Phần 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truơng Linh Liên Hoa Ổ đuợc vài ngày thì Lam Vong Cơ đã phát hiện ra nàng. Hắn sau khi bị Giang trừng phạt quỳ từ đường xám hối liền nhìn đến Giang gia đệ tử một đám tụ tập làm đủ trò con bò, cái này hình ảnh ở Liên Hoa Ổ không phải hiếm thấy nhưng hôm nay tựa hồ có chút náo nhiệt hơn, thân là Giang gia chủ mẫu hắn cũng muốn đi để ý một chút. Lam Trạm đến gần nhóm đệ tử bọn họ vẫn là không nhìn đến hắn, không biết là do thật sự không thấy hay giả vờ không muốn thấy, Giang gia đệ tử không giống lam gia đệ tử sợ hãi hắn, thậm chí bọn họ còn thật sự đem Lam Trạm đuơng khách nhân mà đối đãi, cũng chưa từng xem hắn là Liên Hoa Ổ một nửa cái chủ nhân, hắn truớc nay cũng không quan tâm đến bọn hắn thái độ nhưng nhìn trong đám nguời kia quen thuộc đáng ghét khuôn mặt Lam Trạm trước nay không dám đối Giang gia đệ tử nói cái gì lại đột nhiên phát hỏa

" Hiện đang là huấn luyện giờ các ngươi lại đang ở đây làm cái gì ? "

Giang gia đệ tử nghe đuợc hắn nói chuyện muốn giả vờ không thấy cũng không được nữa, đồng thời cùng hô một tiếng Hàm Quang Quân trong lòng lại nghĩ Lam Vong Cơ đây là uống lộn thuốc hay sao lại có thời gian đi quản bọn hắn, có người lại bỉu môi âm thầm khinh thường.

"Ngươi tại sao lại ở đây ? "Lam Trạm không quan tâm bọn họ đối với hắn thái độ, nhìn Trương Linh bằng ánh mắt đầy phẫn nộ hỏi.

" Ta là Giang gia đệ tử không ở đây còn muốn ở nơi nào ? " Trương Linh trước nay to gan lớn mật, cũng không quản người nói chuyện cùng nàng là ai vẫn dùng cái này giọng điệu mà nói với.

" Ngươi không phải ! " Lam Trạm phản bác, hắn biết nữ nhân này có ý đồ với Giang Trừng, nàng nhất định sẽ không yên phận chỉ làm một Giang gia đệ tử.

" Phải hay không cũng làm gì đến lượt ngươi nói "  Trương Linh tiếp tục không coi Lam Trạm ra gì, đệ tử nhóm cũng không cảm thấy nàng lời nói có gì không đúng, vẫn một bên im lặng xem kịch.

" Ta là chủ mẫu ! "  Lam Trạm trước nay chưa từng dùng cái này thân phận, nhưng đứng trước mặt dày Trương Linh hắn đầy tức giận muốn thể hiện chính mình quyền uy.

Nhưng là Trương Linh lại một chút cũng không để ý, nàng còn cố ý châm chọc :" Vậy sao ? Ngươi không nói ta cũng không biết đến đâu, còn tưởng rằng Liên Hoa Ổ vô chủ mẫu ta còn đang định đăng kí một suất đây "

Giang gia đệ tử nghe đến nàng ý định có một chút giật mình nhưng bọn hắn càng sung sướng hơn khi nhìn đến Lam Vong Cơ đen mặt, tức đến run người nhưng lại không biết nói gì. Mặc dù Giang Trừng ở nhiều lần bọn hắn thay chính mình ủy khuất nói hắn không để ý, muốn bọn hắn không cần để trong lòng nhưng bọn hắn vẫn là xem Lam Trạm ngứa mắt một phần cũng do từ trước đã không thích dáng vẻ cứng ngắc của hắn liền đã ghét càng thêm ghét. Nhìn lam Vong Cơ bị một cái mới đến tạm xem là khi dễ bọn hắn trong lòng thập phần sảng khoái cũng không quản đến Trương Linh có cái gì đúng không đúng, quyết tâm im lặng không cũng không lên tiếng bên vực cái này chủ mẫu

" Ngươi từ Liên Hoa Ổ cút ra " Lam Trạm lần đầu tiên không giữ lễ kêu người khác cút, nhưng là hắn cảm nhận được Trương Linh này là một cái tiềm ẩn phiền phức cần phải sớm giải quyết.

" Là Tông Chủ cho phép ta ở đây, ngươi nếu không thích liền tìm hắn "  Trương Linh đầy tự tin nói, nàng biết hắn không dám, mà nếu thật sự Lam Vong Cơ gặp Giang Trừng muốn đuổi nàng đi thì Giang Trừng cũng chưa chắc vì hắn đem nàng đuổi đi, thậm chí Lam Vong Cơ sẽ còn trở thành người lòng dạ hẹp hòi tính toán với đệ tử, tóm lại là chỉ có hắn thiệt.

Lam Trạm nhìn đám đệ tử tự cảm thấy mình hiện yếu thế mà bọn hắn thế mạnh người đông hắn có tiếp tục nói cũng không có cái gì tác dụng đành mang trong mình không cam tâm cùng bực bội rời đi ....

" Cậu ! " Kim Lãng vừa đến Liên Hoa Ổ việc thứ nhất là đi tìm Lam Trạm, hắn thấy được Lam Trạm khi liền kêu một tiếng cũng không để hắn phản ứng cái gì đã một hai nhào vào hắn trên người :" Cậu , A Lăng gần nhất bận rộn việc học thật khó khăn mới rảnh rỗi liền lập tức sắp xếp tới thăm ngươi, cảm động không ? "

Lam Trạm đối hành động của hắn không trách cứ chỉ ừ một tiếng trả lời hắn hỏi vấn đề.

Kim Lãng chờ mãi cũng không thấy hắn nói cái gì khác liền ngẩng lên nho nhỏ cái đầu mà thắc mắc : " Ngươi không có gì cùng ta nói sao ? " Hắn mỗi lần đến Liên Hoa Ổ liền cố ý cho nguời thông báo một trước vài ngày, mục đích cũng là để Lam Vong Cơ có thể có thời gian cho hắn chuẩn bị lễ vật, hắn lần này nhớ không lầm vẫn như cũ cho người truớc thông báo vậy làm sao gặp mặt rồi lại không thấy Lam Vong Cơ như thường lệ mà làm, hắn gấp không chịu nổi liền trực tiếp hỏi thẳng : " Đưa ta lễ vật chẳng hạn " 

" Ta không có tiền cho ngươi mua "  Lam Trạm thành thật khai báo, mấy tháng nay Giang Trừng dựa cớ cắt giảm chi phí mà hàng tháng tiền tiêu vặt của hắn liền không có rồi, mà hình như cả Liên Hoa Ổ cũng chỉ hắn một ngươi không tiền.

Kim Lãng không vui, hắn bỉu môi buồn bã nói : " Ngươi làm sao lại không có tiền rồi ? là ta cữu cữu không cho ngươi tiền tiêu vặt sao ? "

Nghe Kim Lãng nói đến đây Lam Trạm trong lòng dâng lên ủy khuất, hắn dù gì cũng là Giang gia chủ mẫu, đệ tử không coi hắn ra gì, đến tiền tiêu vặt mọi người đều có hắn cũng không có, hắn ở Lam gia cũng chưa bao giờ phải chịu lớn như vậy ủy khuất đâu. Càng nghĩ càng tủi thân, Lam Vong Cõ thật có chút muốn khóc.

Kim Lãng thấy thần sắc Lam Vong Cơ không tốt, trong lòng dâng lên tội lỗi cảm giác, hắn đã không tiền mình còn muốn đòi hắn lễ vật, vô ý đụng đến hắn nỗi đau

" Cậu, ngươi đừng khóc. Ta giúp ngươi từ cữu cữu đòi lại công bằng " Kim Lãng vỗ ngực đầy trách nhiệm.

Ta không có khóc mà ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro