Chương 15. Nhảy lầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Nếu tôi không muốn, không có con mồi nào có thể ngửi được khí tức của tôi"

_________________________________________

Shinichi dựa lưng vào tường thở dài một hơi, không biết vì sao trong lòng cậu có loại cảm giác giải thoát. Cậu hồi tưởng những chuyện đã xảy ra hôm nay, cảm giác giống như nằm mơ vậy, một chút cũng không chân thật.

Kéo rèm cửa ra chút, Shinichi nhìn thấy trong gara, Gin lấy một chiếc xe Nhật Bản loại tầm thường, dùng để che giấu hành tung rất tốt.

Shinichi tâm tình phức tạp, Gin xác thật như lời Vermouth nói đang bảo vệ cậu. Đương nhiên không bài trừ Gin vì tránh né người ngoài theo dõi mà khiến việc làm trở nên đơn giản, nhưng nếu để người ngoài biết Gin ở nơi này, thực ra đối với Gin cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn, hắn tùy thời có thể rời đi, mà người ngoài sẽ cho rằng cậu Kudo Shinichi cùng Gin có quan hệ, Gin là con người lãnh huyết vô tình có thể bận tâm đến người khác sao? Buổi tối hôm đó bên ngoài bắn nhau cậu không biết nội tình là gì, nhưng nói vậy Gin đã xử lý tốt, bằng không động tĩnh lớn như vậy mà không có cảnh sát hay giới truyền thông nào xuất hiện, ngay cả tiến sĩ Agasa bên cạnh cũng không biết, điều này khiến cậu cảm thấy vẫn có thể co đầu rụt cổ cùng Gin sinh hoạt trong này, dù sao cũng không ai biết cậu đã trở lại.

Trên đường mấy chiếc xe chạy ngang qua, ánh đèn lộ ra từ bên trong cửa sổ, Shinichi nhìn cửa kính phản chiếu ảnh chính mình, cảm thấy có sự bất đồng, có lẽ trên người có vài dấu vết loang lổ, nhưng cậu biết không phải chỗ đó, lại càng bí ẩn biến hóa.

Shinichi nâng hai tay vây quanh ngực, tựa hồ như vậy có thể khiến bản thân cảm nhận được một tia ấm áp giữa màn đêm yên tĩnh.

Sáng sớm hôm sau Gin mới trở về, còn mang một đống lớn thức ăn từ khách sạn.

Shinichi im lặng cùng Gin dùng xong bữa sáng, Gin nằm trong phòng ngủ bù, Vodka cùng Vermouth có nhiệm vụ nên ăn xong liền rời đi.

Bên trong căn nhà nhất thời chỉ còn lại hai người là Shinichi và Gin, mà Gin đang nghỉ ngơi, đây chính là cơ hội tốt để điều tra chứng cớ phạm tội của Gin.

Cậu quan sát hai ngày nay liền biết được một ít thói quen của Gin, Gin cực kỳ chán ghét giấy chất văn kiện, tin tức của Tổ chức Áo đen truyền lại có phương thức truyền bí mật khác, ngẫu nhiên Vodka sẽ lấy một ít giấy tờ lại đây, số lượng cực ít, mà mấy cái này đều đặt trong phòng Gin, cậu không có khả năng lấy được.

Bình thường Gin ở nơi phòng khách, phòng ăn, phòng dành cho khách, cậu có thể tìm vài thông tin bỏ sót tại một số chỗ.

Phòng khách nhà cậu tuy rằng lớn, thế nhưng cũng không nhiều chỗ, cậu điều tra chút là xong, trong phòng ăn ngoại trừ một ít đồ ăn nhanh và rượu không có gì khác, cuối cùng trên bàn trong phòng cậu Shinichi thấy thiệp mời kẹp trong quyển tiểu thuyết trinh thám, khách sạn Beika tối nay tổ chức vũ hội hoá trang.

Gin lệnh cho Vermouth hôm nay đi theo dõi Rum, sau đó lại có một tấm thiệp mời cùng ngày, vừa xem là hiểu ngay nhất định Gin muốn đi gặp ai.

Shinichi ghi nhớ thời gian và địa điểm, sau đó đặt thiệp về lại chỗ cũ, cậu muốn nghĩ biện pháp đêm nay chuồn êm đến khách sạn Beika.

Nhưng mà đến buổi tối Shinichi mới phát hiện mình đã tưởng tượng quá nhiều, bởi vì bọn người Gin đều ra ngoài, chỉ còn cậu ở trong biệt thự.

Shinichi gọi taxi đến khách sạn Beika, thế nhưng vì không có thiệp mời nên không thể vào trong, đây là tiệc tùng của thế giới thượng lưu, bởi vậy mỗi cửa vào đều an bài vệ sĩ. Cậu thấy lãng hoa chúc mừng của tập đoàn Suzuki đặt ở lối đi, nếu cậu nhờ Suzuki Sonoko giúp đỡ chẳng khác nào nói cho Ran biết cậu ở đây, cậu không muốn kéo Ran vào.

Bởi vậy Shinichi chỉ có thể gọi điện thoại cho thanh tra Megure, nói dối ở đây có án mạng, tính toán lợi dụng bọn họ lẻn vào vũ hội hóa trang.

Nhưng mà trong lúc cậu chờ đợi, khách sạn Beika thật sự phát sinh vụ án!

Một người đàn ông hóa trang thành Zorro rơi từ trên tầng khách sạn Beika xuống, Shinichi nghe thấy tiếng thét chói tai của mọi người sau đó nhanh chóng đuổi tới hiện trường, lập tức ngăn trở bảo vệ phá hư hiện trường.

"Kudo, đã lâu không gặp, đang xử lí vụ án nào gần đây sao?" Thanh tra Megure vỗ vỗ bả vai Kudo Shinichi, thân thiết nói.

"A, không có gì...... Hôm nay cháu vô tình điều tra một vụ án, đúng dịp phát hiện ít manh mối" Kudo Shinichi do dự một chút, cậu đương nhiên không thể nói chính mình biến thành Edogawa Conan vẫn ở bên cạnh bọn họ, cho nên chỉ có thể hàm hồ nói dối.

"Vụ án hôm nay là thế nào?" Thanh tra Megure thấy trung sĩ Takagi đi tới, nên không truy hỏi Shinichi nữa.

"Nạn nhân tên là Sakagami Tamura, năm nay 42 tuổi, lúc mười giờ tối này rơi xuống từ tầng mười chín của khách sạn, tử vong tại chỗ, pháp y kiểm nghiệm trong máu của nạn nhân có hàm lượng cồn rất cao, khi còn sống từng uống qua rượu, pháp y không phát hiện bất cứ dấu vết giãy dụa hay đánh nhau nào trên người nạn nhân, cũng không có vân tay người khác. Ngoài ra, trên người nạn nhân có mang theo một chiếc điện thoại chứa duy nhất một giọng nói, là di ngôn của nạn nhân để lại" Trung sĩ Takagi trình báo cáo trong tay cho thanh tra Megure, căn cứ vào manh mối phán đoán vụ án này hẳn là tự sát.

"Xem ra là một vụ án tự sát" Thanh tra Megure nhìn báo cáo liệt kê đủ loại manh mối, thì thào lẩm bẩm.

Đáy mắt Kudo Shinichi lóe một tia ánh sáng, không đúng, đây không phải tự sát, mà là mưu sát!

"Thanh tra Megure, cháu có thể xem hiện trường một chút không?" Shinichi đưa ra thỉnh cầu, cậu nhất định phải tìm ra hung thủ sát hại.

Shinichi chuyên tâm phá án không biết cách đó không xa trong đám người, Vodka đang khẩn cấp gọi điện thoại cho Gin: "Đại ca, tên nhóc thám tử đang ở hiện trường vụ án."

"Không cần phải xen vào, trước xử lý mấy cái đuôi kia" Gin nói xong liền cất điện thoại, tiểu quỷ ở chung một chỗ cùng cảnh sát tạm thời không nguy hiểm tính mạng, có thể giải quyết những tên kia trước.

Người đàn ông mặc đồ đen ngồi đối diện Gin lắc ly trong tay, trêu đùa: "Kurosawa, cậu có chút không tập trung, mèo hoang ngửi thấy mùi ở nơi này?"

"Hừ, chỉ là một sói con vừa phát dục, đáy mắt mới thả lỏng trông giữ liền bị con mồi khác tha đi. Nếu tôi không muốn, không có con mồi nào có thể ngửi được khí tức của tôi" Gin cũng nâng ly kính rượu người kia, hai người một hơi cạn ly, chỉ chốc lát sau liền ném đề tài này ra sau đầu.

Khách sạn Beika tổng cộng có mười chín tầng, người chết nhảy lầu từ căn phòng khách quý nghỉ ngơi tại tầng thứ mười chín, nơi tổ chức vũ hội hóa trang, căn cứ hiện trường cùng khẩu cung của nhân chứng thì bên trong phòng Vip chỉ có một mình nạn nhân.

Nạn nhân tên Sakagami Tamura, là con trai cả của chủ tịch tập đoàn Sakagami, mà vũ hội lần này cũng do Sakagami Tamura đề nghị tổ chức. Đêm nay tập đoàn Sakagami bao hết tầng mười chín khách sạn Beika, trừ phòng nghỉ của khách quý vì kề sát phòng nghỉ của người trong gia tộc tập đoàn Sakagami nên đóng kín hệ thống theo dõi bên ngoài, những nơi khác như hội trường yến tiệc, phòng nghỉ bình thường, phòng giải trí, phòng hút thuốc, phòng bếp đều được giám sát bình thường. Camera theo dõi bên trong chụp lại hình ảnh nạn nhân Sakagami Tamura bước vào phòng nghỉ lúc 8h40 tối, sau đó không có ai vào phòng nữa.

Nhờ có thanh tra Megure, Shinichi thuận lợi tiến vào tầng thứ mười chín của khách sạn Beika, bởi vì phát sinh án mạng cho nên các khách mời đều tập trung tại đại sảnh của yến hội, Shinichi cẩn thận xem xét một lần, không tìm thấy thân ảnh Gin.

Chẳng lẽ Gin đã thừa dịp loạn rời đi? Hay Gin vốn dĩ không ở nơi này?

Hiện trường xảy ra vụ án là bên trong phòng nghỉ cho khách Vip, lúc này hoàn toàn hỗn độn, thủy tinh vỡ đầy đất, thậm chí ngay cạnh cửa cũng có mảnh vỡ thủy tinh. Trong phòng nghỉ một bên cửa kính đã vỡ nát, gió bên ngoài vù vù thổi vào, áo khoác không cài cúc nên tung bay theo gió.

Shinichi nhặt một mảnh vỡ thủy tinh trên mặt đất, nét mặt lộ ra biểu tình suy nghĩ sâu xa.

"Kudo, thủy tinh có vấn đề gì sao?" Trung sĩ Takagi cũng ngồi xổm xuống theo Shinichi, hiếu kỳ hỏi.

Shinichi không đáp lại, mà đi đến bên cửa sổ nhìn xuống mặt đất bằng phẳng đang bày ra rìu chữa cháy.

Rìu chữa cháy dùng để ôn hòa lửa và các vật liệu dễ cháy, không những ngăn lửa lan tràn, mà còn có thể phá vỡ cửa bị lửa thiêu đến biến dạng, giải cứu người bị nhốt.

Nhưng mà một người có ý đồh tự sát lại dùng rìu chữa cháy phá vỡ cửa kính của cao ốc, sau đó nhảy xuống, không khỏi quá mức phức tạp.

"Trên rìu chữa cháy có vân tay của người bị hại" Trung sĩ Takagi chỉnh trang lại nhìn chằm chằm rìu cứu hỏa, còn tưởng rằng Shinichi muốn hỏi vấn đề này.

"Đâu là nơi cao nhất?" Nằm ngoài dự liệu của mọi người, Shinichi lại hỏi vấn đề này, hiện trường án mạng tồn tại quá nhiều điều không hợp lý, theo trực giác của cậu thì ở tầng cao nhất sẽ có manh mối chính mình muốn.

Quản lý khách sạn đứng ở một bên hồi đáp: "Từ cầu thang thoát hiểm đi lên là đến tầng cao nhất, mời đi bên này."

Shinichi theo quản lý khách sạn ra khỏi phòng, trở lại đại sảnh yến hội rồi từ một đường khác đi qua, đi đến chỗ cuối có một cầu thang, cạnh cửa treo tấm biển "lối thoát hiểm", bên cạnh là tấm biển treo dấu hiệu phòng hút thuốc.

"Nơi này là phòng hút thuốc?" Shinichi đẩy cửa ra, nhìn qua trong phòng.

"Vâng, bởi vì khách sạn có trang bị hệ thống phòng cháy, còn có hệ cảm ứng thăm dò khói, cảm ứng thăm dò nhiệt độ, nếu đồng thời có nhiều khách hút thuốc ở bên ngoài, sương khói sẽ đạt tới độ dày thiết lập tạo ra cảnh báo. Hơn nữa cũng có những người không thích hút thuốc ở công cộng, cho nên an bài riêng phòng này, ở cạnh cầu thang thoát hiểm dễ trốn thoát, trong phòng cũng trang bị hệ thống dập tắt lửa, hệ thống hút gió, hệ thống cảnh báo tiên tiến nhất, một khi phát sinh hoả hoạn có thể trực tiếp dập lửa" Quản lý khách sạn trần thuật không chút lỗ hổng, anh ta đã nói qua việc xảy ra án mạng tại khách sạn cho chủ tịch nghe, chủ tịch liền yêu cầu anh ta tích cực phối hợp với cảnh sát điều tra để mau chóng phá án, duy trì hình ảnh khách sạn.

Shinichi đóng cửa phòng hút thuốc lại, đi lên cầu thang thoát hiểm theo quản lý khách sạn, cậu cẩn thận quan sát mỗi một hành lang đều chứa máy ghi hình, hệ thống bảo an rất đầy đủ.

Tầng cao nhất của khách sạn có thiết kế rào chắn, Shinichi đi đến vị trí phía trên nạn nhân nhảy lầu hạ thấp người cẩn thận quan sát, trên mặt đất không có vết máu, cũng không lưu lại cái gì như lông, tóc, vật phẩm linh tinh, trên lan can không có dấu chân, thậm chí trên mặt đất sạch sẽ không phủ bụi trần.

"Khách sạn thường xuyên thanh lý tro bụi bên trên sao?" Shinichi sờ sờ mặt đất, nghi hoặc hỏi.

"Bình thường khách sạn đều có xử lý, đại khái mỗi tháng quét tước một hai lần. Gần nhất là trước khi tập đoàn Sakagami tổ chức vũ hội, người trong gia tộc thường đến giám sát, bọn họ yêu cầu quét tước tầng cao nhất thật sạch sẽ, bởi vì đến mười hai giờ bọn họ sẽ mời tân khách lên tầng cao nhất thưởng thức pháo hoa: Quản lý khách sạn hồi tưởng một chút, cuối cùng đại khái là quét vào hai ba ngày trước.

"Trung sĩ Takagi, có thể nhờ anh điều tra trên lan can có vân tay hay không?" Shinichi yêu cầu, tuy rằng cậu biết kết quả vô cùng có khả năng không thu hoạch được gì.

Trung sĩ Takagi không hiểu ra sao hỏi thêm: "Kudo, có chuyện gì sao?"

"Sakagami Tamura không phải tự sát, mà là bị người đẩy xuống lầu dẫn đến tử vong" Kudo Shinichi giương lên nụ cười tự tin, suy luận của cậu tuyệt đối không lầm.

"Hả?" Trung sĩ Takagi sửng sốt kêu một tiếng, bất kỳ chỗ nào cũng cho thấy người này tự sát!

- Anh Takagi, trước khi mọi người đến kiểm tra thi thể, nửa người trên của nạn nhân trọng thương, vị trí rơi xuống cách tòa nhà khoảng 5 mét" Shinichi dừng một chút, rồi tiếp tục nói, "Pháp y giám định thấy có điểm phát triển điển hình với vụ án Alice Sig, sau khi pháp y kiểm nghiệm xong thì chứng minh được Alice bị chồng mình thả xuống lầu. Nếu bị đẩy xuống, người chết có cự ly xa hơn, nhưng nếu tự sát thì cự ly sẽ khá gần tầng hơn, hơn nữa tư thế tự sát và bị đẩy xuống lầu của nạn nhân cũng khác nhau. Mặt khác, tự sát chân sẽ ở phía trước, nửa người dưới thụ thương tương đối nghiêm trọng, bị người đẩy xuống, nửa người trên thụ thương tương đối nghiêm trọng. Trung sĩ Takagi anh có thể làm một thí nghiệm, lấy cái gì đó mà chiều cao, thể trọng giống với nạn nhân ném xuống từ trên này, liền có thể biết Sakagami Tamura bị người sát hại hay tự sát."

"Nếu suy luận của cậu chính xác, vì sao lại đẩy xuống từ chỗ này, mà không phải từ phòng nghỉ dành cho khách Vip?" Trung sĩ Takagi càng ngày càng mơ hồ, nơi này không phải hiện trường án mạng sao!

"Bởi vì hiện trường dưới kia là do hung thủ giả tạo để che lấp việc hắn không xuất hiện" Shinichi giải thích nói, "Anh không phát hiện ra sao, trong phòng nghỉ khắp nơi đều có thủy tinh, thậm chí ngay cả ngăn tủ, sô pha, cánh cửa đều có.

Trung sĩ Takagi không cho là đúng nói: "Cũng đâu có gì kỳ quái, một mặt cửa kính bị rìu chữa cháy đánh vỡ, đương nhiên khắp nơi đều có thủy tinh."

- Không gian phòng nghỉ rất lớn, chỉ dựa vào sức lực của con người phá hư cửa kính, thủy tinh văng ra cự ly tuyệt đối sẽ không xa như mảnh vỡ thủy tinh ở hiện trường...... Nếu như dùng bom mini đại loại gì đó tạc phá, mảnh vỡ thủy tinh cũng tương đối thật nhỏ" Shinichi nói ra phỏng đoán của mình, thủy tinh nơi hiện trường đều là mảnh vỡ nhỏ, nếu dùng rìu chữa cháy đập phá, mảnh vỡ thủy tinh sẽ lớn hơn, cho nên cậu mới suy ra thứ làm hư thủy tinh là thứ khác.

Trung sĩ Takagi nghe Shinichi nói, cảm giác rất có lý.

"Quản lý Kitahara, xin hỏi chúng tôi có thể đi vào phòng camera xem một chút được không?" Shinichi hỏi quản lý khách sạn đứng ở một bên, cậu muốn biết có ai lên tầng cao nhất của khách sạn.

"Đương nhiên có thể, phòng camera ở tầng mười, chúng ta có thể đi bằng thang máy" Quản lý khách sạn đưa Shinichi cùng Takagi xuống phòng hội trường, chỉ một lát liền đến tầng thứ mười.

Shinichi là người đầu tiên đi ra khỏi thang máy, cậu theo thói quen dõi mắt nhìn xung quanh xem xét, khóe mắt vô tình liếc thấy một vị khahcs trong thang máy đóng kín đang đi lên phía bên cạnh. Người đó mặc một thân áo gió màu đen, đầu đội mũ dạ, thân hình cao lớn, làn da trắng nõn, giống như là......Gin!

Shinichi phản xạ có điều kiện nhấn nút thang máy liên tục, nhưng không kịp, thang máy bên cạnh này đang đi xuống dưới.

Không kịp giải thích Shinichi đẩy quản lý khách sạn cùng trung sĩ Takagi vừa đi ra, một lần nữa chạy vào trong, ấn nút đóng cửa.

Gin, lần này nhất định phải đuổi theo hắn!  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro