53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

53)

"Hồi bẩm trưởng lão, hỏa hoạn ở Chấp Nhẫn đại điện đã được dập tắt, từ trong phát hiện một cỗ thi thể của nam tử trưởng thành, căn cứ vào y phục cùng phối sức phán đoán, nên là......không thể nghi ngờ chính là Chấp Nhẫn."

"Đã xác định nguyên nhân cái chết?"

"Nguyệt trưởng lão tự mình tra xét, nguyên nhân cái chết chính là một kiếm xuyên ngực, hình dạng vết thương trùng khớp với...... với phối đao Chủy công tử mang theo bên người."

"Như thế nào...... Như thế nào phát sinh như thế sự tình hoang đường như vậy chứ! Cung Viễn Chủy bây giờ ở nơi nào?"

"Bẩm Hoa trưởng lão, Chủy công tử hiện đã bị Hoàng Ngọc thị vệ khống chế, đang ở bên ngoài trưởng lão viện chờ trưởng lão định đoạt."

Chấp Nhẫn đại điện không còn, Cung Môn cảnh giới, trưởng lão viện đèn đuốc sáng trưng tạm thời trở thành nơi nghị sự. Tất cả trưởng lão cùng các cung chủ kéo đến trưởng lão viện.

Các trưởng lão đều như lâm đại địch, một lúc lâu sau Hoa trưởng lão mới hỏi Nguyệt trưởng lão, "Không biết thi thể Chấp Nhẫn...... có còn nguyên vẹn?"

Tất cả các đời Chấp Nhẫn, sau lưng đều mang hình xăm chứa bí mật tối cao của Cung Môn------có liên quan đến phương thức mở ra Vô Lượng Lưu Hỏa. Nhưng hôm nay một trận đại hỏa hoạn xảy đến, thi thể tổn hại nghiêm trọng, sợ là hình xăm địa đồ sau lưng lành ít dữ nhiều.

Nguyệt trưởng lão thấu hiểu câu hỏi của Hoa trưởng lão là nhắm đến cái gì, nhưng rốt cuộc chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, hắn ngoái nhìn Cung Tử Vũ vẫn đứng lặng một bên, sắc mặt cực kì bi thương. Sau đó chậm rãi nói "Thi thể Chấp Nhẫn bị thiêu đốt, tổn hại nghiêm trọng, nhân diện còn khó mà nhận định, huống hồ hình xăm ở sau lưng... đã không còn cách nào phân biệt."

Cung Tử Vũ hai mắt đỏ ngầu, nghe được Nguyệt trưởng lão nói chân càng nhũn ra, nếu không phải Kim Phồn đỡ lấy, sợ là sớm co quắp ngồi dưới đất.

"Chấp Nhẫn đã mất. Chiếu theo Cung Môn tộc quy, lập tức khải dụng vắng mặt kế thừa, Cung Tử Vũ đã thông qua Tam vực thí luyện, chính thức kế nhiệm vị trí Chấp Nhẫn." Hoa trưởng lão chính thức tuyên bố.

Cung Tử Vũ ngước mắt nhìn về phía Hoa trưởng lão, đang muốn nói gì, lại đột nhiên cảm thấy nội lực hỗn loạn, hắn liền vội hỏi Kim Phồn đang đứng bên cạnh, "Kim Phồn, hôm nay là ngày mười lăm?"

Kim Phồn hơi chút trầm tư, đột nhiên lấy lại tinh thần, "Hỏng! Công tử, hôm nay chính là mười lăm."

Chính là ngày mưòi lăm, ngày thực tâm chi nguyệt của Cung Tử Vũ phát tác.

Cung Tử Vũ tận lực buộc mình không tỏ ra khác thường, đối với các trưởng lão nói, "Các vị các trưởng lão, xin lỗi, ta......thân thể khó chịu, xin phép cáo lui trước."

Hoa trưởng lão cùng Tuyết trưởng lão đều là có chút do dự, cảm thấy Cung Tử Vũ ngay tại lúc này rời đi có phần không thích hợp, nhưng Nguyệt trưởng lão liếc mắt liền nhìn ra manh mối, thế là nhàn nhạt mở miệng nói, "Vũ công tử tất nhiên cơ thể khó chịu, liền đi về nghỉ ngơi trước đi, hậu sự cứ giao cho các trưởng lão xử lý."

"Đa tạ Nguyệt trưởng lão." Cung Tử Vũ cúi đầu hành lễ nói, trước khi đi, hắn hướng Nguyệt trưởng lão chuyển tới một ánh mắt thâm ý.

Trở lại Vũ Cung, Cung Tử Vũ liền cảm giác nội lực hoàn toàn biến mất, thực tâm chi nguyệt lúc phát tác toàn thân kịch liệt đau nhức khiến hắn không cách nào tiếp tục hành tẩu, chỉ có thể dựa vào ngồi ở bên giường cứng rắn chống đỡ bốn canh giờ này.

"Kim...... Kim Phồn, ngươi nhanh đi Giác Cung tìm Kim Phục, để hắn lập tức thông tri Cung Thượng Giác." Cung Tử Vũ nói.

Kim Phồn sững sờ, sau đó cự tuyệt nói, "Không được, ngươi bây giờ nội lực hoàn toàn biến mất, ta có thể nào để ngươi một mình tại Vũ Cung, huống chi, Cung Viễn Chủy vừa rồi đã giết phụ thân ngươi, ngươi như thế nào lúc này còn nghĩ bảo vệ hắn?"

"Chuyện này......" Cung Tử Vũ nói nghẹn ngào một chút, "Chuyện này nhất định có kỳ quặc, ngươi đi trước, ta không sao, ngươi đi nhanh rồi về."

Mưu sát Chấp Nhẫn chính là tội chết. Hắn đúng lúc này gặp thực tâm chi nguyệt phát tác, dựa vào Nguyệt trưởng lão cùng lắm tạm thời bảo vệ được Cung Viễn Chủy. Vô luận như thế nào, chuyện này chỉ có Cung Thượng Giác mới có thể bảo toàn cho Cung Viễn Chủy.

Mắt thấy Kim Phồn còn đang do dự, Cung Tử Vũ nhíu mày nói, "Ngươi không đi nữa, ta gọi Cung Tử Thương giúp ta đi."

"Đi ngươi đừng liên lụy nàng, ta giúp ngươi là được rồi." Kim Phồn trọng trọng thở dài nói, liền quay người rời đi.

Cung Tử Vũ nhìn bóng lưng Kim Phồn rời đi, đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, sau đó không khỏi buồn lòng, bọn hắn vẫn cho Vô Phong hạ cổ trên người Cung Viễn Chủy là vì đối phó Cung Thượng Giác, ai ngờ......

Hắn biết lúc này không thể trách Cung Viễn Chủy, nhưng cứ nghĩ tới vừa mới nãy Cung Viễn Chủy cầm trong tay lưỡi đao dính máu từ trong ngọn lửa đi ra, hắn liền khó khắc chế hận ý trong lòng.

Thực tâm chi nguyệt phát tác vào lúc này cũng vừa tốt, để hắn tạm thời lánh đi, để hắn không phải ở trước mặt bảo vệ cho kẻ vừa giết chết phụ thân hắn.

Ở bên kia, bên trong trưởng lão viện đang thảo luận nên xử trí Cung Viễn Chủy như thế nào, một thân ảnh ngoài dự liệu của mọi người xuất hiện ngoài cửa trưởng lão viện nói rằng có việc cần bẩm báo.

"Y quán Hứa đại phu? Hắn có chuyện gì?" Tuyết trưởng lão nghi ngờ nói.

Hoàng Ngọc thị vệ: "Hứa đại phu chỉ nói là sự tình có liên quan đến Chủy công tử cần phải trực tiếp bẩm báo."

Nguyệt trưởng lão nhẹ chau lại lông mày, nhưng như cũ giữ im lặng.

Hoa trưởng lão trầm tư phút chốc, vẫn là đồng ý.

Hứa đại phu ở trong Cung Môn đã ba mươi mấy năm, được xem là đại phu già dặn kinh nghiệm nhất. Từ khi tiến vào Cung Môn đến nay liền một mực hầu tại y quán. Ba mươi mấy năm tận tâm tận lực, cái này cũng là một trong những nguyên nhân các trưởng lão vào lúc này đồng ý tiếp kiến ông.

"Hứa đại phu, lần này đến đây cần làm chuyện gì?"

Hứa đại phu bởi vì đã có tuổi, đi trên đường hơi có chút chậm chạp, chỉ thấy ông chậm rãi đi đến chính giữa, hướng về phía các trưởng lão hai đầu gối quỳ xuống đất.

"Hứa đại phu ngươi tuổi tác đã cao, không cần hành đại lễ này." Tuyết trưởng lão thấy thế vội vàng sai Hoàng Ngọc thị vệ đi đỡ.

Hứa đại phu run rẩy đứng dậy, khắp khuôn mặt là không đành lòng cùng hối hận, chỉ nghe hắn gằn từng chữ nói, "Lão phu ngu muội, có một chuyện một mực chưa từng kịp thời bẩm báo, mới dẫn đến tấn bi kịch khiến Chấp Nhẫn vong mạng."

Các trưởng lão trao đổi ánh mắt, mà Nguyệt trưởng lão thì nhìn chằm chằm Hứa đại phu.

"Bẩm báo chư vị trưởng lão, Chủy thiếu gia hiện tại chính là Vô Phong đóng giả, không phải là Chủy thiếu gia chân chính a!"

Hứa đại phu lời vừa nói ra, cả sảnh đường đều giật mình.

"Hứa đại phu, lời này có chứng cớ không?" Hoa trưởng lão nghiêm nghị truy vấn.

Hứa đại phu mặt mày căng thẳng, lại còng lưng, nói, "Lão phu xem như cậy già lên mặt một phen, có thể nói ta từ nhỏ nhìn xem Chủy thiếu gia lớn lên, y là thật là giả, ta tất nhiên là sẽ không nhận sai."

Nguyệt trưởng lão mở miệng ngắt lời nói, "Chủy công tử là do Giác công tử tự mình tìm về, Giác công tử cũng là từ nhỏ nhìn Chủy công tử lớn lên, y lại như thế nào sẽ nhận sai người."

Nghe được Nguyệt trưởng lão nói, Tuyết trưởng lão cùng Hoa trưởng lão lúc này mới ổn định tâm thần một chút, "Đúng vậy a, Thượng Giác như thế nào lại nhận lầm người."

Hứa đại phu trên mặt quýnh lên, lần nữa quỳ xuống, "Ta lời nói là thật a, trước đây Chủy thiếu gia vì giải âm dương cổ, từng đọc qua nhiều sách liên quan đến Miêu Cương vu cổ, ta đã từng cùng lúc nghiên cứu qua, Chủy công tử mà Giác công tử tìm về trúng một loại cổ độc tên là Thất hồn cổ, nó sẽ khiến người ta một mực lâm vào tình trạng thần trí mơ hồ, một khi thời cơ chín muồi, liền sẽ khống chế thay thế túc chủ hành động."

"Vậy cũng không thể chứng minh, hắn không phải chân chính Chủy công tử, chỉ có thể nói Chủy công tử lần này hành vi có lẽ là bị cổ độc khống chế." Nguyệt trưởng lão từ tốn nói.

"Nguyệt trưởng lão có còn nhớ, Chủy thiếu gia trên thân xuất hiện hai loại màu sắc huyết tuyến?"

"Một tím một đen."

"Đúng vậy, tơ máu màu đen chính là ta vừa rồi nói thất hồ cổ, nhưng màu tím kia, lại do Chủy thiếu gia chính mình gieo vào, một loại cổ không biết tên."

"Cái này lại như thế nào?"

"Cổ độc chi thuật chính là bí thuật của Miêu Cương không truyền ra ngoài, bây giờ lại bị Vô Phong hấp thu, Chủy thiếu gia chân chính như thế nào lại sử dụng vu cổ chi thuật?"

Nguyệt trưởng lão yên tĩnh nhìn Hứa đại phu, sau đó nói, "Chủy công tử vốn là thiên phú dị bẩm, một năm này ở bên ngoài tìm thuốc, học xong cổ độc chi thuật cũng không phải không có khả năng."

Mắt thấy hai người bên nào cũng cho là mình phải, Hoa trưởng lão trầm tư một lát sau nói, "Thân phận sự tình tạm thời chưa có chứng cứ xác đáng, liền tạm dừng không nói. Nhưng mưu hại Chấp Nhẫn chính là sự thật, trước tiên đem hắn giam vào đại lao,  thẩm vấn cặn kẽ a."

"Nhưng nếu Chủy công tử đúng là bởi vì Vô Phong hãm hại......" Nguyệt trưởng lão còn chưa nói xong, Hoa trưởng lão liền ngắt lời nói, "Cái kia Chấp Nhẫn cũng là bị hắn giết chết, Cung Môn dù sao cũng phải đối ngoại giải thích."

Nguyệt trưởng lão hơi hơi nhíu mày, nhưng trước mắt cũng biết nhiều lời vô ích, thế là liền cấm thanh bất ngữ.

"Mau chóng đem Tân Chấp Nhẫn báo cáo cho các nơi cứ điểm, mặt khác, không thể chậm trễ thông tri cho Thượng Giác." Tuyết trưởng lão phân phó.

"Vâng."

......

Đêm khuya, ngoài đại lao âm trầm, một thân ảnh bưng khay gỗ đi vào trong.

"Hứa đại phu, đây là muốn đi đến nơi nào." Kim Phục từ trong bóng đêm âm thầm xuất hiện, ngăn cản thân ảnh này.

"A, nguyên lai là Kim thị vệ."

Kim Phục cúi đầu mắt nhìn hai bát rượu độc trong khay trên tay ông ta, cười lạnh nói, "Hứa đại phu đây là mang độc do Chủy Cung đặc chế muốn dùng để thẩm vấn Chủy Cung Cung chủ sao?"

"Bên trong đây không phải là Chủy thiếu gia, mà là thích khách Vô Phong giả dạng, tất nhiên các trưởng lão hạ lệnh muốn thẩm tức phải dùng đến những thứ này......"

"Các trưởng lão cũng đã nói, Chủy công tử thân phận tạm thời chưa có kết luận, nếu như y thật sự là Chủy công tử, vậy ngươi làm thế chẳng lẽ không phải tự tiện chủ trương?"

Kim Phục đang nói, một thanh âm đột nhiên cắt đứt hai người, "Ta ngược lại cảm thấy, Hứa đại phu lần này, cũng không làm gì quá đáng."

Kim Phục cùng Hứa đại phu hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cung Tử Vũ đang chậm rãi đến gần.

"Chấp Nhẫn đại nhân." Kim Phục cùng Hứa đại phu hai người hành lễ nói.

Cung Tử Vũ nhàn nhạt gật đầu, sau đó đưa tay nhận lấy chén rượu độc trong tay Hứa đại phu, nói, "Vô luận thân phận của hắn ra sao, hắn vẫn là hung thủ sát hại phụ thân ta, cho nên ta nên tự mình thẩm vấn."

Kim Phục trên mặt hoảng hốt, đang muốn nói chuyện, "Chấp Nhẫn đại nhân......"

"Không cần nói nữa, tất nhiên ta đã là Chấp Nhẫn, liền do ta quyết định." Cung Tử Vũ nói xong, cúi đầu mắt nhìn hai bát rượu độc trong tay, sau đó đối với Hứa đại phu nói, "Đa tạ Hứa đại phu đưa tới rượu độc."

Nói xong, Cung Tử Vũ liền quay người hướng đại lao đi đến.

Kim Phục đang muốn đi theo, lại bị Cung Tử Vũ dọa lui, "Lui ra đi, không cần theo tới."

Kim Phục chỉ đành chịu dừng bước lại, ngược lại nhìn hằm hằm Hứa đại phu, mà Hứa đại phu thì lộ ra một chút sợ hãi cùng bất đắc dĩ, thấp giọng lẩm bẩm nói, "Ta cái này cũng là...... Ta cái này cũng là vì an toàn của Cung Môn ....."

Không bao lâu, trong đại lao liền truyền đến tiếng gào đau đớn của Cung Viễn Chủy, giống như đã nhận lấy thống khổ cực lớn, chẳng khác nào dã thú sắp chết.

Hứa đại phu yên lặng cúi đầu, sau đó quay người chậm rãi rời khỏi đại lao, chỉ để lại sau lưng Kim Phục lo lắng mà không thể làm gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro