11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Gun, ta..."

Tinn gần như câm lặng khi phải đối diện với đôi con ngươi trong trẻo đang dao động mãnh liệt dưới ánh sáng soi rọi của mẹ thiên nhiên. Anh tìm thấy trong dó chút vụn vỡ của một cuộc tình chưa kịp nảy nở đã nhanh chóng úa tàn, như một ngọn lửa nhỏ âm ỉ cháy chứ mãi mãi không bao giờ rực lên được như bản thân nó đã từng. 

"Trời khuya rồi." Cậu cũng đã mệt mỏi khi phải một lần nữa khiến cuộc trò chuyện của cả hai rơi vào bế tắc. 

"Bây giờ nếu cứ đi tiếp theo lối này sẽ có một nhà trọ để ta nghỉ ngơi qua đêm, phiền đại thiếu gia chịu khó thêm một chút nữa nhé?" Gun nói rồi liền rụt tay khỏi hơi ấm đang lưu luyến vươn vấn nơi cổ tay mình. Lần này Tinn thôi níu cậu lại mà chỉ nối gót theo sau, lặng lẽ thôi, như cái cách Gun đã dùng ánh mắt ngưỡng mộ hướng về phía anh trong những năm tháng gỏn gọn của tuổi thiếu niên mười bảy, mười tám.

Quán trọ Gun nói quả thật không ở quá xa, chỉ độ khoảng chừng vài dặm về phía bắc. Chủ sở hữu quán trọ dừng chân này là một góa phụ, một người phụ nữ với nét mặt hiền từ cùng vài vết chân chim nơi đuôi mắt. Bà bảo rằng hiện tại vừa hay chỉ còn lại một phòng đơn còn trống, nếu cả hai ở lại bà sẽ đặc biệt giảm giá chỉ lấy một nửa số tiền và thằng nhóc đã không chần chừ mà gật đầu ngay tắp lự. Gun đơn giản lắm, bây giờ tìm được một nơi để ngủ đã là một loại ân huệ rồi, dù có là phải kẻ chăn êm nệm ấm, kẻ lăn lội dưới sàn cũng không thành vấn đề. 

Sau một hồi cãi vã rung trời về việc ai nằm trên giường và ai nằm dưới đất thì cuối cùng Tinn vẫn là người chịu thua với tên nhóc quản gia giỏi lý sự. Anh đã cố hết sức lôi cậu lên giường và không dưới mười lần đảm bảo rằng mình chỉ ngủ đất một đêm sẽ không đổ bệnh đâu, nhưng rồi với cái nhìn chằm chằm đe dọa, dù qua mắt anh không có mấy sát thương, cuộc cự lộn nhanh chóng kết thúc bằng việc Tinn ngủ trên giường và Gun thì yên vị dưới đất.

Thoáng chốc đã là nửa đêm nhưng không ai trong bọn họ có thể nhẹ nhõm mà chợp mắt được, bởi ai cũng mang trong mình những nỗi niềm riêng khó nói. Tinn nằm trên giường vắt tay lên trán nhưng mắt thì mở thao láo, cứ mỗi khi cố gắng nhắm mắt thì hình ảnh vỡ vụn của Gun lại cứ nhập nhoạng trong trí óc, cứ nhấp nháy liên hồi như một cái máy ảnh kĩ thuật số đã cũ. Anh hơi cựa mình, quay mặt về phía mép giường rồi nhịn không được mà lú đầu ra ngó nghiêng tình hình của nhóc con lì lợm. 

Gun nằm co người dưới sàn gỗ, chỉ độc một chiếc gối nhỏ vừa đủ để kê đầu, cơ thể nhỏ xíu cứ chốc chốc lại run lên vài cái khiến Tinn lắc đầu bất lực trước sự cứng đầu khó bảo này. Anh cứ ngắm cậu mãi, mãi đến khi trong đầu nảy ra ý định gì đó. 

Sau khi chắc chắn là cậu đã ngủ say anh liền đánh liều ôm cả mền cả gối, và cả cái xác cao kều của mình xuống và nằm cạnh cậu. Góc chăn mềm mại nhanh chóng được phủ lên người Gun, cậu nhóc cũng vì sự thoải mái đó mà bất giác xoay người rồi sau đó rất tự nhiên mà dụi đầu vào mớ chăn bông. Tinn sau khi thấy rằng cậu sẽ không có dấu hiệu sẽ tỉnh giấc liền cong cong khóe miệng, thầm chúc mừng bản thân đã thực hiện kế hoạch thành công mà chưa bị Gun đá trở ngược về giường. 

-------------------

Mấy ngày gần đây căn biệt thự của thiếu gia Norawit chẳng hiểu sao dù vắng bóng nhóc Gun nhưng nó lại chẳng có hôm nào được đón nhận sự yên tĩnh vốn có. À, là do Gemini hắn nói thay đấy, mà có khi mồm mép còn liến thoắng hơn cả cậu quản gia cơ. 

Đám gia nhân trong nhà hết hôm này đến hôm khác liên tục chứng kiến chuỗi hành động kì lạ của thiếu gia nhà mình mà không khỏi xuất hiện tin đồn rằng hình như cậu chủ đã bị cái vong nào đó nhập vào rồi. Hết chuyện phá lệ để ở nhà cùng Fourth đàng hoàng ăn sáng, hắn lại còn như trở thành cái đuôi phiền phức chạy đông chạy tây theo Fourth, dù ngoài mặt vẫn là cái nét cọc cằn khó bỏ nhưng lời nói câu nào thốt ra cũng chỉ toàn là quan tâm hỏi han. 

Fourth Nattawat, nhân vật chính của lời đồn thổi cũng không khỏi cảm thấy bản thân đang bị chiếm tiện nghi quá mức. 

Nó lẳng lặng ngồi đong đưa trên chiếc xích đu đặt ngoài vườn, dù có cố đặt sự chú ý lên đám cẩm tú cầu cỡ nào thì cái ánh mắt nhìn chằm chằm theo dõi như kẻ biến thái của Gemini đang nấp sau góc cột cũng khiến nó không khỏi ngứa ngáy, bị nhìn đến mất tự nhiên. Đến khi không chịu nổi nữa quay mặt lại đối diện thì cậu mới biết hắn đang đứng ngay bên cạnh mình. Fourth cũng không nhỏ nhen mà đành xích người qua, chừa một chỗ trống với ý bảo Gemini ngồi xuống cạnh mình. Gemini dù không biểu hiện ra mặt nhưng nhìn hành động hớn hở của hắn Fourth cũng có thể mường tượng được, nếu bây giờ hắn để lộ đuôi chắc chắn sẽ trông không khác gì một con husky to đùng đang không giấu nổi mừng rỡ. 

"Ngươi muốn nói gì sao?" 

Cả hai ngồi cạnh nhau nhưng chỉ có sự im lặng tồn tại như một bức tường vô hình ngăn cách giữa hai người. Nếu không tính lần lăn giường kia thì đây hình như là lần đầu tiên Gemini hắn có thể đường hoàng mà ngắm nhìn rõ ràng từng đường nét hài hòa uốn lượn trên gương mặt Fourth. Đôi gò má hơi nhô cao vì ngồi ngược nắng, được lấm tấm ánh chiều tà soi rọi mà cứ thế ửng hồng tựa thứ hoa anh đào mà hắn từng được đọc qua trong sách. Môi nhỏ đỏ mọng sẽ hơi mím lại mỗi khi ánh mắt dao động rong ruổi tít tận chân trời xa xôi và sau đó dừng lại trên gương mặt hắn. Gemini đọc được trong đó dường như nó ngập ngừng có điều gì muốn nói.

"Ừm, muốn nói nhưng không dám."

"Tại sao?"

"Chẳng phải ngươi bảo khi nào ngươi cho phép mới được mở miệng à?"

Gemini hơi khịt mũi rồi quay mặt đi. "Ờ, bây giờ thì cho phép rồi."

"Mấy ngày nay ngươi hành xử rất lạ. Tôi hỏi nguyên nhân được không?"

Giọng nó đều đều cất lên giữa không gian tĩnh lặng và ngào ngạt mùi hương nịnh mũi từ khóm cẩm tú cầu vừa chớm nở gần đấy. Sâu thẳm trong trái tim đang bồi hồi rung lên từng nhịp, vang vọng đến trí óc nó vô vàn những khát khao mà Fourth đã chật vật lắm mới có thể giấu nhẹm cho riêng mình. Rằng, những hành động hắn dành cho nó cũng xuất phát từ nguồn cơn giống Fourth, rằng con tim của một kẻ gai góc, bất cần đời cuối cùng cũng đáp lại tiếng lòng của nó, và rằng hắn đã biết yêu. 

Gemini chỉ ngồi yên đấy nhưng lại không hé môi trả lời. Làm sao nói chính xác được đây khi hắn lại thậm chí không thể hiểu bản thân mình. Những cảm xúc này quá đỗi lạ lẫm với hắn, suốt cả thời gian dài đằng đẵng, cuộc đời hắn cảm tưởng như chỉ xoay quanh việc đánh đấm với ai, hôm sau sẽ phải đổ máu như thế nào, chứ tuyệt nhiên chưa từng nghĩ đến việc sẽ có người nào đó bước vào đời mình và dang tay bảo bọc mình khỏi vũng lầy mà hắn vô tình sa ngã. 

Fourth đã chờ, chờ rất lâu để có thể đổi lấy một câu trả lời rành rọt. Nhưng cuối cùng lại chẳng có gì cả. 

Nó xuôi theo cảm xúc và vươn tay lên xoa lấy cái đầu đang cúi thấp của Gemini. Khoảnh khắc tiếp theo hắn thấy nó nở nụ cười với mình. Hắn không thể biết nó mang ý nghĩa gì, Gemini tệ nhất ở khoản đọc vị người khác. Là thấu cảm cho mớ rối ren trong lòng hắn, là chấp nhận chờ đợi một tên ngốc trưởng thành đang học cách yêu, hay là cuối cùng là sự dằn lòng phải buông bỏ đoạn tình duyên không kết quả? 

Hắn không biết, cũng mãi không thể biết được. 

Nhưng có lẽ trong một khắc nào đó, Gemini lại biết bản thân mình muốn được một lần nhìn thấy Fourth có thể nở nụ cười vô lo vô nghĩ, trở về với dáng vẻ thiếu niên dám nghĩ dám làm, muốn đôi mắt trong vắt kia chỉ cần chứa vạn vì sao là đủ chứ không phải nỗi niềm suy tư nặng trĩu bờ mi. 

-------------------

NOTE: Ý là tui muốn hỏi góp ý mọi người về cả hai cặp đôi GeminiFourth và TinnGun luôn ấy, liệu mọi người có thấy chán hay muốn góp ý gì không để tui điều chỉnh lại nè <3 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro