Chương 7: Khó chịu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một lúc hồi tưởng, Fourth trở về hiện thực.

"Thầy... Quý tộc bị truy sát năm đó, chính là thầy?" Fourth vẫn chưa hết ngạc nhiên, hắn sợ rằng Gemini lừa hắn. Hắn chỉ sợ mong đợi càng nhiều, thất vọng cũng càng nhiều.

Bởi vì lòng người khó đoán như biển sâu, vốn dĩ không thể hoàn toàn tin tưởng.

"Chậc, không phải tôi thì là thằng ất ơ nào nữa đây." Gemini phì cười, bàn tay xoa lên mái tóc của Fourth, chà xát qua lại làm tóc hắn rối hết cả lên.

Hắn không nhớ nhầm, người bí hiểm kia, không ngờ lại có thể gặp lại.

"Mẹ nó biết thế năm đó anh cho tôi biết danh tính, Fourth Nattawat tôi đã không khổ sở tìm kiếm anh như vậy!"

Fourth tức giận mắng, nhưng hắn thật sự rất vui. Nếu khoảnh khắc đó hắn không gặp được Gemini, có lẽ cả đời này của hắn sẽ chấm dứt.

Vì vậy, Gemini bắt đầu có một vị trí trong lòng hắn.

"Em bận như vậy còn tìm tôi làm gì?"

"Bận thì bận, suốt mấy tháng sau ngày hôm đó tôi cử người tìm anh báo đáp, nhưng cuối cùng chỉ nhận được tin Titicharoenrak các người lại bỏ biệt xứ lần nữa, từ đó tôi cũng không tìm nữa."

Fourth có chút tiếc nuối, nếu hắn muốn tìm người nào, nhất định phải tìm cho bằng được. Hắn biết Titicharoenrak từng lên báo chí, bản thân hắn cũng từng liên hệ với các nhà báo, nhưng danh tính gia tộc vẫn luôn được che giấu, trên báo không nhắc đến rõ, chỉ ghi vỏn vẹn mấy dòng.

"Năm 2000, gia tộc bị truy sát đã lần nữa bỏ đi biệt xứ. Đặc biệt hơn nữa, các tổ chức truy sát gia tộc này đều ngừng việc lùng sục tìm kiếm, gia tộc bí ẩn lại một lần nữa khiến dư luận cả nước xôn xao."

(Báo Quốc gia, ngày 25/10/2000)

"Nếu đã gặp được rồi, em định làm gì đây?"

Gemini mỉm cười nhìn Fourth, bàn tay đút vào bên trong túi quần. Dưới ánh chiều tà, ngay cả giọt mồ hôi trên trán Gemini cũng trở nên lấp lánh lạ thường. Fourth ngước nhìn Gemini, thân hình Gemini được ánh nắng vàng rợp soi rõ, từng đường nét quyến rũ vô cùng.

"Nhà anh không thiếu tiền, tôi không thể báo đáp bình thường được. Dùng thân báo đáp, anh thấy sao?"

"Dùng thân... Em định dùng như thế nào đây?"

Nét mặt Gemini thoáng ngạc nhiên, nhưng dần hiện lên một nụ cười lưu manh. Hắn tiến sát đến Fourth, dùng bàn tay rắn chắc ôm lấy eo Fourth, kéo gần lại phía mình. Hơi thở hắn mang đầy dụ hoặc, cứ thế nóng ấm mà phả vào tai Fourth.

"Dùng thân" để báo đáp mà Fourth nói, Gemini có ngu ngốc đến mức nào cũng không thể suy nghĩ trong sáng được.

Fourth cũng khá quen với việc Gemini thích động chạm như vậy.

Hắn chỉ nghĩ đơn giản, Titicharoenrak sinh sống lâu ở ngoại quốc, tác phong này của Gemini có lẽ là do thói quen mà ra.

Nhưng chính cái "thói quen" chết tiệt đó cũng khiến Fourth sau này phải ngẫm lại bản thân.

"Anh ở nước ngoài lâu rồi nên đầu óc cũng trở nên nhạy cảm hẳn nhỉ? "Dùng thân" mà tôi nói là tôi sẽ bên cạnh bảo vệ cho anh, làm vệ sĩ riêng cho anh, hiểu chứ?"

Khóe môi Fourth thoáng giật nhẹ, hắn dùng bàn tay đập nhẹ vào cổ Gemini, thông thường chiêu thức này chỉ cần mạnh tay một chút liền có thể giết chết người, Gemini không ngờ cậu nhóc này lại bạo đến vậy.

"Em? Vệ sĩ cho tôi??" Gemini cứ nghĩ mình bị đánh đến ù tai, hắn không nghe lầm chứ?

Thủ lĩnh băng đảng khét tiếng Bangkok, cầm đầu tổ chức KJ muốn làm vệ sĩ cho hắn??

Vẻ mặt Gemini lúc này khiến Fourth chỉ muốn đập đầu xuống đất cười cho thỏa thích.

"Đừng có trưng cái mặt đó ra với tôi nữa, cười chết mất."

Fourth đưa một tay đặt lên vai Gemini, dùng vai Gemini như một vật chống đỡ rồi cúi người cười liên hồi. Hắn ôm bụng, cơ thể run lên từng hồi, thật sự bị vẻ mặt con nai vàng ngơ ngác kia chọc cười đến điên rồi.

Gemini lấy lại chút bình tĩnh, quay người lại nhìn Fourth, hỏi lại một lần nữa, "Em, nói làm cái gì cho tôi?"

"Vệ sĩ! Được chưa? Hay là anh chê thấp quá, để tôi tìm thứ khác..."

"Không cần, được rồi, vệ sĩ thì vệ sĩ."

Lúc này Gemini mới ậm ừ gật đầu, thì ra là hắn không nghe lầm. Fourth nghe câu này của hắn liền thích thú bật cười, Fourth không ngờ Gemini lại có biểu cảm này, thật sự rất đáng yêu.

"Được rồi thiếu gia Norawit, chúng ta vào nhà chứ?"

Fourth đưa một tay ra sau, tay còn lại hướng về biệt phủ, lưng hơi cúi xuống. Chuyện hắn muốn làm vệ sĩ cho Gemini là thật lòng, hắn muốn bảo vệ Gemini, không chỉ Gemini mà còn cả Titicharoenrak, hắn đều muốn báo đáp. Gemini bật cười, gương mặt một vẻ tươi tắn, cùng hắn bước vào biệt phủ rộng lớn.

Chính giữa gian nhà, cả hai đều thấy một người ngồi chờ sẵn ở đấy, Janhae.

"Còn chưa đi?" Nụ cười trên gương mặt Gemini tắt ngấm, hắn dùng một tay rút chiếc cà vạt trắng xuống, đưa cho chị giúp việc. Gemini mặc độc chiếc áo sơ mi, hắn đưa tay tháo hai chiếc cúc áo, khó chịu nhìn Janhae đang thản nhiên uống trà.

"Không phải tôi không muốn đi, là bởi vì cậu Nattawat nói chiều hôm nay sẽ sang nhà chúng ta để trả lại chiếc áo nên tôi mới chưa đi."

Janhae đặt tách trà xuống, đưa mắt nhìn Fourth, môi cũng con lên nụ cười. Fourth vẫn đứng trước cửa nhà, hắn đang chào hỏi mấy người làm trong nhà, bao gồm chú Tan, quản gia của Titicharoenrak biệt phủ, cô Line, hầu gái thân thiết với Gemini.

Bắt gặp ánh nhìn của Janhae, Fourth cũng cúi đầu đáp lễ. Hắn liếc nhìn Gemini, xem ra quan hệ vợ chồng giữa hai người bọn họ có vẻ không được tốt.

"Chậc, anh đừng cau có với vợ mình nữa được không? Hôm nay coi như tôi là khách đi, tôi cũng muốn cùng dùng bữa với cô Janhae đây."

Fourth tiến lại sau chiếc ghế sofa Gemini đang ngồi, vòng một tay ôm lấy bờ vai rộng lớn của Gemini, môi nở một nụ cười. Nếu đã là người quen, Fourth không cần khách sáo trong hành động cử chỉ nữa. Hắn ngước nhìn Janhae, đuôi mắt cong lại thành một đường lưỡi liềm tuyệt hảo. Gemini vẫn dùng ánh mắt khó chịu nhìn Janhae, nhưng cánh vai cũng thả lỏng một phần. Bàn tay rắn chắc của hắn đặt lên đôi tay nhỏ đang yên vị trên vai mình, phủ lên đấy một hơi ấm.

Fourth có hơi giật mình rụt tay lại, nhưng Gemini vẫn nắm chặt tay hắn không buông, biểu cảm vẫn rất bình tĩnh.

"Được, tôi nhường cô một bước, hôm nay cô có thể ở lại đây, nhưng tuyệt đối... đừng đến phòng tôi."

Loại phụ nữ như Janhae, Gemini rất rõ. Năm đó chỉ vì Titicharoenrak mới khôi phục lại địa vị, cần có một hậu phương vững chắc, nên mới bắt ép hắn lấy con gái của trùm sòng bài Macau, chính là người phụ nữ ngồi trước mặt hắn, Janhae. Janhae thuộc mẫu người như thế nào, ai nhìn cũng biết. Cô ả ăn vận đẹp đẽ, sexy hết nấc, bộ đồ nào cũng không xẻ trên cũng xẻ dưới, khoe ra làn da trắng hồng cùng đường cong nóng bỏng. Janhae hoạt động thường xuyên ở các sòng bài, đêm đến lại dụ dỗ mấy gã đàn ông có tiền, rồi cùng họ vào khách sạn. Gemini biết tất cả việc Janhae làm, nhưng hắn cũng chẳng quan tâm. Chỉ là cô vợ trên danh nghĩa, cho dù Janhae đưa đàn ông về trước mặt Gemini, hắn cũng chẳng có cảm xúc gì.

"Tôi biết rồi, anh không cần nhắc. Từ lúc chúng ta kết hôn đến bây giờ, phòng anh ra sao tôi còn không biết nữa mà." Janhae mệt mỏi gật đầu, từ lúc đám cưới Gemini còn không thèm động vào người cô, cô còn dám lên phòng hắn sao?

Nói Janhae không yêu thương Gemini là sai, cô yêu hắn, từ lúc gặp hắn đã yêu hắn rồi. Nhưng Janhae biết mối quan hệ vợ chồng này chỉ là trên giấy tờ, cho dù có kết hôn rồi đi chăng nữa thì Gemini vẫn xem cô như người lạ. Trong lòng cô cứ thầm nghĩ, nếu như cô đưa một người đàn ông khác về nhà, Gemini sẽ có phản ứng chứ? Hắn sẽ ghen chứ?

Janhae đã từng tin chắc như vậy, nhưng cô lầm.

Nhìn thấy gã đàn ông tay trong tay với Janhae bước vào nhà, Gemini không thèm bận tâm, chỉ buông ra mấy chữ, "Có làm thì nhỏ tiếng, đừng phiền tôi."

Janhae thật sự tuyệt vọng.

Từng bao nhiêu lần vì hắn, cũng vì hắn mà dồn biết bao nhiêu công sức. Ngày ngày chuẩn bị bữa sáng, hắn chỉ liếc nhìn bàn ăn rồi lẳng lặng đi mất. Buổi tối muốn ở cùng hắn, hắn lại biện cớ nhà trường có việc cần giải quyết rồi lặng mất tăm.

"Thôi được rồi quyết định vậy nhé, cô Janhae. Tôi đi tắm rồi sẽ trả lại áo cho cô."

Fourth buông người Gemini, hai tay vỗ lại một cái bộp. Fourth tính tình phóng khoáng, gặp đến lần thứ hai hắn cũng không cần lễ nghĩa rồi. Người phóng khoáng như hắn, phụ nữ rất thích.

"Vâng, cậu Nattawat, phòng dùng cho khách nằm ở lầu hai."

"Em ấy sẽ ở phòng của tôi."

Gemini lên tiếng, Janhae liền ngạc nhiên nhìn hắn. Fourth cũng ngạc nhiên nhìn hắn, Gemini đứng dậy, lẳng lặng đi đến chân cầu thang. Bước chân lên một bậc, quay đầu lại nhìn Fourth vẫn đang ngơ ngác.

"Em còn ở đó làm gì? Có đi hay không?"

"Nhưng mà, thật sự không cần đâu, tôi dùng phòng cho khách cũng được."

Fourth rốt cuộc không hiểu vì sao vẻ mặt Gemini lại đáng sợ đến vậy. Gemini tiến gần đến hắn, Fourth mơ hồ cảm nhận được sự tức giận trong đôi mắt của Gemini. Gemini choàng tay ôm lấy eo hắn, thô bạo kéo vào lòng, nói khẽ vào tai hắn, giọng nói khàn khàn dụ hoặc, "Em biết, tôi không giỏi chịu đựng."

Sau này Fourth mới biết, Gemini từng là con người rất giỏi kiên nhẫn.

Nhưng hễ cứ đối mặt với hắn, Gemini lại rất hay phát tiết.

"Mẹ nó anh buông ra, tôi biết anh quen với cái hành động này rồi, nhưng giữ cho tôi chút thể diện trước mặt vợ anh đi."

Fourth nói khẽ vào tai Gemini, hắn đánh mạnh vào bàn tay hư hỏng của Gemini. Gemini liếc nhìn Janhae, lập tức buông Fourth ra, quay lưng đi lên phòng. Fourth đi ngay sau Gemini, hắn liếc nhìn tấm lưng rộng lớn của Gemini, trong lòng bỗng nặng xuống đôi chút.

Dù cho có là người bình tĩnh như thế nào, một xã hội đen đích thực như hắn sẽ không bao giờ để kẻ khác chạm vào người mình.

Nhưng Fourth không hề có chút kháng cự với hành động của Gemini, hắn không cảm thấy khó chịu, ngược lại còn thấy rất thoải mái, có lẽ hắn có vấn đề rồi chăng?

Cánh cửa phòng được đóng lại, Gemini đi trước, Fourth vẫn chầm chậm theo sau. Nhưng sao Fourth cứ cảm thấy, giống như hắn vừa bước vào hang hổ thế nhỉ?

Fourth có cảm giác toàn bộ mọi thứ trong căn phòng đều chịu sự chế ngự của Gemini. Hắn có linh cảm chẳng tốt chút nào.

Gemini dừng lại, im lặng đứng giữa phòng. Fourth cũng khựng lại theo bước chân trước mắt. Gemini đột ngột quay lại, túm lấy cổ áo Fourth mà giật mạnh xuống, bàn tay hắn thô bạo xé rách một đường áo, để lộ giữa áo là cơ thể rám nắng đầy săn chắc của Fourth, bờ ngực đang khẽ phập phồng theo hơi thở.

"Má... làm cái trò quái quỷ gì vậy?!" Fourth bực bội hét lên, đôi mắt hằn lên những vệt đỏ. Hắn thở ra những hơi thở nặng nhọc, nắm tay siết lại nhắm thẳng đến gương mặt Gemini mà giáng xuống.

Nhưng trọng lực trên tay Fourth biến mất, cánh tay hắn bị Gemini mạnh mẽ chiếm lấy, Gemini đè chặt hắn xuống giường. Tấm lưng va đập vào drap giường mềm mại, tuy drap không quá cứng nhưng chạm đến vết thương cũ của hắn, hắn lập tức đay mặt lại. Gemini kẹp chặt hai chân hắn, cánh tay siết chặt lấy tay hắn mà ghì xuống.

Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy bất lực như vậy.

Vốn dĩ Fourth có thể ngồi dậy đập cho Gemini một trận ra trò, nhưng ánh mắt Gemini đã khống chế hắn. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó, cũng khiến hắn đầu óc rối loạn. Hắn xoay cổ tay, nhưng vẫn không thể nào vung ra được. Gemini cúi thấp đầu, vùi mặt vào ngực của hắn, bàn tay giảm đi lực nắm.

"Rốt cuộc anh bị cái mẹ gì vậy?! Đây đã là lần thứ hai rồi."

Fourth không chống đỡ mà thả lỏng người, để mặc cho Gemini vùi mặt vào bờ ngực trần của mình. Gemini im lặng buông tay Fourth, đối với hắn, Fourth có một ý nghĩa rất quan trọng. Chỉ cần mấy câu nói của Fourth cũng đủ làm hắn mất kiểm soát. Tâm trí Gemini rối như tơ vò, hắn không biết bản thân vì sao lại trở nên như vậy, rất khó chịu.

"Nói đi, rốt cuộc là bị gì? Áo của tôi, à không áo của vợ anh..."

"Nếu không muốn tôi mặc thì đừng đưa cho tôi, tôi mặc chán chê cả ngày rồi, về đến đây anh lại có cái thái độ bực dọc ấy mà thẳng tay xé rách áo là sao?" Fourth vỗ vỗ lên tấm lưng rộng lớn của Gemini, hắn có cảm giác như mình đang dỗ một đứa trẻ đang dỗi mẹ của nó vậy.

Có điều, "đứa trẻ" này đè hắn sắp tắt thở rồi!

"Ây thiếu gia Norawit, ngài có thể ngồi dậy được không a? Lưng của tôi đang còn đau."

Gemini sực nhớ đến vết thương của Fourth, hắn lập tức ngồi dậy, đỡ Fourth dậy rồi sốt sắng hỏi vết thương thế nào, có lại đau nữa không, miệng vết thương lại hở nữa sao, ban nãy tôi vô ý quá, xin lỗi em nhiều.

"Được rồi, hỏi từ từ thôi, không khéo lại ngộ độc." Fourth xoay cổ tay, hai bên tay đều hằn lên vết đỏ ửng. Gemini nhìn thấy vết nắm hằn rõ trên tay Fourth, liền nắm lấy hai bàn tay của hắn, cẩn trọng xem xét.

"Tôi thật sự xin lỗi, tôi... không cố ý làm cho em ra nông nỗi này. Chỉ là, lúc nãy là mất kiểm soát."

Gemini nhẹ nhàng xoa cổ tay Fourth. Bàn tay hắn đang nắm đầy những vết sẹo, còn có những vết đạn bắn, sẹo hõm vào sâu bên trong thành một vòng tròn. Đôi bàn tay này đã phải chịu đựng những cay nghiệt đó quá sớm, trở nên chai sạm và thô ráp, nhưng suy cho cùng, bàn tay ấy lại rất nhỏ nhắn, đầu ngón tay thon dài, móng tay đều nhỏ đến mức hắn chỉ muốn nắm lấy nó, sưởi ấm cho nó để nó không còn phải lạnh lẽo như vậy.

"Không cần ngạc nhiên đến vậy đâu, chuyện thường ngày mà."

Fourth nhìn thấu được tâm can Gemini, hắn khẽ mỉm cười. Bàn tay đang phủ lên tay hắn thật to lớn, như chứa đựng cả bầu trời, mang lại cho hắn một hơi ấm kì lạ, một hơi ấm trước giờ hắn chưa từng được nhận. Hắn cũng từng rất yếu đuối, hắn cũng từng ghét bỏ chính đôi tay của mình, tại sao đôi tay hắn lại trở nên gớm ghiếc đến thế?

Nhưng đến bây giờ, đó đã không còn là thứ hắn bận tâm nữa.

Lăn lộn trong giang hồ, thì bao nhiêu đây nhằm nhò gì với hắn.

"Chuyện khi nãy, tôi cũng không hiểu vì sao hôm đó lại đưa em chiếc áo của cô ta? Tại sao tôi lại làm như vậy?" Giọng nói Gemini trở nên trầm lắng, hắn như đang hỏi chính bản thân mình.

"Janhae ấy... anh có yêu cô ta không?"

Fourth nghiêng đầu nhìn Gemini. Không phải Fourth chưa từng quen bạn gái, hắn hiểu cảm giác yêu đương là gì. Một người lăn lộn trong giang hồ chừng ấy năm như hắn làm gì mà không có bạn gái? Nhưng suy cho cùng, hắn cũng chỉ mới mười tám tuổi, hắn có thể thấu chuyện đời, nhưng chưa thể rõ chuyện tình được.

"Yêu sao? Không hề, tôi đối với cô ta không có thứ cảm xúc gọi là tình yêu. Titicharoenrak buộc tôi kết hôn với cô ta, tôi không hề muốn. Janhae, tôi đã từng nghĩ có thể sống bình thường với cô ta, cả hai đều sẽ không can dự vào đời tư của nhau. Nhưng cô ta khiến tôi rất khó chịu, đặc biệt là đối với em."

"Đối với tôi? Nếu anh không yêu cô ta thì tại sao lại tức giận như vậy? Nếu ghét cô ta, thì tại sao áo của cô ta lại nằm trong tủ quần áo của anh?"

Fourth cũng dần trở nên bực bội, hắn thật sự muốn tìm hiểu lý do tại sao Gemini lại hành động như vậy. Fourth kéo mảnh áo còn lại trên người mình, vứt thẳng xuống sàn nhà. Hắn chờ Gemini bình tĩnh lại, kiên nhẫn đối diện với Gemini.

"Cái áo đó, vốn dĩ tôi cũng không biết vì sao lại nằm trong tủ quần áo của tôi. Tôi chỉ vô tình tìm được nó và đưa em, tôi cũng không ngờ Janhae lại đột ngột trở về Bangkok như vậy. Nếu biết trước cô ta sẽ về thì tôi sẽ không bao giờ đưa em cái áo đó."

Gemini liếc nhìn những mảnh vải vụn trên nền nhà, cái áo trắng bị xé toạc thành từng mảnh rải đầy sàn.

Tối đó, chỉ là bất quá, hắn mới phải đưa chiếc áo đó cho Fourth.

Nhưng hắn không ngờ đến, ngày hôm sau Janhae lại quay trở về.

"Mỗi lần em nhắc đến cô ta, tôi đều cảm thấy rất khó chịu. Tôi là một người rất kiên nhẫn, nhưng không hiểu vì sao, chỉ cần vấn đề đó có liên quan tới em, tôi lại trở nên như vậy..."

"Chậc, ca này khó à nha. Anh không hề có tình cảm với cô ta, vậy thì lý nào lại khó chịu khi tôi nhắc đến cô ta?"

Là vì tôi có tình cảm với em, đồ ngốc ạ.

"Thôi đừng nhắc chuyện này nữa, em đi tắm trước đi, tôi tìm áo khác cho em thay."

Gemini lảng tránh câu hỏi của Fourth, hắn bước đến tủ lấy ra một chiếc khăn tắm to và đưa cho Fourth. Fourth nhận lấy, từ từ tiến vào phòng tắm.

Không hổ là biệt phủ Titicharoenrak, đến cả phòng tắm cũng đỉnh không kém.

Phòng tắm được lát toàn bộ là gạch gỗ nâu sẫm, tường đều được lát bằng gỗ lim nguyên chất, Fourth có thể ngửi được mùi gỗ thoang thoảng. Tấm cửa kính nhìn ra ngoài trong suốt, như một tấm gương phản chiếu khổng lồ. Qua tấm gương, hắn có thể nhìn thấy Gemini đang nằm dài trên giường, cánh tay đặt lên mắt đầy mệt mỏi. Titicharoenrak được thiết kế theo phong cách pha trộn giữa hiện đại và cổ điển, vì thế phòng tắm được trang bị một vòi hoa sen lớn, tùy ý điều chỉnh theo mức độ và nhiệt độ. Nhưng thứ làm Fourth bất ngờ nhất, lại là bồn tắm lớn đặt chễm chệ giữa phòng tắm. Bồn tắm được thiết kế theo dạng tròn nhưng không quá nhỏ, cả hắn và Gemini nếu cùng tắm thì cũng có thể chui vừa. Bồn tắm được đặt trên một bệ lớn, toàn bộ gạch trong phòng tắm không là gạch gỗ đắt tiền thì cũng là gỗ lim sang trọng. Tất cả những gam màu trầm hòa với thiết kế hiện đại nhưng không kém phần tinh xảo lại làm phòng tắm này trở nên đẹp đẽ hơn bao giờ hết.

Fourth cảm thấy mình như bước vào một thế giới khác vậy. Một rừng hoa nhỏ được bày biện khéo léo trong từng góc phòng, mang đến vẻ đẹp hoang dã mà nhẹ nhàng. Tấm màn trên cửa kính thông ra phòng ngủ chưa được kéo xuống, hắn mập mờ nhìn thấy Gemini.

Fourth đứng lặng một lúc lâu, nhìn Gemini chăm chú.

Dáng vẻ của Gemini sầu não, hắn không thể nhìn rõ mặt Gemini, nhưng hắn có thể cảm nhận được, Gemini thật sự mệt mỏi.

Gemini mệt mỏi, sầu não vì ai, thật lâu sau hắn mới biết.

Fourth đặt chiếc khăn lên trên kệ gỗ, xoay người nhìn vào gương. Vốn dĩ vết thương chưa lành, vẫn còn phải băng bó một thời gian nữa. Hắn khẽ xoay lưng, đưa tay tháo đi băng gạc trên lưng. Mảnh băng gạc vẫn thấm máu loang lổ, vết thương sâu như vậy phải mất đến một tháng mới lành được, nhưng đối với Fourth, hắn chỉ cần vài ngày là đã có thể xông pha đánh nhau tiếp rồi.

"Cạch!"

Fourth giật mình quay lại, cánh cửa phòng tắm khẽ mở ra. Gemini thản nhiên đi vào trong, hắn thấy Fourth đang tự mình tháo băng liền thở dài.

"Sao không gọi tôi? Làm một mình sẽ khó khăn."

Gemini trách Fourth, giọng điệu có hơi bực bội, nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng giúp Fourth gỡ từng miếng băng gạc. Từng lớp, từng lớp thấm một màu máu được gỡ xuống, Gemini có thể nhìn rõ vết thương, tuy miệng vết thương đã dần đóng lại, nhưng nếu lại gặp phải va chạm mạnh, vết thương sẽ ngày càng hở miệng, lúc đó có thể dẫn đến hoại tử.

Không hiểu vì sao, khi nhìn thấy những vết thương chi chít trên người Fourth, Gemini lại cảm thấy có lỗi.

Nếu hắn gặp được thiếu niên này sớm hơn, hắn sẽ không để Fourth phải chịu đựng những đau đớn như vậy nữa.

Gemini cúi thấp người, vòng tay ôm lấy eo của Fourth. Cơ thể Fourth rắn chắc, thoảng một mùi mồ hôi nam tính. Hắn tựa mình vào tấm lưng của Fourth, chạm nhẹ đôi môi lên vết thương, hôn lên đấy.

Fourth thoáng giật mình, cảm giác nóng hổi từ lưng truyền đến dây thần kinh hắn. Fourth khẽ rùng mình, cơ thể lại phản kháng bộ não của hắn, đứng yên không nhúc nhích. Fourth có cảm giác rất lạ, lần đầu hắn tiếp xúc thân mật với một người đàn ông như vậy, cảm giác này quả thật hắn không rõ.

"Này, anh..."

"Em vì tôi chịu một nhát, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cả cuộc đời em."

Gemini lại hôn xuống vết thương, hắn có thể cảm thấy sự run rẩy của Fourth. Hắn là một người trọng tình trọng nghĩa, Fourth đỡ cho hắn một mạng, hắn nhất định ghi nhớ suốt đời.

"Được rồi, để tôi pha nước cho em. Thảo dược Titicharoenrak rất có hiệu quả cho việc chữa lành vết thương, chỉ cần ngâm khoảng năm phút, sẽ cảm thấy dễ chịu hơn."

Gemini buông Fourth ra, đi đến một chiếc kệ thảo dược, dược liệu tắm được đặt trên cao, lấy ra ba lọ thủy tinh nhỏ. Hắn đi đến bồn tắm, mở vòi nước ấm, tiếng nước cứ róc rách chảy, Fourth cứ ngỡ hắn đang lạc vào vườn địa đàng.

"Nói thì nhớ đấy, anh phải chịu trách nhiệm với cuộc đời Nattawat này."

Fourth nhìn Gemini bật cười, đoạn đi đến bồn tắm, nhúng một tay xuống làn nước ấm áp. Hơi nước toát lên như màn sương, che phủ lớp kính trong suốt. Gemini lấy tay kéo tấm màn che xuống, đổ lần lượt ba chai thảo dược vào bồn tắm. Fourth dùng tay nghịch nước, đôi khi Fourth lại trở về với đúng con người hắn, một thiếu niên mười tám tuổi.

"Gemini tôi nói được làm được."

Fourth chỉ nói đùa, nhưng không ngờ vẻ mặt Gemini lại nghiêm túc đến vậy. Hắn nhìn Gemini bật cười, chợt nhớ ra điều gì đó, quay sang nhìn Gemini.

"À đúng rồi, anh bao nhiêu tuổi?"

"Lớn hơn em." Gemini vặn lại vòi nước, đưa tay xuống kiểm tra nhiệt độ rồi đứng dậy.

"Má... Không lẽ nhỏ hơn tôi? Chính xác là lớn hơn bao nhiêu tuổi?"

Khóe mắt Fourth hơi chếch lên, Gemini lại còn đùa giỡn kiểu này nữa.

"Tôi sinh trước em mười hai năm."

"Mười hai năm? Mười hai năm..." Fourth đang đưa tay lên tính, đôi môi hơi dẩu ra đôi chút, lẩm bẩm cái gì đó. Gemini đứng dậy đi ra trước cửa, ngoái lại nhìn hắn.

"Biết thế đủ rồi, em mau tắm đi."

"Mười hai năm, vậy là năm nay anh ba mươi tuổi?? Òa nhìn trẻ thật đó nha."

Fourth không nói đùa, Gemini trẻ hơn so với tuổi thật. Vốn dĩ Gemini mang trong mình hai dòng máu Thái và Trung, bẩm sinh hắn sở hữu nét đẹp nam tính vô cùng quyến rũ. Ngũ quan của Gemini tinh tế như tạc tượng, từng chi tiết nhỏ đều hài hòa và mang đến cảm giác vô thực. Fourth chỉ nghĩ hắn cũng tầm hai mươi mấy gì đó, nhưng không ngờ lại là ba mươi tuổi.

"Tôi biết tôi già rồi, đừng chọc nữa."

"Đâu có, tôi khen thật mà, anh nhìn còn muốn trẻ hơn cả tôi."

Fourth đưa hai tay chống xuống bồn tắm, nghiêng đầu cười. Gemini nhìn Fourth một lát, tiến đến ôm hắn vào lòng, bàn tay chạm lên sau vùng cổ của Fourth. Hắn bị Gemini ôm, các tế bào trong cơ thể đều phản ứng dữ dội. Động chạm thể xác một lần nữa khiến Fourth mất đi tự chủ, hắn không biết cái cảm giác chết tiệt này là như thế nào, chỉ là, mỗi lần Gemini chạm vào hắn, hắn không thể chống cự.

"Em có thể tự tắm được không? Hay để tôi..."

Gemini nói khẽ vào tai Fourth, vành tai hắn lập tức đỏ ửng. Cơ thể trần trụi của hắn được hơi ấm kia chiếm trọn, hòa cùng với hương thơm nhẹ nhàng của thảo dược khiến đầu óc hắn trở nên mụ mị.

"A không, không cần. Tôi không quen để người khác giúp, cứ để tôi tự làm."

Fourth đẩy nhẹ Gemini ra, hắn quay mặt đi chỗ khác, tránh ánh nhìn của Gemini. Hắn không thể thừa nhận bản thân bị hấp dẫn bởi từng lời nói, cử chỉ của Gemini. Hắn đang rất rối bời, tại sao hắn lại trở nên như vậy?

"Thôi được, vậy em cứ tắm đi. Nếu có khó khăn thì cứ gọi tôi, tôi ở ngay bên ngoài." Gemini đứng dậy, nhẹ nhàng xoa đầu Fourth rồi bước ra ngoài.

Căn phòng tắm rộng lớn chỉ còn một mình Fourth.

"Mẹ kiếp... Rốt cuộc là mình bị cái quái gì vậy?"

Hắn vò đầu bứt tóc, trong ý nghĩ của hắn hiện lên hình ảnh của Gemini. Gương mặt điển trai ấy, mái tóc đen được vuốt ngược ra sau, cả tông giọng trầm trầm cứ sát bên tai hắn, đều làm hắn rối loạn cả lên.

Hắn vẫn chưa biết, loại cảm giác đó gọi là gì?

Fourth cởi bỏ chiếc quần, nhẹ nhàng chui vào bồn tắm. Hắn ngâm mình trong dòng nước ấm nóng, rất thoải mái. Khoái lạc tìm đến đầu óc hắn, lại mang hơi thở nóng bỏng của người kia truyền đến hắn.

"Chết tiệt, mình điên rồi, điên thật rồi."

Fourth đưa tay chạm đến vật cương cứng dưới lớp nước ấm nóng, khó chịu ngả người về sau. Hơi thở hắn trở nên nặng nhọc, từng giọt mồ hôi thấm đẫm mái tóc, bết lại trên vầng trán. Bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn thứ to lớn thoắt ẩn thoắt hiện trong làn nước, đầu óc hiện lên những hình ảnh trụy lạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro