50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy người yêu mệt mỏi như thế Hyunjin chuẩn bị ôm cậu lên phòng ở tầng một để nghỉ ngơi trong khi đợi mọi người về thì bất ngờ thay lại bị Felix tránh đi.

Hyunjin bất lực chỉ có thể đi theo phía sau cậu.

"Em muốn nghỉ ngơi."

"Ừ"

Hyunjin vừa dứt lời thì cánh cửa cũng đóng sập lại, anh bị ngăn lại bên ngoài.

"Yongbokie."

"Em đã bảo là muốn nghỉ ngơi mà!"

Felix hét vọng ra, hết cách Hyunjin chỉ đành trở lại phòng khách và chờ mọi người trở về.

Hyunjin không nghĩ rằng vì những lời nói lúc đó mà lại khiến Felix giận đến như vậy, anh càng cảm thấy có lỗi và hối hận nhưng lại chẳng làm được cái gì. Đến nói chuyện mà Felix còn không thèm nói với anh thì Hyunjin có thể làm được cái gì nữa.

Khoảng hai giờ sau, những người ra ngoài ăn cũng đã trở về. Sau khi nhận lấy phần ăn của mình và Felix, Hyunjin liền đi vào trong bếp. Cháo cũng khá nguội rồi, Hyunjin không muốn làm phiền Minho nên tự mình hâm lại.

"Jeongin em mang lên cho Felix giúp anh đi."

"Được" Jeongin đồng ý mà không nghĩ nhiều cậu nhóc hiểu rằng Hyunjin và Felix đang giận nhau.

"Felix hyung, thức ăn nè anh ơi, mở cửa cho em với." Vì tô cháo khá lớn Jeongin phải bưng bằng hai tay nên không gõ được cửa, nên cậu đã gọi vọng vào.

"Felix hyung."

"Felix hyung."

"Felix hyung! Có sao không anh? Felix anh ngủ hả?" Gọi mãi nhưng không nhận được hồi đáp, Jeongin đã có hơi sợ hãi. Lúc chiều Felix từng nói bản thân không khỏe khiến Jeongin càng không an tâm hơn nữa.

"Sao vậy em?"

"Anh ơi em gọi mãi mà Felix hyung không đáp, làm sao bây giờ."

Hyunjin cũng sợ xanh mặt vội vàng đập cửa nhưng vẫn là không có động tĩnh, mãi một lúc lâu sau đến khi mọi người đều tập trung hết ở cửa phòng và chuẩn bị phá khóa thì Felix xuất hiện.

Dường như cậu nhóc mới tắm xong, mái tóc ướt đẫm vẫn đang nhỏ giọt lên áo choàng, ánh mắt Felix lúc cực kỳ mệt mỏi nhưng lại bình thản đến lạ.

"Có chuyện gì sao?"

"Yongbok em có bị sao không? Mọi người đều lo lắng cho em đấy, ít nhất nghe tiếng gọi thì cũng phải trả lời chứ?"

Nhìn thấy Felix vẫn an toàn Hyunjin cũng an tâm hơn một chút nhưng anh vẫn không khỏi cảm thấy tức giận vì sự im lặng của Felix trong lúc mọi người đang lo lắng đến rối tung rối mù, cũng vì thế mà đã hơn lớn tiếng.

"Thôi đi mày, có khi cậu ấy ngủ quên thì sao." Seungmin biết Hyunjin đang rất không bình thản nên vội kéo tay cậu đi qua một bên.

"Em ngủ quên có được không?"

Hết 50.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro