Ông Lão Kì Lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi không quen với cuộc sống sau khi có được con mắt do 1 ông lão râu dài, khuôn mặt già dặn. Tôi đang chán nản khi tôi phát hiện ra tôi lại bị mất thêm 1 vía khi chúng nhập vào tôi, nhưng tôi không có mắt âm dương nên không tài nào thấy được chúng. Đang đi dạo trong công viên thì tôi gặp 1 ông lão, ông lão kêu tôi lại và nhờ:"cháu gì ơi?Cháu nhặt giúp ta chiếc giày với!" tôi gật đầu rồi tìm xung quanh, không thấy đâu tôi bèn phải ngẩng đầu lên mà hỏi:"ông ơi giày ông đâu rồi?"Ông lão nhìn tôi cười tươi rồi chỉ tay lên cái cây mẹ tôi ông ấy làm bay giày lên kiểu gì vậy tôi đành cười trừ nhìn ông. Tôi nhảy mãi cũng không tài nào lên được đành lấy giày mình ném lên thôi, bách phát bách trúng giày của ông lão rớt xuống, tôi bước tới đưa ông, cuối người xuống thở 1 lát quay mặt lên nhìn ông, ông lại nở nụ cười ấy và chỉ lên cây, trời ơi tôi nhìn ông rồi lại bước lại lượm giày cho ông. Cứ lặp lại như vậy ông lão đó nói:" cảm ơn cháu, ông cho cháu cái này, mắt cháu có vẻ không tốt lắm?" tôi tỏ ra vẻ mặt khó hiểu, ông lão thấy vậy bèn nhỏ thử cho cho tôi coi, khuôn mặt tôi tươi lên hẳn mà nói với ông:"à dạ thật ngại quá cảm ơn ông" ông lão cười rồi quay đi khi tôi quay lại đã không thấy đâu tôi vừa đi vừa nói một mình:"làm việc tốt sẽ được công mà há há" tôi cười thoả mãn
Tôi đi được một lúc thì thấy tò mò nên nhỏ thử, đầu óc tôi choáng váng, sau khi dậy tôi đã nằm trên giường của mình...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro