Chương 13: Loài bò sát nhân.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         Bữa tiệc càng lúc càng đông thêm, ồn ào huyên náo với tiếng nói chuyện. Gin đưa tay lấy một ly sâm panh trên khay đồ uống của một người phục vụ, anh lắc nhẹ ly rượu, ghé lại sát bên tai của cậu nói nhỏ:

      " Shin, em muốn vạch trần ông già này không? Tôi nghĩ sẽ có nhiều điều thú vị cho em xem ở trong căn biệt thự này đấy. "

      " Không phải là anh sẽ đi bàn chuyện làm ăn với ông ta à? "

        Cậu trả lời. Đôi khi không ngờ rằng Gin lại có sở thích này, đi tìm tòi sở thích phấn hồng muộn tao của mấy ông già.

       " Vodka sẽ đi dùm anh nếu anh không thích. Tuy rằng Boss sẽ không thích việc làm này nhưng kệ ông ta. "

        Hai người nhân lúc không ai để ý liền tìm được đường xuống hầm bên dưới căn biệt thự. Con đường dẫn xuống tăm tối, đen như mực cũng không hề có đèn. Gin cầm điện thoại dẫn theo cậu, soi đường đi xuống một hành lang có chút đèn le lói. Cuối hành lang là một cánh cửa đen ngòm bằng sắt nặng trịch. Bên trong có một tiếng động như tiếng chặt thứ gì đó, rồi tiếng bước chân của một thứ to lớn cùng hơi thở nặng nề.

         Shin nhíu mày. Nếu theo như tiếng thở như vậy không thể là con người được, nó thực sự rất nặng nề, dù là một người to cao bị bệnh hen cũng không thể có tiếng thở lớn như vậy. Hơn nữa, tiếng chân không hề giống một con người, giống một động vật móng guốc. Thật....bí ẩn.

         Dưới khe cửa sắt tràn ra một chất lỏng đỏ sậm, tanh ngòm, mùi máu thực sự rất đậm cùng với ánh sáng hắt từ trong ra.

         Đột nhiên cánh cửa mở ra, Gin nhanh nhẹn kéo cậu về một góc khuất trên dãy hành lang, là một đường dẫn sang một dãy phòng khác. Ánh đèn hắt ngược nên nhìn rất khó, nhưng cũng không thể chối cãi được đó là một con bò cơ bắp. Cao 2m, to bự chà bá và đứng bằng hai chân. Hơn thế nữa nó còn có bàn tay lông lá cầm cây rìu lớn. Shin tò mò ló đầu nhìn liền há hốc mồm.

        Phía đằng sau nó là một cái xác mất đầu treo lơ lửng như một con rối, quần áo dường như được tân trang bằng bộ đồ hoàng tử bạch mã. Trên đầu con bò là một cái mặt nạ chống khí độc đen xì. Đó là cái lí do nó có tiếng thở lớn như vậy.

     " Nín thở lại. Và đi theo anh ."

     Gin thầm thì bên tai cậu. Bên tai vẳng lên tiếng chân nặng nề, hai người nhanh chóng đi một hướng khác tìm tòi bí mật của căn hầm.

    Hề lô các thím của tôi ơi~~
Khỏe không dị? Vì sau một quãng thời gian hơi bị lâu mới đăng nên mong vẫn ủng hộ và iu thương au nhiều hơn nhe. :'33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro