Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thuyền Nam Thập Tự, Ngôi Sao Chết Chóc.

Beidou đứng trên boong tàu, sắp xếp cho các đội viên chuẩn bị khởi hành, mắt thấy đội trưởng đội hải trình đang leo lên thuyền.

"Hu Long? Cậu làm gì mà chậm trễ vậy?"

Hu Long cười hề hề, không tiếp tục leo nữa, anh ta dẫm chân nhảy lên: "Xin lỗi đại tỷ."

Beidou nhìn thấy Heizou và Aether theo sau liền ngạc nhiên: "Ấy, những vị khách này?"

Heizou mỉm cười: "Ngại quá, chúng tôi tình cờ nghe được đội thuyền Nam Thập Tự dự định thả neo ở Quy Li Nguyên nên mới năn nỉ anh Hu Long đây, xin cho chúng tôi quá giang một chuyến."

Hu Long hùa theo: "Đại tỷ, em thấy người này không tệ, nói chuyện rất hợp, có khi tỷ lại thích cậu ta."

"Tại hạ là Shikanoin Heizou, còn vị bên cạnh là Brown, ngưỡng mộ thuyền trưởng Nam Thập Tự đã lâu."

"Ồ, tôi biết cậu, Kazuha có từng nhắc đến, là vị thám tử nổi tiếng của Inazuma đúng không?" Ánh mắt Beidou sáng hơn: "Bạn bè của Kazuha đều là người tốt cả, không cần khách sáo. Chào mừng cậu đến với Ngôi Sao Chết Chóc."

"Cảm ơn thuyền trưởng."

"Có vẻ các cậu muốn tới Mondstadt? Vậy thì thật khéo, Kazuha cũng đang du lịch ở đó."

"Vậy khi nào gặp mặt tôi nên cảm ơn cậu ấy, lại giúp tôi có được hảo cảm từ vị thuyền trưởng lẫy lừng này."

"Ha ha ha." Beidou sảng khoái cười, nghiêng đầu nói với cấp dưới: "Hu Long, nhờ cậu hướng dẫn cho hai người họ."

"Rõ, đại tỷ."

...

Hu Long dẫn theo hai vị khách đi dạo một vòng trên tàu.

"Khá lắm người anh em, đại tỷ có vẻ thích cậu đấy!"

Heizou dành một chút thời gian chào hỏi những người xung quanh họ, cười cười: "Thuyền trưởng thật tốt tính."

Hu Long hất hàm, ý rằng đó là điều đương nhiên, rồi dẫn hai người tới một căn phòng nhỏ: "Trước đây chỗ này là phòng của Kazuha, mấy cậu ở tạm đi, có hai giường, lão phó mới đóng vào."

"Cảm ơn, anh đi làm việc của mình đi, lát nữa bọn tôi tìm anh nói chuyện."

Hu Long bắn tới một ánh mắt, coi như cậu thức thời, sau đó lắc mình rời đi.

"Ai, mệt quá."

Heizou như được giải thoát, ngã phịch xuống giường.

Aether ngồi xuống giường đối diện, trong này chỉ có hai người họ, hắn tháo mặt nạ ra.

Thám tử nghiêng người nhìn hắn: "Lúc nãy không tiện nói, bây giờ cậu cảm thấy thế nào rồi?"

"Không có gì." Aether xòe tay: "Không có chút sức mạnh nguyên tố nào."

"Đáng tiếc ghê, nếu sử dụng được sức mạnh nguyên tố, khi trở về cậu có thể làm ảo thuật gia được rồi." Heizou vu vơ hỏi: "Thế giới của cậu có thần không?"

"Không có thần, nhưng yêu ma quỷ quái có tồn tại."

"Vậy thì đáng sợ thật đấy."

Hai người trò chuyện một lúc, bỗng dưới sàn gỗ truyền tới một rung động nhỏ, Heizou hớn hở nhảy xuống giường.

"Tàu sắp khởi hành đấy, ra xem đi."

Bên ngoài mọi người tấp nập qua lại, không ai để ý hai người họ.

Gió nổi lên, mang theo vị mặn của biển, Beidou đứng ở đầu tàu cất cao giọng: "Mở buồm!"

Những tấm vải cuồn cuộn rơi xuống một tiếng phạch, gió thổi tới căng phồng, kéo theo một con tàu lớn di chuyển.

U u u u u u.

Có người thổi kèn, là lời kích lệ cho một chuyến hành trình đã bắt đầu.

Heizou và Aether đứng dựa vào mạn tàu, nhìn thềm lục địa đang xa dần.

Gió thổi đến, xua đi cái nóng bức của mùa hè.

...

"Mấy chuyện cậu vừa kể là có thật à?"

Hu Long ngồi trên mạn tàu, vừa thấy dây câu căng xuống, anh ta ha một tiếng, cánh tay hữu lực nhấc bổng cần câu lên, lưỡi câu mắc một chiếc ủng.

"Mẹ nó tên nào vứt xuống biển đấy!?"

Heizou một tay chống cằm, một tay xoay xoay cần câu, trông có vẻ không mấy hứng thú với việc này: "Thật chứ, nhưng nếu anh không làm được, thật ra chỉ cần cởi quần rồi đứng trước tượng thần lắc mông, hiệu quả không kém gì đâu."

"Ê ê cậu ngồi xa tôi ra, đuổi hết cá của tôi rồi!" Hu Long ghét bỏ nhìn động tác tay của hắn, sau đó xoa xoa cằm, chắc là đang suy tính hôm nào quay lại thì làm thử.

Thám tử cười cười, đánh mắt về nơi Aether đang đứng: "Anh qua nhìn cậu ta đi, người ta là đang câu thủy quái đấy."

Hu Long phi một tiếng, đang tính cười nhạo thì Aether chợt vung mạnh cần câu lên, chỉ thấy một tàn ảnh bay vút khỏi mặt nước, đập bẹp vào mặt anh ta.

Hu Long ngã dập xuống sàn, trên người là một con cá thân gai đen sì, dài một cách bất thường đang quẫy đuôi dữ dội. Hu Long chật vật bên dưới, bị nhớt cá dính đầy người không đứng lên được.

"Cứu tôi! Cứu tôi!"

Heizou đứng cách xa một khoảng: "Anh với cá trông như một cặp song sinh dính liền vậy."

"Ha ha ha!" Beidou bị chọc cười bởi câu nói đùa này, cô bắn ánh mắt hâm mộ tới Aether: "Thật đáng kinh ngạc! Con thủy quái này đã sống được vài chục năm, thường xuyên cắn đứt mồi câu của ngư dân đi qua đây, hôm nay cậu lại có thể câu được nó lên, ôi, vốn muốn tổ chức một bữa tiệc ăn mừng..."

Beidou bất đắc dĩ thở dài, ngước nhìn bầu trời âm u: "Nhưng xem ra thời tiết không ủng hộ lắm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro