Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợi cho đến khi cơn nức nở của người trong lòng mình dần dịu lại, Thừa Lỗi đem gương mặt người kia kéo lên, lại đối diện với một đôi mắt vẫn còn ngân ngấn nước.

Hắn tự hận bản thân mình khiến cậu phải chịu khổ sở, hắn muốn bù đắp cho cậu tất cả , thế nhưng người con trai trước mặt lúc này dường như không còn cần đến hắn nữa.

 Trong trái tim cậu lúc này chỉ có một chứ hận.Bao yêu thương đều đã sớm vụn vỡ đến từng mảnh không thể hàn gắn lại.

Hắn cẩn thận chạm lên gương mặt cậu, gạt đi lọn tóc rối bời trên trán.

Điền Gia Thụy như bị ánh mắt thâm tình kia  thôi miên lúc này cũng không còn làm loạn nữa. toàn thân như bất động nhìn hán dần áp sát, đem môi mình ngậm lấy.

hai người bọn họ trong phút chốc liền giống như không còn lí trí, Thừa Lỗi ở trên giường lớn đè người kia xuống một màn hôn môi điên cuồng.

Thế nhưng cũng không kéo dài được bao lâu , Điền Gia Thụy nhất thời lại nhớ đến cánh Thừa Lỗi cùng Lư Dục Hiểu hôm trước , trong lòng trào lên một hồi tức giận cùng ghê tởm, trực tiếp đẩy người kia ra còn không quên tặng kèm một cú đấm trên mặt hắn.

Thừa Lỗi bị đánh đến bất ngờ, ngã ngồi ở một bên giường ,bàn tay ôm lấy  bên má vừa bị đánh.

hắn phút trước còn đang ở trong lòng có điểm vui mừng tưởng rằng Điền Gia Thụy  rút cuộc cũng mềm lòng mới có thể để hắn tùy ý hôn đến như vậy , chẳng ngờ giây sau cậu liền phát hỏa, cũng không nói một lời đem một cú đấm giáng lên mặt hắn .

" Tiểu Thụy, bình tĩnh chút đi " 

Thừa Lỗi nhìn đến đôi mắt đỏ ngầu của Điền Gia Thụy thực sự có chút sợ hãi. 

" Đừng có chạm vào tôi nữa .. anh .. đồ vô liêm sỉ ..." 

 Điền Gia Thụy chạy một mạch ra khỏi phòng , nghĩ đến Thừa Lỗi đem thân thể đã sớm cũng với Lư Dục Hiểu dây dưa lại chạm đến mình cảm thấy thật sự quá mức ghê tởm .Cũng không thèm nhìn đến ánh mắt hiếu kì của mấy người làm trong nhà trực tiếp rời khỏi .

Mà Thừa Lỗi bị hành động cùng lời nói ban nãy của Điền Gia Thụy làm cho đứng hình, cũng không có chạy theo cậu mà chỉ ngồi một chỗ phát ngốc.

Hắn kì thực vẫn chỉ đơn giản nghĩ rằng  Điền Gia Thụy trong lòng hận hắn đã lừa gạt, hại gia đình cậu lâm vào bước đường cùng, vốn dĩ không hề biết đến chuyện Lư Dục Hiểu trong đêm hoan ái kia lén lút chụp lấy cảnh hai người bọn họ ở bên nhau gửi đến chỗ Điền Gia Thụy.

Nếu như hắn thật sự biết được ,
có lẽ cũng sẽ không có mặt dày mà đem cậu về lại nơi này.

Điền Gia Thụy chạy gia khỏi cổng liền vừa vặn đối diện với một chiếc  xe đi tới, mà người trên xe không ai khác chính là Lư Dục Hiểu.

Cô ta lái xe vào trong nhà , trực tiếp đi lên tìm Thừa Lỗi.

Nhìn thấy hắn ở trong phòng ngủ trước đây của Điền Gia Thụy ngồi đến ngây ngẩn trong lòng liền trào lên tức giận .

" Anh quả nhiên ở nơi này, gọi điện cũng không nghe máy... còn đem tên Điền Gia Thụy về đây. Anh nghĩ hai người bây giờ còn có thể quay lại sao ?"

Thừa Lỗi lúc này cũng không có buồn đáp lại, thở dài lấy ra một điếu thuốc ,châm lửa lên hút.

" Anh có nghe em nói gì không đấy? "

Lư Dục Hiểu giận dữ tiến tới giật lấy điếu thuốc ném xuống đất, ra sức dùng mũi giày cao gót giẫm nát trên nền nhà.

" Em phát điên cái gì chứ, có hay không cũng không liên quan đến em "

Thừa Lỗi quát lên một tiếng, đẩy Lư Dục Hiểu qua một bên muốn rời khỏi.

" Được thôi...cứ coi như em không có quyền nói đến chuyện của anh cùng cậu ta, thế nhưng chuyện công ty anh cũng không quản , em vất vả bao nhiêu năm mới  giúp anh giành lấy được, anh nói xem anh như vậy mà nhìn được à "

Thừa Lỗi nghe ra trong giọng nói của Lư Dục Hiểu có tức giận lại xen lẫn ấm ức , lúc này cũng liền dịu lại. Quay người đem bờ vai người kia nắm lấy.

" Xin lỗi , là do anh quá nóng giận... em mau quay trở lại công ty trước , anh sớm sẽ tới được chứ ?"

Lư Dục Hiểu liền thấy thái độ của Thừa Lỗi như vậy cũng chỉ đành nghe theo lời hắn, lái xe trở về công ty trước .

Mấy tấm ảnh kia sớm đã gửi đến chỗ Điền Gia Thụy,  thế mà cậu ta vẫn còn có thể mặt dày tìm đến Thừa Lỗi , xem ra  vẫn cần phải có biện pháp tốt hơn để hai người bọn họ có thể triệt để cắt đứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro