Quyển 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Xiao luôn cảm thấy thực kì lạ, bởi vì ma thần cặn luôn ở giảm bớt. Hắn hỏi đế quân, nhưng người không trả lời, chỉ cổ vũ hắn đi ra ngoài nhiều hơn....

Và rồi, mãi đến về sau, khi đế quân nghỉ ngơi, đem cảng Liyue giao cho nhân loại.

Tộc dạ xoa nay chỉ còn mình hắn, nhất là sau chuyến đi đến vực đá sâu đó. Hắn cũng xác nhận Phù Xá đã hy sinh. Mà chính hắn cũng bởi vì ma thần cặn ít đi mà có chút nhàn rỗi. Tuy hắn vẫn thường xuyên đi ra bên ngoài hàng yêu trừ ma. Nhưng thực ra, có lẽ nhân loại có thể tự làm được.... Hắn có lẽ, nên cởi mở với người khác hơn, giống như đế quân và nàng từng mong muốn. Hắn nghĩ, nếu như có một ngày ma thần cặn hoàn toàn bị áp chế. Lúc đó, hắn sẽ đi theo nàng du lịch.... Ân, có chút nhớ nàng...

Nhưng vào một ngày trăng rằm, từ dốc vô vọng bay lên cột sáng chọc trời, hắn từ cột sáng đó cảm nhận được khí tức quen thuộc. Đó là nàng, hắn nhận ra nó, khí tức mà hơn 600 năm nay chưa từng cảm nhận được, chỉ là nó vẫn luôn yếu đi, cho đến khi biến mất.....Mà nàng chòm sao, loé loé rồi dập tắt.

Ma thần cặn bị phong ấn trong một khoảng không gian lập phương, bị tầng tầng phù văn bao bọc, rồi cuối cùng, nó bị phong ấn tại nơi sâu nhất của dốc vô vọng....

Từ đây, Liyue sẽ lại không còn tà ma quấy phá, mà trên người vị dạ xoa kia nghiệp chướng cũng sẽ tan dần theo thời gian....

Xiao xuyên qua màn sương mờ mịt, tìm kiếm hình bóng của nàng.... Cho đến khi hắn nhìn thấy, nàng nguyên hình trôi nổi lơ lửng trên pháp trận, không ngừng truyền sức mạnh vào lòng đất.

Đau, đau đớn đến xé lòng. Nàng thân thể chỉ còn là vỏ rỗng, nàng linh hồn đã sớm không còn. Vị nữ thần mặt trăng kia đã cho hắn một cơ hội... Cơ hội đi tìm kiếm nàng. Và hắn đồng ý, chỉ cần có thể đưa nàng trở về, hắn cái gì cũng sẽ làm...

Và như vậy, Xiao bước lên con đường du hành qua nhiều thế giới, chỉ để tìm về người thương...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro