ChươngII Gương mặt Quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời lúc này đã là giữa trưa nhưng mặt trời vẫn bị khuất sau những đám mây xám.

   "Này Lãnh, mày có thấy con Hoa hôm nay là lạ không?" - Vũ hỏi.

   "Lạ gì đâu" - Lãnh nói.

   "Con Hoa mặc dù sân si nhiều nhưng mà nó chơi bao giờ rủ chúng mình chơi thử mấy trò này bao giờ, mà hôm nay nó lại rủ, tao thấy là lạ" - Vũ thắc mắc.

   "Chắc là nó lại mới tìm được cái gì mới đó nên thử chơi với chúng ta đấy mà, có gì lạ đâu chứ." - Lãnh nói.

   "Ừ, chắc vậy đó" -Vũ trả lời.

   " Tao mong chờ đến tối nay quá, haha, chắc sẽ thú vị lắm đây " - Vũ khoái chí

   "Mong là vậy!" - Lãnh đáp trả

Thời gian bỗng trôi nhanh bất thường, dường như để đáp trả lại cho nguyện vọng của Vũ.21h..., khung cảnh xung quanh bây giờ trông lại càng âm u đến đáng sợ, gió cứ kéo tới ùn ùn, tiếng gió rít nghe như tiếng của một ai đó đang gào thét trong một khoảng không bao la rộng lớn, nghe mà rợn cả tóc gáy. Lại thêm cả những tiếng mèo kêu như tiếng những đứa trẻ con khóc xen giữa khung cảnh u ám.Ai ở trong hoàn cảnh này cũng đều phải gai người.

"Reng Reng" - Tiếng điện thoại của Lãnh vang lên.

Lãnh tới lấy điện thoại và bắt máy:

   "Alo"

   "Đi mày, tao đang ở trước cổng nhà mày này, nhanh nha mày, ngoài này ghê quá" - Vũ nói với giọng gấp gáp và có phần run run.

   " Ok! giờ tao ra đây " -Lãnh nhanh nhảu đáp và tắt máy

   " Công nhận hôm nay khung cảnh ghê quá mày ạ " - Lãnh nói.

   " Ừ, mọi hôm tao đi chơi đên 12h về còn chả thấy ghê, ấy thế mà hôm nay mới có hơn 21h tao đã rợn cả người rồi" - Vũ đáp trả lại.

   " Thôi đến nhanh không chúng nó đợi, mày ạ " - Lãnh nói.

   " Ừ" - Vũ đáp trả

   " Sao chúng nó lâu tới thế nhỉ" - Hoa băn khoăn.

   " Hay chúng nó sợ quá nên không dám tới, haha " - Hùng cười

   " T...ao... cũng sợ quá " - Linh run run

   " Nhà mày có gì ăn không Hoa, đói quá " - Như hỏi

   " Trong tủ lạnh đấy " - Hoa nói 

Lãnh và Vũ bước vào nhà thì thấy mọi người đang ngồi nói chuyện thì liền lên tiếng:

   " Ê! Chúng mày " - Lãnh và Vũ nói

   " Tao tưởng chúng mày không dám tới chứ, haha " - Hùng cười

   " Tao mà không dám thì ai dám chứ " - Vũ nói Hoa từ trên lầu bước xuống và nói:

   " Chúng mày đến đủ rồi thì chúng ta bắt đầu thôi "

   " Ok mày! " - cả lũ nói Hoa lúi húi lấy những đồ cần thiết cho việc mà họ chuẩn bị làm. Nào là : nào là bút dạ đen, bút dạ đỏ , cuộn chỉ đỏ, 6 cây đèn cầy, 6 cái mặt nạ, bật lửa và rồi phân phát cho mọi người:

   " Này chúng mày cầm đi, mỗi đứa một cái đèn cầy và một cái mặt nạ " - Hoa ra lệnh

   " Để làm gì vậy mày? " - Lãnh hỏi

   " Thì chúng mày cứ cầm đi, rồi sẽ biết " - Hoa nói 

Cô bắt đầu nói về nghi thức mà họ chuẩn bị làm:

   " Giờ tao sẽ nói về nội dung cũng như cách thực hành của nghi thức này nha " - Hoa nói. Xung quanh căn nhà trở lên im lặng không một tiếng động, mọi người đều chăm chú nghe Hoa nói:

   " Chúng ta sẽ bắt đầu thực hiện một nghi thứ có tên là "Gương mặt quỷ" vừa nói đến đó Linh chen ngang:

   " Sao nghe ghê vậy, thôi tao về đây, tao không chơi nữa đâu "

   " Thôi không sợ, có tao bên cạnh mày rồi " -Vũ an ủi 

Linh đỏ mặt và bình tĩnh lại. Mọi người lại tiếp tục im lặng nghe Hoa phổ biến.

 - Hoa lay hoay vẽ một cái vòng tròn bằng bút dạ đen.

- Bên trong vòng Hoa vẽ tiếp một vòng tròn nhỏ bên trong.

- Tiếp đến Hoa dùng bút dạ đỏ:

 +để ghi mấy chữ nhìn rất khó hiểu.

 +Bên trong vòng tròn nhỏ Hoa vẽ hai hình tam giác quay ngược và giao nhau tạo thành một hình ngôi sao 6 cánh.

 +Tiếp đến Hoa vẽ bên trên chỗ ngồi của mỗi người là một hình tròn nhỏ.

Xong xuôi mọi thứ Hoa nói:

   " Khi nào gần 12 giờ chúng ta sẽ ngồi quanh cái vòng tròn tao vẽ ra và rồi mỗi đứa đặt cây đền cầy của chúng mày vào hình tròn tao vẽ bên trên chỗ chúng mày đấy, và rồi tao sẽ cầm sợi dây đỏ tạo thành một hình vòng tròn quanh chỗ chỗ chúng mình làm nghi thứ " Hoa nói

   "Chúng mày yên tâm "Gương mặt quỷ" không giết chúng mày đâu, haha không phải sợ, "Gương mặt quỷ" hiện lên sẽ ban cho chúng mày điều ước" -cô cười .

   " Uầy thú vị thế ! " - Lãnh nói.

   " Và khi đồng hồ điểm đúng 12h đêm thì chúng mình hãy đeo cái mặt nạ mà tao phát cho chúng mày vào " - Hoa dặn dò.

   "Sao lại phải đeo" - Nhi thắc mắc

   " Chúng mày cứ đeo đi, nói ra mất hay " - Hoa nói

   " Chúng mày nên nhớ không được để đèn của chúng mày tắt" - Hoa nói nhỏ nhẻ ra vẻ rùng rợn

   " S..ao... kh..ông... được để đèn tắt " - Linh sợ hãi hỏi

   " Nếu không.... CHÚNG MÀY SẼ CHẾT, HAHAHA " - Hoa nói lớn và cười

   " THẬT Á " - cả đám đồng thanh nói

   " Không tao đùa đấy "

   " Mày dở à, dọa ghê thế " - Như nói.

   " Dọa ghê chết đi được " - Linh nói theo.

   " Nhanh chúng mày, vào vị trí đi sắp 12 giờ rồi " - Hoa ra lệnh.

Mọi người đều ngồi vào vị trí của mình, Hoa dặn dò tiếp:

   " Chúng mày thắp đèn lên đi, xong nhớ đấy, đúng 12 giờ đêm thì hãy đeo mặt nạ vào và nắm chặt tay nhau vào, hãy nhớ bất kì có việc gì cũng không được thả tay ra hay tháo mặt nạ ra phải chờ đến khi đèn cầy tắt hết thì mới được tháo mặt nạ ra "

   " Ok " - cả bọn cùng nói.

(Tưng...Tưng...Tưng) - đồng hồ đã điểm đúng 12 giờ đêm. 

Cả bọn liền lấy mặt nạ rồi đeo vào chờ đợi kết quả. Âm thanh xung quanh bỗng trở lên yên ắng đến gai người , chỉ còn nghe thấy tiếng đồng hồ chạy. Bỗng nhiên bầu trời lóe sáng lên rồi :

   ( Uỳnh) - Tiếng sấm vang dội cả bầu trời.Cả bọn ai nấy đều giật mình nhưng cũng không bỏ tay nhau ra, đứa nào đứa nấy mồ hôi nhễ nhại, lo lắng, hồi hộp xen lẫn chút sợ hãi.Tiếng sấm vừa dứt, tất cả cây đèn cầy tắt cùng một lúc, trong khi đó không ai cảm thấy có bất kì ngọn gió nào vụt tới và cả cửa sổ, cửa ra vào đều đóng hết cả rồi, thì lấy đâu ra gió. Cả bọn thấy đèn tắt hết liền vội buông tay nhau ra rồi tháo bỏ chiếc mặt nạ. con Hoa hớn hở nói:

   " Chúng mày có thấy gì không? "

   " Đeo mặt nạ cả nhà mày tắt hết điện, chỉ còn mỗi ánh sáng của mấy cây đèn cầy thì làm sao có thể thấy rõ gì, và cả tao cũng không thấy gì, ngoại trừ việc " - Hùng nói

   " Việc gì? " - cả nhóm hớn hở lên hỏi

   " Tay con Linh mềm thật " - Hùng ngại ngùng

   " Chó mày, vớ vẩn, lăng nhăng " - Linh đánh một cái vào lưng Hùng

   " Tao cũng thấy một cái gì đó là lạ " - Như nói

   " Cái gì?, lại tay Vũ ấm à " - Hoa nói

   " H..âm... mà " - Linh cười tủm rồi đáp

   " Thế thấy gì? " - cả bọn hỏi

   " Tao có cảm giác như có cái gì đó làm tao gai hết cả người, nổi cả da gà " - Linh sợ hãi nói

   " Thế á " - Lãnh hỏi

   " Ư..Ừ " - Linh đáp. 

Cả đám bỗng dưng yên lặng, mặt ai nấy đều rất đăm chiêu, suy nghĩ về một thứ gì đó, bỗng dưng có một giọng nói chen ngang sự im lặng lúc đó:

   " Tao nghe nói, nếu mà chúng ta triệu hồi " Gương mặt Quỷ " thành công, thì nó sẽ tách ra rồi nhập vào chiếc mặt nạ mà bọn mày đang cầm đó..."

   " A....A....A" - cả đám đồng thanh hét và quăng chiếc mặt nạ đi

   " Mẹ nó, ghê vậy mày " - Lãnh nói

   " Chúng mày yên tâm, "Gương mặt Quỷ" sẽ không làm gì xấu cho chúng mày đâu, hơn nữa nó còn giúp ích cho chúng mày nữa đó, tao nghe nói vậy, chúng mày cầm nó về và nếu cần gì thì ước, nó sẽ cho chúng mày mọi thứ chúng mày muốn " - Hoa giải thích.

Mọi người nghe Hoa nói xong liền quay lại lấy chiếc mặt nạ của mình, tay vẫn run run.

   " Tao không biết là có thành công không, " - Hoa nói

   " Ui giời, toàn chuyện tào lao mà " -Hùng nói

   (Uỳnh) Hùng vừa dứt lời thì tiếng sấm vang lên làm kinh động cả một vùng trời. Những cơn mua tí tách rơi xuống rồi dần dần trở nên nhiều hơn, mưa như chút nước, những con gió ngoài trời vẫn rít lên từng đợt.

    " Thôi! đêm rồi, cả trời mưa to nữa, chúng mày ngủ nhà tao đi " - Hoa nói

   " Đương nhiên rồi chứ, không lẽ tụi tao về " - cả đám nói.

Cả bọn thu dọn đồ và dải chăn chiếu ra phòng khách nhà Hoa ngủ.

   " Ò Ó O O..." ( tiếng gà gáy báo hiệu trời đã sáng)Bầu trời hôm nay trông đối lập hoàn toàn với ngày hôm qua. Trời trong xanh, những tia nắng rực rỡ đầu ngày xuyên qua những tán cây để lộ lại những giọt mưa còn vương trên lá trông thật bắt mắt.Tiếng chim hót líu lo trên những tán cây tạo nên một bản nhạc âm hưởng thật tuyệt vời. Những hàng cây xanh mướt như vừa được hồi sức, tràn đầy sức sống.Lãnh và Vũ đến trường với một tâm trạng vui vẻ, chắc do cảnh vui người cũng vui lây. Họ vừa bước đến cổng trường đã thấy mọi người chạy toán loạn, một đám học sinh và thầy cô giáo đang vây quanh thứ gì đó. Lãnh và Vũ đến xem thử thì đập vào mắt họ là một thi thể của một học sinh nữ, điều đáng sợ ở đây là cái miếng của cô ta bị khâu lại, đôi mắt trắng bệch trợn trừng trừng, gương mặt bị rạch nhiều vết, mái tóc thì bị cắt nham nhở, và điều đáng sợ ở đây chân tay của cô gái xấu số bị cắt thành nhiều khúc rải rắc khắp nơi, có cái thì ở thùng rác, có cái thì ở sân trường, có cái thì treo lủng lẳng trên cây,... phần bụng của cô gái thì bị rạch toang ra để lộ hàng đống ruột lòng thòng ra ngoài. Và điều đặc biệt ở đây, bên cạnh xác của cô ta là một chiếc mặt nạ. Không ai dám đụng vào thi thể của cô, ngoại trừ khi cảnh sát tới.

                    HẾT CHƯƠNG II

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro