Kết thúc 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khúc Lăng Kỳ lên ngôi vua, lấy tên hiệu là Cuồng Vũ Đế.

Hắn thô bạo mà ngang ngược, dẫn binh đi chinh chiến sa trường, thắng lợi hàng loạt.

Lạc Vân Hồng cũng không có được Khúc Lăng Kỳ lập hậu giống như đã nói, mà là bị...ném vào thanh lâu.

Thiên hạ đổi chủ, Khúc Lăng Kỳ đi rất nhiều nơi, chiếm được nhiều thuộc địa, chẳng mấy chốc, đã hoàn toàn là của hắn.

Mệt nhọc mà ngồi xuống nghỉ ngơi, Khúc Lăng Kỳ sát lại gần bếp lửa, sưởi ấm. Hắn móc từ trong túi ra một chiếc túi gấm cũ kỹ, đem ra giống như bảo bối, ôm vào trong lòng cười khúc khích.

"Ca...ca."

Khúc Lăng Kỳ ngay trong đêm đó đã tuyên bố Khúc Lăng Dạ tự sát. Nhưng sự thực thì...

"Bệ hạ, ngài hãy nghỉ ngơi đi. Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ về tới kinh thành."

"Biết rồi." Hắn lãnh đạm đáp lời, vói tay vào trong ngực, cất đi cẩn thận.

Ngày hôm sau, bọn họ cuối cùng cũng về tới hoàng cung. Sau khi tắm rửa tẩy trần, Khúc Lăng Kỳ liền vội vã chạy về phòng ngủ của mình, mở mật đạo, đi vào trong.

"Ca ca, huynh thấy thế nào, có cảm thấy khó chịu hay không?"

Khúc Lăng Kỳ hai mắt loè loè nói, hệt như khi còn nhỏ, điều này làm cho Khúc Lăng Dạ giật mình thẫn thờ.

"Ca ca, sao lại không nói lời nào?" Khúc Lăng Kỳ nghi ngờ không thôi, sau đó vươn tay ra véo véo má của hắn, u ám nói: "Ca ca gầy đi. Đám người kia không chăm sóc kĩ càng cho ca ca sao?"

"Không, không phải." Bị bộ dạng đó của hắn làm cho thanh tỉnh, Khúc Lăng Dạ thở sâu, nhìn về phía hắn, có chút thống khổ, có chút bi ai: "Lăng Kỳ, đệ.."

"Đệ nhớ huynh." Hắn cắt ngang lời nói của Khúc Lăng Dạ: "Đệ nhớ huynh, thực sự nhớ huynh."

Bàn tay thô ráp của hắn men theo mái tóc dài của Khúc Lăng Dạ đi tới cằm, nắm chặt lấy, cúi đầu hôn xuống.

Có chút vội vàng sao động, có chút thâm trầm, lại vẫn có chút yêu say đắm.

Khúc Lăng Kỳ luôn luôn yêu Khúc Lăng Dạ.

Hắn có thể vì Khúc Lăng Dạ che dấu nanh vuốt của mình.

Hắn có thể vì Khúc Lăng Dạ mà không tranh ngôi báu.

Nhưng khi Khúc Lăng Dạ lập Lạc Vân Hồng làm hậu...hắn lại không nhịn được.

Càng buồn cười là, nữ nhân ghê tởm kia sau khi chiếm được tình yêu của ca ca, lại quay qua dụ dỗ hắn.

Một con ả đàn bà thối tha!

Cho nên, hắn không phải đã...vì nàng ta, mà trải ra một đoạn đường như mong muốn sao?

"Ca ca..." Hắn thấp giọng nói, tà mị, ôn nhu, đầy ý cười: "Đệ yêu huynh."

Mà huynh cũng như vậy, phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bg#bl