Chương 4. Hạ độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Một khi nhóc khiếp đảm do dự, chính là cho địch nhân cơ hội"
_____________________________________________________

"Chị ơi, có thể cho em một đồng tiền xu không ạ?" Conan bám vào bên trên quầy bar, ánh mắt đảo quanh.

Cậu tạo ra bộ dạng đáng thương hề hề khơi gợi sự chú ý của mấy nữ phục viên trong quán bar, có một cô gái trong số đó đi tới, dịu dàng xoa đầu Conan, hỏi thăm: "Bé con, em bị lạc người nhà phải không?"

Cậu gật đầu: "Vâng, chị ơi, em đi cùng daddy nhưng bị lạc, cho em mượn đồng xu để gọi cho daddy được không ạ?"

Nữ phục vụ viên bị thanh âm ngọt ngào của Conan làm cho tin tưởng triệt để, lập tức hỏi mượn đồng nghiệp đồng xu để đưa cho cậu, nếu không phải đi làm không được mang theo điện thoại, chỉ sợ nữ phục viên cũng đem điện thoại cho Conan dùng luôn.

"Em cám ơn." Cậu lấy được tiền xu, trên mặt liền cười tươi, cái này là thật tâm vui sướng.

Cái bốt điện thoại kia đã quá cũ, đặt ở nơi này nên không ai dùng đến, Conan đẩy chiếc ghế nhỏ lại, hai chân đứng lên trên rồi thò tay xoay số gọi.

"Tiểu thiếu gia, cần giúp gì không?" Một giọng nam ôn hòa vang lên, Conan quay đầu nhìn lại, là huấn luyện viên buổi chiều ở trường săn bắn chim ưng – Zoe.

Một người phụ nữ khác đứng bên phải lão, cầm lấy tay Zoe đặt vào trong túi áo bên phải.

Conan ngưng mắt nhìn không khí quỷ dị giữa hai người, lắc đầu nói: "Điện thoại này rất thú vị, nhưng chưa từng thấy trong TV!"

"Thiếu gia Kurosawa, bọn họ thất lễ với cậu sao?" Vệ sĩ mặc đồ đen Mandy không biết từ nơi nào chạy ra, che trước mặt Conan.

"Nha, anh ơi sao anh lại ở đây?" Trong đầu Conan lập tức căng thẳng nghĩ, sẽ không phải bị phát hiện chứ!

Mandy tự nhiên trả lời: "Ngài Kurosawa nói tôi bảo hộ thiếu gia."

Đồ nam nhân dối trá! Đây là phản ứng đầu tiên của Conan, Gin mới không phải lo lắng vấn đề an toàn của cậu đâu, hơn nữa đối với hành tung của cậu hắn cũng không thèm để ý, Gin bình tĩnh như thể cậu nhất định không bị bắt đi vậy.

Nhưng nếu không phải Gin phái tới, Mandy vì sao lại xuất hiện ở nơi này?

"Bé trai nghịch ngợm sẽ bị người lớn đánh mông, nơi này cũng không phải chỗ có thể tự tiện đi chơi." Người nữ phục viên kia buông tay Zoe, hai tay mở ra nhún vai, quay mông đi vào phòng bếp.

"Chim ưng so với mấy cái bốt điện thoại lạc hậu này thú vị hơn nhiều, hoan nghênh cậu lại đến, tiểu quý khách tôn quý." Zoe cúi lưng, rút tay đặt trong túi phải vỗ đầu Conan.

Mất đi sự che chở của bàn tay, túi có vẻ phồng lên.

Conan sửng sốt một chút, lát sau trưng ra một khuôn mặt tươi cười: "Vâng, được ạ."

Zoe xoay người rời đi, tiến về phía quầy bar.

Conan nhìn chằm chằm túi áo của y, bên trong chẳng lẽ là súng lục? Là cô gái kia vừa cứu cậu sao? Mandy thấy động tác của Zoe nên mới xuất hiện? Chết tiệt, chuyện này nhất định phải điều tra cho rõ, manh mối mấu chốt lại nằm bên phải người lão, việc cấp bách hiện tại cậu cần làm là ném tên vệ sĩ bên cạnh này đi.

"Anh ơi, anh có biết WC ở đâu không ạ?"

Rào...... Rào......

Conan rửa tay, nói với Mandy đang ôm cậu: "Anh ơi, em rửa xong rồi."

Mandy buông Conan xuống, cùng cậu rời khỏi toilet.

Lúc này đi tới là một đôi tình nhân, hai người vừa đi vừa hôn nhau, nhìn chán ghét vô cùng.

Conan tâm tư xao động, hai ba bước liền chạy đến trước đôi tình nhân kia, nói với người con trai da đen: "Anh ơi, em có câu này rất quan trọng phải nói với anh."

Người kia ngạc nhiên dừng lại, anh ta nhìn Conan, tựa hồ cảm thấy không nghe được gì, liền theo động tác vẫy vẫy của Conan cúi gập thắt lưng xuống.

Conan dùng tay che lỗ tai anh ta lại thì thầm câu gì đó, bỗng sắc mặt hắn đen lại cực kì khó coi, tuy rằng bản thân mặt hắn đã đen sẵn.

Chỉ thấy tên da đen đó thẳng lưng, bảo bạn gái bên cạnh tránh ra, đi lại phía trước nhấc cổ áo Mandy lên đánh xuống một quyền.

Đương nhiên Mandy không có khả năng khoanh tay chịu chết, lập tức thi triển thân thủ đánh trả.

Thừa dịp hai người đánh nhau bất phân thắng bại, Conan nhân sơ hở chạy trốn, thoát khỏi cái đuổi phía sau cứ đi theo.

Trở lại đại sảnh Conan tìm kiếm thân ảnh Zoe khắp nơi, may mắn đêm nay người trong câu lạc bộ Club cũng không nhiều lắm, Conan lập tức tìm được mục tiêu.

Zoe đang ở quầy tiếp tân tính tiền, một người khác đang đỡ bạn mình cũng đi đến.

Người đàn ông đó đang lấy ví ra tính tiền, ai ngờ người say kia ngã trái ngã phải, đụng vào người Zoe rồi oẹ một tiếng nôn ra.

Zoe mắng chửi vài câu, vươn tay sờ áo túi, không còn thấy vật lão tìm kiếm, lão lại tiếp tục tìm kiếm ở túi quần, như trước không lấy ra được cái gì cả.

Bạn của người kia thấy thế, lấy một chiếc khăn tay ra đưa cho Zoe.

Lúc này quản lí trong câu lạc bộ chạy tới, người bạn kia đưa cho Zoe một bộ quần áo mới, còn người đàn ông say rượu thì được nhân viên Club đưa về phòng.

Conan đuổi theo Zoe, lúc Zoe cởi quần áo rồi đi vào phòng nghỉ của nhân viên để tắm rửa, thừa dịp nhân viên Club cầm quần áo mới đi tới, từ khe hở cậu chuồn vào trong phòng nghỉ tìm kiếm quần áo của Zoe.

Bị vật bẩn dính lên, quần áo tản ra mùi tanh tưởi, hỗn tạp vị hoa quả tươi mát, Conan tìm kiếm hai túi trên trước, không phát hiện súng lục. Sau đó cậu lại sờ soạng một túi khác, cũng không phát hiện dấu hiệu của súng lục, chỉ lôi ra một lọ thuỷ tinh trong túi áo, trong lọ còn lưu lại chút bọt nước.

Conan lấy lọ đi, đặt quần áo về chỗ cũ, lặng lẽ chuồn ra ngoài.

Đi đến một chỗ ẩn náu, Conan lấy chai ra, mở nắp bình ở cự li xa một chút rồi ngửi, không có mùi gì kích thích.

Vì thế Conan ghé sát vào, ngửi gần hơn, không có mùi.

Chất lỏng bên trong không có mùi, được người đàn ông cẩn thận cất trong túi chìm của áo, không có khả năng chỉ là nước sôi. Giả sử bên trong là nước thuốc, cẩn thận đem thuốc bên người như vậy, nếu không phải người thường đến bệnh viện thì là người có bệnh tính thường đột nhiên bộc phát, loại người này hẳn sẽ cất thuốc vào chiếc túi thuận tiện để dùng. Như thế chỉ có một khả năng lớn nhất, trong lọ này vốn là thuốc độc được gửi đến, dùng để giết hại ai đó trong câu lạc bộ Club, lúc bắt gặp cậu là khi Zoe đã hạ độc thành công và chuẩn bị rút lui.

Như vậy mục tiêu của Zoe là ai?

Conan một tay chống cằm nhớ lại đoạn hồi ức ngắn khi ở cùng Zoe, ngay từ đầu cậu đã có cảm giác Zoe không giống huấn luyện viên của trường săn chim ưng, trên tay lão không có miệng vết thương bị chim ưng mổ -- tất nhiên, không bài trừ kĩ thuật của lão cao siêu, nhưng nếu không phải nguyên nhân này, như vậy Zoe thật đã bị sát hại, Zoe này là giả trang.

Trên người Zoe có một mùi hương nước hoa, Conan cảm thấy rất quen thuộc, hôm nay giống như không chỉ ngửi qua một lần.

Nơi nào? Rốt cuộc là đã ngửi qua ở đâu?

Conan buồn rầu nghĩ thêm, bữa sáng, sân golf, trường săn chim ưng, bữa tối, The Club...... Không đúng, ở đâu, đến cùng ở..... Màu rượu vang, lễ phục dạ hội, con đường sự nghiệp ấn tượng, người phụ nữ cao quý Cecillia!

Đúng, cậu ngửi thấy mùi hương này trên người cô ta, Cecillia và Zoe là đồng phạm? Lấy địa vị của cô ta mướn người giả làm hung thủ tựa hồ càng hợp lí.

Nếu người mướn hung thủ giả là Cecillia, mục tiêu của bọn họ cũng rất rõ ràng, không phải Gin thì là Adelaide. Mục tiêu, hung khí đều đủ rồi, vậy còn động cơ giết người? Cecillia không có lý do gì hạ độc Gin hoặc Adelaide, Gin là vị khách quý tối cao, để củng cố địa vị cô ta sẽ không hạ độc hắn, Adelaide vốn là thủ hạ bại trận của cô ta, loại đàn bà cao ngạo như Cecillia hẳn là cũng không thèm để ý đến, hoặc mục tiêu của cô ta là người khác?

Dù có thế nào, có chuyện hiện tại cần phải làm.

Conan chạy đến trước quầy bar, tìm người nữ phục viên lúc nãy cho cậu mượn đồng xu, lặng lẽ nói với cô một câu.

"Thiếu gia Kurosawa, rốt cuộc cũng tìm được cậu, ngài Kurosawa mời cậu trở về." Tìm kiếm đã lâu, Mandy thật vất vả mới thấy bóng dáng Conan, lập tức chạy tới đứng bên cạnh, sợ cậu lại trốn.

Thấy Mandy dính như keo dán trên người, Conan thở dài một hơi, lặng lẽ bỏ lọ thuốc vào trong túi, nói "goodbye" với người phục vụ kia.

Trong phòng vẫn giống trước nhiệt tình như lửa, Conan đi vào hầu như không ai hay, trừ một người -- Gin động tác nhanh nhẹn cầm một quả bóng, lưng hắn thẳng tắp, một tay vuốt ngược tóc mái bạch kim ra phía sau, lộ ra đôi đồng tử xanh đậm, lạnh lùng cười nói: "Tiểu quỷ, lại đây."

Ở đây có thể bị gọi là tiểu quỷ cũng chỉ có cậu, Conan nhận mệnh đi qua.

"Tiểu quỷ, nhóc tới đánh quả bóng cuối." Gin trực tiếp nhét gậy đánh bia vào trong tay Conan, lập tức có phục vụ viên chuyển một chiếc ghế nhỏ lại làm chỗ kê chân cho cậu.

"Này này, bản thân hắn cũng không thèm hỏi mình có muốn đánh hay không."  Dưới đáy lòng Conan vô thanh kháng nghị nói, cầm gậy trong tay xoay sở đứng lên ghế nhỏ.

Gin dường như nhìn ra Conan quẫn bách, hắn đứng phía sau, cúi gập thắt lưng bắt lấy hai tay cậu chỉ cho cậu tư thế tốt nhất.

Thân thể trong nháy mắt không khỏi căng thẳng, Conan cảm giác được Gin thì thầm nhỏ nhẹ bên tai, khí tức ấm áp lập tức phả vào mặt, bàn tay to lớn ở phía trên tay nhỏ của cậu như khối bàn ủi, khiến cậu hiện tại không thể thoát ra.

Đáng lẽ không nên xảy ra tình huống này giữa hai người bọn họ, giữa sát thủ và thám tử chỉ có ranh giới chính và tà, lời nói của Gin nhỏ nhẹ giống như một đám người không thể khai mở bẫy rập, biết rõ phía trước là một mảnh tối tăm vẫn không chịu chùng bước.

"Bi-a cũng như bắn súng vậy, ngắm chuẩn mục tiêu, bắt lấy cơ hội, một kích tức trúng...... Nhớ kỹ, tuyệt đối không thể do dự, một khi nhóc khiếp đảm do dự, chính là cho địch nhân cơ hội." Gin giống như một người bố tận tâm chỉ bảo con của mình, hắn gần như ôm lấy Conan vung gậy đánh trúng quả bóng cuối cùng, kết thúc trận bi-a này.

Conan cảm giác lời Gin nói giống như ám chỉ điều gì đó, trong đầu lại hỗn độn vô cùng, thân thể tiếp xúc nóng như lửa, tâm lại nguội lạnh như tro.

"Ngài Kurosawa, chúc mừng ngài." Cecillia vỗ tay chúc mừng, người khác cũng bắt chước theo sau, trong phòng thưa thớt vang lên tiếng vỗ tay.

Sau khi kết thúc trận đấu bi-a, Ira nguyện chịu thua, uống hai ly lớn rượu Champagne, Gin cũng cho chút mặt mũi mà uống một ly. Người khác thấy thế gọi phục vụ viên lại mở mấy bình, chuẩn bị hướng Gin kính rượu.

Những cô nàng phục vụ viên xinh đẹp đi tới đi lui bên cạnh, Conan trong lúc vô tình thấy một nữ phục vụ viên mới gặp qua một lần, đáy lòng bỗng sinh nghi.

Phục vụ viên khách sạn Gleneagles trải qua khâu huấn luyện thống nhất, tố chất cực cao, bọn họ rót rượu cho khách chỉ đổ đến hai phần ba ly, mà phục vụ viên kia chỉ rót một nửa liền thu tay.

Chẳng lẽ...... Conan hai tay nắm chặt, mày chau lại, trong lòng luôn kiên định bỗng sinh ra một tia do dự.

Đó là Gin mang tội ác tày trời ! Đối mặt với người đàn ông này ở thời điểm hiện tại, cho dù được xưng là Holmes thời Heisei, Kudo Shinichi cũng vô pháp nắm chắc phần thắng, hắn ưu nhã mà cao quý, thực lực không thể đoán được, tâm ngoan thủ lạt, thế lực sâu đến không thấy đáy.

Bỗng nhiên bên tai phảng phất nghe được câu nói kia của Gin: Bi-a cũng như bắn súng vậy, ngắm chuẩn mục tiêu, bắt lấy cơ hội, một kích tức trúng...... Nhớ kỹ, tuyệt đối không thể do dự, một khi nhóc khiếp đảm do dự, chính là cho địch nhân cơ hội.

Giống như lời nói nhỏ của Ác Ma, vẫn luôn vang bên tai dụ hoặc cậu phạm tội, muốn kéo cậu đến vực thẳm tuyệt vọng.

Conan nhìn Gin nâng ly rượu lên, chậm rãi đặt trước miệng, hai phiến môi đạm sắc chậm rãi kề trên ly......

Mọi động tác phảng phất đều bị thời gian làm chậm lại, Conan nghe tiếng trái tim mình đập thình thịch, nâng tay phải lên muốn ngăn trở Gin, động tác lại ngưng một chút......

Thịch, thịch, thịch......

Đi theo tiếng tim đập càng trầm ổn, Conan cầm chặt ống tay áo của Gin, thấp giọng thở hổn hển.

Gin đang uống rượu bỗng ngạc nhiên dừng lại, cúi đầu nhìn về phía Conan.

Conan lặng im một lát, ngẩng đầu giương lên khuôn mặt tươi cười: "Daddy, mommy nói không thể uống nhiều rượu như vậy."

"Tiểu thiếu gia, mommy cháu trên giường còn phải nghe lời daddy, không có khả năng quản nhiều như vậy." Adelaide nói tới nói lui lộ ra sơ hở, Cecillia đứng bên cạnh không khỏi cười lạnh một tiếng.

"Adelaide, ông hôm nay rất không bình thường, là muốn phản bội tôi?" Gin buông ly rượu xuống, khóe miệng nhướn lên tươi cười mỉa mai.

Ngày hôm nay đã là lần thứ hai Gin nói câu này, Adelaide run rẩy một chút, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra.

"Kurosawa, tôi, tôi thề với trời......" Adelaide rút một chiếc khăn tay từ trong túi ra lau mồ hôi, môi không ngừng run rẩy, run đến mức có vẻ bất thường.

Nhưng chỉ một lát, Adelaide sùi bọt mép, thẳng tắp ngã về trước.

"Cảnh sát đây, không được nhúc nhích !"

Cửa phòng bị người ở bên ngoài đá văng, tay cầm vũ khí phá cửa xông vào, trong phòng người loạn thành một đoàn.

Conan nhân cơ hội chạy đến bên cạnh Adelaide, xác nhận Adelaide đã mất đi dấu hiệu sự sống, khám nghiệm trên người hắn một phen.

Hoá ra như vậy, hết thảy manh mối đều trùng nhau, hung thủ vốn dĩ là hắn !

Conan phẫn nộ ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Gin, băng và lửa va chạm tạo ra một ánh sáng tuyệt đẹp.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro