Chương 2 : Niềm tin dần hình thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gemini và Fourth tìm được một ngôi nhà bỏ hoang ở ngoại ô thành phố để tạm thời trú ẩn. Trời đã sáng, ánh nắng yếu ớt chiếu qua những tấm rèm cũ kỹ. Không gian im lặng, chỉ còn tiếng thở của hai người sau một đêm đầy hiểm nguy.

Gemini ngồi dậy, kiểm tra vũ khí và cảnh giác nhìn xung quanh. Fourth ngồi đối diện, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt. Cậu cẩn thận kiểm tra các vết thương trên người Gemini, ánh mắt đầy lo lắng.

"Anh cần nghỉ ngơi," Fourth nói, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

"Tôi sẽ canh chừng."

Gemini gật đầu, nhưng đôi mắt vẫn cảnh giác.

"Chúng ta đều cần nghỉ ngơi. Một chút thư giãn có thể giúp cả hai hồi phục."

Fourth cười nhẹ, gật đầu đồng ý.

"Anh nói đúng. Nhưng tôi là bác sĩ, tôi quen với việc thức khuya."

Gemini nhìn Fourth một lúc lâu rồi nằm xuống, nhắm mắt lại. Anh biết rằng, dù chỉ là một vài phút nghỉ ngơi cũng có thể giúp cơ thể hồi phục phần nào. Fourth ngồi gần cửa, đôi mắt không rời khỏi bóng dáng của Gemini.

Một tiếng động nhỏ ngoài cửa sổ làm Fourth giật mình. Cậu nhanh chóng đứng dậy, nắm chặt con dao nhỏ trong tay. Cửa sổ hé mở, một con zombie đang lò dò tiến vào. Fourth lùi lại, chuẩn bị tinh thần chiến đấu. Nhưng trước khi cậu kịp hành động, Gemini đã bật dậy, dao găm trong tay. Anh lao tới, chém mạnh vào cổ con zombie, khiến nó ngã gục ngay lập tức.

"Chúng ta cần di chuyển," Gemini nói, giọng nghiêm nghị.

"Nơi này không còn an toàn nữa."

Fourth gật đầu, thu dọn nhanh những vật dụng cần thiết. Họ rời khỏi căn nhà, tiếp tục hành trình qua những con đường hoang vắng. Cảnh vật xung quanh đầy rẫy sự tàn phá, nhưng trong mắt họ, vẫn còn một tia hy vọng le lói.

Trên đường đi, họ dừng lại bên một khu chợ bỏ hoang để tìm kiếm thực phẩm và nước uống. Gemini lục lọi các kệ hàng, tìm kiếm những thứ có thể sử dụng. Fourth đứng gần đó, quan sát và giúp đỡ khi cần.

"Anh có bao giờ nghĩ đến việc rời khỏi thành phố này không?" Fourth hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng chứa đựng sự tò mò.

Gemini ngừng tay, quay lại nhìn Fourth.

"Tôi đã từng nghĩ đến. Nhưng không dễ dàng để rời khỏi nơi này. Và tôi có một nhiệm vụ cần hoàn thành."

"Nhiệm vụ gì vậy?" Fourth hỏi, ánh mắt tràn đầy sự quan tâm.

Gemini im lặng một lúc, rồi đáp.

"Tôi đang tìm kiếm anh trai của mình. Chúng tôi bị chia cắt khi đại dịch bùng phát. Tôi phải tìm thấy cậu ấy, và đưa cậu ấy ra khỏi đây."

Fourth gật đầu, đôi mắt hiểu rõ hơn về người đàn ông trước mặt.

"Tôi cũng mất gia đình khi đại dịch bùng phát. Nhưng tôi luôn tin rằng chúng ta vẫn còn cơ hội tìm thấy họ."

"Ồ, hình như điều này đã được chúng ta trao đổi qua rồi thì phải." Gemini lên tiếng.

Fourth im lặng một lúc rồi mới nói.

"Hình như là vậy, qua nay nhiều chuyện sảy ra quá tôi cũng quên mất." Sau đó cười ngốc một cái.

Bỗng nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ phía xa. Gemini và Fourth ngay lập tức lao ra khỏi khu chợ, nhìn thấy một nhóm zombie đang tiến lại gần. Gemini rút dao găm, chuẩn bị chiến đấu. Fourth cũng rút con dao nhỏ từ túi áo khoác, sẵn sàng tự vệ.

"Chúng ta cần tìm chỗ ẩn náu," Gemini nói, giọng nói căng thẳng.

"Không thể đối đầu với chúng ở đây."

Họ nhanh chóng chạy vào một tòa nhà bỏ hoang gần đó, leo lên các bậc thang cũ kỹ để tìm kiếm nơi an toàn. Đám zombie đuổi theo, tiếng kêu gào ghê rợn vang vọng khắp nơi. Gemini dẫn đường, đôi mắt luôn tập trung vào xung quanh, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm nào.

Khi họ đến một tầng trên, Gemini đẩy cửa một căn phòng nhỏ và ra hiệu cho Fourth vào trong.

"Cậu ở đây, tôi sẽ cố gắng dẫn chúng đi."

Fourth nắm lấy tay Gemini, ánh mắt lo lắng.

"Đừng làm vậy. Chúng ta cần phải ở bên nhau."

Gemini nhìn vào đôi mắt đầy quyết tâm của Fourth, rồi gật đầu.

"Được rồi, nhưng chúng ta phải chiến đấu cùng nhau."

Đám zombie đã tiến đến gần cửa. Gemini đứng trước, dao găm trong tay, sẵn sàng đối đầu. Fourth đứng phía sau, giữ vững con dao nhỏ trong tay. Cuộc chiến sắp bắt đầu, và cả hai người đều biết rằng họ phải chiến đấu hết mình để sống sót.

Gemini lao vào đám zombie, dao găm trong tay di chuyển nhanh như chớp. Anh chém vào đầu một con zombie, khiến nó ngã quỵ ngay lập tức. Con zombie thứ hai lao tới, nhưng Gemini né sang một bên, đâm mạnh vào cổ nó. Máu đen phun ra, nhưng anh không dừng lại. Anh tiếp tục lao tới, tiêu diệt từng con một bằng những đòn tấn công chính xác và mạnh mẽ.

Fourth đứng phía sau, hỗ trợ bằng cách chém vào những con zombie tiến lại gần. Dù không có kỹ năng chiến đấu như Gemini, nhưng lòng dũng cảm và quyết tâm của cậu không hề thua kém. Họ chiến đấu cùng nhau, như một đội hoàn hảo.

Khi đám zombie cuối cùng bị tiêu diệt, Gemini và Fourth thở dốc, nhìn nhau với ánh mắt tràn đầy sự tôn trọng và ngưỡng mộ.

"Chúng ta đã làm được," Fourth nói, giọng run rẩy vì mệt mỏi nhưng đầy niềm vui.

Gemini gật đầu, nụ cười nhẹ nở trên môi.

"Phải, chúng ta đã làm được. Nhưng cuộc hành trình vẫn còn dài."

Họ tiếp tục hành trình, cùng nhau đối mặt với những thử thách và nguy hiểm. Và trong quá trình đó, mối quan hệ giữa Gemini và Fourth ngày càng trở nên đặc biệt hơn, trong thế giới tăm tối này.

_____3/8/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro