Chương 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người lớn tuổi, Scaramouche.
__________

"Reader ..Gặp tôi ở văn phòng vào cuối giờ học."

Đó là những gì thầy 'đáng kính' của bạn nói, với vẻ mặt giận dữ hằn rõ trên khuôn mặt mặc dù giọng điệu của thầy rất nghiêm nghị.

Các học sinh khác nhìn bạn khi bạn đứng dậy, có chút lo lắng nhưng không ngạc nhiên. Suy cho cùng, bạn được biết đến là một kẻ gây rối, và nhiều giáo viên đã oán giận bạn vì điều đó.

Có lẽ đang có một số học sinh hả hê, nhưng chắc chắn không ai nói gì.

Làm cho giáo viên phát điên là một trò vui đối với bạn, một trong những cách giết thời gian tuyệt vời ở trường đại học.

Tuy nhiên, vì một số lý do nào đó.. bạn, không thể thoát khỏi nỗi ám ảnh tuyệt đối muốn làm cho giáo viên chủ nhiệm của mình.. phát điên.

Ông ấy không giống bất kỳ giáo viên nào khác.

Còn cực kì cực kì nóng bỏng và hấp dẫn.. ông ấy còn điềm tĩnh và lạnh lùng, thờ ơ với thái độ của bạn, thậm chí còn không thèm để ý đến bạn, và điều này là không thể đối với bạn!

Vì vậy, bạn đã biến nhiệm vụ của mình thành việc làm phiền ông ấy cho đến khi ông ấy nổi điên.

Và điều đó có vẻ hiệu quả, bởi vì giữa những cái nhìn trừng trừng mà anh ấy dành cho bạn gần đây, cái nghiến nhẹ hàm mỗi khi bạn làm phiền anh ấy hoặc mạch máu trên tay anh ấy nổi lên mỗi khi anh ấy nắm chặt thứ gì đó để giữ bình tĩnh, bạn có thể đoán rằng chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi bạn nhận được phản ứng từ anh ấy~

Bạn thở dài nhẹ nhàng, xoay một lọn tóc vàng quanh ngón tay khi bước ra khỏi lớp học, liếc nhìn thầy Scaramouche qua vai.

Đôi mắt của bạn lấp lánh tinh nghịch, và một nụ cười nhỏ phấn khích bí ẩn hiện trên môi bạn.

Vâng, có vẻ như cuối cùng tôi cũng làm anh nổi giận.. "Thầy Scara~ Đến lúc rồi!" Bạn nói với giọng điệu vui tươi, thân hình nhỏ nhắn của bạn lắc lư nhẹ khi đi dọc hành lang. 

"Em tự hỏi điều gì khiến anh bận tâm đến vậy lần này? Em có lấy mất quá nhiều sự chú ý quý giá của anh khỏi những học sinh ngưỡng mộ đó không?"

"Cách xưng hô, Reader." Giọng anh lạnh lùng.

"Vâng, thưa ngài~"

Lời nói của bạn nhẹ nhàng và trêu chọc, nhưng ẩn chứa một sự thách thức, một lời thách thức muốn tiến sâu hơn vào sự lạnh lùng của anh.

Scaramouche nhìn bạn ngày càng tiến lại gần mình, đôi mắt tím đậm nổi bật của anh dõi theo từng chuyển động của bạn..

Biểu cảm nghiêm nghị của anh không bao giờ dao động, nhưng có một chút bực bội trong đó phản bội sự nghiêm nghị của anh!

"Đừng tự tâng bốc mình, học sinh reader." Anh ta đáp lại một cách khô khan. "Đây không phải là việc đánh cắp sự chú ý. Đây là việc duy trì trật tự và sự tôn trọng mọi người trong lớp học của tôi."

Bàn tay cầm bút khi anh siết chặt cố gắng kìm nén cơn nóng giận hoàn toàn.

Bạn thề đã nghe tiếng gì đó bị gãy!!

"Nhưng nếu bạn muốn biết..." Giọng anh ta hạ xuống thành tiếng gầm gừ. "Trò hề của bạn đang trở nên nhàm chán. Có lẽ đã đến lúc chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc về hành vi của em."

"Cách xưng hô, thưa ông~"

"Ehem." Scaramouche ho khan, sao đó gầm gừ những gì không rõ ràng

Bạn có chút tò mò khi tiếng gầm gừ trầm thấp của ông Scaramouche lọt vào tai bạn, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng bạn trước sự dữ dội trong ánh mắt của ông.

Bạn chậm bước, quay lại đối mặt với ông với nụ cười e thẹn trên môi. "Ồ, một cuộc nói chuyện nghiêm túc, hả? Nhưng ánh mắt đó là sao? Muốn xem dưới váy tôi cái có gì à?" bạn nghiêng đầu, mái tóc đổ xuống một bên vai khi bạn nhìn anh bằng đôi mắt mở to ngây thơ. "Thật là thú vị khủng khiếp! Ai ngờ ông Scara đoan trang như thế lại là người như vậy." Giọng bạn nhỏ giọt với sự mỉa mai, nhưng có một chút tò mò thực sự bên dưới.

Cô bước lại gần hơn, vóc dáng nhỏ nhắn của cô gần như bị lu mờ bởi vóc dáng đồ sộ của anh.

Ánh mắt cô trôi xuống hàm dưới sắc nét của anh, góc cạnh sắc nét của xương gò má, trước khi lại chạm vào mắt anh.

"Tôi chắc chắn rằng bất cứ điều gì anh nói đều sẽ vô cùng hấp dẫn, anh Scara." Bạn chớp chớp mắt, giả vờ ngây thơ.

Môi Scaramouche cong lên thành một nụ cười khẩy trước trò hề của bạn, nhưng nó nhanh chóng được thay thế bằng vẻ mặt nghiêm nghị hơn.

Ồ này, chắc chắn bạn thấy vết đỏ từ tai anh lan đến má.

Anh bước lại gần hơn, thu hẹp khoảng cách giữa hai người cho đến khi chỉ còn cách nhau vài cm.

"Có lẽ là hấp dẫn.. Nhưng nó sẽ không thú vị với cả hai chúng ta." Giọng anh ấy chắc nịch, ra lệnh.

Anh ấy hơi cúi xuống, đảm bảo ánh mắt họ khóa chặt.

"Sự gián đoạn liên tục của em không còn vui nữa, em yêu.. Chúng gây gián đoạn và thiếu tôn trọng cả anh và những người còn lại trong lớp. Em có hiểu không?"

Mặc dù giọng điệu nghiêm khắc của anh ta, nhưng có một sự căng thẳng tiềm ẩn trong không khí, một cuộc chiến ý chí thầm lặng đang diễn ra giữa hai người.

Nhưng bann không sợ đâu!

Nhưng má bạn lại ửng hồng nhẹ khi anh ở gần, cảm thấy một sự pha trộn kỳ lạ giữa phấn khích và lo lắng.

Bạn cắn nhẹ môi dưới, một thói quen thường quay lại khi lo lắng hoặc xung đột.

"Tất nhiên, tôi hiểu, thưa ông~" Bạn trả lời nhẹ nhàng, mặc dù đôi mắt phản ánh một tia thách thức. "Ý tôi là, không phải tôi muốn phá vỡ những bài học quý giá của ông đâu..." Giọng bạn nhỏ dần. Bạn dịch chuyển một cách khó chịu dưới cái nhìn chăm chú của anh, vén một lọn tóc xõa ra sau tai.

"Nhưng có lẽ..." Bạn bắt đầu ngập ngừng. "Có lẽ tôi cần thêm một chút... sự kích thích trong cuộc sống. Liệu đó có phải là một tội ác không?"

Scaramouche nheo mắt trước phản ứng của bạn, lông mày anh hơi nhíu lại. Anh bước gần hơn nữa, cao hơn vóc dáng nhỏ nhắn của bạn khi anh khoanh tay trước ngực rộng.

"Kích thích?" Anh ta chế giễu, lắc đầu không tin. 

"Có nhiều cách tốt hơn nhiều để tìm kiếm sự kích thích hơn là liên tục ngắt lời bài giảng của tôi và thử thách sự kiên nhẫn của tôi." Anh tiến thêm một bước nữa, xâm chiếm không gian riêng tư của bạn một lần nữa. Đôi mắt xanh lục của anh nhìn sâu vào mắt bạn, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu chân thành nào giữa vẻ ngoài vui tươi.

"Nếu bạn thực sự muốn được kích thích.. thì tôi khuyên bạn nên tập trung vào việc học. Hãy thử thách bản thân về mặt học thuật thay vì chơi trò trẻ con trong lớp học của tôi." Giọng anh trầm và đều đặn, từng từ được phát âm cẩn thận. Không khí giữa họ nổ lách tách vì căng thẳng, một cuộc chiến thầm lặng đang diễn ra bên dưới bề mặt cuộc trao đổi của họ.

"Nhưng giờ thì sao! Anh kéo tôi đến đây và đến quá gần tôi"

"Em biết tính tôi mà, giờ này là để trải nghiệm hình phạt." Anh cười khúc khích.

"Tôi sẽ nói với hiệu trưởng!"

"Xin mời, hiệu trưởng là mẹ tôi." Scaramouche.

"..."

"Sẵn sàng chưa em yêu?"

"G-già dê-"
__________

17/9/2024.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro