CHƯƠNG 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi trang hoàng lại phòng ngủ,Bùi Ý không nói lời nào chỉ nhìn chăm chú bản thân trong gương.
Rất nhanh bên ngoài truyền đến tiếng nói lớn không kiên nhẫn:" Tiểu thiếu gia, người làm gì mà lâu vậy? Bùi tiên sinh đã thu dọn xong đang ở cửa đợi người! Nếu muộn thêm trễ chính sự, không ai cứu được người đâu!"
Bùi Ý trầm mặc hồi lâu thì nhúc nhích,cậu vươn bàn tay tinh tế của mình lên rồi tháo ngọc bội trên cổ xuống,tùy tiện ném lên giường,lúc này mới hướng cửa đi tới.
Vừa mới tới gần cửa phòng, vì không có khóa bị một lực mạnh người từ ngoài đẩy vào,thiếu chút nữa đụng vào Bùi Ý.
Đứng ở cửa là bảo mẫu đến tuổi trung niên, ý thức vừa rồi có nguy hiểm nhưng bà nét mặt không hề cảm thấy có chút lỗi nào nói:"Nha,cuối cùng cũng ra tới?"
"Ta nói ngươi có thể cùng Bạc gia kết thân,quả thực là dẫm cứt chó đại vận! Một tên ngốc còn biết ngoan cố? Thật là hiếm là, muốn ta nói a..."
Bùi Ý nhìn chằm chằm vị bảo mẫu cao cao tại thượng này,híp híp mắt lại nhỏ đến không ai phát hiện,đáy mắt đầy ý lạnh.
Bảo mẫu không để ý mà quở trách,ngẩng mặt đối diện nháy mắt lại giật mình tại chỗ, Bùi Ý lười quan tâm bà ,bước nhanh vòng qua đi tới.
Bảo mẫu nhìn chằm chằm sự rời đi của Bùi Ý,không quá xác định mà điều hòa lại hơi thở lầm bầm nói thầm:
-Thằng ngốc này đổi tính rồi sao?
Vừa nãy ánh mắt kia cùng ngày xưa không giống nhau lắm,nhìn rất có tính dọa người!
Bất quá,bà ta nhìn thấy Bùi Ý trên người quần áo mỏng dài tay,nội tâm kinh ngạc mà châm biếm:"Có thể đổi tính gì? Trời nóng còn mặc như thế,đúng là ngốc!'
.........
Bùi Ý vừa ra biệt thự,một chiếc xe màu đen đã đợi trước cửa.
Cửa sổ hàng phía sau xe, nhìn thấy một người đàn ông trang điểm đứng đắn tầm trung niên,đối phương nhìn Bùi Ý tới muộn, giữa mày tràn ngập bất mãn,:"Ngươi còn ngây ngốc ở đó làm gì? Lên xe nhanh đi!"
Bùi Ý dưới đáy lòng cười lạnh.cứ từ từ chậm rãi mà mở cửa hàng sau xe rồi ngồi xuống. Xe nhanh chóng xuất phát.
Người đàn ông bày ra bộ mặt nghiêm túc,nói cho Bùi Ý biết:" Chờ lát nữa đi Bạc gia, ngươi liền thành thật theo ta,màn liên hôn này đối với ngươi,đối với gia đình chúng ta chưa có hại chỗ nào!'
"Nếu là dám ngu ngốc nổi điên ném hết thể diện của Bùi gia,cả ta và ngươi, ông nhất định không bỏ qua!"
Bùi Ý làm bộ không nghe thấy,nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Người đàn ông nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lẽo,lại tức lại uy hiếp;" Ngươi cái đầu đều là hồ nhão,ngu xuẩn,cùng ngươi nói tiếp cũng không hiểu."
"...."
Bùi Ý trong mắt tràn ra tia buồn cười trong giây lát.
Không hiểu?
Xem xong truyện liền xuyên thư vào thế giới này,so với bất luận ai đều hiểu rõ.
Đây là một quyển tiểu thuyết gọi là <<Hào Môn Thác Ái>> cẩu huyết đam mỹ, nói về vai chính Bùi gia thiếu gia thật giả tráo đổi thân phận,như bao motip khác nhân vật chính có thực lực được một đám hào môn ưu ái cùng theo đuổi,cuối cùng cùng người trong lòng bên nhau,sự nghiệp thành công.
Đương nhiên,vai chính này không phải để chỉ Bùi thiếu gia là Bùi Ý.
Tuy rằng là cùng họ Bùi,cùng là Bùi thiếu gia nhưng nguyên chủ ở trong sách có thể nói là "đệ nhất pháo hôi"cha mất sớm, mẹ không bên cạnh.
Năm mười tuổi,bị người đẩy xuống bể bơi xuýt chút nữa chết,chờ khi tỉnh lại đã ngu dại.
Ngày thường hoặc là tự ngồi buồn im lặng hoặc là ngu dại phát điên,mấy năm nay đã sớm đồn trong vòng thượng lưu làm trò cười,ngoài tỏ ra chiếu cố nguyên chủ nhưng thật ra bảo mẫu dẫm đập lên trên đầu nguyên chủ.
Người đang ngồi bên cạnh cậu là chú của nguyên chủ,hiện giờ Tập đoàn Bùi thị nắm quyền là Bùi Như Chương.
Bùi Như Chương vì là người giành được 'đối xử tử tế với cháu trai'để giữ thanh danh,mỗi lần có yến hội đều sẽ đem nguyên chủ trang điểm gọn gàng,mang đi một vòng như đi ngang qua sân khấu, sau lưng lại đổi xử nguyên chủ không khác gì chó.
Cả ngày đem nguyên chủ nhốt trong phòng ngủ nhỏ như ngục giam,một ngày ba bữa tùy thời đưa đến,nếu không hài lòng chính là trận đánh chửi ập đến .
Lúc này nguyên chỉ mới qua 22 tuổi, ông ta lợi dụng nguyên chủ và nghe người Bạc gia xúi giục an bài, đem nguyên chủ trở thành một quân cờ thương nghiệp,làm nguyên chủ cùng nhị thiếu gia Bạc gia bị tai nạn xe cộ mù mắt cùng liên hôn.
Này sao có thể là chú ruột?
Chính là thú khoác da người,ước gì đem nguyên chủ nhai đến xương cốt không còn.
Hai ngày trước, nguyên chủ nghe nói về tin tức liên hôn này,không biết như nào bị kịch thích ,phát cuồng chạy đến sau biệt thự Bùi gia nhảy sông.
Phỏng chừng chính là không kịp phanh nên lao xuống sông,nên cậu mới xuyên vào cơ thể Bùi Ý.
Bùi Ý nhìn ngoài cửa sổ xe xẹt qua nhiều cảnh sắc,nhân cơ hội đem nội dung sách nhanh chóng đọc qua một lần,<<Hào Môn Thác Ái>> đối với nguyên chủ miêu tả không nhiều,nhưng ghép nối lại cũng ra kết cục bi thảm.
....
Bùi gia cùng Bạc gia thương nghiệp liên hôn,Bạc nhị thiếu gia nào thích nguyên chủ,ngày thường phần lớn đối với nguyên chủ không quan tâm.
Sau Bạc gia xảy ra tranh quyền đổi vị,nguyên chủ vô dụng bị đuổi ra khỏi gia môn,chờ đến Bạc nhị thiếu gia báo án,nguyên chủ cả người bị thương chết thảm ở giữa sông,thân thể đã phình trương mà nổi lên.
Không trêu ai, không trọc ai,nhưng lại thành đoản mệnh pháo hôi do sự tranh đấu ở hào môn.
Bùi Ý nghĩ đến kết cục, ở trong lòng giơ ngón giữa với cốt truyện. Vô lực, đại pháo hôi bây giờ lại là chính mình.
...
Xe chạy đến trang viên của Bạc gia.
Bùi Như Chương cùng Bùi Ý được người hầu chỉ đường, tiến vào phòng tiếp khách của Bạc gia.
Đi đầu là Bạc lão tiên sinh gật đầu đón tiếp,"Bùi tổng đã lâu không gặp,nhị tôn tử(đứa cháu thứ hai) đôi mắt không nhìn thấy,thật sự không có cách nào gặp mặt,vất vả cho các ngươi đi một chuyến rồi."
"Lão tiên sinh,chúng ta sắp thành người một nhà,không đáng khách khí vậy đâu"Bùi Như Chương chủ động mượn sức hai nhà quan hệ mà nói:"Người này chính là cháu trai tôi,Bùi Ý".
Bùi Như Chương lúc này trên xe sửa sang Bùi Ý bằng thái độ chán ghét, trang đến xinh đẹp :"Tuy rằng đầu óc ngu dốt một chút,nhưng từ trước đến nay luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện".
Ngụ ý, chính là hướng Bạc gia lộ ra-Bùi Ý đã 'nghe lời' đồng ý liên hôn.
"Nhìn cả cái Đế Kinh này,ai không biết Bùi tổng ngươi thiện tâm mền lòng? Vẫn luôn đem vị cháu trai này nuôi dưỡng bên người? Tiểu thiếu gia nhất định nghe ngươi."
"Ài, Lão tiên sinh quá khen".Bùi Như Chương nghe thấy thoải mái, thuận miệng chỉ Bùi Ý :"Tiểu Ý,lên,chào một tiếng."
"...."
Chào hỏi?
Giống như trước cho ông ta thể diện sao?
Bùi Ý nhìn xung quanh Bạc gia một lượt, đấy mắt nghiềm ngẫm nghĩ. Tuyệt,vậy làm không giống người bình thường chào hỏi là được. Nghĩ đến đây, cậu đột nhiên vươn tay giành nước trà trên khay quản gia đang bưng lên hất xuống đất.
'Loảng xoảng' cái ly chuẩn xác rơi xuống cổ chân Bùi Như Chương,bắn nước văng lên quần ông ta,nãy giờ giả bộ giả tịch cười ngay lúc này cứng lại.
Cái này chưa tính toán, lập tức Bùi Ý cách xa Bùi Như Chương lùi về sau. Biểu cảm vô hình ghét bỏ,đâm chí mạng vào ông ta.
Bạc gia hai mắt nhìn nhau,không một ai không nhận ra sự kì quặc đó. Chỉ là lên tiếng nói,cháu trai ngốc kháng cự thành như vậy? Bùi Như Chương chỉ sợ sau lưng đối với Bùi Ý không tốt như lời đồn?
"..." Nói phát điên liền phát điên, nói dừng liền dừng.
Bùi Như Chương nghẹn một bụng tức,ông ta sao cũng không nghĩ tới,từ trước đến nay cháu trai nghe lời nay cư nhiên trước mặt mọi người vứt sạch mặt mũi của mình.
Chẳng qua, ông ta luôn lấy danh xưng "Là người chú tử tế" tự nhận,Bùi Ý thì mọi người đều biết là ngốc từ nhỏ,nhưng lần này liên tiếp hai lần, ông ta đánh cũng không được mà mắng cũng không xong.
Bạc lão tiên sinh nhìn thấy đống hỗn loạn này,trong giọng ẩn thêm chút vội:"Bùi tổng không có chuyện gì đi?"
"Không có việc gì"
Bùi Như Chương cắn răng nuốt cục tức xuống,cười miễn cưỡng:"Xin lỗi, làm mọi người chê cười rồi."
Vừa dứt lười, một người đàn ông diện mạo bình thường nhưng hơi trẻ tuổi đứng lên:"Xem ra Bùi tiểu thiếu gia cảm thấy nơi này nhàm chán,không thích, ông,Bùi tổng,không bằng con đem người đi gặp Việt Minh?"
Nam nhân trong lời nói là Bạc Việt Minh là đối tượng kết hôn với Bùi Ý.
"Cũng đúng, vừa nãy người hầu nói Việt Minh đang ở trong hoa viên ngồi,Quan Thanh ,con mang theo Bùi tiểu thiếu gia qua đi."
Bùi Như Chương vội vàng mượn cơ hội dời đi sự xấu hổ:"Vậy làm phiền Đại thiếu gia mang cháu trai ta đi một chuyến;"
Lần này lấy cớ 'liên hôn' gặp mặt , thực chất là vì ký tiếp hợp tác hiệp nghị,càng ít người liên quan càng tốt, càng đừng nói là Bùi Ý lại làm ra chuyện gây họa.
Bạc Quan Thanh được đồng ý, vững bước đi đến bên Bùi Ý:"Tiểu thiếu gia,anh mang em ra ngoài hít thở không khí? Trong hoa viên càng nhiều cảnh đẹp hơn ở đây."
Bùi Ý nghe thấy lời nói cố ý nói nhẹ nhàng,nổi da gà da vịt dầy người.
Nhưng mà,cậu hôm nay tới chỗ này chính là muốn gặp vị kia Bạc nhị thiếu gia,không thèm lãng phí thêm thời gian ở đây,thuận nước đẩy thuyền đi theo rời khỏi.
Trang viên Bạc gia chiếm diện tích lởn, trừ bỏ nhà chính, những người khác đều có biệt thự và tiểu viện riêng.
...
Hết chương 1
Đôi lời muốn nói: Tui ước mình siêng hơn chứ đến đây đuối rồi......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro