09

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Code Zero hiện đang ẩn mình trong những tán cây cao, nhìn xuống đám đông bên ngoài khu rừng.

Mark vừa quan sát màn hình vừa lấy một tuýp ống dinh dưỡng cho vào miệng. Vừa ngậm miệng lại, Mark đã vội phun hết ra ngoài, lấy ngay chai nước uống lấy uống để:

- Eo, loại người não kém phát triển nào lại nghĩ ra được cái mùi vị kinh tởm này vậy?! Rõ ràng là thịt nhưng lại lẫn thêm mùi vị của xoài, vị giác của hắn ta có vấn đề à?? _ Mark chán ghét vứt tuýp dinh dưỡng trên tay sang một bên, cúi đầu kiếm xem còn gì có thể ăn được không. Trong hộp chứa đầy các tuýp thức ăn dinh dưỡng nhưng chẳng có lấy một cái có mùi vị bình thường, thật là đáng thất vọng.

- Ôi trời, mấy người chuyên gia dinh dưỡng này não con gì thế, sao lại tranh nhau làm thịt hương trái cây hết thế này? _ Mark buồn bã nhận ra rằng thực phẩm bổ sung hương xoài lại là hương vị mà hắn chấp nhận được nhất, còn những chiếc bánh quy nén khô khốc, dày cộm như mấy viên gạch đằng kia thì đến nhìn còn không muốn huống hồ chi là ăn.

Nằm sõng soài trên ghế, Mark yếu ớt nói:

- Tôi sắp chết đói vì đống thuốc bổ sung dinh dưỡng quái đản này rồi!! Fourth, cậu nên nói chuyện với nhân viên hậu cần rồi lấy một ít thuốc bổ sung dinh dưỡng có hương vị bình thường đi!

- Lô hàng đó được phân phối trực tiếp từ trên xuống!

Mark khịt mũi hai lần:

- Bộ mấy người ở trển không biết cái thứ này khó ăn lắm hả? Mau mau bảo bọn họ cấp cái gì có thể ăn được cho chúng ta đi! Tôi không thể làm việc với cái bụng đói được đâu!

- Mark, tôi nhớ là cậu đã nói cậu muốn trải nghiệm chuyến đi thực tế tới U167 mà? Sao không cút xuống kia kiếm gì đó để nghiên cứu đi? _ Fourth phớt lờ lời phàn nàn của Mark nói.

Mark giơ cuốn sách điện tử lên che mặt:

- Tôi không tìm thấy thứ gì đáng để xuống xem cả!

Fourth bất đắc dĩ cười trừ, tiếp tục nhìn về phía Gemini và những người khác. Tất cả các hành tinh chưa được khám phá trong khu vực cậu đóng quân đều thuộc về tài sản của Thập Tự Vàng. Bằng cách khám phá những hành tinh chưa được biết đến này, phát hiện ra những thứ hữu ích, rồi đánh giá giá trị của các hành tinh, từ đó có thể cân nhắc xem có nên niêm yết các hành tinh để bán hay không.

Đây là kết quả của cuộc đàm phán giữa quân đội và Viện Đại biểu Hoàng gia.

Ban đầu, số tiền cho chi tiêu quân sự do Hạ viện đưa ra ít hơn nhiều so với chi tiêu thực tế. Sau nhiều lần phản đối, bàn bạc, đề nghị và thuyết phục, quân đội đã đạt được kết quả như mong muốn.

Sau khi hành tinh mới phát hiện được rao bán thành công, quân đội sẽ giao 20% thu nhập cho quốc gia, phần còn lại sẽ do quân đội sở hữu, có thể nói là một khoản lợi nhuận khổng lồ. Cho nên, những gì các quân đoàn, bao gồm cả Thập Tự Vàng, thích làm khi tuần tra biên giới, chính là khám phá các hành tinh chưa biết và tìm kiếm những thứ có giá trị.

- Cậu nhóc nhà anh đang làm gì thế? _ Mark, người đang cố nhai vài miếng thịt xay nhuyễn hương xoài trong sự hoài nghi nhân sinh về tính mạng của mình, phát hiện Gemini trên mặt đất có động thái bất thường. Cậu ta mang theo một chiếc bếp di động và... đang nấu mì?!

- Fourth, chúng ta xuống dưới đi, tôi tìm được thứ để nghiên cứu rồi. _ Mark đẩy kính lên, khóe miệng nhếch lên và nở một nụ cười thú vị.

Fourth nhìn anh không phản đối:

- Được thôi!

Bây giờ đang là giờ ăn trưa. Cho dù có là siêu chiến binh nhưng họ vẫn là con người, không phải những cỗ máy bằng sắt bằng thiết mà chỉ cần pin để hoạt động. Họ cần phải nghỉ ngơi và ăn uống. Trên bãi đất bằng phẳng cách khu rừng 500 mét, Papang ra hiệu cho mọi người dừng lại để nghỉ giải lao. Mọi người cùng nhau dựng trại, ngồi xuống, uống nước và ăn mấy tuýp thức ăn dinh dưỡng. Có bốn mươi phút để nghỉ ngơi.

Milk lấy một ống thuốc bổ sung dinh dưỡng hương đào. Bao bì thành phần ghi rõ ràng là có cá, gà và nhiều loại rau. Lượng calo... chất béo... carbohydrate... protein... Tất cả đều hoàn hảo để con người nạp lại năng lượng trong các chuyến đi xa như thế này.

Nhìn ống thuốc với ánh mắt chứa đầy vẻ ghê tởm, Milk miễn cưỡng đưa nó vào miệng.

- Mỗi lần đi làm nhiệm vụ, tôi lại nhớ tới nhà hàng trên tàu. Cá mập khô do ông già Bob làm còn ngon hơn nhiều so với mấy loại thực phẩm bổ sung dinh dưỡng này...

- Quên đi, so với cá mập khô hôi thối của lão, tôi thà ăn đồ khô nén còn hơn. _ Foei râu quai nón xé toạc một gói thực phẩm khô nén bằng răng, để lộ ra thứ đồ khô bên trong màu nâu bóng loáng nhưng cứng như đá. Nếu cắn trực tiếp bằng răng, bạn có thể tốn một mớ tiền để làm lại răng mới _ Tôi nghĩ Bob già sẽ là một đầu bếp giỏi nếu lão không làm món cá mập khô. Thịt cừu nướng của lão thực sự rất ngon...

- Đúng, đúng! Món đấy ăn rất ngon, nguyên liệu cũng rất thơm. Tôi thích nhất là lớp vỏ giòn của thịt cừu nướng. Vừa đậm đà vừa béo. Âm thanh phát ra khi cắn vào lớp vỏ thật sự rất tuyệt. _ Milk nuốt một ngụm nước miếng, đầu mũi cô ấy dường như ngửi thấy được cả mùi hương thơm lừng khi nhắc đến món thịt cừu nướng _ Nó ngon tới nỗi tôi phải liếm tất cả các đầu ngón tay sau khi ăn xong chỉ vì tiếc.

- Ực....

Mọi người đều không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Đột nhiên, ai cũng cảm thấy các chất dinh dưỡng và thức ăn khô bị nén trong tay trở nên khó nuốt hơn.

Gemini ở một bên, không nghe thấy họ đang nói gì, anh đang suy nghĩ xem trưa nay ăn gì, có thể là mì hoặc cơm, hoặc hoành thánh cũng được.

Gemini cởi balo ra, lấy ra một chiếc bếp gấp, là loại thường thấy trong khi hành quân. Chiếc nồi được làm từ nhiên liệu rắn tìm thấy trên một hành tinh nào đó. Cách sử dụng cũng rất đơn giản và an toàn. Nó có thể tự cháy khi tiếp xúc với oxy, cũng có thể tự dập tắt khi bị tách khỏi oxy, và lửa của nó cũng rất ổn định.

Gemini đổ một chai nước vào nồi, mở van ở đáy bếp, không khí tràn vào, một mẩu nhiên liệu nhỏ màu đen đột nhiên xuất hiện trong ngọn lửa, sức nóng rất đáng kinh ngạc.

Lưỡi lửa liếm đáy nồi, trong nước bắt đầu xuất hiện những bọt khí nhỏ, bọt khí bắt đầu lớn dần, nước trong nồi cũng dần sôi lên. Gemini cho mì vào, cùng với rau củ sấy khô. Sau khi vớt mì trong nồi ra, chỉ cần cho nước sốt thịt đã chuẩn bị trước vào và trộn đều là sẽ có ngay một món mì trộn ngon lành.

Gemini đột nhiên cảm thấy không khí xung quanh có gì đó không ổn, anh nhanh chóng quay lại thì nhìn thấy hàng chục con mắt sắc lẹm đầy vẻ háo hức, thèm thuồng đang nhìn anh, miệng thì cứ chảy nước bọt không ngừng. Gemini có tính cảnh giác vô cùng cao. Trực giác của anh luôn chính xác, không cảm nhận được có nguy hiểm nào ở gần, vì vậy anh đã không rút vũ khí ra.

Milk hiện đang có mối quan hệ tốt nhất với Gemini, vì vậy cô phóng đến sát anh và hỏi:

- Cậu đang làm gì vậy?

- Mì trộn. _ Gemini thản nhiên đáp.

Rau củ sấy khô không thể so sánh với rau củ tươi, nhưng anh cũng không quá lo lắng về việc bị mất chất dinh dưỡng trong quá trình nấu, vì khi tiếp xúc với nước, rau củ sấy khô bắt đầu hấp thụ nước và nở ra. Có vài lát bí ngòi, cà chua, rau diếp, bắp cải và cà rốt thái hạt lựu. Loại rau củ sấy khô này được bán riêng trong cửa hàng ở trên tàu và rất đa dạng. Gemini đã mua loại mà anh thích.

Nhìn thấy mì đã gần chín, mọi người không biểu lộ gì thêm, chỉ biết ngồi nhìn. Hành động của Gemini thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, gắp mì đã nấu chín vào bát, vớt hết cả rau trong nước dùng. Đặt bát xuống, Gemini lấy một gói nước sốt thịt từ trong túi ra, trực tiếp đổ vào bát. Dưới tác động của nhiệt, lớp ngoài giống như bao bì nhựa tự nhiên tan chảy, mùi thơm của nước sốt thịt lập tức tỏa ra và đột nhập vào khoang mũi của mọi người.

- Mùi thơm quá... _ Milk lẩm bẩm.

Foei: "Chắc là ngon lắm."

Papang: "Nó có vẻ tốt hơn thức ăn khô nén và thực phẩm bổ sung dinh dưỡng nhiều..."

Đột nhiên, Papang hét lên:

- Trung sĩ Norawit!

Gemini đặt bát xuống, đứng dậy và chờ lệnh:

- Vâng!

- Trung sĩ, chúng ta đang làm nhiệm vụ chứ không phải đi dã ngoại. Ai cho phép cậu mang theo bếp và thức ăn?

- Báo cáo thưa Thiếu tá, theo Chương 5, dựa trên Bộ luật quân sự, Mục 36, Điều 12 quy định rằng thực phẩm mà binh lính mang theo trong quá trình thám hiểm các hành tinh chưa biết trong vũ trụ không chỉ giới hạn ở các chất bổ sung dinh dưỡng và thực phẩm khô nén. Phụ lục nêu rõ rằng binh lính có thể được mang theo một bếp lò tiêu chuẩn quân đội và một số thực phẩm được cung cấp để tạo điều kiện cải thiện khẩu phần ăn trong các hoạt động đường bộ đồng thời nhằm đảm bảo sức khỏe thể chất và tinh thần của binh lính.

Papang dừng lại một lát, vội vàng mở máy tính cá nhân ra, nhập mật mã quân sự tra thông tin lưu trữ bên trong. Anh ta phát hiện ra có quy định như vậy thật, phần phụ lục ở cuối bài viết đã quy định rõ ràng hệ thống bếp di động được phép mang theo phải như thế nào, còn đồ ăn thì không được như thế nào, chẳng hạn như không được có mùi, không có gai và xương, không gây trở ngại cho người khác, v.v...

Những người khác cũng đồng loạt mở máy ra kiểm tra, Keen vừa kinh ngạc vừa sợ hãi hét lên:

- Cậu ta còn thuộc lòng cả quân lệnh, trời ạ...

Những người lính "già" đồng loạt quay qua nhìn nhau, vẻ mặt kinh hãi. Bộ luật quân sự có hơn 5.000 trang, 300 mục, hàng chục nghìn điều lệ, bao quát mọi mặt về cuộc sống chiến đấu của người lính.

- Thật tuyệt vời... _ Foei nhìn vào màn hình trên thiết bị đầu cuối cá nhân của mình, rồi nhìn Gemini và thở dài ngưỡng mộ.

Đội trưởng Papang ho nhẹ một tiếng, vô tình liếc nhìn ba lô của Gemini:

- Trung sĩ, anh còn mang theo đồ ăn gì nữa không?

- Thưa Thiếu tá, ngoài ra còn có gạo, hoành thánh, giăm bông, v.v., đây là thức ăn cá nhân của tôi cho hoạt động đường bộ trong năm ngày ạ!

Trong chiến dịch này, mỗi đội có bốn ngày để khám phá U167. Để phòng hờ, Gemini đã chuẩn bị thêm một ngày lương thực nữa.

- Trung sĩ, món đấy có thể ăn được chưa?

Không phải Papang nói, cũng không phải những người khác trong đội nói, mặc dù đây cũng là tiếng nói từ đáy lòng của họ. Đó là một giọng nói xa lạ, mọi người nhìn về nơi phát ra tiếng nói thì thấy con một robot màu đen đang di chuyển từ xa đến gần. Sau khi hạ cánh, buồng lái mở ra. Tướng quân Fourth bước ra trước, sau vài cú nhảy tuyệt đẹp và kỳ diệu, cậu đã an toàn đáp xuống mặt đất. Sau đó, người đã phát ra câu nói kia, trông có vẻ hơi ngượng ngùng, chật vật leo xuống với sự trợ giúp của AI trong Code Zero.

Đó là một chàng trai trẻ mặc áo blouse trắng, gương mặt đang cố nặn ra biểu cảm nghiêm nghị.

- Tướng quân! _ Mọi người đều đứng nghiêm và chào _ Đại tá!

Fourth đáp lại lời chào:

- Xin chào mọi người.

Mark không quá cầu kỳ, thân là một đại tá, nhưng trông không khác gì những người lính bình thường. Sau khi chào hỏi đơn giản, hắn chuyển sự chú ý sang những sợi mì mà Gemini chưa kịp ăn:

- Đó là món gì vậy?

Gemini trả lời:

- Thưa Đại tá, đó là món Spaghetti Bolognese.

- Đưa tôi xem. _ Lòng bàn tay trông có vẻ nhợt nhạt duỗi ra, như thể Mark vừa mới nếm trải qua hương vị của ngày tận thế vậy.

Gemini, xin nhấn mạnh là KHÔNG HỀ CỐ Ý đi gặp Fourth, mà chỉ đem mì đưa đến trước mặt Mark thôi. Mark ngửi thấy mùi mì, không hiểu sao lại cười gian với Fourth, nói:

- Có vẻ ngon đấy, Trung sĩ. Tôi sẽ cho cậu một cơ hội để giúp đỡ đồng đội của mình, làm hết đồ ăn trong ba lô cho mọi người nếm thử đi!

Những người khác trong nhóm nhìn nhau, họ cảm thấy có chút áy náy vì việc ăn khẩu phần ăn mà Gemini đã cẩn thận chuẩn bị có chút không phải phép.

Gemini không ngần ngại:

- Vâng, thưa Đại tá!

Năm ngày lương thực cho một người chắc chắn sẽ không đủ cho cả mười ba người có mặt ở đây, vì vậy Gemini cố gắng hết sức để đảm bảo rằng mỗi người đều có một phần.

Fourth ngồi trên tảng đá, nhìn vào loạt tài liệu chưa được xử lý trên máy tính cá nhân. Là thủ lĩnh của hàng chục ngàn binh lính, ai cũng sợ hãi cậu, tất cả đều không dám lại gần cậu nửa mét. Ngược lại, Mark đã hòa nhập vào đội và đang nếm thử đủ mọi loại thức ăn. Fourth đã quen với điều đó. Cậu chỉ biết làm bạn với những cỗ máy Mecha trong lúc chiến đấu và luyện tập.

Một cái bát đột nhiên được đưa ra trước mặt Fourth.

Fourth ngước lên, nhìn theo cánh tay đang vươn ra thì thấy khuôn mặt dịu dàng của Gemini.

Gemini chớp chớp mắt nhìn Fourth:

- Tướng quân, mời dùng bữa~

Fourth liền mềm lòng, cười trìu mến đáp:

- Cảm ơn cậu, Trung sĩ Gemini.

Gemini hạ giọng nói:

- Súp thịt bò tôi làm có thịt bò thái lát, miến ngâm mềm, nấm hương, đậu phụ khô, rau củ sấy khô và một quả trứng chiên.

Cơm ngâm được làm từ gạo mà Gemini đã nấu trước. Nó đã được đóng gói, hút chân không và để trong balo. Khi nấu, chỉ cần cho trực tiếp vào nước. Gemini cũng cẩn thận đóng gói chân không và mang theo những lát thịt bò dày dùng để nấu súp cùng một quả trứng để chiên ăn kèm cơm, tất cả anh đều chỉ chuẩn bị một phần duy nhất dành cho một người duy nhất.

Gemini thật tâm muốn dành cho Fourth tất cả những điều tốt đẹp nhất mà anh có.

- Cậu đã ăn gì chưa?

Gemini nói:

- Tôi vừa ăn xong bát mì kia rồi, vẫn còn no lắm!

- Ừm... Vậy thì tốt... _ Fourth ngượng ngùng nói, đây là lần đầu tiên cậu làm vậy, thể hiện sự thân mật ở nơi có nhiều người.

Gemini như được tiếp thêm năng lượng, trong lòng tràn ngập vui mừng, cảm giác còn tốt hơn là ăn một bữa thịnh soạn. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa hai người vẫn là bí mật, trước khi Fourth công bố, anh sẽ chú ý hơn về hành động và lời nói của mình.

Mark đang chạy loạn ở xung quanh thì đột nhiên xuất hiện từ sau lưng và lên tiếng:

- Quao, có phải cách đối xử của cậu với Tướng quân có chút đặc biệt so với chúng tôi không hả?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro