Đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm giác không còn quan trọng của bạn như thế nào? Đầu tiên, bạn sẽ thấy hụt hẫng đến tột cùng. Bạn có từng nghĩ nếu một ngày người quan trọng của bạn đột ngột xoay 180°, bỏ rơi mình và đi chơi với người khác thì tâm trạng lúc đó sẽ ra sao. Tôi thì chỉ có thể là ba chấm. Đó không phải là tôi không hiểu cảm xúc của mình mà chỉ vì nó quá nhiều và rất hỗn độn. Thoạt đầu, trong đầu tôi choáng lấy suy nghĩ rằng bạn ấy là một người vô tâm như vậy sao. Tiếp đến là trách bản thân rằng mình đã làm gì sai để mọi sự việc cứ xảy ra tiêu cực như vậy. Cứ thế, dần dần tôi trở thành người của bóng đêm. Tôi chỉ thích được đắm chìm trong âm nhạc khi màn đêm buông xuống, tự viết ra cho mình những lỗi của bản thân và cuối cùng là mộng tưởng điều viễn vong rằng cậu sẽ quay về. Nhưng càng ngày tớ càng nhận ra, xung quanh cậu bao nhiều vệ tinh, cậu không có tôi thì chắc chắn sẽ có người khác, không có lí do gì để dùng lại đồ đã bị hư như chính tôi cả. Mặc dù biết vậy nhưng tôi vẫn cố chấp thương cậu mù quáng không lối thoát. Nhìn cậu đi với người khác tôi đành mỉm cười trong đau khổ, an ủi người khác là tôi khóc trong lòng và cuối cùng nhìn cậu quan tâm lo lắng cho người khác như cậu đã từng làm với tôi chỉ làm cho lòng tôi ngày càng đau hơn. Tôi chỉ mong rằng kỉ niệm kia sẽ quay trở lại thành hiện tại và được tiếp tục trong tương lai.
Dù như thế nào, mình đã có lúc mình đã là người quan trọng nhưng chính bản thân đã đánh mất đi những gì đang có. Có bao giờ cậu hỏi rằng tim cậu có bao lần đau vì tớ không ? Có bao giờ cậu tự hỏi bản thân liệu rằng có quá tàn nhẫn khi vô tam với người coi mình là tất cả không?  Chắc là chưa bao giờ. Sao cậu có thể hiểu được cảm giác khóc trong lòng là như thế nào, dằn vặt như thế nào. Chưa bao giờ cậu hiểu tớ cả. Nếu như hiểu thì cậu đã không bỏ rơi tớ giữa đường như vậy rồi.
Sự thật phũ phàng hơn mà tôi thấy được là cậu đã thay đổi quá nhiều. Cậu không còn là một con người như trước, bây giờ đã biết đi chơi, ăn diện, đi mua đồ và đi ăn. Cậu đã biết làm đẹp cho bản thân, xịt nước hoa,... Tớ đã tự hỏi liệu cậu thay đổi bản thân vì lời của người khác không. Tại sao như vậy. Cậu hãy cứ là con người của cậu. Cớ sao lại chạy theo người khác chỉ để vừa lòng họ. Nếu họ chơi với cậu thật lòng thì không bao giờ bắt cậu thay đổi cả. Giờ thì dsi chơi nhiều này và đặc biệt là không bao giờ có tớ. Chẳng còn những tháng ngày cùng nhau đi chơi, giận dỗi vu vơ, ngồi tán dóc nhắn tin cả ngày dù không đi học thêm. Đến đây, chắc ai trải qua rồi mới hiểu cái đau thấu trời nhưng không được bộc lộ ra ngoài. Cứ ngỡ thời gian sẽ xóa nhòa tên cậu nhưng nó chỉ nhấn mạnh thêm những hồi ức xưa cũ.
Tớ đã làm rất nhiều vì cậu, tại sao cậu không cho bản thân thêm cơ hội để thuơng và lo lắng cho tớ một lần nữa  ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#phi