê hương, đồng thời không gây hoang mang lên công chúng.

Tuy nhiên, những người lính còn sống, kể cả đã chết, nhiều lần vẫn chưa nhận được phần thưởng xứng đáng. Theo thâm niên và thành tích quân sự của họ trong việc đánh bại Zerg, Tướng quân Fourth nên được thăng chức từ Đô Đốc, tức tương đương thượng tướng, lên thành vị lãnh đạo, người cầm quyền điều hành đất nước trẻ nhất của đế chế từ lâu rồi.

Lúc này Gemini đột nhiên thấy thật bất lực, khoảng cách giữa anh và Fourth giống như kích thước của thiên hà vậy, là vô tận.

- Tôi có thể lấy mấy bộ phận rời này được không? _ Gemini chỉ vào cái đống trông như đống phế liệu và hỏi người đội trưởng đang làm việc trong im lặng.

Đôi mắt nâu của đội trưởng di chuyển theo hướng Gemini đang chỉ.

- Cậu muốn tạo một cỗ máy Mecha nhỏ à?

- Đúng vậy. _ Gemini nói _ Tôi định làm một cái cao ngang cánh tay. Tôi nghĩ có một số bộ phận trong kho có thể sử dụng được. Tôi mang chúng đi được không?

- Được. _ Đội trưởng ngẩng đầu, không nhìn thấy gì ngoài một đống rác máy móc.

Có rất nhiều thứ có thể sử dụng ở đây, nhưng không có mấy người muốn mang linh kiện từ đây đi sử dụng, bởi vì nơi này đã là rác hỏng, có người còn không muốn sửa nữa. Bởi vì có sửa chữa cũng không có giá trị gì. Có thể lấy bớt đi được thì tốt.

Gemini hỏi:

- Tôi có cần phải trả tiền cho đống này không?

- Không cần đâu, khi ra ngoài chỉ cần điền vào mẫu đơn xin phép là được.

- Tôi hiểu rồi, cảm ơn đội trưởng.

Là một người đam mê Mecha, một người sắp thi và có khả năng vượt qua kỳ thi để trở thành một thợ sửa chữa Mecha bán chuyên nghiệp, sự hiểu biết về Mecha cần phải toàn diện, bao gồm tất cả các lĩnh vực .

*Ting... Ting...

Thiết bị đầu cuối cá nhân của mọi người đều đồng loạt reo lên, mọi người đều mở hộp tin nhắn ra để kiểm tra, là tin nhắn thông báo từ ​​trụ sở chính.

- Còn 30.000 năm ánh sáng là sẽ đến được hành tinh U167, cuối cùng chúng ta cũng có thể đặt chân lên mặt đất rồi. _ Satang reo lên _ Không biết có gì trên hành tinh này không nữa, có khi chỉ toàn là nước giống như hành tinh trước cũng nên, không có gì để làm. Tôi cần được thấy đất, cây xanh và ánh sáng mặt trời.

- Không phải cậu là một cái cây đấy ư?

(Ý của mẻ là nhỏ Satang này nó bị vô tri á :)))

Satang quát:

- Nín giùm! Cảm ơn!!

Trong không gian rộng lớn của vũ trụ, vẫn còn rất nhiều hành tinh mà con người chưa khám phá ra. Nhiệm vụ chính của các quân đoàn đồn trú tại biên giới là bảo vệ đất nước, đồng thời khám phá các hành tinh chưa được biết đến và phát hiện ra các nguồn tài nguyên có sẵn.

30.000 năm ánh sáng... Dựa theo tốc độ hiện tại của tàu Lord Jumu, sáng mai sẽ tới nơi.

- Dù sao thì cũng không cần phải vội. _ Satang huých khuỷu tay vào người Gemini tò mò hỏi _ Anh đang làm gì với đống bộ phận bỏ đi đó thế?

Bạn thấy đấy, đó chính là sự khác biệt giữa trưởng nhóm và thành viên nhóm.

Đội trưởng chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết Gemini định làm gì, trong khi Satang chỉ nhìn thấy một mớ hỗn độn các bộ phận.

- Tạo một con Mecha nhỏ.

Satang hiếu kì lật từng bộ phận lên xem:

- Đồ chơi cho trẻ em, nhà anh có con nít à?

Gemini mím môi cười, "Sắp tới sẽ có...", đáp:

- Coi như là làm trước đi.

- Anh đúng là một người cha tốt nhỉ. Chưa kết hôn đã muốn làm đồ chơi cho con cái rồi. Thật tuyệt vời...

Cuộc hôn nhân của Gemini diễn ra rất nhanh chóng và bí mật hầu như mọi người trên tàu đều không biết về chuyện này.

Sau khi điền xong mẫu đơn, Gemini mang những thứ này về trước. Mecha thu nhỏ khó chế tạo hơn nhiều so với Mecha có kích thước thường thấy. Thứ anh chuẩn bị làm ra không phải là đồ chơi bình thường, mà là đồ chơi có thể điều khiển từ xa, có chức năng tự vệ và có thể chiến đấu. Con Mecha này, nó cũng sẽ là một sự trợ giúp lớn cho kỳ thi của anh.

Những bộ phận Gemini có hiện tại chỉ là một phần nhỏ, con Mecha anh làm còn cần nhiều thứ nữa mới được hoàn thiện, nên Gemini đã phải lục tung "đống rác" lên nhiều lần.

Thời gian trôi qua rất nhanh, khi đèn trên tàu bật sáng, Gemini đã mặc bộ đồ chiến đấu và đi đến quảng trường để tập hợp. Trên màn hình lớn phía trước, hình ảnh của U167 đã được chiếu lên, đó là một hành tinh màu xanh lam giống với hành tinh mẹ, với rất nhiều màu xanh của cây đang bao phủ.

Ngay khi màn hình thay đổi, hơn mười con robot xuất hiện. Người dẫn đầu có mật danh là Code Zero, là người máy của tướng quân Fourth. Những con robot này cao gần chục mét, với cơ bắp bằng thép chắc khỏe, có mang theo vũ khí, trông vô cùng to lớn và hùng mạnh. Lớp sơn phủ màu đen khiến chúng trở nên bí ẩn như chính vũ trụ sâu thẳm ngoài kia.

Có AI trong Mecha, bọn chúng đã điều khiển cho các Mecha cao lớn quỳ một chân xuống. Fourth, người đang mặc quân phục chiến đấu, khuỵu gối, bật nhảy một cú thẳng vào buồng lái. Những người khác cũng đồng loạt nhảy theo sau cậu. Cửa sập của tàu Lord Jumu mở ra, và dưới sự chỉ huy của Code Zero, các Mecha bắt đầu đi ra ngoài, hướng về U167 cách đó không xa.

Hình ảnh trên màn hình lại thay đổi, trở thành cảnh tượng bên ngoài của tàu Lord Jumu. Sáu mươi chiến hạm đang vây quanh tàu, chờ lệnh xuất phát. Mặc dù toàn bộ hạm đội đều im lặng, nhưng vẫn cảm giác như có tiếng nói đe dọa thầm lặng, vang văng vẳng bên tai.

Gemini phấn khích đến mức muốn được đi theo, chiến đấu cùng Fourth.

Màn hình dừng lại và phó đội trưởng trên bục cao bắt đầu nêu nhiệm vụ.

Gemini, nhanh chóng kiềm chế sự phấn khích của mình, tập trung lắng nghe một cách cẩn thận. Bộ phận máy móc hậu cần của họ sẽ kết hợp hành động cùng với bộ phận thăm dò mặt đất. Đội sửa chữa của Gemini sẽ hoạt động chung với đội thăm dò mã hiệu 88, chịu trách nhiệm về khu vực Z của hành tinh U167 (vĩ độ từ 59°26' đến 99°03' bắc, kinh độ từ 135°25' đến 179°30' tây).

Sau khi lên phi thuyền nhỏ, Gemini nhìn thấy đội thăm dò đã đợi sẵn từ lâu, đều đã chuẩn bị xong trang bị vật dụng cần thiết, và đang trong trạng thái sẵn sàng hành động. Bọn họ đều vô cùng cao lớn và lực lưỡng, trung bình những người đàn ông đều cao hơn 1,8 mét và những người phụ nữ thì cao hơn 1,75 mét, tổng cộng có tất cả 50 người.

- Tên tôi là Jimmy, và tôi là đội trưởng của đội này. Mong mọi người chú ý nghe theo chỉ thị của tôi khi đáp xuống mặt đất. _ Một người đàn ông bước ra, vẻ mặt trông có chút dữ tợn với một vết sẹo dài bên mắt trái, dõng dạc nói.

Jimmy bắt đầu chia phân đội ra thành nhiều nhóm nhỏ và phân bổ nhiệm vụ, khu vực cụ thể cho từng nhóm. Đội thăm dò được chia thành 5 nhóm, mỗi nhóm gồm 10 người và thêm một thợ sửa chữa máy móc từ đội của Gemini.

- Chúng tôi sẽ bảo vệ an toàn cho anh, anh không cần lo lắng.

Đội trưởng Jimmy và đội trưởng của Gemini rõ ràng là người quen, và tất nhiên, nhóm của hắn sẽ chọn đội trưởng của anh làm người đi cùng. Sau nhiều lần thảo luận, việc chia nhóm cũng hoàn thành.

Satang vô cùng tức giận đối với thái độ của bọn họ, đến mức muốn lao đến đấm vào mặt bọn người bên đội thăm dò ngay lập tức nếu không bị Gemini ngăn cản. Gemini chỉ biết thở dài rồi lắc đầu, không thể vì chuyện này mà gây ra mối bất hoà giữa hai bên được. Đội trưởng thì ít nói, không dám cầu phúc lợi, các thành viên trong đội cũng không được tôn trọng.

- Đừng! Không đáng đâu!... _ Gemini bình tĩnh nói.

- Anh không thấy tức giận sao? _ Satang tức đến phồng cả má, tự biến bản thân thành một con cá nóc.

Gemini nói:

- Có tức, nhưng tôi sẽ không vì thế mà cãi nhau một cách bốc đồng, tôi sẽ tìm cách xoay chuyển tình thế. Đội trưởng, anh ta thờ ơ với cả thế giới, không quan tâm đến bản thân, chúng ta hay người khác, chúng ta chỉ có thể tự mình tìm cách. Satang, cãi nhau cũng vô ích thôi!

Satang nản lòng:

- Đội trưởng không thèm quan tâm đến bất cứ chuyện gì, anh ấy ngày càng im lặng, anh ấy chỉ biết mỗi làm việc và làm việc thôi, haizz...

Satang nhìn ra ngoài cửa sổ, hạm đội của họ đang tiến gần đến hành tinh U167 hơn, rất nhiều tàu vũ trụ khác ở xung quanh cũng đang tiến lên, mục tiêu của họ đã không còn xa.

"Không biết Fourth đã đáp xuống hành tinh này an toàn chưa nhỉ?", anh tự hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro