Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau gần nửa tiếng trong phòng tắm, Fourth với một chiếc khăn quấn ngang hông, ung dung bước ra ngoài. Mái tóc bết lại trước trán, từng giọt nước nhiễu nhãi nơi vùng cổ săn chắc. Bờ vai săn chắc khỏe mạnh, từng múi cơ hiện rõ mồn một, cơ bụng hắn phảng phất vài giọt nước long lanh. Nam nhi phải là như thế, hơn hết lại còn là bậc nam nhi lăn lộn giang hồ, từng vết tích trên cơ thể hắn đều phủ đầy hơi sương hòa cùng máu đã đổ xuống biết bao nhiêu lần, là nhiều đến mức không thể đếm xuể. Hắn liếc nhìn Gemini trên giường, liền mò đến xem Gemini đã ngủ chưa.

Fourth chậm rãi mò lên giường, cố gắng nhẹ nhàng để không phát ra bất kì âm thanh nào. Hắn thận trọng đến cả hơi thở, nhẹ nhàng chậm rãi như một chú mèo con. Fourth ở trên người Gemini, chăm chú nhìn sắc mặt của Gemini.

Lúc ngủ, khí thái bức người của Gemini vẫn không lu mờ.

Fourth lại cảm thấy lúc ngủ Gemini càng quyến rũ hơn.

"Tắm gì mà lâu vậy? Em ở trong đó gần nửa tiếng rồi đấy." Gemini bỗng mở mắt, vòng tay lấy ôm chặt thắt lưng Fourth, ghì chặt vào lòng.

Giọng nói Gemini trầm ấm, Fourth không hiểu tại sao đối với bản thân hắn, thanh âm này mang đầy uy vũ, quyền lực tràn trề.

Hắn không thể nói cho Gemini biết, hắn lại vì một chút cử chỉ giọng nói của Gemini mà tự "an ủi" bản thân.

Hắn đường đường là nam tử hán, hắn không phải loại đồng tính luyến ái ngoài kia, nhưng tại sao hắn trở nên như vậy?

Hình như, hắn chỉ trở nên như vậy với một người.

"Đệt.... buông ra đi. Anh ôm chặt như thế, rớt cái khăn thì biết làm sao?"

Fourth xoay người kéo kéo lại chiếc khăn, cả hắn và Gemini đều đang trong tư thế rất ám muội, có trong sáng cỡ nào thì khi nhìn vào hai người đàn ông cùng trên một chiếc giường, một người chỉ quấn mỗi khăn ngang hông, đè lên trên người còn lại, có ai lại suy nghĩ đây chỉ là tình đồng chí?

Gemini nghe lời buông Fourth ra, hắn ngồi dậy đi đến tủ quần áo, quăng cho Fourth một chiếc áo thun đen với chiếc quần thụng màu trắng. Fourth nhận lấy, mặc chiếc áo vào.

Nhưng khổ nỗi, Fourth đang mặc áo mà người ta cứ ngỡ hắn mặc đầm.

Áo của Gemini là size XL, vốn dĩ Fourth chỉ mặc khoảng size M nên bây giờ nhìn hắn như đang bơi trong chiếc áo thùng thình kia vậy.

"Má..."

Fourth bất lực nhìn chiếc áo che phủ gần đến đầu gối hắn, hận chỉ không thể cầm kéo cắt phăng đi cho rồi.

"Phụt! Haha! Xin lỗi em, nhưng mà... nhìn em đáng yêu thật."

Gemini nhìn hắn, nhịn không nổi nữa mà bật cười thành tiếng, cười đến híp cả mắt. Fourth liếc nhìn Gemini, hắn muốn đập cho Gemini một trận ra trò. Fourth tiến lại, dùng chân đạp Gemini một cái.

Nhưng không may, chiếc khăn quấn ngang hông hắn rơi bộp xuống đất.

Phần dưới Fourth tuy không lộ bộ phận nhạy cảm nhưng để lộ bắp chân rắn chắc, làn da mềm mại nhưng vẫn có phần săn chắc lấp ló giữa mảnh vải trắng.

Lại có khác nào một thiếu nữ e thẹn mới lớn nhỉ, haha.

"Mẹ kiếp!"

Fourth bực bội cầm lấy chiếc quần xỏ vào, Gemini thấy điệu bộ luống cuống của hắn càng lăn ra cười bò. Chiếc quần này coi như vừa với Fourth đi, nhưng nó lại dài ngoằng chạm đến sàn nhà, che mất đi bàn chân hắn. Trông Fourth với bộ quần áo của Gemini, thật giống với một đứa trẻ 1m4 hơn là một thiếu niên 1m78.

"Cười cái mẹ gì?!"

Hắn cầm lấy chiếc khăn tắm phang thẳng vào mặt Gemini. Gemini cười cười gỡ khăn xuống, đi đến trước mặt Fourth, quỳ một chân xuống, nhẹ nhàng gấp nếp quần lên đến mắc cá của hắn.

"Nếu để ống quần dài đến chạm sàn là không tốt đâu, em đi sẽ ngã."

Gemini chỉnh bên còn lại của ống quần, sau đó cẩn thận xem xét cân đối chưa mới đứng dậy, nhìn Fourth cười xòa, bàn tay yên vị trên mái tóc ẩm ướt của hắn. Fourth lẳng lặng nhìn Gemini, hắn dường như có một chút gì đó với Gemini rồi. Là cảm xúc ái mộ, hắn ái mộ Gemini. Một con người quang minh chính đại, có tất cả mọi thứ trong tay. Gemini đạt đến đỉnh cao của danh vọng mà không cần nhuốm máu bất kì ai. Còn hắn, hắn vốn dĩ không có được hậu thuẫn từ gia đình lớn mạnh như Titicharoenrak, hắn phải nhờ đến Akin Korawat để nương tựa, phải lăn lộn nơi giang hồ, nơi máu đổ nhuộm tanh cả hai bàn tay, nơi chỉ có kẻ tàn nhẫn nhất mới là kẻ chiến thắng.

"Em suy nghĩ cái gì vậy?" Gemini ngạc nhiên nhìn vẻ mặt trầm tư của hắn, nghiêng đầu hỏi.

"Không có gì, chỉ là suy nghĩ lát nữa sẽ được ăn gì thôi."

Fourth bất giác nở một nụ cười, thản nhiên khoác lấy cánh vai Gemini, cùng nhau đi xuống nhà.

Phòng bếp to lớn, chiếc bàn dài có thể chứa đến chục người, phía bên góc bàn đã thấy Janhae ngồi đấy, tự tay sắp xếp lại chén dĩa.

"A cậu Nattawat, cậu xuống rồi à?"

Janhae nhìn thấy hai người, liền đứng dậy chào. Cô không dám nhìn Gemini, cũng không dám gọi tên, bởi vì Gemini rất ghét Janhae gọi tên mình.

"Chào cô Janhae, tôi cũng vừa mới tắm xong thôi. Mà, tất cả những thứ này là..."

Fourth liếc chiếc bàn đầy ắp đồ ăn nóng hổi, tuy đều là những món ăn đơn giản nhưng được trang trí rất cầu kì. Hắn lại thắc mắc, một người phụ nữ hoàn hảo như vậy, tại sao Gemini lại không ưng vậy chứ?

Sau này hắn mới biết sự thật về tài nấu ăn của Janhae đỉnh cao đến mức nào.

"Vâng, vì hôm nay có cậu Nattawat đến nên tôi đã nấu những thứ này. Tôi không biết cậu thích món gì, nhưng tôi đặc biệt nấu những món ở miền Nam cho cậu, mong cậu sẽ thích."

"Trùng hợp thật, khẩu vị tôi thích đều là những món miền nam. Nhìn đồ ăn bày biện hấp dẫn thế này, tôi cũng không khách sáo nữa."

Fourth kéo ghế ngồi đối diện với Janhae, liếc nhìn mâm đồ ăn đầy ắp trên bàn. Hắn không nói ngoa, hắn đặc biệt thích mãn kaeng matsaman, món cà ri mang phong cách Ấn Độ kết hợp cùng bạch đậu khấu, đinh hương, quế và các xiên thịt nướng với nước sốt đậu phộng cay.

Fourth sực nhớ điều gì, liền quay lại nhìn Gemini. Hắn chợt nhớ Gemini cũng từ Phuket mới chuyển công tác về đây, Janhae nấu những món này còn dành cho Gemini.

Gemini nhìn thấy ánh nhìn quái lạ của Fourth, bản thân cũng hiểu Fourth đang nghĩ gì. Hắn kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Fourth, gương mặt lạnh tanh.

"Nè..... tôi biết anh không thích Janhae, nhưng ít nhất phải ngồi cùng cô ấy chứ."

Fourth quay sang nói với Gemini, nhưng là ghé sát vào tai Gemini mà nói.

"Chúng ta ăn thôi." Gemini phớt lờ câu nói của Fourth, lẳng lặng cầm đũa đưa cho hắn. Fourth đành im lặng nhận lấy đũa, quay sang nhìn Janhae. Ánh mắt Janhae đầy bi thương, cô chỉ im lặng nhìn Gemini. Hắn cảm thấy cô gái này, tuy có chút ma mãnh nhưng thật lòng yêu Gemini, ánh mắt kia tràn đầy tình cảm cho Gemini.

"Cô Janhae, món này ngon thật đấy."

Hắn gắp lấy một que xiên thịt nướng, đưa đến miệng cắn một miếng. Thịt ngọt lại mềm, cay mặn vừa phải tan chảy trong lưỡi, thật khiến đầu óc thoải mái. Janhae nhìn thấy hắn ăn ngon miệng như vậy cũng cười theo.

"Cậu thích là được rồi. Nhưng mà không cần gọi là cô Janhae nữa đâu, cậu cứ gọi tôi là Jan được rồi."

Janhae cười đến híp mắt, thuận tay gắp thêm cho hắn và Gemini, mỗi người một miếng thịt. Gemini có ý không muốn nhận, nhưng lại bị Fourth đánh một phát vào đùi, cũng ngầm hiểu ý được. Fourth cũng không phải đối xử với phụ nữ đầy lỗ mãng, tuy hắn là tay đấm xã hội đen, nhưng đối với phụ nữ, người già và trẻ con, chỉ cần họ không gây thù với hắn, hắn nhất định không đụng đến. Cho dù có giết sạch người nhà của các con nợ, hắn vẫn chừa cho những người yếu thế một con đường sống. Họ không có tội, chỉ là họ được sinh ra trong một gia đình có tội.

"Được được, nếu đã vậy thì tôi không khách khí. Cô cũng đừng gọi tôi là cậu Nattawat nữa, tôi nhỏ tuổi hơn cô mà, cứ gọi Fourth là được."

"Không được không được, sao tôi có thể gọi như vậy chứ!" Janhae nhìn thấy thái độ thoải mái của hắn liền bất ngờ, có cho tiền cô cũng không dám gọi như vậy.

"Chậc, mọi người trong tổ chức đều lớn tuổi hơn tôi, họ đều gọi vậy đó thôi. Cô đừng ngại, cứ gọi như vậy, sẽ khiến tôi cảm thấy dễ chịu hơn."

Fourth cười, hắn biết Janhae lo lắng điều gì. Tổ chức có một quy định ngầm đối với toàn bộ người dân Bangkok, trừ những người quen biết, họ không được gọi đầy đủ tên của Fourth, Dunk Natachai và Akin Korawat. Bởi lẽ nếu tổ chức phát hiện ra có kẻ dám ngang ngược gọi thẳng tên của ba người họ, nhất định máu sẽ đổ.

"Được, nếu như cậu đã nói như vậy thì... Fourth à, ăn nhiều vào một chút." Janhae cuối cùng cũng thoải mái cười, Fourth nhìn cô cũng cười theo.

Duy chỉ có một người, nãy giờ bị ăn một hủ giấm chua.

Gemini im lặng ăn, chẳng nói một lời. Cũng đúng, vốn dĩ trong câu chuyện của hai người hoàn toàn không có hắn.

Fourth để ý Gemini có vẻ khó chịu, liền mau chóng ăn nhanh hơn một chút, rồi cùng ở lại dọn dẹp đôi chút. Xong xuôi liền đòi đi về.

"Fourth, ở lại uống trà một lát hẵng về chứ." Janhae níu tay hắn lại, Fourth cười khổ gỡ tay cô ra, quay sang Gemini cười.

"Trời cũng tối lắm rồi, tôi nên về thì hơn. Chị Jan không cần khách sáo đâu. À còn cái áo thì..."

"Cái áo? Cái áo đó bị gì sao?"

Fourth liếc nhìn Gemini, ánh mắt hắn mang một ý trêu chọc. Gemini nhìn ra ánh mắt ấy, liền tiến lại bên cạnh hắn, thanh âm trầm đặc cất lên điềm tĩnh.

"Ban nãy tôi lỡ làm rách rồi, cũng chẳng phải loại đắt tiền gì, nếu cô cần thì tôi sẽ mua lại cái khác."

"Không cần, tôi đã đòi anh đền đâu." Janhae ném một ánh nhìn về Gemini, liền quay mặt đi vào nhà.

"Chị Jan, vậy tôi về trước đây." Fourth nói vọng vào trong nhà, Janhae chỉ ậm ừ vẫy tay chào rồi đi khuất dạng.

Con đường buổi tối vắng lặng, tiếng gió khẽ rít bên tàn lá xào xạc. Ánh đèn vàng hiu hắt tỏa bóng hai người đàn ông cùng rảo bước.

"Tới đây được rồi, tôi tự về được."

Fourth quay sang nhìn Gemini. Gemini để mái rũ xuống vầng trán, chỉ diện một bộ đồ hết sức đơn giản, người ngoài nhìn vào không nghĩ Gemini lại là đích tử của Titicharoenrak. Gemini vẫn vừa đi vừa huýt sáo, chẳng thèm mảy may đến câu nói của Fourth. Không phải Fourth muốn đuổi Gemini về, hắn chỉ muốn Gemini đối tốt với Janhae một chút.

"Tôi đâu có nói là tôi tiễn em? Em đến nhà tôi rồi, tôi cũng nên đến nhà em chào hỏi bà em chứ."

"Cái gì? Đến nhà tôi?"

"Làm sao? Tôi không được phép đến nhà học trò của mình sao?"

Gemini ngạc nhiên quay lại, hắn nhận ra gương mặt Fourth thoáng chút khó chịu.

"Không phải là không được đến, nhưng mà..."

"Fourth mà tôi biết không có cái kiểu nói chuyện ấp a ấp úng như vậy. Em nói xem tại sao tôi lại không được đến nhà em?"

"Tôi sợ anh không quen thôi, anh đường đường là quý tộc, nhà tôi lại chẳng bằng một góc sân của anh, nên có phần hơi ngại...."

Fourth đi chậm lại đôi chút, không phải hắn không muốn đưa Gemini về nhà hắn, chỉ là sau khi ở "nhà" của Gemini rồi, hắn cảm thấy nhà của mình so với một quý tộc như vậy không xứng.

"Xã hội đen các em mà cũng ngại nữa sao? Không sao đâu, em quên là tôi cũng từng phải ở một nơi bé tí như con hẻm năm đó sao?"

Gemini cười phì, đem bờ vai nhỏ của Fourth ôm vào lòng. Hắn biết vết thương ở lưng vẫn rất nhạy cảm, gặp thời tiết se lạnh sẽ lập tức buốt lên.

"Đừng, mọi người đang nhìn."

Fourth đánh khẽ bàn tay đang để trên vai hắn nhìn xung quanh. Mọi người đều biết đến Fourth, họ đi mà luôn ngoái lại nhìn hắn cùng người đàn ông bên cạnh. Cả Bangkok cũng biết, buổi tối Fourth chỉ ra ngoài khi có việc, đều là cùng đi với các anh em, ngoại đạo nhân này lại ngoại lệ đi cùng hắn.

"Nếu không muốn bị nhìn nữa thì rút khỏi tổ chức đó đi."

"Điên à?" Fourth tưởng Gemini đang nói đùa, liền đá mạnh một phát vào chân Gemini.

"Tôi không đùa đâu. Em gia nhập tổ chức đó quá nguy hiểm, thật sự tôi không tán thành việc này."

Gemini nói nghiêm túc, vẻ mặt không chút gợn sóng. Gemini thật tâm lo cho Fourth, con đường Fourth chọn quá mạo hiểm, hắn không muốn Fourth phải tự làm khổ mình nữa.

"Một người vừa đẹp trai vừa tài giỏi lại vừa quyến rũ như tôi sẽ không chết một cách dễ dàng đâu, ông trời luôn thương những người có dung mạo xinh đẹp mà."

Fourth cười khổ, bước chân hắn chầm chậm trên nền đường nhẵn nhụi. Đâu phải là hắn không nghĩ đến việc từ bỏ tổ chức, nhưng cái tình nghĩa của hắn đặt quá cao, hắn không thể nói vứt bỏ là vứt bỏ được. Mười hai năm, mười hai năm được KJ tương trợ, Fourth đã xem KJ như gia đình, hắn xem trọng Akin Korawat, Dunk Natachai và tất cả những anh em đã vì hắn mà bất chấp tính mạng. Hắn biết nếu cứ đi theo con đường hắc đạo này, rồi cũng sẽ có ngày hắn phải ăn cơm tù. Nhưng hắn còn được lựa chọn sao?

"Thôi được, tùy em, nếu em không muốn tôi cũng không ép. Nhưng có thể hứa với tôi một điều không?"

"Chuyện gì? Thiếu gia Titicharoenrak đây muốn tôi hứa điều gì nào?" Fourth nghiêng đầu nhìn Gemini mỉm cười.

"Gặp chuyện gì không may, phải báo với tôi."

Gemini quay đầu nhìn hắn. Gemini biết tính tình Fourth, hắn không dễ dàng cầu xin sự giúp đỡ từ người khác. Nếu để Fourth vì cứu Gemini mà coi đó là gánh nặng, chính Gemini cũng cảm thấy áy náy.

"Được, tôi hứa. Nếu tôi xảy ra chuyện gì, nhất định sẽ chạy ngay đến nhà thiếu gia đây ăn bám đấy nhé."

Câu nói ấy Fourth nói nhưng không hề suy nghĩ, cuối cùng sau này hắn lại làm trái lời hứa đó.

Gemini nhìn hắn đầy lo lắng, Gemini còn không hiểu con người này sao? Fourth tự cao tự tại, chuyện của hắn chỉ muốn một mình hắn giải quyết, dù máu rơi trên đầu hắn vẫn một mực không nhờ sự giúp đỡ nào.

"Đến rồi, đây là nhà tôi."

Fourth dừng bước trước một căn nhà nhỏ nằm sâu trong con hẻm, đứng trước là chiếc cổng cao đến ngang ngực, từ đây có thể nhìn thấy bao quát toàn bộ nhà Fourth. Mảnh sân trước nhà tuy nhỏ nhưng trồng rất nhiều hoa, loại nào cũng có. Hoa tuyết mai trắng muốt được cắt tỉa gọn gàng, đặt trong những chậu nhỏ xinh. Đặc biệt hoa mẫu đơn chiếm phần nhiều mảnh vườn, đây cũng là loài hoa mang ý nghĩa đặc biệt, được rất nhiều nhà trồng.

Gemini nhìn căn nhà gỗ nhỏ trước mặt, căn nhà tuy đơn sơ nhưng ấm áp, giản dị. Bước vào trong, không khí thoáng đãng dễ chịu, hương thơm nhè nhẹ của hoa cỏ làm thanh tịnh đầu óc, thật sự thoải mái. Fourth chạy ngay vào trong nhà, đến cả giày mà chỉ vứt bừa bên ngoài.

"Bà ơi bà ơi!!"

Gemini nhìn dáng dấp lon ton của Fourth liền cười phì. Hắn cẩn thận tháo giày, đặt ngay ngắn trên kệ, lấy luôn đôi giày của Fourth để lên.

"Fotfot, chạy từ từ thôi kẻo ngã!" Bà của Fourth vẫn ngồi trên chiếc ghế cũ nâu sẫm, nghe thấy tiếng của hắn liền từ tốn nói. Hắn chạy đến ôm bà thật chặt, Fourth thương bà rất nhiều, hắn biết thời gian còn lại quá ít, từng khoảnh khắc được ở bên bà đối với hắn mà nói quý hơn vàng bạc.

Khi đánh mất một người quan trọng nhất đối với mình mới biết được vàng bạc châu báu chỉ là phù phiếm nhất thời.

"Fourth, đây là ai vậy? Khách của con à?"

Bà khẽ nâng cặp kính, Gemini vẫn đứng trước cửa nhà không vào. Fourth sực nhớ đến Gemini, liền chạy ra kéo hắn vào nhà.

"Dạ, đây là thầy giáo của con đó bà, Gemini Norawit Titicharoenrak."

Fourth kéo Gemini đến trước mặt bà của hắn tươi cười nói. Nụ cười của hắn không hề gượng ép mà lại vô cùng thoải mái. Hắn cười thật tươi, một nụ cười của thiếu niên mười bảy mười tám.

"Con chào bà.... Con là Gemini, thầy giáo chủ nhiệm của học sinh Nattawat."

Gemini cúi đầu chào. Bà của Fourth đi lại khó khăn nên phải dùng đến xe lăn, bà đã ngoài sáu mươi, những nếp nhăn chi chít trên gương mặt, nhưng nụ cười kia vẫn rất ấm áp. Nụ cười của Fourth giống hệt bà của hắn, luôn ấm áp như vậy.

"Chào thầy..... Thất lễ quá, tôi không thể đứng dậy chào thầy đàng hoàng được. Fourth nhà tôi học hành có ổn không thầy?" Bà mỉm cười gật đầu, Fourth ân cần ở bên cạnh bà nắm lấy đôi tay nhăn nheo. Tuy hắn là xã hội đen, nhưng cũng là con người, những người hắn trân trọng, hắn sẽ hết đời trân trọng. Nhưng đáng tiếc thay, chính người đó lại trở thành điểm yếu chí mạng của hắn.

Gemini ngồi xuống chiếc ghế gỗ cũ, liếc dọc một vòng quay căn phòng khách nhỏ xíu. Cây đèn vàng lớn đặt ở góc phòng, trên tường treo những khung hình to nhỏ khác nhau, đều là hình chụp hồi bé của Fourth cùng gia đình. Gemini dừng mắt tại khung hình nhỏ có hình một cậu bé trạc sáu tuổi, cậu đứng đấy, cầm một bó hoa và cười rất tươi. Những khung hình treo tuy đầy ắp, nhưng tuyệt nhiên không có một bức hình nào được chụp khi Fourth sau sáu tuổi.

"Thằng bé Fotfot nó, từ năm sáu tuổi đã không còn muốn chụp hình nữa. Từ lúc tôi ngã bệnh đến nay, nó chỉ cắm đầu làm việc ở đâu đó mà không thèm quan tâm đến sức khỏe nữa. Cho dù tôi có khuyên ngăn bao nhiêu, bắt nó phải học hành đàng hoàng, nhưng nó vẫn vô tư như vậy."

Bà để ý thấy Gemini chăm chú xem những khung hình liền từ tốn nói. Fourth không có ở phòng khách, hắn đang pha nước từ nhà bếp nên không nghe được họ nói gì. Đôi mắt Gemini rũ xuống, hắn nhớ đến câu nói của Fourth ban nãy khi cùng hắn đi trên đường

 "Tôi nhờ anh một chuyện.... Thân thế của tôi, không được cho bà của tôi biết."

"Hai người đang nói xấu con đúng không? Gem, nước của anh đây."

Fourth đưa cho Gemini cốc nước cam, thỉnh thoảng lại nở nụ cười tinh ranh, hắn đâu ngốc đến nỗi không biết Gemini đã nói những gì với bà của hắn.

"Biết còn hỏi." Gemini ngửa cổ uống cạn nửa cốc nước, yết hầu đầy nam tính nổi lên, vùng cổ săn chắc đẹp đẽ, không hiểu sao Fourth lại cứ chăm chú nhìn Gemini như vậy.

Mẹ nó, mình đúng là biến thái.

"Fourth, tại sao con lại gọi thầy như vậy?"

"A không sao đâu bà, tụi con quen biết trước, nên em ấy quen gọi như vậy rồi."

Gemini cười trừ, từ lúc Fourth nhận ra hắn liền lập tức thay đổi cách xưng hô rồi, Gemini cũng khá dễ chịu với cách nói chuyện này.

Ngoài trời trong lành dễ chịu, từng cơn gió thu thổi nhè nhẹ qua góc vườn nhỏ. Fourth để Gemini và bà nói chuyện, còn hắn chạy ra ngoài hiên hóng gió. Chỉ khi được trở về nhà, hắn mới có thể là một Fourth mười tắm tuổi như mọi người.

"Hơ?" Làn da cảm giác ươn ướt, hắn ngước lên, một giọt nước trong veo chạm xuống bên má, nhẹ nhàng chảy xuống. Fourth ngước nhìn, bầu trời đêm tĩnh lặng lách tách vài giọt mưa phùn, rồi càng ngày càng lớn. Tiếng mưa va vào mái tôn tạo nên những âm thanh ồn ã, dồn dập.

"Mưa rồi này." Gemini đi đến bên cạnh hắn, vươn đôi tay ra hứng nước mưa. Đôi môi nở lên một nụ cười, đưa ngụm nước trong tay kề đến miệng hớp một hơi. Nước mưa ở đây vẫn chưa ô nhiễm, có thể uống được. Nước mưa trong vắt, mang chút ngọt ngọt thanh thanh làm đầu óc tỉnh táo hẳn.

Fourth nhìn Gemini chăm chú. Dáng vẻ này, gương mặt này, tại sao lại khiến hắn bận tâm đến vậy?

Tại sao cứ mỗi lần nhìn thấy Gemini, hắn lại càng muốn tiếp xúc gần hơn nữa?

"Cái mặt thộn như đống phân trâu đó là như thế nào?"

Gemini quay sang nhìn Fourth. Hắn cũng không thèm nghe Gemini nói, cứ mải mê trong vòng suy nghĩ lẩn quẩn của chính mình.

"Trời cũng mưa rồi, đề phòng mưa lớn hơn chắc tôi phải về ngay."

Gemini ngước nhìn bầu trời một màu đen kịt, mưa càng lúc càng lớn, nếu không về ngay e là không kịp. Hắn cũng cho rằng mình ngu, sao lúc nãy không mang xe theo chứ.

"Hay là, tối nay ở nhà tôi đi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro