Phần 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Lăng sau khi biết được Giang Trừng không cho Lam Trạm tiền cũng không để hắn nói gì một hai kéo hắn đi tìm Giang Trừng nói lí lẻ. Hai người tiến vào trong Giang Trừng cùng Giang Triệt lại vừa lúc đi ra ngoài, có lẽ là đón Kim Lăng, Giang Triệt thấy hắn còn vui vẻ chạy đén hô biểu ca. Nhưng là Kim Lăng hắn một chút cũng không cảm động bắt đầu đối Giang Trừng chất vấn : “ Cữu cữu ngươi thật qua đáng. Cậu hắn gì gì cũng là chủ mẫu, trong người lại không tiền. Có như thế mất mặt chủ mẫu hay không chứ !? "

“ Tiểu tử nhà ngươi chán sống hả ? Đến nơi một câu cũng không chào hỏi liền bắt đầu tỏ thái độ " Giang Trừng một cái tát chụp hắn đầu.

Kim Lăng mặt đầy ủy khuất ôm đầu : “ Là ngươi trước quá đáng. Ngươi xem hắn đến tiền mua cho ta lễ vật cũng không có "

“ Ngươi đây là thật sự thay hắn ủy khuất hay là đang bày tỏ chính mình tâm trạng hả ? " Giang Trừng thừa biết hắn tức giận vì Lam Vong Cơ không thể cho hắn mua quà.

“ Như thế nào không quan trọng, ngươi đừng cố tình đánh lạc hướng. Ngươi vì sao không cho hắn tiền tiêu vặt !? "

“ Giang gia ta khó khăn cắt giảm chi phí không được sao ? "

“ Cắt giảm có thể từ người khác cắt giảm, tại sao cứ phải cắt giảm của hắn. Ngươi là cố tình bắt nạt hắn sao ?! " Kim Lăng hăn liền biết Liên Hoa Ổ nhiều tiền, làm sao có khả năng chi không nỏi Lam Vong Cơ nho nhỏ tiền tiêu vặt ? Nhất định là hắn cữu cữu ỷ thế băt nạt Lam Trạm.

“ Ngươi nói hắn là chủ mẫu thì không nên cho những cái khác đệ tử làm gương sao ? "

“ Vậy ngươi là tông chủ sao không trước tiên làm gương !? "

“ Tiền là ta kiếm ra ta tại sao không thể dùng. Nếu hắn muốn có tiền làm sao không tự kiếm đi, còn muốn ta cung cấp ? Lam Vong Cơ ngươi nếu không chịu được thiếu thốn có thể về tìm ngươi huynh trưởng, không nên ở đây tìm một đứa nhóc giúp ngươi nói chuyện "  Giang Trừng nhìn Lam Trạm châm chọc, hắn biết lam Vong Cơ sẽ không kêu Kim Lăng cho hắn nói đạo lí nhưng lf hắn cố tình như vậy nói kích thích Lam Vong Cơ. Nếu có thể làm hắn thẹn quá hóa giận cùng chính mình hòa li thì đúng là chuyện tốt.

“ Ta không có …..” Lam Trạm còn muốn giải thích Giang Triệt lại nắm hắn áo lay lay , dùng ánh mắt thương tâm nhìn nhìn hắn : “ Phụ thân nếu cần tiền thì lấy của A Triệt đi, ta cũng chưa cần dùng tới, nếu người cần ta liền có thể đưa hết cho ngươi "

Giang Trừng nhìn cảnh này cảm thấy hết sức buồn cười, hắn không nhịn được phụt một tiếng : “ Ngươi không phải sẽ thật sự lấy tiền của ngươi nhi tử đó chứ ? " Nói xong còn ha ha cười lớn.

“ Ta không lấy ! Ta cũng có ra ngoài kiếm tiền, nhưng là lần trước gặp cái khất cái liền đem cho hắn, hiện tại cũng không còn " Lam Trạm cúi xuống đầu xấu hổ giải thích.

“ Ồ, xem ra ngươi cũng không phải cái phế, còn có thể kiếm tiền " Giang Trừng cũng có chút bất ngờ, hắn không nghĩ đến lam Vong Cơ sẽ  giải thích, càng không ngờ hơn là hắn thật sự ra ngoài kiếm tiền.

“ Phụ thân thật lợi hại ! " Giang Triệt ánh mắt đầy sùng bái nhìn Lam Trạm.

Giang Trừng thấy vậy trong lòng khó chịu, bao nhiêu năm nay sinh hoạt của Liên Hoa Ổ là hắn tự thân kiếm cũng không thấy tung hô, hiện tại Lam Vong Cơ tự kiếm được một chút tiền lẻ liền thành thật lợi hại rồi.

Giang Triệt cũng là cái hiểu chuyện hài tử, cảm thấy được Giang Trừng không vui hắn liền chạy đến ôm hắn lấy lòng : “ Cha lại càng lợi hại ! "

Giang Từng nghe đến đây cảm thấy hài lòng xoa xoa đầu Giang Triệt. Kim Lăng lại cố tình không cho hắn vui vẻ, tiến đến túm Lam Trạm tay áo lay lay : “ Cậu lợi hại nhất ! "

Giang Trừng trừng hắn cảnh cáo. Thật không biết ngươi là ai cháu trai ngoại. Hắn đúng là đánh giá thấp Lam Vong Cơ, chỉ vài năm hắn đã có thể đem Kim Lăng tiểu tử này triệt để mua chuộc

“ A Trừng " Trương Linh sau khi kết thúc luyện tập việc đầu tiên làm là tìm Giang Trừng, hắn thấy được Giang Trừng khi liền kêu một tiếng liền muốn trực tiếp nhảy vào hắn trên người.

Kim Lăng nhanh tay lẹ mắt lao đến đem người đẩy ra : “ Ngươi là ai ? Làm cái gì đối ta cữu cữu động tay động chân !? "

“ Ngươi là Kim Lăng ? " Trương Linh lúc này mới để ý đến hắn, nhìn đến hắn một thân kim sắc công thêm sự tìm hiểu của nàng về Giang Trừng trước đó liền dễ dàng đoán ra hắn thân phận.

“ Không cần như vậy thân thiết gọi, ta cùng ngươi lại không quen " Kim Lăng không hiểu sao khoảng khắc thấy Trương Linh tỏ vẻ thân thiết với Giang Trừng hắn đã nhìn người này trở nên chán ghét.

“ Ta nói trước cho ngươi. Ta là tương lai Giang gai chủ mẫu " Trương Linh trịnh trọng giới thiệu.

“ Ngươi nói bậy ! Chủ mẫu là ta cậu ! " Kim Lăng nghe được nàng nói lập tức tức phản bác.

“ Cha là muốn thay đổi cái vợ sao ? " Giang Triệt ngơ ngác ngước lên hỏi Giang Trừng.

“ Đừng nghe nàng nói nhảm " Giang Trừng xoa đầu Giang Triệt nói không phải, lại nhìn sang Trương Linh mặt mày chán ghét : “ Ngươi nếu rảnh rỗi thì cút đi làm chút việc gì có ích đi, bớt ở chỗ ta hồ ngôn loạn ngữ "

“ Ta là nói sự thật, ta thật sự….ưm " Trương Linh đang muốn tiếp tục luyên thuyên đột nhiên môi trên môi dưới dính chặt lại, lời nói tiếp theo vì thế bị ngăn lại. Nàng tức đến dậm chân mà chỉ vào Lam Trạm ú ớ. 

Giang Trừng trước nay ghét nhất cái này Lam gia cấm nói thuật, hắn từng nhìn đến Ngụy Vô Tiện bị cấm ngôn mà đem cái này thuật chán ghét đến cực điểm. Nhưng lần này nhìn đến Trương Linh bị cấm ngôn hắn lại đối Lam Trạm âm thầm giơ lên ngón cái.

“ Giang Thành, ngươi đem nàng đi làm chút việc gì đó, tránh cho rảnh rỗi lại tìm ta gây phiền "

Giang Thành nghe lệnh lập tức đem Trương Linh kéo đi mặc cho nàng giãy dụa phản đối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro