C410: Báo cáo (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù thời gian còn khá sớm nhưng khu vực ngoài rào chắn sương mù vẫn đông đúc người qua lại. Rất nhiều người sau khi chứng kiến hiện tượng lạ xảy ra bên trong rào chắn đã đổ xô về đây sau khi biết tin đoàn thám hiểm trở về.

Đương nhiên, người tò mò chỉ chiếm một phần nhỏ, số còn lại là những người lái xe hộ tống các vị khách trở lại.

"Samuel!"

"Mẹ!"

Một cái tên quen thuộc vang lên, Rudger quay sang thì nhìn thấy hình ảnh hai mẹ con đang ôm nhau đoàn tụ trong nước mắt. Hắn nhìn khung cảnh này một lúc rồi lắc đầu bước lên chiếc xe ngựa đã đợi sẵn từ trước.

Arfa cũng ngồi xuống đối diện Rudger sau khi chất hành lý lên. Khi Rudger chuẩn bị đóng cửa lại, hắn nhìn thấy một người từ xa đang chạy về phía mình.

"Rudger Chelici!!! Đứng lại đó cho tôi!"

Người gọi với giọng vừa lo lắng vừa hơi tức giận không ai khác chính là Royna Pavlini. Cô ta chạy về phía Rudger, không để ý đến ánh mắt có chút bất thường của những người xung quanh.

Arfa ló đầu ra cửa sổ.

"Là pháp sư Royna Pavlini."

"Đi thôi. Đừng để ý đến người đó."

Rudger phớt lờ tiếng kêu của Royna Pavlini và thúc giục người đánh xe. Người cầm lái là một người đã có nhiều kinh nghiệm, ông ta gật đầu và giật yên xe. Một con ngựa ma thuật ngay lập tức xuất hiện phía trước nhanh chóng kéo chiếc xe rời khỏi, bỏ lại Royna Pavlini phía sau.

"Rudger Chelici!"

Royna Pavlini cuối cùng đành bất lực nhìn xe ngựa của Rudger rời đi. Cô ấy hét vọng theo.

"Tôi sẽ đến Theon xử anh sau!"

Rudger xoa xoa thái dương.

"Rắc rối rồi!"

Rudger kiểm tra phía sau và thả lỏng vai sau khi xác nhận rằng Royna Pavlini không đuổi theo. Đối phương không sử dụng phép thuật bám theo chứng tỏ cô ta không tức giận đến mức mất bình tĩnh.

Rudger cảm thấy nhẹ nhõm đột nhiên chạm mắt với Arfa đang ngây người nhìn mình.

"Sao thế, Arfa?"

"Thủ lĩnh, anh không nên làm như vậy."

Rudger lắc đầu.

"Tôi làm vậy để tránh phiền phức không cần thiết về sau. Dù sao thì nếu mọi công lao đều chuyển cho Royna Pavlini cũng sẽ giúp cô ấy khi trở lại Hiệp hội Trường học không bị khiển trách vì tự ý tách đoàn."

Đương nhiên Rudger biết Royna Pavlini không quan tâm đến chuyện xử phạt này. Ngược lại, việc bị đẩy hết công lao vào người sẽ khiến Royna Pavlini bị nhiều người để ý đến và gặp nhiều rắc rối, một người không giỏi giao tiếp như cô ta tất nhiên cực kỳ không vui.

Nhưng Royna Pavlini lại không bắt được kẻ đầu sỏ để hỏi tội vì Rudger đã cố tình rời đi vào sáng sớm. Nếu hắn muộn hơn một chút, hắn chắc chắn sẽ bị Royna Pavlini tóm được và chất vấn.

"... ... ."

Arfa cảm thấy chuyện này khá phức tạp. Cuối cùng, cậu bé lắc đầu từ chối hiểu.

* * *

Rudger và Arfa đến ga xe lửa và ngay lập tức tìm được chuyến đi nhanh nhất và lên tàu.

Thành phố Felix này sẽ gặp khá nhiều xáo trộn trong tương lai do những gì đã xảy ra ở Lưu vực Kasar.

Rudger đã hoàn thành công việc của mình ở đây, tốt hơn hết hắn nên quay về càng sớm càng tốt.

May mắn thay, khoang hạng nhất vẫn còn chỗ. Nhưng khi vừa lên tàu, hai người đã gặp một nhân vật không ngờ tới.

"Cậu thấy chuyến đi lần này thế nào, giáo sư Rudger?"

Người này không ai khác chính là Công tước Hayback Kadushan.

Dường như ông ấy đã ngồi đây đợi Rudger và Arfa từ trước.

"Ngài biết tôi sẽ lên chuyến tàu này?"

"Ta chỉ nghĩ với tính cách của cậu, cậu chắc chắn sẽ lên chuyến tàu rời đi sớm nhất. Phong cách của cậu vẫn luôn là chọn thứ tốt và đắt tiền, đương nhiên cậu sẽ mua vé khoang hạng nhất."

"Dù sao thì mọi thứ đều miễn phí, tôi không ngại khi dùng tiền của người khác."

Công tước Hayback bật cười.

Rudger mở miệng.

"Một gia chủ như ngài ra ngoài một mình như thế này không sợ gặp bất trắc sao?"

"Không có gì. Phần lớn quyền hành của ta hiện đã được giao cho người kế nhiệm, thằng bé đó mới là gia chủ."

Thực tế, trên danh nghĩa Công tước Hayback đã trao lại quyền quản lý cho người thừa kế. Nhưng nếu hỏi gia chủ của nhà Kadushan là ai thì câu trả lời vẫn sẽ là Hayback Kadushan.

"Vì vậy, giáo sư Rudger có thể vui lòng nói cho ta biết rốt cuộc bên trong Lưu vực Kasar đã xảy ra chuyện gì không?"

Công tước Hayback vừa nói vừa cười tinh nghịch. Dù đã nhìn thấy nụ cười này không biết bao nhiêu lần nhưng lần nào Rudger cũng không thể hiểu được sao một người ở độ tuổi đó lại có được nụ cười như vậy.

Rudger ngồi xuống một chiếc ghế sofa trống đối diện.

"Mọi chuyện rất dài."

* * *

"Cám ơn cậu, giáo sư Rudger."

Đến ga Leathervelk, Công tước Hayback nói lời tạm biệt.

"Nhờ có cậu mà ta đã có đủ thông tin để báo cáo lên cấp trên."

"Ngài không nhất thiết phải đến gặp tôi."

"Haha. Dù sao chúng ta cũng cần một chút thứ gọi là thủ tục mà."

Công tước Hayback rất hài lòng vì sự việc này đã kết thúc mà không có thiệt hại lớn nào. Thực tế thì nếu có bất kỳ nghi vấn gì, ông ấy có thể hỏi Sempas.

Hành động liên lạc trực tiếp với Rudger như vậy mang một nghĩa khác. Công tước Hayback giống như đang thể hiện thái độ muốn kết giao hơn. Việc nhận được sự hỗ trợ mạnh mẽ từ một trong ba đại Công tước của Đế quốc không phải là điều xấu.

"Bây giờ tôi sẽ quay lại Theon. Tôi cũng có chuyện cần báo cáo với hiệu trưởng. Chúng ta sẽ nói về việc bồi thường sau khi có thời gian."

"Ý cậu là gì?"

Công tước Hayback có chút nghi hoặc.

"Ngài không phải nên bồi thường cho sự cố lần này sao?"

"Ta nhớ là đã trả thù lao đủ rồi."

"Ngài vẫn chưa trả thù lao tiền cứu mạng người của mình."

Khi Rudger bắt đầu đề cập tới Sempas, Công tước Hayback trở nên im lặng. Sau một lúc, ông ấy thở dài.

"Được rồi. Ta sẽ ghi nhớ chuyện này."

"Vậy tôi xin phép đi trước."

Rudger kết thúc lời chào của mình liền nhanh chóng rời đi. Arfa mang hành lý theo sau, mỉm cười rạng rỡ và vẫy tay với Công tước Hayback.

"Tạm biệt ngài!"

"Ờ, ừ. Hai người đi cẩn thận."

Nghĩ lại thì Công tước Hayback vẫn chưa thể điều tra ra thân phận của Arfa. Từ những gì Sempas báo lại, đó là một đứa trẻ bất thường. Một đứa bé sở hữu một trí óc tuyệt vời và một sức mạnh kỳ dị không phù hợp với lứa tuổi, nó còn có thể kháng lại độc của một Amumnuki.

Công tước Hayback ngồi trở lại ghế.

Khung cảnh nhà ga phản chiếu qua cửa sổ từ từ chảy sang một bên. Chẳng mấy chốc, đoàn tàu chạy trên đường ray tỏa ra làn hơi nước trắng xóa.

Rudger nhìn đoàn tàu đang từ từ khởi hành, hắn quay sang nói với Arfa.

"Cậu trở về trước đi, Arfa. Nhờ có cậu mà lần này tôi có thể thuận lợi hoàn thành công việc. Cảm ơn nhé."

"Không có gì. Thực ra tôi cũng không làm được gì nhiều."

Rudger bật cười.

"Nếu Sempas nghe được, anh chàng đó sẽ tủi thân lắm."

Arfa cũng cười theo.

"Chuyến đi này thực sự rất vui. Tôi đã được nhìn thấy nhiều thứ mới mẻ."

Rudger gật đầu.

Hắn mang Arfa theo để đề phòng, nhưng mọi chuyện xảy ra đã vượt quá dự tính ban đầu của hắn. Dù cuối cùng cả hai đều đã an toàn, nhưng nghĩ kỹ lại, những sự việc đau lòng xảy ra bên trong Lưu vực Kasar không khỏi khiến Rudger phải suy nghĩ.

Đối với Arfa, đó là một trải nghiệm mới. Dù cậu bé chỉ là một cỗ máy lạnh lẽo nhưng những trải nghiệm này chắc chắn đã mang lại cảm giác ấm áp và thỏa mãn cho tâm hồn Arfa. Không quan trọng là vui hay buồn, ít nhất đó đều là những sắc thái mới mẻ mà Arfa chưa trải qua bao giờ.

"Tạm biệt thủ lĩnh."

Arfa rời nhà ga với bước chân nhẹ nhàng.

Rudger đứng nhìn bóng dáng cậu bé biến mất sau rào chắn, lúc này hắn mới lên xe trở về Theon.

Một lúc sau, chỉ khi nhìn thấy chiếc cổng tráng lệ quen thuộc của học viện từ xa, sự căng thẳng bên trong Rudger mới giảm dần. Dù chỉ có vài ngày nhưng Rudger có cảm giác thời gian tưởng chừng như đã trôi qua rất lâu rồi.

Rudger bước qua khuôn viên chính. Trên đường đi, một số học sinh nhận ra hắn đều lên tiếng chào hỏi.

Cuối cùng, Rudger cũng đến trước văn phòng hiệu trưởng.

Cốc. Cốc.

"Tôi là Rudger Chelici. Tôi vừa trở lại."

"Vào đi."

Tiếng nói của Elisa Willow vọng ra.

Rudger mở cửa bước vào trong.

Hiệu trưởng ngồi trên chiếc bàn trà được chuẩn bị trước như thể cô ta cũng đang đợi Rudger đến. Hơi nước từ tách trà bốc lên, thời gian ước chừng rất vừa vặn.

Hết Công tước Hayback, giờ thì đến hiệu trưởng. Rudger không thể không suy nghĩ đến việc hành tung của mình bị các đại nhân vật này giám sát.

Rudger ngồi xuống chiếc ghế đối diện, trong lòng có chút càu nhàu bất mãn.

"Ta đã nghe tin rồi. Nghe nói sự kiện lần này đã bị phá hủy nghiêm trọng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro