4. Giang Trừng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Trừng yên lặng đánh giá người ngồi trước mặt mình. Rất trẻ, tầm tuổi Vũ Cảnh nhưng trên người toát ra thứ khí chất khiến người khác không thể xem thường. Ngũ quan tinh tế đoan chính, hoàn toàn không thua kém đệ nhất công tử tu chân giới Lam Hi Thần.

- Không biết là nên xưng hô như thế nào?

-Tông chủ có thể gọi ta là Thẩm Di.

-Thẩm công tử...

-Không phải công tử gì cả, ta chỉ là Thẩm Di.

- Người vất vả đường xa tới đây vì chuyện của ta, Giang mỗ rất cảm kích. Nhưng mục đích ban đầu của ta đã không còn, khiến ngươi mất công vô ích, ta cũng áy náy. Chuyến thuyền tiếp theo sẽ hộ tống người về nguyên quán. Những ngày ở đây, cần gì xin cứ nói, Giang gia sẽ dốc hết sức có thể.

- Ta xin hỏi một câu quá phận, dự tính sắp tới của ngài là như thế nào?

Sắp tới sẽ như thế nào? Vẫn sẽ ra sức chống đỡ cho Kim Lăng, cho Giang gia thôi, chỉ cần y vẫn còn một hơi thở. Nhưng sẽ trong bao lâu? Y không sợ chết hay đau đớn, y chỉ lo cho Kim Lăng.

Không nghe thấy câu trả lời của y, Thẩm Di lên tiếng:

- Ta có một đề nghị với tông chủ.

- Mời nói.

- Nếu tông chủ đang không có cách giải quyết vấn đề trước mắt, liệu có thể tu luyện lại theo cách của ta không?

Không khí trong phòng tức khắc trầm xuống. Ánh mắt lạnh lẽo của y khóa chặt người đối diện.

- Ngươi đã nghe ngóng được gì rồi?

Chẳng hề tỏ vẻ nao núng, Thẩm Di nhìn thẳng vào y. Chỉ riêng việc này thôi cũng đã khá hơn nhiều kẻ rồi, y thầm đánh giá.

- Xin thứ lỗi ta đã nhiều chuyện, nhưng những gì ta biết là sắp tới ngài sẽ không khác gì người thường. Và ta cũng xin nói thẳng, ta không hề mong chờ chuyến đi của ta sẽ kết thúc như thế này. Ta vẫn giữ nguyên suy nghĩ, vấn đề của ngài được giải quyết thì mới có cách cho vấn đề của ta. Tuy rằng vấn đề của ngài giờ đã thay đổi nhưng có lẽ đó cũng là một cách để ta đi đến cái đích của mình. Ta xin cam đoan, ta không tu tập bàng môn tà đạo hay những thứ gây tổn hại đạo đức khác. Nếu ngài thấy phương pháp của ta có gì bất ổn thì ta cũng chẳng thể đi đâu, xin tùy ngài xử trí.

- Được.

Nhìn khuôn mặt lộ vẻ bất ngờ của người đối diện, y nói thêm:

- Tu luyện lại từ đầu sẽ mất rất nhiều thời gian, có thể ta chẳng đạt được gì nhưng nếu không làm gì thì ta chỉ là cái xác chờ đem đi chôn mà thôi.

- Phương pháp tu luyện ở nơi này chia làm 3 giai đoạn chính: luyện tinh hóa khí tức kết đan, luyện khí hóa thần, luyện thần phản hư. Tu chân giới hiện nay tu luyện cũng chỉ ở trong giai đoạn đầu tiên thôi.

- Ở môn phái của ta, ngoài 5 thức giác quan còn có 3 thức nữa. Thức thứ 6 – ý thức bắt nguồn từ thức thứ 7- mạt na thức. Thức thứ 7 lại bắt nguồn từ thức thứ 8- tàng thức. Nói một cách dễ hiểu nhất, tàng thức được ví như một kho tàng của các loại hạt giống - những thiện và bất thiện nghiệp mà một chúng sinh đã tạo ra trước đó được huân tập không sót một chi tiết nhỏ nào. Khi gặp thời cơ thuận lợi, một hoặc nhiều hạt giống tốt và xấu sẽ được đưa ra, gieo trồng và trổ quả, kết quả là chúng sinh được sinh ra phải hưởng những quả do những kiếp quá khứ đã làm ra mà không thể trốn tránh, chối bỏ nó, những hạt này sẽ liên tục được trau dồi vào kho tàng cho đến khi chúng sinh đó hoàn toàn đạt được giác ngộ. Tàng thức được so sánh với một dòng nước chảy, luôn luôn mới mẻ và liên tục, tiếp tục hoạt động sau khi chết và sự liên tục của nó chính là cơ sở của sự tái sinh. Mục đích tu luyện ở phái của ta là mở được thức thứ 8 này, cũng là mục đích của ta. Nhưng rất ít người có thể đạt được mức cao nhất này.

- Hiểu rồi. Sau khi ta phẫu đan sẽ nhờ tiên sinh chỉ giáo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro